Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1592 - Chương 1599: Một Quyền Hủy Diệt Thần Minh Điện

Chương 1599: Một quyền hủy diệt Thần Minh điện Chương 1599: Một quyền hủy diệt Thần Minh điệnChương 1599: Một quyền hủy diệt Thần Minh điện

Xích Lượng Thiên cố gắng để áp chế cảm giác bất an trong đầu, gào rống vẻ hung ác hẳn lên, dường như muốn can đảm hơn. Từ sâu thẳm lòng y không ngừng tự nói với chính mình:

- Ta mới là mạnh nhất. Thiên hạ này, thánh vị duy nhất là ta tiếp nhận, thánh cảnh duy nhất cũng là ta, Minh đồng thánh ma.

Cả người phi lên như sấm, thế tấn công mạnh hướng về phía cột trụ màu vàng đang bao lấy Tiêu Dương, dường như muốn hủy diệt hoàn toàn. Uỳnh uỳnh uỳnh... âm thanh kịch liệt rung chuyển đất trời. Phản lực cực mạnh lan ra khắp nơi, trong khoảnh khắc chấn động các chư thần. Không ít người trực tiếp chịu không nổi sự công kích như vậy, lại không đề phòng, phụt một cái thổ huyết ra.

Vù vù vù...

Chư thần rối rít lùi vê phía sau.

Một ngọn núi đằng xa.

- Không gian thần long.

Tiểu thần long giơ tay vẽ trên không gian tạo thành một lá chắn trong suốt, ngăn cản luông phản lực kia lan đến. Ánh mắt của mọi người đều chăm chú nhìn cột sáng màu vàng nọ, chờ đợi Tiêu Dương phản kích.

Mặt mày các hồng nhan của Tiêu Dương đều lo lắng, nín thở, cặp mắt không dám chớp, nhìn chăm chú, lòng bàn tay không biết đã đổ mồ hôi lạnh từ lâu.

Yên tĩnh chờ đợi, lặng lẽ câu nguyện.

- Để ta phá, phá, phá...

Giọng Xích Lượng Thiên đem theo giận dữ, trong nháy mắt lại dùng luồng sáng tím tấn công vào cột sáng màu vàng. Lúc này bụi tung mù mịt, cột sáng màu vàng dưới sự công kích của ánh sáng tím bị bể ra, vỡ thành nhiều mảnh nhỏ.

Tâm thần mọi người cũng bị chấn động mạnh.

Mặt rối rít tái đi.

Luồng khói cuồn cuộn nổi lên, bao phủ đất trời.

Kim quang cùng với tử quang u ám trộn vào nhau, tung hoành qua lại, dung hợp ở trên bầu trời đây khói bụi u ám, biến mất dạng.

Cả người Xích Lượng Thiên lăng không di chuyển, tay cầm thần xích phủ đầy thánh quang, đôi mắt chăm chú nhìn về phía trước.

Ngay lúc cột trụ màu vàng nọ bị phá vỡ, cũng đồng thời mất đi hình ảnh của Tiêu Dương. Thậm chí lúc này y cũng không phát hiện ra khí tức của hắn, dường như đã biến mất rồi.

- Sao lại có thể?

Xích Lượng Thiên lẩm bẩm. Bởi vì nơi mà Tiêu Dương đang ở chính là Thánh vực của y, đó là Thánh vực thuộc về chính y. Tiêu Dương sống hay chết, sao y có thể không phát hiện được.

Hầu như tất cả sự chú ý đều đang đổ dồn vào bầu trời vần vũ kia.

Làn khói đầy trời dần dần biến mất.

Tâm trí Xích Lượng Thiên dường như bị chấn động dưới tiếng sấm dồn. Tiêu Dương!

Quái tài Tiêu Dương.

Áo trắng chói lóa, từ từ trôi giữa không trung, kể cả làn khói bao vây xung quanh nhưng y phục của hắn vẫn không bị lu mờ, tựa như từ chốn tiên cảnh phiêu diêu rơi xuống. Khoanh tay đứng lại, đôi mắt hắn bình tĩnh, giống như một hồ nước trong suốt, phát ra ánh sáng của các vì sao, nhìn Xích Lượng Thiên.

Chấn động hoàn toàn.

Xích Lượng Thiên không phải là không nghĩ tới khả năng Tiêu Dương chưa chết, nhưng Tiêu Dương lại không có một vết thương, điều này khó có thể tưởng tượng được.

- Không thể nào!

Điều càng khiến Xích Lượng Thiên cảm thấy kinh hãi chính là, vào lúc này, kể cả Tiêu Dương đang đứng trước mặt y, nhưng bản thân y lại không hê cảm nhận được sự tồn tại của hắn. Rõ ràng hắn đã vào trong thánh vực của mình rồi, sao có thể tránh được cảm giác của y được.

Trừ khi Tiêu Dương cũng thành thánh.

Ý nghĩ này chợt bùng nổ trong đầu Xích Lượng Thiên.

Duy chỉ thành thánh, Tiêu Dương sẽ có thánh vực của riêng hắn, mới có thể đối kháng lại Xích Lượng Thiên.

Đây tuyệt đối không phải là kết quả mà Xích Lượng Thiên muốn thấy.

- Thành thánh! Thành thánh!

Xích Lượng Thiên thì thâm, thần sắc trở nên khó coi:

- Không! Trong thiên hạ này chỉ có thể có một thánh.

- Ngươi nói đúng!

Giọng nói Tiêu Dương bình tĩnh, cười nhẹ, liếc nhìn Xích Lượng Thiên:

- Ngươi chết rồi, thiên hạ này sẽ chỉ có một thánh.

Câu nói buông ra, sắc mặt Xích Lượng Thiên đột biến, đôi mắt hằn lên ánh nhìn lạnh lẽo hướng về Tiêu Dương:

- Người chết chỉ có thể là ngươi.

Lúc này, khí tức cả người của Xích Lượng Thiên càng bộc phát hơn nữa. Y đã không còn đường lui nữa, đôi mắt nhìn chăm chú vào đối thủ lớn nhất trong đời y đang đứng trước mặt. Chuyện này đối với y mà nói chính là sự kích thích mạnh nhất.

Đôi mắt y đầy sự oán hận.

Hận ý ngập trời.

Bản thân y đã sống nhiều năm, trải qua nhiều chuyện, khó khăn, bế tắc mới từng bước đi đến ngày hôm nay. Vốn dĩ có thể làm chúa tể của tam giới, nhưng lại không ngờ lại có một tên yêu nghiệt từ đâu xuất hiện.

Từ lúc hắn được sinh ra đến bây giờ, được bao nhiêu năm.

Hắn dựa vào cái gì mà có được sự đãi ngộ ngược đời như vậy.

- Ta không cam tâm.

Hai luông sáng tím trong mắt Xích Lượng Thiên chớp động mãnh liệt, lửa giận tuôn ra, phát sáng cuồng nộ. Hai tròng mắt đỏ rực đang cuồn cuộn ma khí, cả người như biến đổi mạnh mẽ, gia tăng hơn trăm trượng, giống như một Ma thần từ cổ xưa sừng sững xuất hiện.

Thân thể của Ma thần.

Đây là chiêu số cuối cùng của Xích Lượng Thiên.

Thời khắc cuối cùng của trận quyết chiến.

Cả người Xích Lượng Thiên đủ che khuất mặt trời, vô cùng lớn, đem sức mạnh cực đại khiến cho người ta có cảm giác khó thở. Y trừng mắt, tựa như hai mặt trời màu đỏ, chiếu thẳng vào Tiêu Dương. Luồng sáng tím và đỏ đan vào nhau, mang theo khí tức hủy diệt khiến người khác tự nhiên phải rùng mình.

- Tiêu Dương! Cùng ta đấu một trận! Đến đây!

Xích Lượng Thiên điên cuồng gào thét. Lúc này trong lòng y ngập tràn sự tự tin, hai mắt hiện lên vẻ hiếu chiến mạnh mẽ. Người cao trăm trượng, cúi xuống nhìn Tiêu Dương, ánh mắt đầy sự điên cuồng, máu tanh.

- Như ý ngươi muốn.

Cơ thể Tiêu Dương cũng biến hóa lên, cùng với Xích Lượng Thiên đối đầu.

Hai thân hình dường như không hề có chút gì so bì được. Một thì giống như ngọn núi hùng vĩ, một lại như một nam nhi cao bảy thước.

Nhưng thời khắc này, trên người Tiêu Dương tản ra một loại khí tức không hề thua kém Xích Lượng Thiên.

- Kỳ tích cuối cùng lại xuất hiện trên người hắn rồi.

Nhìn thấy cảnh hai thân hình huyền diệu như vậy, trong lòng Lý Thái Bạch lại dâng lên thêm một chút hy vọng le lói.

- Thân thể thành thánh. Hóa ra lại là thân thể thành thánh a?

Ánh mắt Lý Thái Bạch kích động.

- Bây giờ hai bên đều là thánh cảnh, Tiêu Dương chưa chắc sẽ thua Xích Lượng Thiên.

Trận chiến này vẫn còn hy vọng chiến thắng.

Tất cả đều tập trung vào hai thân hình kia.

Xích Lượng Thiên không chờ được đã phát động tấn công trước. Tay cầm thần xích, bộc phát sức mạnh kinh thiên động địa, trong nháy mắt giống như một viên thạch rơi từ trong vũ trụ xuống, mang theo uy lực hủy diệt, đánh vê phía Tiêu Dương.

Bóng xích cực lớn đang bay ngang bầu trời, tựa như một ngọn núi đổ xuống dưới.

- Diệt thế ma thần!

Giọng của Xích Lượng Thiên từ trong tâm gào lên, như tiếng sấm oanh tạc bầu trời.

Âm ầm ầm.

Không gian nơi thần xích đánh tới liền vỡ tan ra, khí tức liên cuộn lên, khiến người ta chói mắt ngừng tim.

Ánh mắt Tiêu Dương nhìn thẳng vào thần xích, tuyệt nhiên không nhúc nhích.

Không gian tan vỡ cuốn mạnh tới, sắp sửa cắn nuốt Tiêu Dương tới nơi.

Ánh mắt chư thần mở to, không nhịn được muốn hô lên kinh hãi.

- Mau tránh ra.

Không ít người lo lắng kêu lên, lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi lạnh. Thần xích xoáy lên không gian hủy diệt, sắp cắn nuốt Tiêu Dương bất cứ lúc nào.

Ánh mắt Tiêu Dương vẫn sáng như sao.

Đột nhiên mặt hắn nở nụ cười lạnh.

Một khắc này, linh hồn Xích Lượng Thiên bỗng nhiên rúng động.

Tiêu Dương nắm chặt quyên, không gian trong khoảnh khắc chấn động.

Dương quyền.

Quyền ảnh chớp động, nghênh đón Thần xích mang theo khí tức hủy diệt thế giới.

Đại chấn linh hồn chư thần.

Trong mắt bọn họ, đây chính là hành vi dùng trứng chọi đá.

Oành.

Một tiếng nổ thật lớn, thanh âm chấn động Thần Minh điện.

Sức mạnh cuồng bạo hung hăng nện vào Thần xích.

Chư thần nhìn thấy, trong khoảnh khắc nắm đấm va chạm Thần xích, trong nháy mắt đã đánh nát xu thế hủy diệt kia, trực tiếp cuốn đi, đánh bay Thần xích ra ngoài.

Một quyền không gì sánh kịp.

Nếu nói là diệt thế, đây mới chính là uy lực diệt thế chân chính.

Tinh thân mọi người gần như chấn động, gương mặt hiện lên vẻ khó tin.

Nhục thể thành Thánh.

Một khắc này, gân như tất cả mọi người đều ý thức được, người này chỉ sợ đã đạt đến nhục thể thành Thánh.

Không khỏi hít vào một hơi.

Nhục thể thành tiên đã là khó thấy.

Nhục thể thành Thánh lại càng hiếm thấy hơn.

Không cách nào tưởng tượng được.

Gương mặt của Xích Lượng Thiên đã hoàn toàn biến sắc.

Trong lòng y đột nhiên trầm xuống, khó tin nhìn Tiêu Dương. Một quyền đó dường như trở thành binh khí kinh khủng nhất thế gian. Cũng là Thánh cảnh, y lại đột phá còn sớm hơn so với Tiêu Dương, nhưng lúc này, Xích Lượng Thiên lại cảm nhận được mình so với Tiêu Dương chênh lệch cả một đoạn.

Tiêu Dương, chính là đệ nhất thiên hạ không thể bàn cãi.

- Xích Lượng Thiên.

Tiêu Dương nhìn Xích Lượng Thiên, giọng nói lạnh nhạt, chấn động cả bát phương:

- Nếu như ngươi tiếp được ta ba quyên, ta hứa sẽ dựng cho ngươi một tấm bia đá.

Trong nháy mắt, gương mặt Xích Lượng Thiên nóng lên.

Một cảm giác nhục nhã xuất hiện trong lòng.

Cách đây không lâu, y đã từng nói với Tiêu Dương như vậy. Lúc này, Tiêu Dương đã tặng lại cho y.

Ba quyền. Ánh mắt Xích Lượng Thiên mở to, bắn ra cuồng nộ:

- Tiêu Dương, đừng có mà làm càn.

Khóe miệng Tiêu Dương nhếch lên, cả người đột nhiên phóng to.

Nhảy lên bầu trời, bạch y trắng như tuyết vô cùng chói mắt dưới ánh nắng mặt trời.

Vnug quyền.

Thẳng xuống bên dưới.

Mục tiêu trực chỉ Xích Lượng Thiên.

Thân hình cao trăm trượng của Xích Lượng Thiên không khỏi rùng mình một cái.

Giương mắt nhìn quyền ảnh có thể làm cho linh hồn của y văng tung tóe.

Nghìn cân treo sợi tóc.

Xích Lượng Thiên đột nhiên cắn răng, tập trung sức mạnh toàn thân lui vê phía sau.

Điện quang chợt lóe, Tiêu Dương không thu hồi quyền ảnh, nặng nề đánh xuống.

Oành!

Một khắc này, Tam Xích Thần Minh Điện trôi nổi giữa không trung lay động kịch liệt, khiến chư thần xung quanh phải rúng động. Phải biết rằng, Tam Xích Thần Minh Điện chính là Long Thần đại nhân năm đó lưu lại, trải qua vô số tuế nguyệt, ẩn chứa vô số thần trận, không gì có thể dao động.

Nhưng lúc này...

Một khắc quyên ảnh đánh vào Tam Xích Thần Minh Điện, Tam Xích Thần Minh Điện lung lay, sau đó âm âm nổ tung.

Oành! Oành! Oành.

Cảnh tượng hủy thiên diệt địa xuất hiện.

Tam Xích Thần Minh Điện trôi nổi giữa không trung đã hoàn toàn sụp đổ.

Một quyền băng diệt Thần Minh điện.

Chư thần đều hít một hơi khí lạnh.
Bình Luận (0)
Comment