Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 362 - Chương 363: Ngư Ông Đắc Lợi!

Chương 363: Ngư ông đắc lợi! Chương 363: Ngư ông đắc lợi!Chương 363: Ngư ông đắc lợi!

Thanh liên kiếm ca thình lình xuất hiện, trong khoảnh khắc cướp đi tính mạng của hai đại thần tướng Azuma Shunsuke và Yoshida Ono.

Khó lòng phòng bị! Thế như chẻ trel

Một kiếm phong hầu! Hơn nữa còn song hầu.

Dưới bóng đêm, cánh tay bạch y đưa lên, mũi kiếm lăn tăn như cơn sóng mùa thu, huyết sắc bay loạn, mũi kiếm vừa nghiêng, hai đạo thân ảnh đồng thời cứng ngắc bất động, con ngươi mở to, công kích của một kiếm này đối với họ mà nói quá đột ngột, đến khi chết, vẫn chưa có chút chuẩn bị tâm lý.

Chết không nhắm mắt!

Bịch! BịchI

Hai thi thể không còn hơi thở nặng nề ngã xuống mặt đất, trong khoảnh khắc chấn động tất cả những võ sĩ thần điện, mọi người đều ngây ngẩn ra.

Ngừng thở, lạnh lẽo yên tĩnh.

Đó là thân tướng của Thần điện!

Hai vị đại thân tướng liên thủ, vậy mà không chịu được một đòn! Con quái vật trước mặt rốt cuộc là thứ gì?

- Thiên tài trẻ tuổi như vậy, có lẽ là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của quốc gia! Đáng tiếc, ngươi lại chạy đến Đảo quốc giương oail

Mắt Manabu Kaito lóe lên hàn băng, chầm chậm nói, thân ảnh cũng dần áp sát Tiêu Dương, sát khí trên mặt không ngừng khởi động,

- Nếu như bổn quân đoán không nhầm, ngươi, có lẽ là thành viên tổ hộ vệ nòng cốt của tiểu đội Thiên Tử!

Tiêu Dương nhíu mày, mũi kiếm trong tay xẹt một đường hình cung giữa trời đêm, vù vù một tiếng, mũi kiếm chỉ vào Manabu Kaito, hờ hững nói,

- Tiểu đội Lăng Thiên, Tiêu Diêm Vương!

- Lăng Thiên?

Manabu Kaito nhíu mắt,

- Ngươi cho rằng bổn quân không biết quy luật Thiên Tử Các các ngươi à? Trong Thiên Tử Các, làm gì có ai dám xưng Lăng Thiên!

- Người đó, chính là Tiêu Diêm Vương tôi!

Tiêu Dương lao về phía trước, mũi kiếm đột nhiên xuất ra một trận kiếm hoa chói mắt.

Kiếm ảnh đầy trời, bao trùm tất cả.

Trong bầu trời đêm, ánh mắt Manabu Kaito lạnh lùng quan sát kiếm này, khóe miệng khẽ nhếch lên khinh thường, thân ảnh cao gầy đột nhiên biến mất.

Thuộc tính giả "Ẩn"?

Cánh tay Tiêu Dương khua điên cuồng trong giây lát, trong khoảnh khắc kiếm hoa như nổ tung giữa bầu trời, kiếm quang sáng chói mắt lấp lánh giữa trời đêm.

Xoet! Xoet!l Xoẹt! Xoẹt! Xoetl Kiếm quang đan xen, nghiêng trăm thước, còn thân ảnh của Manabu Kaito như biến mất giữa bầu trời.

Giữa không khí, một khí tức quỷ dị tràn ra.

Cánh tay Tiêu Dương ngừng khua kiếm, thân ảnh dừng lại, đồng tử không kìm được co chặt, trong lòng chấn động!

- Không đúng! Đây không phải thuộc tính giả "Ẩn"!

Tiêu Dương không chỉ một lần giao đấu với thuộc tính giả "Ẩn", cũng coi như có chút hiểu biết về đặc tính của thuộc tính giả "Ẩn".

Thân ảnh của thuộc tính giả "Ẩn" dù mắt thường không nhìn thấy, nhưng vẫn tồn tại giữa không gian, thông qua phạm vi công kích lớn có thể ép ra được. Đây cũng là nguyên nhân vì sao trong nháy mắt Tiêu Dương bộc phát kiếm hoa. Nhưng thân ảnh của Manabu Kaito, giống như hoàn toàn biến mất...

Không khí lạnh lẽo, Tiêu Dương cầm kiếm lắng lặng đứng đó, ý thức trải rộng xung quanh mình.

Đột nhiên, trên đỉnh đầu, khắp không gian nổi lên một hồi vặn vẹo, đồng thời một thanh đao cong võ sĩ sắc bén quét xuống.

Quỷ dị đến cực điểm...

Đôi mắt Tiêu Dương chấn động, thân ảnh lảo đảo giữa không trung, roẹt một cái tránh khỏi một đao nguy hiểm này.

Tuy nhiên, lúc Tiêu Dương xoay người chuẩn bị khua kiếm, vệt đao lúc trước đã biến mất không dấu vất.

- Lại biến mất rồi?

Tiêu Dương không khỏi híp mắt, thần sắc kinh ngạc.

- Đây chắc chắn không phải thuộc tính Ẩn, rốt cuộc là gì đây?

Vù vùi

Lại hai vệt đao quỷ dị đột nhiên xuất hiện, xé không khí mà ra, hàn quang run run lao đến, dựa theo góc độ cực kỳ quỷ dị tấn công Tiêu Dương!

Vùi

Vù vùi

Dựa vào Quý phi say rượu cao thâm mạc trắc, thân ảnh của Tiêu Dương tránh khỏi từng thế công của loan đao, trong đồng tử lóe lên tia chấn động. Hắn đã dần dần cảm nhận được sức mạnh thuộc tính của đối phương!

- Có thể khống chế được không gian à!

Thần sắc Tiêu Dương vô cùng khiếp sợ, đây là lần đầu tiên hắn gặp phải thuộc tính quỷ dị như vậy, công kích quỷ dị khó lường. Nếu không dựa vào thân pháp cao thâm của mình, khó có thể tránh được chứ đừng nói tìm cách công kích đối phương.

- Đây là... thuộc tính không gian!

Tâm mắt Tiêu Dương lạnh lùng híp lại, đột ngột thi triển thân pháp đến mức cao nhất.

- Hừ! Bổn quân muốn xem xem, ngươi tránh né được bao lâu!

Trong không gian, giọng nói của Manabu Kaito như không tồn tại, từ bốn phương tám hướng vang đến chỗ Tiêu Dương, thông qua âm thanh, cũng khó mà đoán được vị trí thật sự.

Ánh mắt Tiêu Dương lạnh lùng né tránh, - Tôi cũng muốn nhìn xem, có phải ông thật sự không có sơ hở không!

Vù vùi

Vù vù vùi

Một vùng lấy nhà gỗ làm trung tâm sớm đã được phong tỏa, giờ phút này ngoại trừ đông đảo võ sĩ, không có người dân thường nào nhìn thấy trận đấu kinh hãi thế tục này.

Ở một nơi khác, đám Phú Xuyên Long đã thuận lợi đột phá vòng tuyến bên ngoài, lúc này đã lên chiếc xe chuẩn bị trước, bỏ chạy nhanh!

- Phía Đảo quốc chắc chắn đã phong tỏa các cửa khẩu ra vào các sân bay, chúng ta buộc phải né tránh những nơi này, vê một cứ điểm an toàn nào trước, sau đó bàn kế hoạch, hộ tống tiến sĩ Chu Hùng về nước.

Sử Phúc Long trầm giọng nói.

- Lão tam, lái nhanh thêm chút nữal

Lúc này, Ngụy Thân Kim ánh mắt lo lắng thúc giục,

- Tôi lo Tiêu huynh đệ không chống đỡ được lâu đâu, chúng ta còn phải quay lại chi viện nữa!

Xe chạy nhanh suốt đoạn đường, lái đến một ngoại ô tương đối vắng vẻ, đèn hai bên đường hơi mờ. Trong xe, không khí yên tĩnh và lo lắng bao trùm. Tuy đã tạm thời an toàn, nhưng họ biết rõ, nếu không có người kia đơn độc đứng ra, tối nay chắc chắn máu nhuộm khắp đường.

Sâu trong lòng mỗi người, đều có cảm giác bị đè nén. Nếu Tiêu Dương vì chuyện này mà hy sinh, cả đời bốn người tiểu đội Xích Hỏa sẽ không thể nào tha thứ cho bản thân.

KétIII

Bỗng nhiên, Cổ Tiêu Bội nhấn ga, thắng gấp!

Phía trước, vài ánh đèn xe đang chiếu sáng đến, ba chiếc xe, dừng theo hình tam giác.

- Chuẩn bị chiến đấu!

Thần sắc Phú Xuyên Long ngưng trọng.

- Người của Đảo quốc, sao họ biết được chúng ta sẽ đi hướng nào mà đến?

Đối phương dường như đang ôm cây đợi thỏ, khiến sắc mặt mọi người không khỏi biến đổi.

Tất cả mọi người không xuống xe, chỉ bình tính quan sát biến động.

Dưới ánh đèn xe chói mắt, vài đạo thân ảnh xuất hiện, châm chậm bước sang bên này...

- Hóa ra là bọn họ...

Sắc mặt Phú Xuyên Long trâm xuống!

Trong tích tắc này, những người còn lại trong xe thần sắc cũng khẽ thay đổi.

- Ai vậy?

Chu Niệm Hoa không khỏi lên tiếng hỏi.

- Tiểu đội La Thiên!

Ngụy Thân Kim nghiến răng nghiến lợi nói.

- Người của tiểu đội La Thiên xuất hiện ở đây, đủ để chứng minh một vấn đề, đó là hành động của Thần điện đảo quốc hôm nay, bọn họ đều biết rõ!

Phú Xuyên Long lạnh lùng nhìn về phía trước, - Nhưng, bọn họ lại lựa chọn bàng quan.

- Và bây giờ, thì muốn ngôi làm ngư ông đắc lợi!

Sử Phúc Long cười lạnh, người của tiểu đội La Thiên vừa xuất hiện, họ liền biết chủ ý của đối phương là gì rồi.

- Phần công lao này thuộc về một mình Tiêu huynh đệ.

Phú Xuyên Long đồng thời nói, nhẹ nhàng mở cửa xe,

- Tôi tuyệt đối không cho phép các người cướp đi công lao mà Tiêu huynh đệ dùng tính mạng đổi về.

- Tiêu huynh đệ cứu mạng chúng ta, chúng ta có nghĩa vụ bảo vệ vinh quanh thuộc về anh ấy!

Ánh mắt Phú Xuyên Long hờ hững cất bước bước ra, lúc này, đứng đầu tiểu đội La Thiên là La Thiên Phách! Ngoài ra, phía sau còn có đám Âu Tử Lôi.

Thấy Phú Xuyên Long bước ra, khuôn mặt La Thiên Phách nở nụ cười,

- Đội trưởng Phú, tối nay đúng là cực khổ cho tiểu đội Xích Hỏa các anh rồi.

Khuôn mặt Phú Xuyên Long không chút thay đổi, trầm giọng nói,

- Đội trưởng La, chúng tôi rất gấp, mời các anh tránh ra.

- Đương nhiên.

La Thiên Phách cười,

- Chúng tôi sẽ không cản trở nhiều thời gian của đội trưởng Phú đâu, giao tiến sĩ Chu Hùng rail

Sắc mặt Phú Xuyên Long khẽ trâm xuống,

- Không cần, tiến sĩ Chu Hùng đi cùng tiểu đội Xích Hỏa chúng tôi rất an toàn.

La Thiên Phách mỉm cười lắc đầu,

- Đội trưởng Phú, ý tôi, người thông minh như anh, có lẽ hiểu rõ nhỉ.

- Nếu tôi không đồng ý thì sao?

Vùi

Dưới ánh đèn đường mờ mờ, thân ảnh khôi ngô của La Thiên Phách đột nhiên lóe lên!

Không có bất kỳ dấu hiệu gì, bất ngờ đấm mạnh một đấm lên ngực Phú Xuyên Long!

Nhanh mà mạnhI

Rầm!

Không có chút phản kháng, thân ảnh Phú Xuyên Long bay đi, ngã râm xuống đất.

- Anh không có đủ tư cách bàn điều kiện với tôi.

La Thiên Phách hờ hững nhìn lướt qua Phú Xuyên Long.

- Một quyền này để nói anh biết, anh không có năng lực hộ tống tiến sĩ Chu vê nước.

- Lão đại!

Lúc này, trong xe, vài giọng nói tức giận hét lên, bịch! Bịch! Tiếng đá cửa xe, ba đạo thân ảnh từ trong xe lao ra, đôi mắt đỏ bừng tức giận.

Lúc này, trong đầu họ đã không còn nhiệm vụ gì nữa, chỉ có một suy nghĩ, ai đánh đại ca, kẻ đó phải trả giá! Bốn anh em Xích Hỏa tình sâu nghĩa đậm!

Vù vù vùi

Ba thân ảnh đồng thời lao đến trước mặt La Thiên Phách, tung nắm đấm rai

- Không biết tự lượng sức mình!

Khóe miệng La Thiên Phách cười lạnh, động tác tay không chút hàm hồ, ra quyên nhanh như mơ, xoẹt xoẹt xoẹt công kích.

Ba người tức giận ra tay, nhưng chênh lệch thực lực thực sự quá lớn.

Chỉ trong vài hiệp ngắn ngủi...

BịchI

Bịch

BịchI

Ba thân ảnh không có chút lực phản kháng bay đi rồi ngã xuống.

Bốn người Xích Hỏa đều ngã xuống đất không dậy nổi.

Trong đòn công kích của La Thiên Phách có chứa ám kình quỷ dị, dưới đòn tấn công đó, bốn người lập tức không thể đứng dậy, hai mắt không cam tâm nhìn La Thiên Phách. Phú Xuyên Long không kìm được tức giận rống lên, nghiến răng nói,

- La Thiên Phách! Mày đúng là khiến Thiên Tử Các phải xấu hổi

La Thiên Phách liếc nhìn bốn người, cười lạnh,

- Thứ phế vật các người, mới khiến Thiên Tử Các xấu hổi

Lời vừa dứt, lúc này, trước cửa xe, Chu Hùng và Chu Niệm Hoa đều bước ra, nhìn bốn người dưới đất ngã không đứng dậy nổi, sắc mặt có chút thay đổi. Chu Hùng giương mắt nhìn La Thiên Phách, trâm giọng nói,

- Các người đối đãi với bạn của mình như vậy sao?

- Tiến sĩ Chu Hùng.

Dường như La Thiên Phách không muốn nói nhiều vào lúc này, trực tiếp mỉm cười,

- Mời đi theo chúng tôi.

- Các người nằm mơ đi.

Lúc này Chu Niệm Hoa phẫn nộ lên tiếng, lạnh giọng nói,

- Làm sao chúng tôi biết các người có phải đặc công giả mạo hay không?

- Đợi tiến sĩ Chu Hùng vê đến Viêm Hoàng, sẽ rõ được dụng tâm lương khổ của chúng tôi.

La Thiên Phách mỉm cười, đồng thời nói nhỏ,

- Người của Đảo quốc sẽ nhanh chóng đến đây, xin đắc tội.

Thân ảnh đột nhiên lóe lên, lao đến trước tiến sĩ Chu Hùng, ra tay một cái, tiến sĩ Chu Hùng thấy trước mắt tối sầm lại, nhất thời hôn mê.

- Anh...

Sắc mặt Chu Niệm Hoa rất khó coi, đang định lên tiếng ngăn cản, nhưng La Thiên Phách không cho cô bất cứ cơ hội nào, trực tiếp ôm lấy tiến sĩ Chu Hùng, lao vê phía sau. - ĐII Thành viên tiểu đội La Thiên nhanh chóng lên xe, đèn xe lóe lên, ba chiếc xe nhanh chóng biến mất ở cuối đường...
Bình Luận (0)
Comment