Chương 945: Quy tắc cái con khi!
Chương 945: Quy tắc cái con khi!Chương 945: Quy tắc cái con khi!
Sa mạc mù mịt. Ánh mặt trời chói chang đổ xuống. Trên một phiến đá bằng phẳng cao khoảng một mét, Thái tử Dịch Hàn đang ngồi xếp bằng.
Phất tay một cái, bộ dụng cụ pha trà hiện ra, xoay chuyển hai tay như có thần điều khiển, pha trà.
Dùng trà ngộ đạo.
Hương trà toả ra khắp nơi.
Sau khi rời khỏi thủ đô, ban đầu Thái tử Dịch Hàn muốn đến tìm hai vị sư phụ dốc lòng tu hành, nào ngờ nửa đường nghe được tin sư phụ bị Thần lệnh truy sát. Thái tử Dịch Hàn lập tức quyết định đi về hướng Tây Bắc để tránh tai mắt của mọi người, bước vào sa mạc rộng lớn mù mịt.
Thực tế chứng minh, Thái tử Dịch Hàn đã có lựa chọn sáng suốt. Hiện tại Thần lệnh sứ giả đang truy tìm tung tích Dịch Hàn.
Phẩm trà, tĩnh mật.
Bỗng một đợt cát phía xa tung lên, hướng về phía Thái tử Dịch Hàn.
Chẳng lẽ trong sa mạc hoang vu này có ẩn chứa bí mật nào đó?
Kết quả không khác những lần trước. Những người áo bạc không nói một lời, loan đao trong tay ánh lên màu tím của chất độc, nhanh chóng bày trận tấn công Thái tử Dịch Hàn.
Thái tử Dịch Hàn cũng nghỉ hoặc. Anh không biết thân phận của đám người áo bạc này, càng không biết vì sao chúng cứ theo đuổi mình mãi không thôi. Chỉ biết từ sau khi bước vào vùng sa mạc này, anh liên tục bị một nhóm người áo bạc vây hãm tấn công. Thái tử Dịch Hàn đã mấy lần đại khai sát giới, nhưng mỗi đợt người áo bạc xuất hiện lại là một đợt mạnh hơn.
Thái tử Dịch Hàn vẫn khoanh chân ngồi yên, cao giọng hỏi.
Y phục một màu bạc thần bí.
- Thánh Long Trảo!
- Đúng là âm hồn không tan.
Âm!
Mục tiêu, Thái tử Dịch Hàn.
Thái tử Dịch Hàn khẽ nói, hất chén trà về phía trước. Soạt một tiếng nước hoá thành những giọt sắc bén lao qua không gian tấn công lớp cát đang nổi lên, làm phát ra tiếng nổ giòn. Lớp cát nhanh chóng hạ xuống, mười mấy người cùng mặc áo bạc xuất hiện, tay câm đao cong tẩm độc đang chạy đến.
- Rốt cuộc các ngươi là ai ? Có mục đích gì 2
XéI
Thái tử Dịch Hàn càng vào sâu trong sa mạc, số lần chém giết càng nhiều.
Máu tươi bắn tung, lập tức có mấy người áo bạc ngã xuống bỏ mạng.
Tảng đá trước mặt Thái tử Dịch hàn vỡ tan, anh nhảy lên, hai tay đã mang găng tay lạnh như băng, khí tức cường đại bắt đầu toả ra.
Như cuồng phong nổi lên, thương long ra biển, cường thế rồng xoè vuốt hổ ra uy.
Hạ thủ không hề lưu tình! Mỗi cảnh giới đều đạt giới hạn rôi mới đột phá, khiến đường tu hành càng trở nên hoàn mỹi
Bỗng Thái tử Dịch Hàn cảm nhận được một luồng chấn động, nhìn về phía xa liền cảm nhận được một sức mạnh kinh khủng đang nhanh chóng lại gần.
Thiên tài đời nay tuyệt không phải hư danh!
Sau khi Thái tử Dịch Hàn đã chạy mất hút vào sa mạc cát vàng mênh mông, liền nghe thấy một trận gầm thét tức giận từ chỗ mình vừa đứng.......
So với hồi còn ở Dịch gia, thực lực của Thái tử Dịch Hàn đã có nhiều tiến bộ vượt bậc.
- Tiễn đi nghìn dặm vẫn phải cáo từ, xin các vị Đại sư trở về thôi.
Tiêu Dương dừng chân, quay lại chắp tay cười với những người đi sau:
Dưới chân đỉnh Thất Hiền, Cửu Hoa Sơn.
Sau khi đánh với Tiêu Dương một trận, tuy thua nhưng Thái tử Dịch Hàn vẫn có rất nhiêu cảm ngộ, rồi sau này mỗi lân mỗi lần chiến đấu trong sa mạc khiến thực lực của anh tăng lên nhanh chóng. Nếu không phải cố hết sức thu giấu khí tức thì lúc này Thái tử Dịch Hàn có thể đột phá "tiểu tiên kiếp" bất cứ lúc nào! Nhưng Thái tử Dịch Hàn chưa muốn đột phá ngay, anh cảm giác ở cảnh giới hiện tại anh có thể tăng cao thêm một bước.
Từ khi tiến vào vùng đất hoang vu này, đây là lần thứ hai Thái tử Dịch Hàn cảm nhận được sức mạnh này. Lần đầu tiên anh đã nhanh chóng chạy đi, lần này...
Vẫn quay đầu chạy ngay!
Sa mạc mịt mù, những người áo bạc đó đều là đối thủ để luyện tay của mình, nhưng Thái tử Dịch Hàn không dễ gì mà lấy mạng của mình ra để đùa.
Thái tử Dịch Hàn là một người theo chủ nghĩa hoàn mỹ!
Vùi
Uy lực của Thăng Long Trảo hiện ra hết, tàn sát tứ phương!
Đây là kết luận Thái tử Dịch Hàn đúc rút ra sau nhiều lần đối phó với đám người áo bạc. Bọn họ đều là những kẻ giết người không ghê tay, là quân liêu mạng, nếu lưu tình chính là đặt tính mạng mình vào nguy hiểm.
- A di đà Phật.
Ngộ Cần Hoà thượng và đông đảo các cao tăng của Cửu Hoa Sơn chắp tay chào.
- Thí chủ bảo trọng.
- Bảo trọng, mọi người vê nhớ nói cho Giát Giát là lần sau tôi đến sẽ kiểm tra thực lực của cậu ta đấy, bảo cậu ta đừng có làm biếng.
Tiêu Dương cười ha ha, dắt hai cô gái đi theo con đường mòn.
- Đặt vé máy bay rồi chứ?
Tiêu Dương hỏi Tiêu Tinh Y.
Muốn nhanh chóng lấy được vé máy bay đến Châu Phong thì cách tốt nhất là nhờ tiểu công chúa nhà họ Tiêu ra tay.
- Yên tâm đi.
Vùi Hư ảnh Ma thần sừng sững, dường như có sức mạnh vô cùng, mưa tên đầy trời chạm đến đều bị bẻ gấy.
Trên thực tế uy lực mạnh nhất không ở tấn công, mà ở phòng ngự.
Tầng thứ tám Xi Vưu Luyện Thể, Cước Hạ Sơn Hài
Chân đạp đất.
Mưa tên bao trùm, song chưởng Tiêu Dương chấn động, cơ thể diễn hoá ra Ma thần, hư ảnh Ma thần cao vài trượng che kín ba người Tiêu Dương.
- Người thuộc tính Tiên!
Tiêu Dương nhíu mày, vung tay ném một quầng lửa xanh tím lên phía trước, soạt một tiếng mở ra thành biển lửa, nuốt gọn đám tên bay đầy trời.
Cho dù mưa tên có ác liệt đến đâu cũng không qua được biển lửa.
Từ trong rừng sâu vọng ra một tiếng quát, rôi mấy người nhảy vọt ra, sức mạnh mãnh liệt phủ ập xuống.
- Tiễn Vũ Phúc Thiên Trận.
Vút! VútI
Nhiều mũi tên bay ngang bầu trời, đi theo những quỹ đạo hết sức quỷ dị phóng xuống, thế che lấp nhật nguyệt.
- Thần điện của Đảo quốc?
Tiêu Dương nhướng mày. Sau khi mấy người này hiện thân, Tiêu Dương lập tức nhận ra thân phận của họ. Trên quần áo của họ có biểu tượng của Thần điện Thiên Hoàng Vệ từ Đảo quốc! Tất nhiên những người dám vượt biển đến tận Viêm Hoàng tìm Tiêu Dương báo thù không ai có thực lực kém cả.
Từ trong rừng bỗng bắn ra đầy trời tên.
- Đến nhanh thật đấy.
Đôi mắt liếc vê phía khoảng rừng rậm phía trước, gắn từng tiếng:
Ba người vội vàng đi lên, bỗng Tiêu Dương dừng lại, khoát tay không cho hai cô gái bước tiếp.
— Tóm lại đến sân bay nhanh nhất có thể là làm thủ tục được rồi.
Tiêu Tinh Y cam đoan.
Song chưởng khổng lồ mở ra, nắm được hơn mười mũi tên, quay ngược lại ném về phía mấy người vừa xuất hiện.
Âm!
Mấy người không kịp tránh, đều bị thương nặng hộc máu ngã lăn ra.
Hư ảnh Ma thần đầy trời biến mất. Tiêu Dương nhếch miệng cười nhạt:
- Uy lực của Cước Hạ Sơn Hà quả không tồi.
Mới rồi Tiêu Dương mới chỉ kiểm tra một chút sức mạnh của chiêu thức này, uy lực của nó quả thực vượt quá dự liệu của Tiêu Dương.
Mấy người ngã xuống nhưng trận đánh vẫn chưa kết thúc.
Đây chẳng qua chỉ là đợt tấn công đầu tiên từ Đảo quốc, sau đó trận chiến lại diễn ra. Tiêu Dương không hê hạ thủ lưu tình, tay vung lên kiếm chém xuống, uống no máu quay vê.
Chỉ trong mười mấy phút ngắn ngủi đã có hơn mười vị Thiên Hoàng Vệ của Đảo quốc ngã xuống dưới lưỡi kiếm của Tiêu Dương.
Từ xa vọng đến một tràng tiếng cười giận dữ.
Lại có cường giả xuất hiện.
Vùi! Vùi Vùi
Hai hướng hai thế lực, một trước một sau đuổi đến vây Tiêu Dương lại.
Hướng thứ nhất là cường giả đến từ Đảo quốc, người dẫn đầu là một cường giả có bộ râu đen nhánh, tóc đen rậm, ước chừng năm sáu mươi tuổi, trong tay cầm một thanh đao võ sĩ cong, oai phong lãm liệt.
Hướng còn lại chính là một nhóm của gia tộc Kennedy gửi đến Viêm Hoàng để truy sát Tiêu Dương, người dẫn đầu là Carny Kennedy.
Hai đại cường giả một trái một phải nhìn Tiêu Dương.
Sát khí tràn ngập không chút che giấu.
- Tiêu Dương đúng không, hôm này là ngày giỗ của mày đó.
Sát khí trong mắt Carny Kennedy ùa lên.
- Còn nhớ Tử Vong Cốc ở Mỹ quốc chứ? William Kennedy chết ở đó chính là con trai taI
Tiêu Dương bu môi:
- Này, oan có đầu nợ có chủ nhé, người giết con trai ông là Thái tử Dịch Hàn.
Thái tử Dịch Hàn đang ở sa mạc xa xôi bỗng hắt hơi một cái, vẻ khó hiểu.
Rõ ràng mình đã cắt đuôi được đám người áo bạc rồi, chẳng lẽ lại bị theo dõi rồi?
- HừI Nó không thoát được đâu, chẳng qua mày đi trước nó một bước thôi.
Carny Kennedy lạnh lùng nhìn Tiêu Dương.
- Ngài Kennedy, không làm phiền ngài ra tay. Thân vương đã hạ lệnh cho chúng tôi đến hạ sát Viêm Hoàng Tiêu Dương...
Lúc này, vị cường giả mày rậm đến từ Đảo quốc nhếch miệng cười.
- Hãy để Thần điện chúng tôi kết thúc cái mạng của nó.
Carny Kennedy hơi nhăn trán, hình như cảm thấy khó chịu với vị cường giả đến từ Đảo quốc này.
- Mối thù của con trai ta, ta phải đích thân báo.
Hai người đang tranh nhau xem ai là người giết Tiêu Dương.
Trong mắt họ, Tiêu Dương đã là cá nằm trên thớt chết chắc rồi.
Cả hai đều là đại cường giả đã độ qua "tiểu tiên kiếp", chẳng trách lại tự tin như vậy.
- Tôi có một đề nghị.
Thấy không ai định nhường ai, một giọng nói nhẹ nhàng vang lên.
Ánh mắt của hai người chiếu vào Tiêu Dương.
Tiêu Dương khẽ khàng đề nghị:
- Chi bằng... các người cùng lên cả đi?
Trong chốc lát, hai luồng khí tức ác liệt khoá cứng vào Tiêu Dương.
Cường giả mày rậm của Đảo quốc cười lạnh: - Đồ ngu ngốc cuồng vọng, mày tưởng đây vẫn là thủ đô đấy à?
- Mày là chí tôn không sai, nhưng vẫn chỉ là một chí tôn ở dưới "tiểu tiên kiếp" thôi. Đây không phải thủ đô, mà là Cửu Hoa Sơn
Carny Kennedy liếc mắt nhìn vẻ khinh miệt, đầu tiên ông ta còn nghi ngờ Tiêu Dương có cường giả bảo vệ, nhưng ngay khi đến đây, Carny Kennedy đã dùng thần thức quét quanh một vòng, không cảm thấy có bất cứ điều gì khác thường.
Còn về phần hai cô gái sau lưng Tiêu Dương, Carny Kennedy nhìn một cái là đã thấy rõ thực lực.
Không đủ để gây uy hiếp.
Tiêu Dương nhìn hai người vẻ sốt ruột, cười khổ xua tay:
- Các người nói nhiều quá vậy, thế rốt cuộc có muốn hạ sát tôi hay không đây!
Lời vừa dứt, hai đại cường giả cùng nổi giận.
Đối với bọn họ, Tiêu Dương hiện tại là cá nằm trên thớt, chết bất cứ lúc nào, làm gì đến lượt hắn lên tiếng!
- Không biết sống chết là gì!
- Hừ, đây không phải thủ đô, không bị quy tắc ràng buộc...
- Chết tiệt! Quy tắc cái con khiI
Cuối cùng Tiêu Dương không nhịn được nữa, ném ra một câu rồi xông lên, nhằm vào Carny Kennedy, chưởng phong tức thì nổi lên thành một trận cuồng phong, sức mạnh bài sơn đảo hải ập lên. Cùng lúc đó, hắn xoay cổ tay, một luồng lửa nóng rực nhằm đến cường giả mày rậm đến từ Đảo quốc.
Cùng lúc tấn công hai cường giả.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ