Chương 779: Thái Tử Dịch Hàn!
Chương 779: Thái Tử Dịch Hàn!Chương 779: Thái Tử Dịch Hàn!
- Trong vòng ba năm nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ này.
- Tất cả mọi chuyện tôi đều đã chuẩn bị hết cho cô. Hôm nay việc mà cô phải làm là sử dụng thuộc tính 'Huyễn thay thế Tà Cơ trà trộn vào tổ chức Huyết Dạ.
- Cẩn thận!
Kiếm Tông, Diệp Tang.
Trên đời này ngoài người đã giao nhiệm vụ này cho Diệp Tang ra thì không một ai biết bí mật này.
Diệp Tang đã thay thế Tà Cơ tiến vào Tử Vong Cốc ở Mỹ.
Chẳng trách trước khi cô đi lại nói đến cái kỳ hạn ba năm.
Cánh hoa mạn châu sa đỏ rực này là thứ duy nhất Diệp Tang có thể ký thác tinh thần.
- Có lẽ, đây chính là mấu chốt để Tà Vương khởi động bảo tàng... như vậy... cơ hội để mình hoàn thành nhiệm vụ tới rồi.
Về chuyện nhiệm vụ này đạt được cái gì đến chính bản thân Diệp Tang cũng cảm thấy nghỉ hoặc. ..........
- Nhưng đoàn chuyên gia kia bị Tà Vương giữ là để sử dụng, vì vậy sẽ không có chuyện dễ dàng thả bọn họ ra.
- Mình nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ này còn sống trở về.
- Đặc công toàn cầu đều tập trung ở bên ngoài Tử Vong Cốc, mục đích của bọn họ là giải cứu đoàn chuyên gia bị bắt cóc.
Nijes cung kính cúi người trước người mặc áo bào màu vàng ngôi trên cao.
Cô ở trong trụ sở quan trọng nhất do Tà Vương quản lý, không khi nào cô thôi nhắc nhở bản thân mình đang ở trung tâm vòng xoáy nguy hiểm. Làm bất cứ chuyện gì cô cũng chú ý cẩn thận bởi cô biết một khi bại lộ thân phận sẽ phải gánh chịu hậu quả như thế nào.
Trong phòng nghị sự.
Diệp Tang khẽ cụp mắt, nói:
Chuyện khiến Diệp Tang cảm thấy bất đắc dĩ nhất chính là việc Nijes cứ bám lấy cô.
Ánh mắt Diệp Tang kiên định, ngẩng đầu lên nhìn cô gái trong gương, tự dặn mình:
- Cơ Nữ đã đi tuần tra về rôi hả?
- Nhất định sẽ xảy ra một cuộc đại chiến.
- Vâng.
- Sư phụ.
Giọng của Tà Vương vang lên:
- Vâng!
Giọng nói của Tà Vương trầm trâm như tiếng trống.
Nijes cắn răng mở miệng:
- Cô ấy vừa mới trở vê. Tối nay lại có thêm một nhóm thám tử muốn thâm nhập vào trụ sợ nhưng tất cả đều đã bị giết chết. - Con gái sáng nắng chiều mưa trưa giông tố. Nijes, tâm lý con gái thay đổi thất thường, làm thầy ta chỉ có thể dạy cho con cách tăng cường sức mạnh còn về phần theo đuổi phụ nữ thì phải dựa vào bản lĩnh của con. Chỉ có điều, nhớ kỹ, không được để Cơ Nữ của ta phải chịu uất ức.
Nijes gật đầu nói:
Ánh mắt thâm thúy của Tà Vương nhìn về phương xa, im lặng không nói lời nào...
Nijes vội vã gật đầu cúi người lui ra ngoài.
Khi nói câu cuối cùng, ánh mắt Tà Vương lạnh lẽo lườm Nijes.
- Tốt lắm.
- Sư phụ có cảm thấy... Lân này Tà Cơ trở về... hình như... cô ấy đã thay đổi rồi.
- Thay đổi?
Tà Vương nhướng mày cười lớn, nói:
- Thông báo cho tất cả từ trên xuống dười, trong khoảng thời gian này phải chuẩn bị tốt tinh thân ứng chiến. Đám đặc công ngoài kia dám xâm nhập vào đây, tất cả đều giết không tha, khiến cái tên Tử Vong Cốc danh xứng với thực.
- Hử? Còn có việc gì sao?
Tà Vương hỏi:
Nijes ngẩng đầu mấp máy môi định nói rồi lại thôi.
Đêm khuya, cát vàng bay đầy trời.
Chẳng mấy chốc trời đã sáng, tuy nhiên bão cát vẫn không ngừng thổi, xung quanh Tử Vong Cốc xuất hiện vô số bộ xương trắng. Tại khu vực nằm giữa núi lửa với dãy núi gân đó ở bên ngoài Tử Vong Cốc là nơi năm thế lực lớn đóng quân.
Trong năm nhóm, nhóm do Mỹ đứng đầu mạnh nhất.
- Trời sáng rồi, xem ra nhóm thám tử được phái đi tối qua e là đã chết rồi.
Trong nhóm Mỹ, một tên đàn ông mắt xanh chau mày đứng dậy, ánh mắt tràn ngập sát khí, nói:
- Xem ra, thực lực của kẻ địch ẩn mình trong Tử Vong Cốc thực sự rất mạnh.
Tên đàn ông mắt xanh này đến từ Mỹ, là một trong năm cao thủ của nhóm, tên là Winny!
Là đặc công tinh anh của Mỹ.
- Mọi người cũng đã đến gần đủ rồi, hiện tại cũng không có gì để điều tra thêm nữa. Tôi đề nghị chúng ta lập tức liên lạc với bốn nhóm còn lại, cùng nhau đánh vào Tử Vong Cốc.
Tất cả mọi người đều chú ý về phía này.
- Nếu như dám phản kháng, kết cục không chỉ đơn giản là bị nổ lâu đâu.
- Không phản kháng lại, xem ra nhóm người Viêm Hoàng đó cũng tự biết sức mình đấy chứ.
Các thế lực đứng xem xung quanh cười khẩy.
Căn lều bị nổ tung...
Quả cầu lửa bay thẳng về phía căn lầu, phát ra mấy tiếng nổ liên tiếp.
- Lão ta mang theo người của nhóm châu Á hùng hổ xông về phía bên đó chẳng lẽ là vì...
Mọi người đều liếc mắt nhìn về phía bãi đất trống bằng phẳng ở đằng xa. Ở đó có một căn lều đơn giản được dựng lên, xung quanh không có bất cứ thứ gì, phía trên căn lêu cằm một ngọn cờ màu đỏ đại diện cho thân phận của người ở bên trong.
Cờ đỏ năm sao là cờ Viêm Hoàng.
- Thú vị đấy, sắp có kịch hay để xem rồi.
- Đặc công do Viêm Hoàng phái tới vô cùng kiêu ngạo, gã không tham gia bất cứ nhóm nào nên đã kích thích lòng kiêu ngạo của người Hàn Quốc. Lần này, nhóm người được Hàn Quốc phái tới đây vô cùng mạnh, mục đính là muốn đứng đầu nhóm châu Á thỏa mãn lòng kiêu ngạo của bọn họ. Thế nhưng nhóm người đến từ Viêm Hoàng lại không nể mặt bọn họ, mà Jun Ji Min lại là người nổi tiếng nóng tính, e là lão có ý định đích thân ra tay rồi.
- Nếu tôi nhớ không lầm thì trong nhóm Viêm Hoàng chỉ có ba người. Người cầm đầu là một thanh niên còn khá trẻ. Xem ra Viêm Hoàng không có hứng thú với nhiệm vụ lân này.
Mọi người xung quanh bàn tán xôn xao, Jun Ji Min dẫn theo nhóm châu Á vọt tới chỗ lều của Viêm Hoàng. Đi theo .Jun Ji Min có khoảng hơn hai mươi người, ngoài đặc công của Hàn Quốc ra thì còn có đặc công của Đảo Quốc.
Tiểu đội Tinh Anh làm náo động Đảo Quốc khiến Đảo Quốc mất mặt. Vì vậy những đặc công Đảo Quốc khi nhìn thấy cờ năm sao của Viêm Hoàng thì vô cùng oán hận. Không đợi Jun .Ji Min ra lệnh một gã đặc công Đảo Quốc đã xông lên phía trước, ánh mắt nhìn chằm chằm căn lều, hai tay vung lên tạo ra một quả cầu lửa.
Âm! Âm! ẦmI
- Trong nhóm châu Á thực lực của Jun Ji Min xếp thứ ba.
- Một trong các cường giả của quân đoàn Seuting Hàn Quốc, Jun .Ji MinI
Một lão già râu tóc bạc trắng người cầm đầu nhóm châu Á sát khí đằng đằng xông về một hướng...
Khoảng cách đóng quân của các nhóm cũng không cách nhau quá xa. Lúc này không chỉ nhóm của Mỹ mà cả nhóm châu Âu, châu Phi cũng chú ý tới bên này.
- Nhìn bên kia kìa, hình như nhóm châu Á có chuyện gì đó.
- Minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng, hay chúng ta cứ đợi thêm một thời gian nữa xem sao?!
Sau tiếng nổ mạnh, lều bạt bị xé tan thành từng mảnh nhỏ. Người ngồi bên trong lều hiện ra trước mắt mọi người. Đó là một chàng thanh niên mặc bộ trang phục xa hoa vàng óng ánh tựa nhưng long bào thời cổ đại, khuôn mặt anh tuấn, giữa đôi lông mày hiện rõ bá khí.
Chàng thanh niên bình thản ngồi trên ghế dựa người vào chiếc bàn gỗ, xung quanh lan tỏa hương thơm của lá trà.
Thái Tử Dịch Hàn của Thiên Tử các, Viêm Hoàng!
Lúc này, tay phải gã đang bưng một chén trà lên miệng nhám nháp thưởng thức.
Tựa như hòa mình vào trời đất.
- Thưởng thức trà cũng tức là thưởng thức đạo.
Thái Tử khẽ nhếch môi, nhẹ nhàng uống hết trà sau đó lại rót tiếp một chén nữa.
Gã hoàn toàn không thèm để ý những người hùng hổ kéo tới phá lều của mình.
Tên đặc công Đảo Quốc vừa rồi thấy vậy lại càng tức hơn, ánh mắt tàn nhẫn, nói:
- Khốn kiếp, ở đây các người không có tư cách kiêu ngạo! Vù vù vùi
Nháy mắt vô số quả câu lửa bay tới, mục tiêu chính là Thái Tử.
Những người xung quanh đứng nhìn đều hứng thú nhìn...
Thái Tử không tránh cũng không né, vẫn ung dung ngồi trên ghế. Đợi đến khi cầu lửa chuẩn bị rơi xuống đầu đột nhiên trong không gian xuất hiện một tầng sức mạnh vô hình cản lại. Âm một tiếng, cầu lửa bị đánh tan.
- Mấy người thật ồn ào.
Thái Tử khẽ mở miệng lên tiếng, chén trà trong tay đột ngột bay ra ngoài.
Tốc độ nhanh như tia chớp!
Tựa như một ngọn núi khổng lồ bỗng nhiên ép tới, mạnh mẽ tấn công gã đặc công Đảo Quốc kia.
Bặc-
Phụt -
Máu tươi trong miệng phun ra ngoài, cơ thể gã đặc công bay ra sau rồi rơi mạnh xuống đất. Gã giấy giụa mấy lần nhưng vẫn không thể đứng dậy.
Thái Tử mở bàn tay ra, chén trà khi nãy bay ra lúc này đã trở lại tay gã.
Nước trà trong chén vẫn còn đầy, một giọt cũng không bị bắn ra.
Đồng thời cũng không dính một giọt máu nào.
Hương trà lan tỏa.
Gã lại nhấp một ngụm trà.
- Trà ngon.
- Mạnh thật!
Ngay lúc này, những người xung quanh đều trợn mắt kinh ngạc, không dám tin nhìn người thanh niên Viêm Hoàng này.
Nhớ lại cảnh tượng vừa rồi mọi người đều đồng loạt hít sâu.
Có thể đánh bại gã đặc công Đảo Quốc kia, ở đây có rất nhiều cũng có thể làm được. Tuy nhiên có thể như Thái Tử chỉ cần ném một chén trà đã đánh bại kẻ địch đồng thời nước trà còn không bị sánh ra ngoài không những thế chén trà còn có thể trở lại trong tay mà không có chút sứt mẻ nào thì không phải ai cũng làm được.
Khả năng khống chế đến mức tinh diệu đó khiến người ta không dám tin vào mắt mình.
Phía đằng xa, một chiếc xe vừa vặn đỗ lại đúng thời điểm này, người bên trong xe cũng trùng hợp chứng hết toàn bộ cảnh tượng vừa rồi...
- Lợi hại!
Tiêu Dương gật đầu tán thưởng, ánh mắt nhìn chăm chú về phía đó.
Bên cạnh truyền tới tiếng kêu kinh ngạc của Thái Tuyền Thanh:
- Là Thái TửII
Con ngươi trong mắt Tiêu Dương co lại, hỏi:
- Là Thái Tử? Ngay lập tức hứng thú nổi lên trong mắt Tiêu Dương, hắn nhìn về phía bên đó...
Những người xung quanh sau khi khiếp sợ liền chuyển sang hưng phấn. Vốn tưởng nhóm người Viêm Hoàng không chịu nổi một đòn nhưng hiện tại xem ra bọn họ đều là cường giả thâm tàng bất lộ.
- Có cái hay để xem rồi.
- Chỉ tiếc là còn quá trẻ.
- Mấy người thử đoán xem gã có thể chống đỡ được mấy chiêu của lão già .Jun Ji Min kia?
Lúc này đám người do Jun Ji Min dẫn đầu cũng trừng mắt nhìn chằm chằm Thái Tử Dịch Hàn.
- Xông lên!
Jun Ji Min lập tức hạ lệnh.
Bùm! Bùm! Bùm!
Đám đặc công Hàn Quốc cùng Đảo Quốc đồng thời xông lên, vô số ánh sáng đan vào nhau bắn ra.
Tấn công về phía Thái Tử.
Kengl
Vẫn là tâng sức mạnh phòng ngự vô hình kia ngăn chặn tất cả mọi đòn tấn công của đám người.
Roetl
Thái Tử hắt chén trà trong tay, nước trà bắn ra tung tóe.
Gã vung tay lên, nước trà lập tức biến thành băng bắn ra xung quanh.
Phập! Phập! Phập! Phập!
Tiếng gào thét thảm thiết liên tục vang lên, đám người hoàn toàn không kịp phản ứng đã ngã xuống.
Không chịu nổi một đòn.
Thấy vậy, con ngươi Jun Ji Min co lại, ánh mắt lạnh lẽo, cơ thể như một con báo xông về phía Thái Tử, tay nắm thành quyền vung lên, tâng áp lực vô hình ép tới...
Thuộc tính lực
- Nhất Lực Hàng Thập Hội!
Thái Tử Dịch Hàn đột nhiên ngẩng đầu lên, cơ thể như ngôi sao bằng lướt qua bầu trời.
Gã lao thẳng về phía Jun Ji Min.
Âm!
Sau một chưởng đối nhau, Thái Tử bất chợt vung tay trái lên, tốc độ nhanh như tia chớp bóp chặt cổ họng Jun Ji Min.
Nhanh tới quỷ dị.
Dường như không có người nào nhìn rõ cảnh tượng này, chỉ nghe thấy có tiếng nổ tựa như đánh bom hạng nặng vang lên.
- Thiên uy của Viêm Hoàng, ông không xứng xâm phạm.
Xoạt!
Gã vung tay ném Jun .Ji Min ra xa, cơ thể lão rơi thẳng xuống đất...
Âm! Trên mặt đất xuất hiện một cái hố sâu khổng lồ.