Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 783 - Chương 787: Mạch Kiếm Tôn! Tiên Nhân!

Chương 787: Mạch Kiếm Tôn! Tiên nhân! Chương 787: Mạch Kiếm Tôn! Tiên nhân!Chương 787: Mạch Kiếm Tôn! Tiên nhân!

Một vụ án oan hơn cả thị Mầu!

Mối họa vô duyên vô cớ.

Trước khi Nijes rời khỏi thế gian đã để lại cái tên Thái tử Viêm Hoàng!

Tà Vương sát ý đầy trời.

Lão dùng thần thức tìm kiếm khắp mọi nơi nhưng không tìm được bất cứ dấu hiệu nào.

Đột nhiên lão ngẩng đầu cười như điên!

- Thái tử Viêm Hoàng, nếu đã có gan xông vào Tử Vong Cốc của ta vậy hãy chuẩn bị tâm lý nộp mạng đi!

Toàn thân Tà Vương đỏ rực tựa như máu tươi, sát khí bao trùm cả bãi cát. Một lúc sau lão ôm thi thể của Nijes chạy về phía căn cứ...

Tiêu Dương dõi mắt nhìn bầu trời đêm, tuy vậy nhưng mục tiêu của hắn vẫn không hề bị dao động.

Thời điểm đó không còn xa nữa.

Khí tức mạnh mẽ của Tà Vương quả thực đã làm cho Tiêu Dương cùng Giát Giát sợ hãi.

Đợi năm thế lực lớn ngoài kia phát động tổng tấn công hắn sẽ tìm cơ hội.

Vốn dĩ bọn có đường sống để đi nhưng là do bọn họ không biết trân trọng.

Tiêu Dương tìm kiếm một lượt nhưng không có bất cứ phát hiện nào. Hắn nhíu mày lo lắng, không biết Tang Tang sư muội có bị lộ thân phận không?

- Lão đó là ôm trùm của tổ chức Huyết Dạ ở Tử Vong Cốc này hả?

Tiêu Dương điều khiển 'Thượng cổ Hồng Hoang' bám theo Tà Vương. Chỉ có điều tốc độ của lão ta quá nhanh hơn nữa nửa đường lão đột nhiên biến mất khiến Tiêu Dương không thể xác định vị trí chính xác.

Ngu thì chết chứ bệnh tật gì!

Trong bão cát, ẩn trong một đám bụi là 'Thượng cổ Hồng Hoang' dưới hình dạng một hạt cát. Sau khi được Tiểu Thất nhắc nhở, Tiêu Dương mang Giát Giát trốn vào trong 'Thượng cổ Hồng Hoang'. Hai người chứng kiến toàn cảnh mười tên đặc công ngoại quốc ở bên ngoài bị giết không bỏ sót bất cứ chỉ tiết nào.

Cả một tổ chức lớn mạnh như vậy, với thực lực của hắn với Giát Giát chắc chắc không đủ sức công phá nổi.

Giát Giát đã biết chuyện của Diệp Tang thông qua lời kể của Tiêu Dương.

- Chẳng trách Tiểu Thất tiền bối lại lo lắng như vậy. Với sức mạnh của người này, mình thực sự không phải đối thủ.

- Hì hì, đợi đến lúc đó anh với tiểu sư muội của anh có thể trùng phùng rồi.

- Lối vào căn cứ rốt cuộc ở đâu?

- Đại ca yên tâm đi, không tới hai ngày nữa, năm thế lực bên ngoài sẽ tấn công vào trong này.

- Bẩm báo Tà Vương, Tà Cơ hôn mê nằm ở lối vào căn cứ, người bị nội thương rất nghiêm trọng.

Một loạt tiếng bước chân truyền tới.

Khuôn mặt Tà Vương trở nên dữ tợn, nghiến răng nói:

Tại căn cứ dưới lòng đất. Tám vị đại đội trưởng này mỗi người đều có thực lực Tâm Lôi Kiếp.

'Keng' có thứ gì đó bị nện rất mạnh. ..........

Mỗi một đại đội có ít nhất vài trăm người, nếu liên hợp lại tạo thành sát trận, uy lực sẽ gia tăng gấp bội!

Tử Vong Cốc là nơi tập trung lực lượng mạnh nhất của tổ chức Huyết Dạ.

Tám cường giả Tâm Lôi Kiếp!

Tà Vương toàn thân đỏ rực tràn đầy sát khí ôm thêm thi thể Nijes bước từng bước lên bậc thềm.

- Nếu vậy, ta sẽ khiến cho toàn bộ đám người ngu ngốc đó chôn vùi trong sa mạc này!

- Truyên xuống mệnh lệnh của taiI

- Lệnh cho tám đại đội trưởng của Phong sát, Đao sát, Vũ sát, Vụ sát, Mộc sát, Băng sát, Hỏa sát, Điện sát lập tức tập trung tại căn cứ ở Tử Vong Cốc!

Một người bay vọt vào vội vã nói:

- Càng ngày càng không coi chúng ta ra gì! Xem ra, uy danh Tử Vong Cốc không đủ để dọa đám người đó.

Tiếng xương cốt lạch cạch vang lên.

Ánh mắt Tà Vương rét lạnh!

- Chuẩn bị đại khai sát giới!

Ngay lúc này Tà Vương chỉ mong năm thế lực ngoài kia nhanh chóng tấn công vào trong cốc.

Kẻ nào xông vào đều phải chết!

Huống hồ chỉ, phía tổng bộ đã truyền tới tin tức, Linh Vương một trong Thất Vương của tổ chức Huyết Dạ đã dẫn theo một đột quân đuổi tới đây, có thể hỗ trợ bất cứ lúc nào.

Tất cả các tổ chuẩn bị, có thế xuất động bất cứ lúc nào.

Vào lúc này trong lòng Tà Vương chỉ còn lại sát ý.

Trong căn phòng rộng lớn, trên bậc thềm đá, Tà Vương lẳng lặng nhìn chằm chằm vào thi thể của Nijes.

Nửa giờ sau.

Vùi

Một thanh đoạn kiếm.

Đây chính là mục tiêu trong nhiệm vụ lần này của cô!

Bảo khố của Tà Vương!

Trong lòng Tà Cơ lập tức gợn sóng.

Tà Vương ôm thi thể Nijes lên, tay vỗ mạnh lên thành ghế. Bỗng nhiên vang lên tiếng ầm âm, phía trước xuất hiện một cái mật đạo.

- Bản Vương nhất định sẽ lấy đầu của Thái tử Viêm Hoàng để tế Nijes!

Ánh mắt Tà Vương lập tức khôi phục lại vẻ lạnh lẽo, hỏi:

- Thực lực của tên Thái tử Viêm Hoàng kia đã đạt đến cảnh giới nào rồi? Tại sao Nijes đã thi triển Huyết vụ độn pháp nhưng vẫn không thoát được?

Tà Cơ có thể chạy thoát quay về là bởi vì khi đó Tiêu Dương thất thố cùng tự trách bản thân nên cô mới có cơ hội chạy.

Nijes sử dụng Huyết vụ độn pháp để chạy trốn nhưng lại bị một chiêu của Giát Giát giết chết...

Thái tử Viêm Hoàng?

Tà Cơ khẽ giật mình, nhưng vẻ mặt bên ngoài cũng không có thay đổi gì quá lớn, cô đáp lời:

- Nijes sư huynh ở lại chặn kẻ địch mở đường cho con chạy thoát, mặc dù bị nội thương nhưng con vẫn có thể thi triển Huyết vụ độn pháp. Chỉ không ngờ sư huynh lại...

Tà Cơ cúi đầu nhìn thi thể Nijes, ánh mắt lạnh lùng.

Cái chết của Nijes đối với cô mà nói lại là một chuyện tốt.

- Chỉ bị nội thương dẫn đến hôn mê, không có gì đáng ngại ạ. Chỉ là Nijes sư huynh...

Tà Cơ gật đầu, vết máu chỗ khóe miệng vẫn còn hơi mờ, đáp:

- Con không sao chứ?

Tà Vương chậm rãi quay đầu lại, đôi mắt màu đỏ dịu dàng hơn, khẽ hỏi:

- Cha nuôi.

Một bóng dáng đỏ rực xuất hiện sau lưng Tà Vương, giọng nói cung kính:

Trong đầu Diệp Tang bỗng hiện lên lời nói của người giao nhiệm vụ cho cô.

- Nhiệm vụ của cô là lẻn vào trong bảo khố của Tà Vương lấy trộm một thanh đoạn kiếm màu bạc.

Thanh đoạn kiếm màu bạc.

Diệp Tang không biết nó quý giá ở chỗ nào. Trước giờ bảo khố của Tà Vương chưa bao giờ được mở ra, thế nhưng hiện tại nó lại xuất hiện ngay trước mắt cô.

- Đi theo ta.

Tà Vương ôm thi thể của Nijes bước vào trong bảo khố, Diệp Tang lập tức đi theo, vẻ mặt đã khôi phục lại vẻ bình tĩnh vốn có.

Chỉ có thể tùy thời ứng biến thôi.

Muốn lấy trộm thanh đoạn kiếm kia ngay trước mắt Tà Vương là điều không thể.

- Hy vọng là thanh kiếm đó không quá quý giá, mình có thể xin ông ta cho mình.

Tà Cơ là con gái nuôi của Tà Vương, nếu như xin cha nuôi đồ vật gì đó chắc cũng không có gì quá đáng.

- Cẩn thận!

Tà Vương đột ngột quát lớn, một tay vung lên tung chưởng đánh nát một mũi tên bắn ra ở bên sườn.

Mục tiêu của mũi tên đó chính là Diệp Tang.

Tà Vương nghiêm mặt nhìn Diệp Tang, nói:

- Cơ Nữ, đây không phải lần đầu tiên con vào bảo khố, sao lại có thể chạm vào cơ quan đó?

Trong lòng Diệp Tang thâm kêu không ổn, mở miệng nhưng không biết phải giải thích như thế nào.

- Cái đầu óc này của con thật là.

Tà Vương lắc đầu nói:

- Lúc nào cũng lơ lửng trên mây, đây chính là lý do mà ta không yên tâm để con một mình đi vào bảo khố. - Đi theo ta, đừng tự ý động chạm linh tinh, ta sẽ nói lại cho con biết các cơ quan ở trong này.

Tà Vương vừa đi vừa nói.

Diệp Tang âm thâm thở phào nhẹ nhõm, từng bước bám sát Tà Vương.

Đi qua thông đạo, đẩy cánh cửa mật thất ra, bên trong phát ra tia sáng chói mắt.

Cả bảo khố khổng lồ chứa vô vàn đồ vật quý giá, các loại đồ quý hiếm được sắp xếp gọn gàng. Giá trị của mỗi món đồ đều có giá trị vô cùng lớn thậm chí là vô giá.

- Con thích gì cứ lấy.

Tà Vương đặt thi thể Nijes lên một chiếc giường bằng băng, có thể bảo vệ cơ thể không bị phân hủy. Một lát sau lão nghiêm giọng nói:

- Nijes đã chết, người thân nhất của ta chỉ còn lại mình con. Toàn bộ bảo khố này sớm muộn cũng thuộc về con.

Nghe vậy Diệp Tang ngẩn ra sau đó khẽ nói:

- Cha nuôi có thần công cái thế, nói không chừng chẳng mấy nữa sẽ thành tiên. Con ngu ngốc đần độn làm sao có thể thừa kế bảo khố quý giá như vậy.

Tà Vương đột nhiên cười lớn, giọng nói có phần điên cuồng:

- Thành tiên! Thành tiên! Thành tiên có gì khói!

Diệp Tang im lặng không nói, nói đến cảnh giới tiên cô tự biết bản thân chưa đủ tư cách.

Ánh mắt cô đảo quanh căn phòng, nhưng lại không phát hiện ra thanh kiếm mình cần.

Tuy vậy cô không dám hỏi Tà Vương chỉ có thể tùy tình hình.

Một lúc sau, Tà Vương bình tĩnh lại, đi tới bên cạnh Diệp Tang, nói:

- Con có biết không, nơi này trên danh nghĩa là bảo khố của ta nhưng thực chất nó còn là nhà giam!

- Nhà giam?

Diệp Tang kinh hãi, bật thốt hỏi:

- Để giam người nào ạ?

Tà Vương cười, nói:

- Là mấy lão cường giả cái thế, hiện tại bị giam ở đây có trưởng lão giáo hội phương tây, cao thủ bí tộc, cường giả Thân bảng Viêm Hoàng. Đám người này sau khi bị tổ chức chúng ta bắt được liền bị nhốt tại các căn cứ quan trọng. Khà khà, nếu như có thể khống chế được đám cường giả này, tất cả các thế lực khác trên thế giới sẽ không thể làm gì được tổ chức Huyết Dạ chúng ta!

Diệp Tang kinh hãi.

- Vậy còn nhóm chuyên gia quốc tế vào trong cốc...

- Là bọn chúng tự chui đầu vào lưới.

Tà Vương cười, chỉ tay về phía một cánh cửa đá lớn, nói:

- Bọn chúng bị nhốt trong gian phòng đó. Nếu như đám chuyên gia đó đồng ý nghiên cứu khoa học cống hiến cho chúng ta, tổ chức nhất định sẽ kiếm được một món lớn.

- Căn phòng này nhốt cường giả Thần bảng Viêm Hoàng, Khốn Ma Lão Nhân!

- Căn phòng này nhốt trưởng lão Hồng Y của Thánh giáo Vatican, Yale Lake. Tà Vương chỉ từng căn phòng một rồi nói cho Diệp Tang bên trong giam giữ những người nào, trên mặt xuất hiện nụ cười mỉm, vẻ đau thương vì cái chết của Nijes dường như đã tan biến. Bởi vì những người bị giam giữ bên trong những căn phòng đó thực lực vượt xa lão nhưng hiện tại lại trở thành tù nhân của lão.

Cái cảm giác này vô cùng sảng khoái.

Diệp Tang kinh ngạc nhưng đồng thời cũng cảm thấy lo lắng hơn.

Rốt cuộc thế lực tổ chức Huyết Dạ này là như thế nào!!!

Không ngờ trong Tử Vong Cốc lại nhốt nhiều cường giả như vậy!

Những người đó chỉ cần một cái vẫy tay đã đủ làm trời đất rung chuyển vậy mà lại bị nhốt ở nơi này.

Lúc này Diệp Tang mới ý thức được tổ chức Huyết Dạ mạnh hơn cô tưởng rất nhiều.

Bên trong bảo khố có vô số các căn phòng đá tương đương với vô số căn phòng giam mà bên trong đó là những cường giả tuyệt thế hoặc các vị tiền bối có kỳ thuật.

- Trong căn phòng đó giam giữ thần bói toán của Trung Quốc, lão ta được xưng tụng không gì không thể bói ra. Chỉ đáng tiếc lão ta quá cứng đầu, tính tình cổ quái, thà bị giam giữ cả đời cũng không chịu làm việc cho tổ chức Huyết Dạ.

- Còn căn phòng này...

Tà Vương cười đắc ý, nói:

- Người bị giam trong căn phòng này hoàn toàn là do lão ta tự chui đầu vào. Nghe nói lão ta là tiền bối đã biến mất một trăm năm qua của mạch Kiếm Tôn. Năm đó lão ta thực hiện nhiệm vụ xông vào trụ sở của tổ chức Huyết Dạ chúng ta, cuối cùng là bị chúng ta bắt. Chậc chậc, lão ta là cường giả mạnh nhất trong tất cả tù nhân của chúng ta. Là Tiên nhân! Tiên nhân, ha ha ha!

Diệp Tang kinh hãi, trong lòng dậy sóng.
Bình Luận (0)
Comment