Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 769 - Chương 773: Đêm Nay, Em Là Con Mồi Của Anh!

Chương 773: Đêm nay, em là con mồi của anh! Chương 773: Đêm nay, em là con mồi của anh!Chương 773: Đêm nay, em là con mồi của anh!

Nước miếng trong miệng Giát Giát đã chảy khô nhưng người y vẫn không nhúc nhích, toàn thân phát ra ánh sáng vàng chói. Phật hiệu vô biên bắn ra khắp bốn phía. Tiêu Dương ngồi bên cạnh cũng vẫn ngồi bất động, vẻ mặt bình tĩnh, bức tranh trong đầu không ngừng mở rộng.

Hai người tựa như hai bức tượng điêu khắc.

Mỗi người tự cảm ngộ một đạo khác nhau.

Giát Giát có ưu thế trời ban về Phật đạo vì vậy tốc độ cảm ngộ vô cùng nhanh. Tiềm lực truyên thừa của Phật tổ bị kích ra, thực lực hắn tăng lên với tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thấy được, đến nỗi ba lão Tiểu Ngũ, Tiểu Thất, Tiểu Cửu thỉnh thoảng tới nhìn cũng phải kinh hãi.

Cả ba đều độ ky hâm mộ hai người.

Nhưng đồng thời bọn họ cũng cảm thấy vui mừng. Với quan hệ của Giát Giát với Tiêu Dương cùng tiềm lực mà y được truyền thừa từ Phật kiếm tiên, sau này Giát Giát nhất định sẽ có thế lực của riêng mình. Thực lực tăng cao sẽ rất có ích cho y về sau.

Còn Tiêu Dương cảm ngộ được lực Họa Đạo, mặc dù thực lực của hắn không tăng cao bao nhiêu nhưng lực Họa Đạo từ Nhập vi tiền kỳ đã vọt lên hậu kỳ. Khoảng cách tới Đạo phong mang chỉ còn một khoảng rất ngắn.

Tiêu Dương mở mắt, khẽ thở ra, ánh mắt không giấu được vui sướng.

Tiêu Dương yên lặng biến mất, đến chỗ của ba lão Tiểu Ngũ, Tiểu Thất, Tiểu Cửu.

Một tiếng sau, cánh cửa khách sạn vang lên tiếng gõ cửa.

Thực lực tăng lên chóng mặt.

Tiêu Dương lại tiếp tục học tập.

- Tên nhóc Giát Giát này...

Tô Tiểu San tựa như đóa hoa hồng đen xinh đẹp và vô cùng quyến rũ.

Một ngày một đêm tĩnh tọa, hắn đã thu hoạch được rất nhiều.

Tiêu Dương lập tức hiện thân, bước tới mở cửa.

Tiêu Dương nhìn sang Giát Giát, ánh mắt tràn đầy kinh dị. Mới chỉ một ngày một đêm, tên này đã tăng lên Hóa Tượng trăm biến rồi.

Tuy nhiên cũng bởi vì đây là lần đầu tiên cảm ngộ thông qua 'Bồ Tát xử thai kinh. Những ngày tiếp theo cho dù tĩnh tâm cảm ngộ hiệu quả cũng không thể được như lần đầu.

- Bắt đầu học trận pháp đi.

Đây không phải lần đầu tiên Tô Tiểu San gõ cửa phòng, tuy nhiên liên tục mấy lần đều không có người ra mở cửa. Nếu không phải tiếp tân xác định chắc chắn Tiêu Dương chưa ra khỏi phòng thì cô còn tưởng hắn đi mà không chào từ biệt cô.

Và không hề có dấu hiệu dừng lại.

- Thì ra là Tiểu Tam à.

Một cảnh tượng đẹp đến kinh người xuất hiện trước mắt Tiêu Dương.

Một người phụ nữ có vẻ ngoài lạnh lùng như nội tâm lại cuồng nhiệt. - Tìm tôi?

- Sao tự nhiên anh lại biến mất một ngày một đêm vậy? Anh có biết bên ngoài có bao nhiêu người muốn tìm anh không?

Tiêu Dương hỏi:

- Vào phòng ngồi đi.

Đối với Tô Tiểu San mà nói việc bên cạnh bớt đi một con ruồi suốt ngày bám theo đúng là việc đáng mừng.

Tiêu Dương mỉm cười, nói:

Ánh đèn nhấp nháy chợt sáng chợt tối.

Bóng đêm phủ xuống, Tiêu Dương xách theo túi tới túi nhỏ mang về khách sạn để đồ sau đó hai người tới một quán bar ở gần đó tìm một chỗ ngồi nói chuyện.

Có mỹ nữ làm bạn, lực Họa Đạo tăng cao, hôm nay tâm trạng của Tiêu Dương rất tốt. Hắn ra ngoài đi chơi với Tô Tiểu San suốt cả một ngày. Dù sao hắn ở đây cũng chỉ để chờ tin tức của Lam Chấn Hoàn.

Tô Tiểu San trừng mắt lườm Tiêu Dương sau đó đi tới sô pha ngồi xuống, cất giọng chất vấn:

- Bọn họ không làm khó cô chứ?

Tô Tiểu San lắc đầu, mỉm cười nói:

- Cái gã sở phó đầu heo kia nằm một ngày một đêm trong bệnh viện để rửa ruột, hiện giờ vẫn còn nằm trên giường bệnh ấy.

Tiêu Dương nghi hoặc hỏi lại:

Tiêu Dương cười lắc đầu. Hắn không quên, chỉ là không hề có ý định nhớ chuyện vặt vãnh này.

- Anh quên mất mình đã đắc tội với hiệu trưởng .James sao?

Tô Tiểu San liếc mắt xem thường, hỏi:

Một người đàn ông da trắng lịch sự đi tới trước mặt Tô Tiểu San, đưa tay ra, nói:

- Mỹ nữ, tôi có thể vinh hạnh mời em nhảy một điệu không?

Tô Tiểu San coi người kia như không khí, gã thấy vậy liền xám xịt bỏ đi.

- Đó là người thứ chín mươi ba rồi đấy.

Tiêu Dương mỉm cười nói:

- Sức hút của mỹ nữ Phục Đại đúng là lớn thật.

Tô Tiểu San chu miệng, nói:

- Mấy gã đó đi vào quán bar đều tỏ vẻ nho nhã lịch sự nhưng trên thực tế suy nghĩ của kẻ nào cũng như nhau cả thôi. Hừ, tôi không phải con mồi của bọn họ.

- Con mồi, một từ rất thú vị.

Bỗng nhiên, Tiêu Dương kéo mạnh Tô Tiểu San về phía mình, cơ thể Tô Tiểu San lập tức lao vào lồng ngực hắn. Tiêu Dương thuận thế ôm lấy cơ thể cô xoay người một vòng, cánh tay hắn bất ngờ vươn ra nắm lấy một cánh tay khác vặn một vòng.

Ngọn đèn lập lòe lúc sáng lúc tối.

Tiêu Dương cảm thấy có chút xấu hổ, so ra, hắn nhảy còn kém xa cô. Thế nhưng lúc này ánh mắt của mọi người lại đều đổ dồn về phía hai người.

- Không ngờ cô lại nhảy tốt như vậy.

Làm bạn nhảy của Tô Tiểu San, áp lực của Tiêu Dương vô cùng lớn.

Cô gái Tô Tiểu San này khi nhảy, toàn bộ sức hấp dẫn đều được bộc lộ ra ngoài. Mỗi một cử động dường như đều làm người cô phát ra ánh sáng mê hồn. Mỗi một bước chân, một ánh mắt đều khiến người ta phải mê mẩn.

Không ngờ cô gái này lại đùa giỡn hắn.

Không thể không thừa nhận, Tô Tiểu San là một người phụ nữ rất hấp dẫn, mỗi một ánh mắt đều có thể hút hồn người khác. Lúc này cô lại cố tình quyến rũ Tiêu Dương làm hắn bất chợt có cảm giác miệng đắng lưỡi khô, vội vàng uống một ngụm rượu lớn.

Tô Tiểu San bật cười, nụ cười chiến thắng.

Tiêu Dương đứng lên, động tác ưu nhã đưa tay về phía Tô Tiểu San, mỉm cười hỏi:

- Con mồi tiểu thư yêu quý, tôi có thể vinh dự mời em nhảy một điệu không?

Tô Tiểu San trừng mắt, gắt:

- Anh mới là con mồi tiểu thư ấy.

Ngay sau đó dưới vô vàn ánh mắt ghen ăn tức ở của đám đàn ông trong quán, Tô Tiểu San vươn tay ra nhẹ nhàng đặt vào lòng bàn tay Tiêu Dương. Hai người cùng nhau đi tới khu vực sàn nhảy, khi âm nhạc du dương vang lên, cơ thể hai người nhẹ nhàng cử động theo tiếng nhạc...

Hai mắt Tiêu Dương sáng rực.

- Có lẽ đêm nay anh chính là con mồi của eml

Tô Tiểu San đỏ mặt lườm Tiêu Dương, nhìn thấy vẻ mặt xấu xa của hắn nhưng cô lại không tức giận nổi. Sau đó đột nhiên con ngươi trong mắt khẽ đảo, Tô Tiểu San mỉm cười nhìn Tiêu Dương bằng ánh mắt quyến rũ chết người, khẽ mở miệng:

- Đêm nay em cũng sẽ trở thành con mồi của tôi.

Tiêu Dương tủm tỉm cười nhìn Tô Tiểu San, chậm rãi nói từng chữ:

- Tuy nhiên trên thế giới này, cuộc đuổi bắt của thợ săn và con mồi không chỉ ở đây mới có. Không chừng...

Tiêu Dương mỉm cười uống một ngụm rượu sau đó vừa nghịch chén rượu vừa nói:

Tiếng kêu thảm thiết bất chợt vang lên.

Kèm theo đó là tiếng xương bị bẻ gãy!

Một tên da đen đau đớn kêu rên, cơ thể quỳ dưới đất.

Lúc này Tô Tiểu San mới nhìn vê phía cánh tay giơ ra của gã da đen, chỗ đó vừa vặn là vị trí vừa rồi cô đứng.

Thì ra tên da đen này muốn nhân cơ hội người đông không ai chú ý giở trò sàm sỡ Tô Tiểu San. Nhưng không ngờ lại bị Tiêu Dương bắt được cổ tay vặn gãy.

BịchI

Tô Tiểu San cũng không phải loại mèo nhỏ dễ bắt nạt, cô đạp thẳng cho tên kia một cước. Dưới bao ánh mắt kinh ngạc của những người xung quanh, Tô Tiểu San trực tiếp nắm tay Tiêu Dương đi ra khỏi quán bar. Hai người chạy khỏi nơi đó mấy chục mét mới dừng lại.

Hai người nhìn nhau một lúc sau đó Tô Tiểu San không nhịn được bật cười.

Loại cảm giác này vô cùng vi diệu.

Cùng nhau uống rượu, nắm tay điên cuồng chạy trên đường, nhất lại là sau khi đánh người khác một trận. Cái cảm giác bạo lực lại lãng mạn như vậy khiến một người phụ nữ cá tính như Tô Tiểu San vô cùng vui vẻ.

- Cú đạp nãy của em cũng ác thật đấy.

Tiêu Dương theo bản năng kẹp chặt hai chân.

Tô Tiểu San liếc hắn, nói:

- Sợ gì, có phải đá anh đâu.

Hai người nắm tay sóng đôi cùng nhau đi về khách sạn.

Tiêu Dương mở nắp một chai rượu vang, mùi thơm nồng nàn lan tỏa. Hắn chắt ra hai ly rồi mang tới trước mặt Tô Tiểu San.

- Người đẹp, vừa rồi bị quấy rây nhã hứng uống rượu, giờ chúng ta bổ sung.

Tô Tiểu San ngửa đầu để lộ ra chiếc cổ trắng ngần, khẽ mỉm cười tiếp nhận ly rượu. Sau khi cụng ly, Tô Tiểu San khẽ hé môi nhấp một ngụm rượu, vẻ đẹp ấy không từ ngữ nào có thể diễn tả.

Tiêu Dương cười xấu xa nhìn Tô Tiểu San, hỏi:

- Em không sợ anh bỏ cái gì vào trong rượu sao?

Tô Tiểu San dường như có thể cảm nhận được một loại áp lực vô hình ép tới, trong lòng có chút hoảng hốt tuy nhiên ngoài mặt vẫn không hề tỏ ra yếu thế nhìn thẳng vào mắt Tiêu Dương. Khóe miệng cô khẽ nhếch lên cười, nói:

- Bỏ thuốc chứ gì... em đươg nhiên là sợ rồi. Em sợ anh bỏ thuốc nhưng vẫn không dám ăn em.

Ánh mắt khinh bỉ!

Cơ thể Tiêu Dương đè xuống xuống sô pha, hai người gần như dính sát vào nhau. Bộ ngực căng tròn của Tô Tiểu San thỉnh thoảng lại khẽ chạm vào người Tiêu Dương. Hắn cúi đầu, Tô Tiểu San ngửa đầu, bốn mắt nhìn nhau, chóp mũi gần như chạm vào nhau.

Tiêu Dương khẽ mở miệng hỏi:

- Tiểu Tam, em khiêu khích anh sao?

Một luồng hơi nóng phả vào mặt.

Trái tim trong ngực Tô Tiểu San đập nhanh hơn bình thường mấy nhịp.

Môi mỏng khẽ mở ra nhưng lại không nói lời nào.

Tiêu Dương chậm rãi cúi đầu men theo sườn má của Tô Tiểu San trượt dần xuống bên dưới. Ma sát như có như không kết hợp với hơi thở nóng rực phả lên làn da trắng nõn của người con gái. Tiêu Dương mở mắt nhìn bên dưới, đập vào mắt là nội y màu đỏ toát lên vẻ quyến rũ chết người.

Bên dưới làn váy liền thân màu đen, bộ ngực phập phồng lên xuống, khe rãnh sâu hun hút hấp dẫn ánh mắt người ta đi sâu vào bên trong...

Bàn tay của Tiêu Dương đã đặt trên vai Tô Tiểu San.

Bàn tay nhẹ nhàng xoa lên làn da mền mại, trái tim như có dòng điện chạy qua. Tiêu Dương nâng mắt lên nhìn thẳng vào mắt Tô Tiểu San, chậm rãi nói:

- Đêm nay, em là con mồi của anhI

Vừa dứt lời, đôi môi nóng bỏng của Tiêu Dương đã đặt lên đôi môi đỏ mọng của Tô Tiểu San.

Cảm xúc mãnh liệt tựa như vũ bão cuồn cuộn ập đến.

Hai người điên cuồng hôn môi...

Cơ thể Tô Tiểu San khẽ run lên, khẽ co người lại, miệng bị chặn lại nói không nên lời, cổ họng thỉnh thoang ngân nga vài tiếng. Hai tay run run đặt trước mặt Tiêu Dương, thái độ vừa muốn cự tuyệt vừa muốn hoan ngênh nhưng lại có xấu hổ. Chính thái độ này của cô lại càng cổ vũ cho dục vọng mãnh liệt của Tiêu Dương. Hắn hạ người xuống, lần này hắn đã có thể cảm nhận được rõ ràng cơ thể nóng bỏng quyến rũ của Tô Tiểu San.

Tiêu Dương hoàn toàn trầm mê vào trong dục vọng, lưỡi khẽ đẩy hàm răng đang đóng chặt Tô Tiểu San, nhiệt tình tấn công.

Tựa như thợ săn đuổi bắt con mồi!

Cánh tay Tô Tiểu San để trước ngực Tiêu Dương, sau vài lần phản kháng không thành công liền nhẹ nhàng giơ lên ôm cổ Tiêu Dương. Vào giây phút đó, suy nghĩ chống cự trong đầu Tô Tiểu San hoàn toàn biến mất. Cô chủ động đáp lại nụ hôn của Tiêu Dương, nhiệt độ trong phòng dường như vì màn kích tình này của hai người mà dần dần tăng lên...

Bàn tay Tiêu Dương khẽ vuốt ve khắp cơ thể Tô Tiểu San. Khi hai đôi môi tách ra, Tô Tiểu San thở gấp dồn dập, đôi mắt mê ly nhìn Tiêu Dương.

Âm thanh thở gấp dường như rút đi linh hồn Tiêu Dương. Hắn chậm rãi cúi đầu xuống, bàn tay bỗng nhiên giật mạnh, quai áo trên vai Tô Tiểu San bị kéo xuống.

Chiếc váy bị kéo xuống...

Tiêu Dương cúi đầu khẽ cắn lên đỉnh nhọn...

- AIH

Tô Tiểu San giật mình ôm lấy đầu Tiêu Dương, cơ thể mềm mại run rẩy kịch liệt...
Bình Luận (0)
Comment