Chương 807: Công lớn
Chương 807: Công lớnChương 807: Công lớn
Trên máy bay, Thái tử Dịch Hàn mặt tái mét ngồi đằng trước. Tiêu Dương và Diệp Tang ngồi đằng sau, còn hòa thượng Giát Giát thì đạo mạo trang nghiêm ngồi hàng sau cùng. Sau khi lên máy bay, Thái tử Dịch Hàn rất có khí phách muốn trực tiếp ném Giát Giát từ máy bay xuống đất. Tuy nhiên, do Tiêu Dương ngăn cản, y cũng chỉ có thể nuốt cơn tức này.
Nhớ đến ánh mắt quái dị của người chung quanh, Thái tử Dịch Hàn như muốn phát điên.
Hình tượng cao cao tại thượng của y ở Thiên Tử Các cứ như vậy mà sụp đổ.
Nếu không phải Tiêu Dương lấy hơn mười vị chuyên gia hàng đầu của các nước làm uy hiếp, hòa thượng Giát Giát sợ rằng sẽ không còn mạng để tu.
- Dịch huynh, huynh yên tâm đi. Tiêu Dương tôi nói được là làm được. Tôi sẽ phái người đến dẫn các chuyên gia trở vê Viêm Hoàng.
Tiêu Dương mỉm cười nói. Còn bí mật thượng cổ Hồng Hoang, hắn không tiện nói cho Thái tử Dịch Hàn biết.
Thái tử Dịch Hàn gật đầu.
- Được rồi, Dịch huynh, tôi có một chuyện muốn nhờ.
Thái tử Dịch Hàn cười khổ:
Một sư đệ bên cạnh than nhẹ.
Tiêu Dương khế cau mày.
- Sư phụ đắc đạo tiên nhân, không muốn bị thế tục quấn thân.
- Gặp sư phụ tôi?
Hộ long thế gia nhất định có tiên nhân cường đại, nhưng tùy thời cũng có thể là cừu nhân, làm sao có chuyện giúp Kỷ Ly tiên nhân giải vây được?
Tiêu Dương nghiêm túc nói:
Tiêu Dương nhìn thoáng qua Thái tử Dịch Hàn, cảm giác cũng không phải y đang nói dối, ánh mắt không khỏi hiện lên sự thất vọng.
Thái tử Dịch Hàn sửng sốt, một lát sau liền lắc đầu.
- Tôi muốn gặp Thánh Long vương, không biết Dịch huynh có dẫn kiến không?
- Tôi muốn đón bọn họ đến thủ đô để dưỡng lão, nhưng bọn họ từ chối.
Trong đầu Tiêu Dương chỉ còn lại một người cuối cùng.
- Đừng hiểu lầm, không phải là tôi không muốn, mà là sư phụ tôi nói, sau khi tôi rời núi, ông ấy cũng sẽ đi.
Tiêu tiên nhân.
Tìm không được Thánh Long vương, lấy ai giải khóa Tiên Liên thả Kỷ Ly tiên nhân ra đây?
Năng lực của ba vị tiền bối Ngũ, Thất, Cửu rất mạnh nhưng bọn họ cũng chỉ là Tiên Thần Tâm, hơn nữa còn bị vây trong thượng cổ Hồng Hoang căn cơ không ổn, không thể toàn lực phá vỡ khóa Tiên Liên.
Khi còn ở Tử Vong cốc, Tiểu Thất tiền bối có nói cho Tiêu Dương biết, đối tượng bọn họ đoạt xá ít nhất phải là Tâm Lôi Cửu Kiếp mới được. Hắn đi đâu tìm người như vậy chứ? Cho dù có, trước khi ba vị tiền bối có thể đoạt được xá, hắn đã chết trong tay người ta rồi.
Cho dù Tiêu tiên nhân có khả năng phá vỡ khóa Tiên Liên, thân là tiên nhân cao cao tại thượng, ông sẽ đồng ý giúp hắn sao? Huống chi, hắn cũng chẳng biết Tiêu tiên nhân ở chỗ nào, làm sao mà tìm?
Trong chớp mắt Thái tử Dịch Hàn xuất hiện, đám người mặc tây trang liên cung kính khom người.
Tiêu Dương suy nghĩ một chút, không khỏi cười khổ lắc đầu:
Huyết mạch tình thâm, bao nhiêu năm tháng cũng không thể xóa nhòa.
Tiên nhân chính thức mà hắn tiếp xúc qua cũng chỉ có Diêm Dương tiên nhân và Tiêu tiên nhân. Người trước là địch, người sau thì...
- Xú hòa thượng, anh nói cái gì vậy?
Hòa thượng Giát Giát ở phía sau thì thầm.
- Không nghĩ đến Thái tử xấu như vậy lại có cô em gái xinh đẹp như thế.
- Người dựa vào cái gì mà giúp mình chứ?
- Anh.
Cô gái trẻ tuổi tiến lên nắm cánh tay Thái tử Dịch Hàn, giọng nói có chút kích động, gương mặt mỉm cười nhưng hốc mắt lại hơi đỏ.
Tiêu Dương cũng biết, Thái tử Dịch Hàn rời nhà đã hơn mười năm. Bây giờ vê nước, người nhà đương nhiên phải kích động rồi.
Ngày Tam lão Ngũ Thất Cửu đoạt xá lại xa nữa rồi.
- Cung nghênh Thái tử vê nước.
Đám người Tiêu Dương lặng yên về nước. Lam Chấn Hoàn suất lĩnh tiểu đội tinh anh chờ sẵn bên ngoài. Đồng thời bên cạnh còn có một đám người mặc tây trang khác, thân sắc nghiêm nghị. Đứng hàng đầu tiên là một cô gái dung nhan mỹ mạo.
Viêm Hoàng, sân bay thủ đô.
Cô gái trừng mắt nhìn hòa thượng Giát Giát.
Hòa thượng Giát Giát mặt không đổi sắc, hai tay chắp lại:
- A di Đà Phật.
Thần thái đắc đạo cao nhân khiến người ta muốn nổi bão cũng không được.
- Hừ.
Cô gái trẻ hừ lạnh một tiếng.
- Quân nhi, để anh giới thiệu cho em biết.
Thái tử Dịch Hàn cưng chiều xoa tóc cô em gái, trực tiếp bỏ qua hòa thượng Giát Giát, dẫn Dịch Quân Nhi đến trước mặt Tiêu Dương:
- Vị này chính là đội trưởng Tiểu đội Lăng Thiên, Tiêu Dương.
Các thành viên của tiểu đội tinh anh đều lên tiếng.
Điều này nói rõ ý gì? Nói rõ Tiêu Dương là Thiên Lý Mã, còn ông chính là Bá Nhạc.
Tiêu Dương là người mà ông đưa vào Thiên Tử Các. Hôm nay Tiêu Dương lại hoàn thành một nhiệm vụ quan trọng như vậy, tâm trạng hiển nhiên là tốt rồi. Tâm trạng vô cùng kích động.
- Tốt, rất tốt.
Lam Chấn Hoàn lại càng cười to:
- Lão đại, tôi đã tìm được mục tiêu nhân sinh của mình rồi.
- Siêu việt như Thái tử?
Tiêu Dương theo bản năng hỏi lại.
Hòa thượng Giát Giát nắm chặt tay, ánh mắt nghiêm túc nhìn về phía xa:
- Em gái của anh ta. ...
- Hahah, Tiêu Dương, trận đánh ở Tử Vong cốc đánh rất hay.
Lam Chấn Hoàn bước lên, gương mặt hồng nhuận, hiển nhiên là vui vẻ vô cùng, võ vai Tiêu Dương:
- Nghe Thái tử Dịch Hàn nói lại, các người liên thủ cứu các chuyên gia quốc tế ra?
Tiêu Dương sửng sốt, không khỏi sờ mũi. Hắn vốn định đem phần công lao này dành hết cho Thái tử Dịch Hàn, xem như là điều kiện giao dịch cho trận đánh tối hôm qua, không nghĩ đến Thái tử Dịch Hàn lại bảo hai người cùng nhau cứu người."Vị Thái tử này đáng để thâm giao". Tiêu Dương thầm nói, nhìn vào ánh mắt mong chờ của Lam Chấn Hoàn, liền gật đầu.
Hòa thượng Giát Giát nhìn theo chiếc xe, một lát sau hưng phấn nói với Tiêu Dương:
Dịch Quân Nhi vội vã kéo tay Thái tử Dịch Hàn ngồi vào một chiếc xe sang trọng, chiếc xe rất nhanh rời đi trong tâm mắt của mọi người.
- Anh, chúng ta trở vê thôi. Gia gia đang ở nhà chờ anh.
Dịch Quân Nhi không chút khách khí xì hòa thượng Giát Giát một tiếng, sau đó lễ phép bắt tay Tiêu Dương:
Hòa thượng Giát Giát liền tiến lên.
- Quân nhi xinh đẹp, tôi là trợ lý của đội trưởng, Giát Giát tiên sinh, tên tiếng Anh là Gaga. Dễ nghe không?
- Sư phụ hoàn thành nhiệm vụ lần này, điểm của tiểu đội Lăng Thiên sẽ tăng vọt. Việc chúng ta gia nhập vào tiểu đội Lăng Thiên đúng là không còn vấn đề.
- Sư phụ, sau chuyến đến Tử Vong cốc này, có vẻ người gầy hơn. ...
Tiếng cười nói vui vẻ râm ran.
Tiêu Dương bước ra khỏi phi trường, thở phào một hơi, gương mặt nở nụ cười.
- Không khí của quê hương đúng là tốt.
Ban đêm ở thủ đô vẫn sáng như trước.
Tiêu Dương theo kế hoạch sẽ ở lại thủ đô một đêm, ngày hôm sau sẽ đến Kiếm tông ở Vân Nam để sắp xếp thượng cổ Hồng Hoang.
An bài thượng cổ Hồng Hoang ở Kiếm tông Vân Nam, cũng tương đương cấp cho Kiếm tông một cứ điểm bí mật. Một khi phát sinh biến cố, có thể để toàn bộ Kiếm tông tiến vào cánh cửa mà Tiêu Dương để lại, tiến vào thượng cổ Hồng Hoang.
Đối mặt với cường địch như hộ long thế gia, biện pháp để bảo vệ tính mạng có được càng nhiều thì càng tốt. Đương nhiên, trước khi rời khỏi thủ đô, Tiêu Dương còn phải xử lý cho xong chuyện của các chuyên gia quốc tế.
Mang theo Diệp Tang tiến vào thượng cổ Hồng Hoang, Tiêu Dương cũng không giấu diếm, đã sớm nói cho cô biết lai lịch của nó, tránh cho cô không bị kinh sợ.
Vù.
Thân ảnh xuất hiện trước mặt một đám người quần áo tả tơi.
Đây đều là những chuyên gia hàng đầu quốc tế, đang ở trong phòng nghỉ mà Tiêu Dương chuẩn bị cho tiểu đội tinh anh bên trong thượng cổ Hồng Hoang. Thần sắc hơn mười người này đều kinh hoảng vô cùng. Mặc dù không bị giam giữ, nhưng nơi này một mảnh trời mênh mông, căn bản không thể phân biệt phương hướng, lại hoang tàn vắng vẻ, khiến bọn họ không biết phải nên đi như thế nào.
Thấy Tiêu Dương bước ra, một lão giả tuổi đã lớn liền tức giận lên tiếng.
- Ông ấy nói tà giáo chúng ta nên chết tâm đi. Cho dù bọn họ chết, cũng không nghiên cứu cho tà giáo bất cứ thứ gì.
Diệp Tang phiên dịch lại cho Tiêu Dương.
Tiêu Dương mỉm cười nói:
- Em hỏi bọn họ, bọn họ đã từng nói qua, đặc công của nước nào cứu được bọn họ, bọn họ sẽ dốc sức cho quốc gia đó có phải vậy không?
Diệp Tang gật đầu, sau đó quay sang hỏi. Đám người liên vang lên những tiếng xôn xao, ánh mắt nhìn chằm chằm Tiêu Dương.
Mang theo khát vọng muốn được sống, được tự do.
- Nói cho bọn họ biết, chúng ta là người Viêm Hoàng.
Tiêu Dương lạnh nhạt nói.
Rất nhanh, sau khi các chuyên gia biết được thân phận của Tiêu Dương, tâm trạng càng kích động hơn.
Đều hướng Tiêu Dương gật đầu.
Viêm Hoàng cũng được xem là một nước lớn, tin rằng sẽ không bạc đãi bọn họ.
Dốc sức nghiên cứu khoa học cho Viêm Hoàng, chung quy vẫn còn tốt hơn là nghiên cứu vũ khí cho tà giáo.
Quan trọng hơn, ở Viêm Hoàng, bọn họ tuyệt đối có được sự tự do.
- Bọn họ tỏ vẻ nguyện ý ở lại Viêm Hoàng, nhưng bọn họ yêu cầu chính phủ Viêm Hoàng đưa người thân của bọn họ đến.
Diệp Tang nói.
- Không thành vấn đề. Tôi đại diện Viêm Hoàng, xin đồng ý yêu cầu này.
Tiêu Dương dứt khoát nói.
Không thể nghi ngờ, những người này đều đại diện cho quyền uy trên trường quốc tế.
Các nhân vật quyền uy trong giới học thuật đều đồng loạt tuyên bố vào viện nghiên cứu trung ương Viêm Hoàng, điều này sẽ giúp gia tăng địa vị của Viêm Hoàng trên thế giới.
Hiện tại là thời đại khoa học kỹ thuật. Con người có thực lực, cũng chỉ giải quyết những vấn đề mang tính chất vũ lực. Nhưng nói về quốc lực chính thức, khoa học kỹ thuật luôn đứng đầu. Có những người này gia nhập liên minh, tuyệt đối có thể khiến cho những nước khác đỏ mắt.
Tiêu Dương vung tay, một luồng ánh sáng nhu hòa bao vây mọi người, sau đó biến mất.
Khi xuất hiện chính là trang viên của Lam gia.
Các chuyên gia quốc tế đột nhiên xuất hiện khiến cho Lam Chấn Hoàn nhất thời si ngốc. Tuy ông biết Tiêu Dương đã hoàn thành nhiệm vụ, nhưng các chuyên gia như kiểu từ trên trời giáng xuống như thế này thật sự khiến ông quá chấn động.
Màn đêm buông xuống, một quân đội cường đại đã bao vây Lam gia lại.
Một vị lão thủ trưởng của Viêm Hoàng đích thân đến, mang theo gương mặt đầy kích động dẫn các chuyên gia đi.
- Công lớn, công lớn rồi.
Trước khi lão thủ trưởng rời đi, nắm chặt tay Lam Chấn Hoàn, miệng nói không thành lời.
Tiêu Dương và Diệp Tang đứng bên cạnh, chỉ nở nụ cười thản nhiên.
Nhưng trong lòng lại cảm thấy ấm áp.
Đây chính là lòng trung thành.
Chỉ có mảnh đất Thân Châu này mới đáng giá cho bọn họ dùng tính mạng để bảo vệ.
Tiêu Dương nắm chặt tay Diệp Tang. Nơi này có huyết mạch của hắn, có người mà hắn yêu.
Lúc này, Tiêu Dương cảm thấy tâm cảnh của hắn như được lột xác lần nữa.