Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 927 - Chương 934: Kiếm Tiên Vô Địch

Chương 934: Kiếm Tiên Vô Địch Chương 934: Kiếm Tiên Vô ĐịchChương 934: Kiếm Tiên Vô Địch

Phật chú kim quang đầy trời đốt cháy không gian, những ký tự huyền diệu khó hiểu loé lên ánh sáng kỳ dị. Thanh Phong Đại sư đã phát huy được tối đa uy lực của Nhật Quang Bồ Tát Chú, đợt sóng vàng như nuốt hết mọi thứ tà ác trên thế gian.

Đồng thời, từ phía xa mọi người nhìn thấy rõ ràng, tại trung tâm vòng tròn ánh sáng, từng thanh Thiên Hoàng Thần Kiếm loé thần quang, phá không lao lên, nổ bùng lên những tiếng như phượng hót, hợp lại tạo thành tư thế vương giả.

- Thiên Hoàng Kiếm Trận!

Thiên Hoàng Thần Kiếm đối đầu với phù chú của chư Phật.

Mũi nhọn!

Một trận kiếm khí bén nhọn mang theo khí tức vô cùng bá đạo giáng xuống.

Ngay sau đó...

Xoetl

- Chém!

Ánh sáng nóng rực đến hoa mắt, gần như tất cả mọi người đều bất giác nhắm chặt mắt lại, dùng tay bưng mắt.

- Nhật Quang Bồ Tát Chú có thể bị phá vỡ ư?

Nghìn đường kiếm quang chém xuống theo đường vòng cung.

- Kiếm ý mạnh quá.

Phụt!

Xoet! Xoetl

Tiếng nổ ầm âm vang lên bên tai.

- Trời ơi, trong tình hình này vẫn còn phản kích được?

Kiếm quang lao thẳng lên trời, không gì cản nổi.

Thanh âm chấn động trời đất, nghìn thanh thân kiếm đồng thời rung lên, ánh sáng chói mắt, soạt soạt soạt chặt thẳng xuống phía dưới.

- Đại sưi

Tất cả mọi người đều không tin nổi, mũi nhọn của Thiên Hoàng Kiếm mạnh quá.

Đám hoà thượng núi Nga Mi dần tỉnh lại, lần lượt kêu thất thanh, vội lao lên dìu Thanh Phong Đại sư về, đồng thời nhìn về phía trước vẻ hốt hoảng. Nghìn thanh kiếm đã hợp lại làm một, trở lại trong tay bóng hình áo trắng. Nét mặt người đó vẫn lạnh lùng như tuyết, sau khi thoáng liếc nhìn Thanh Phong Đại sư, ánh mắt liền chuyển đến Huyền Không Đại sư, mũi kiếm chênh chếch loé lên hàn quang:

Ánh vàng từ phù chú chư Phật đầy trời bị phá vỡ tung, rơi xuống lả tả.

Thanh Phong Đại sư đang xếp bằng giữa không trung phun ra một ngụm máu lớn, ảnh tượng Phật tổ sau lưng lập tức biến mất, thân hình bị trọng thượng ngã lăn ra đất, khuôn mặt tức thì già thêm mấy chục tuổi, máu liên tục rỉ ra khoé miệng.

Tĩnh Tâm Chú của nhà Phật! Phải nhanh chóng xử lý những kẻ ngáng đường này.

Còn một nguyên nhân nữa. Ma Luân Đại sư muốn hàng phục Tiêu Dương trước Huyền Không Đại sư, như vậy ông ta mới lấy được Bồ Tát Xử Thai Kinh từ tay Ngộ Lao Hoà thượng.

Quá cuồng ngạo! Quá tự tin!

Nhưng Thái Cực Vương vừa động đã vội nén xuống, há hốc miệng nhìn về phía trước...

- Hôm nay không ai từ Cửu Hoa Sơn ngăn được Tiêu Dương này nữa. Có lẽ... ông còn có tư cách thử một lần.

Vùi

Thậm chí ngay cả Ma Luân Đại sư còn chưa kịp phản ứng lại đã cảm giác ngực mình chấn động.

Áo trắng vấy máu ngẩng phắt đầu dậy, một luồng sức mạnh vô hình ùa đến, uy lực của Tĩnh Tâm Chú bị xé toạc như một tờ giấy, rơi lả tả như lá rụng mùa thu.

Hơn nữa sau khi đả thương Thanh Phong Đại sư núi Nga Mi, Tiêu Dương còn không coi Ma Luân Đại sư núi Phổ Đà ở cùng cấp với Thanh Phong Đại sư vào đâu. Mặc dù thực lực của Ma Luân Đại sư mạnh hơn Thanh Phong Đại sư một bậc, Tiêu Dương không muốn lãng phí thời gian. Tuy thương thế của Giát Giát giờ không còn nguy đến tính mạnh, nhưng Tiêu Dương vẫn muốn nhanh chóng chữa trị cho cậu ta hơn nữa.

Chú ngữ quỷ dị đến nhanh như gió, khó lòng phòng bị.

Lúc này, ngay cả Thái Cực Vương đang ẩn mình cũng không khỏi thất kinh "Chết rồi!"

Ông không muốn giương mắt nhìn Tiêu Dương phải chết. Tài năng châm cứu tuyệt thế của Tiêu Dương đã hoàn toàn chinh phục Thái Cực Vương.

Tiêu Dương vừa dứt lời, Ma Luân Đại sư núi Phổ Đà liền nổi giận đùng đùng, hai mắt trừng lớn, hừ một tiếng, nheo mắt nhanh chóng niệm một hồi những tiếng chú ngữ huyền diệu. Đối tượng tấn công của chú ngữ tất nhiên là Tiêu Dương.

Sự cuồng ngạo của Tiêu Dương đã khiến Ma Luân Đại sư nổi giận, lập tức động sát tâm không chút do dự.

Sức mạnh của Tĩnh Tâm Chú do Ma Luân Đại sư thi triển đã đạt đến cực hạn, có thể hoàn toàn tiêu trừ tâm linh, thậm chí... khiến cho trái tim ngừng đập.

Tĩnh Tâm Chú sơ cấp có tác dụng an tâm tĩnh thần, nhưng Ma Luân Đại sư không có ý định gột rửa linh hồn cho Tiêu Dương, mà ông ta muốn cướp đoạt linh hồn của Tiêu Dương!

Tốc độ như quỷ mị, khí thế như ma thần, trong chớp mắt Tiêu Dương đã đến sát ngay Ma Luân Đại sư.

- Thần Tiên Cửu Thức, Ngọc Đế Thiên Uy!

Âm!

Chưởng ấn rắn chắc giáng thẳng vào ngực Ma Luân Đại sư.

Sức mạnh như hồng thuỷ phá đê đánh thẳng vào lục phủ ngũ tạng Ma Luân Đại sư. Phụt một tiếng, ông nôn ra đầy máu, ngã lăn xuống giãy giụa một hồi rồi hai mắt tối sâm, ngất lịm đi.

Ba đại Thánh sơn, hai vị cao tăng dẫn đầu lần lượt bị thương trong tay Tiêu Dương.

Lúc này, tất cả mọi người trên đỉnh Thập Vương núi Cửu Hoa Sơn đều sợ đến ngây người.

Họ nghĩ có khi Ma Luân Đại sư không phải đối thủ của Tiêu Dương, nhưng không ngờ ông ta lại bại nhanh chóng như thế, không có cả cơ hội phản đòn. - Trên người cậu rõ ràng không có tiên linh khít

Nếu Tiêu Dương biết Bồ Tát Xử Thai Kinh vẫn trong tay Giát Giát, có khi sẽ vui lòng lùi một bước nhìn các Thánh sơn tương tàn. Nhưng nhìn Giát Giát hôn mê bất tỉnh, Tiêu Dương cũng nghỉ Bồ Tát Xử Thai Kinh đã rơi vào tay Ngộ Lao Hoà thượng.

Núi Ngũ Đài đứng đầu bốn đại Thánh sơn, Huyền Không Đại sư cho rằng Tiêu Dương không có lý do gì để từ chối.

Đối mặt với thiếu niên chí tôn ngang trời dọc đất này, Huyền Không Đại sư cuối cùng lựa chọn cách bảo thủ nhất. Hai đại Thánh sơn đã bị thương, chỉ cần Tiêu Dương rời đi, Ngộ Lao Hoà thượng rơi vào tay mình, không lo không lấy được Bồ Tát Xử Thai KinhI

- Cậu đến đây vì Hòa thượng Giát Giát, có thù hận đến đâu cũng phát tiết hết rồi. Chỉ cần bây giờ cậu rời khỏi đây, bần tăng cam đoan núi Ngũ Đài sẽ không thù địch với cậu.

Huyền Không Đại sư bị đôi mắt lạnh băng của Tiêu Dương nhìn đến phát run nổi da gà, trâm giọng nói:

- Đây là cảnh cáo!

Kết quả cuối cùng là chí tôn hùng mạnh đến khủng khiếp!

- Đến ông rồi.

†r

Tiêu Dương từ từ quay sang nhìn Huyền Không Đại sư.

Huyền Không Đại sư hơi chấn động, rồi từ từ hít sâu một hơi, nói:

- Người trẻ tuổi, cậu hiểu rõ hậu quả của việc làm này chứ?

Ngừng một lát, nhìn gương mặt lãnh khốc của Tiêu Dương, Huyền Không Đại sư tiếp tục cao giọng nói:

- Chúng ta đại diện cho sự tồn tại cao quý nhất của Phật giáo Viêm Hoàng! Hôm nay cậu đánh bại liền bốn đại Thánh sơn, sau này, sư môn cậu có mạnh đến đâu cũng hậu hoạn khôn lường!

Tiêu Dương lạnh lùng nhìn Huyền Không Đại sư:

- Đây là uy hiếp, hay cảnh cáo?

Cảm ngộ được Hoạ Đạo, tu luyện Xi Vưu Luyện Thể, truyền thừa cực mạnh của Kiếm tiên, cộng thêm lễ tẩy rửa của chín tâng Thiên Thê...

Hắn không ngờ thực lực của mình lại cao như vậy, hơn nữa Tiêu Dương còn cảm thấy mình vẫn còn dư lực!

Đừng nói Huyền Không Đại sư, ngay cả bản thân Tiêu Dương cũng kinh hỷ vạn phần!

Đã đến bước này, không còn bất cứ lý do nào để khinh thường đối thủ trước mắt nữa.

Lúc này Huyền Không Đại sư cũng không tự chủ được mà toát ra vẻ kiêng kị. Mặc dù thực lực của ông mạnh hơn Thanh Phong, Ma Luân, gần đây còn có đột phá miễn cưỡng đạt đến nửa bước phật Tổ hạng nhất, tương đương với sơ kỳ Tâm Lôi Thất Kiếp, nhưng thấy Tiêu Dương dễ dàng đánh bại được hai người Thanh Phong, Ma Luân, Huyền Không Đại sư không thể không cảnh giác ngưng trọng.

Huyền Không Đại sư không che giấu được sự khiếp sợ. Ông không thể tin được, một thanh niên còn chưa độ qua "tiểu tiên kiếp" lại có thể đả thương được cường giả nửa bước Phật tổ, cho dù chỉ là nửa bước Phật tổ thông thường!

Do đó, đừng hòng ai cứu được Ngộ Lao Hoà thượng khỏi tay hắn! Kể cả tất cả cường giả nhà Phật!

Thiên Hoàng Thần Kiếm trong tay Tiêu Dương chậm rãi giơ lên, chỉ vào Huyên Không Đại sư. Thái độ của hắn đã rõ ràng.

Ánh mắt Huyền Không Đại sư thoáng giận dữ.

Rượu mời không uống, lại thích uống rượu phạt!

Thân là cao tăng đắc đạo của núi Ngũ Đài, chịu từ bỏ cơ hội dạy dỗ tên nhóc này đã là Phật duyên lớn của nó, không ngờ nó lại từ chối thẳng ý tốt của mình.

Khi thị Phật tổi

Chắc chắn là nghiệt gia đại tội!

- Được lắm, đã như vậy, bần tăng sẽ trừng giới cậu.

Huyền Không Đại sư cởi áo cà sa, sải bước tiến lên, hai bàn tay chắp lại trở nên long lanh trong suốt, ẩn chứa Phật quang.

Vạn Phật Khí quấn quanh như khói, khí thế lăng lệ sắc bén khó chống.

- Phật Môn Từ Bi Chưởng.

Chưởng chưởng bao hàm cả trời đất, Vạn Phật Khí giao thoa ngang dọc, đan cài bốn phương tám hướng, mỗi ký chưởng đều trong suốt vô cùng.

Từ Bi Chưởng, chưởng phong từ bi là ý trợ giúp người mau chóng đến Hoàng tuyền.

Đưa người đến chỗ chết!

Đây cũng là một cách phổ độ chúng sinh.

Khí thế ác liệt trấn xuống, chặn được mũi nhọn của Tiêu Dương. So với Thanh Phong, Ma Luân, thực lực của Huyền Không Đại sư quả là mạnh hơn không chỉ một bậc.

Bước chân Tiêu Dương hư hoảng, cước pháp nhẹ nhàng tinh diệu, một kiếm đâm chếch ra.

Dùng nhanh phá thết

Chiêu Phong kiếm thứ nhất, Nhất Thiểm Như Điện!

Vụt!

Với tốc độ chớp loé ngang trời, trong nháy mắt kiếm quang trong tay Tiêu Dương đã bức đến ngay trước Huyền Không Đại sư.

Keng!

Va chạm!

- Phật Môn Thất Bảo Hộ Thểt

Song chưởng Huyền Không Đại sư rung mạnh, hất tung Tiêu Dương lên.

Đối thủ khó chơi!

Tiêu Dương không hề do dự, người trong không trung, kiếm quang vẽ một cung tròn hoàn hảo, mang theo thần thái chí mạng.

Thần kiếm như tuyết!

Tuyết như bay lên khắp trời, kiếm khí như tuyết trắng sương tràn, ngưng kết trời đất, như băng tuyết đóng đông giáng xuống. Kiếm quang long lanh rực rỡi

- Không hổ danh Kiếm Tông! Thực danh bất hư truyền!

Thái Cực Vương trong chỗ khuất thầm than, đồng thời cũng lắc đầu.

- Nhưng đòn tấn công này chưa chắc phá được Phật môn Thất bảo hộ thể của cao tăng núi Ngũ Đài.

Tuy nói vậy nhưng Thái Cực Vương không hề có ý bất mãn hay khinh thường. Tiêu Dương chưa độ qua "tiểu tiên kiếp" mà đã thắng được cường giả Phật môn ở Tâm Lôi Thất Kiếp sơ kỳ, hơn nữa lại huyết chiến đến được bước này. Thái Cực Vương tự hỏi, có khi đệ tử đắc ý Dịch Hàn của mình và Thánh Long Vương cũng không làm được.

Có thể đi đến bước này đã là thiếu niên chí tôn vô song xuất thế, độc bước thiên hạ.

Hai bên càng đánh càng kịch liệt, bốn bề liên tục vang lên tiếng nổ vỡ.

Khí thế dâng lên rất nhanh, mau chóng lên một đỉnh cao!

Âm!

Sau một loạt tiếng nổ vang như pháo, khói đặc cuồn cuộn bay lên.

Lúc này Tiêu Dương bỗng thét lớn.

- Chiêu Phong kiếm... thứ tưI!I

Khí tức trong cả trời đất đột nhiên biến đổi...

- Kiếm Tiên Vô ĐịchI
Bình Luận (0)
Comment