Chương 971: Ngũ kiếp đỉnh phong
Chương 971: Ngũ kiếp đỉnh phongChương 971: Ngũ kiếp đỉnh phong
Tuy nói là nói như vậy, nhưng Tiêu Dương vẫn rất chuyên tâm chuẩn bị tất cả trước khi tiến vào Thần Linh cảnh địa. Hắn cũng không muốn vừa mới tiến vào đã phải chịu sự đuổi giết, phải bóp nát lệnh bài trở lại địa cầu. Hơn nữa, hắn cũng không dám cam đoan Cửu Miểu thần sứ có thể đoán ra được thân phận của hắn hay không. Thậm chí còn thông báo cho thiên tài cường đại của Tam Xích Thần Minh Điện đến đối phó với hắn.
Trước khi Thần Linh Môn mở ra, phải điều chỉnh trạng thái cơ thể đến mức tốt nhất.
Theo như lời kim kiếm đã nói, cảnh giới tiên nhân không thể tiến vào Thần Linh cảnh địa. Như vậy, theo lý mà nói, cảnh giới cao nhất trong thiên tài thí luyện địa chính là Tâm Lôi cửu kiếp. Nhưng đây cũng chỉ là trên lý thuyết. Tiêu Dương hiểu rất rõ, chiến đấu chân chính không thể cân nhắc từ cảnh giới. Đối với thiên tài mà nói, vượt cấp giết người là chuyện thường ngày xảy ra.
Ví dụ như hắn, Tâm Lôi tứ kiếp có thể ứng phó với Tâm Lôi thất kiếp. Nhưng trong thiên tài thí luyện địa, thiên tài Tâm Lôi cửu kiếp có thể phát huy lực chiến đấu của tiên nhân. Thậm chí còn có thể cao hơn tiên nhân. Điểm này Tiêu Dương hoàn toàn không nghỉ ngờ.
Và đó cũng chính là nguyên nhân Kim kiếm muội muội không tin vào thực lực của hắn.
Với Tâm Lôi tứ kiếp của Tiêu Dương, tuyệt đối có thể nói là hàng thấp nhất của Thần Linh cảnh địa. Đương nhiên, nếu Tiêu Dương biết vận dụng nhiều thủ đoạn, vẫn có thể tôn tại trong rừng thiên tài bên trong Thần Linh cảnh địa. Ít nhất, trong số người đồng cảnh giới, tuyệt đối không người nào có thể rung chuyển được Tiêu Dương, thậm chí là Thần Minh Tử Tự.
- Đúng là một nơi khiến người khác phải chờ mong.
Tiêu Dương than nhẹ, thân ảnh lóe lên, rất nhanh rời khỏi thượng cổ hồng hoang.
Tại một sơn cốc cách nơi dừng chân của Kiếm Tông không xa, mạng nhện trải rộng.
Một trọng xích đang cắm chính giữa ngực Bạch Phát Ma Tôn, vết máu chậm rãi chảy ra. Sự thống khổ của Bạch Phát Ma Tôn là do trọng xích này mang đến.
Ở đây, Tiêu Dương tạm thời có thể vứt bỏ hết thảy mọi lo âu, cùng các huynh đệ của mình nâng chén đối ẩm.
Lúc này.
- Cửu đệ, bữa cơm này là tẩy trần cho đệ. Đệ đến chậm như vậy, phạt ba chén.
Phì.
Tiêu Dương đi thẳng đến căn nhà gỗ được xây dựng làm trụ sở cho Kiếm Tông. Lúc này màn đêm đã phủ xuống. Trong căn nhà gỗ lớn nhất, hương rượu thơm mát tràn ngập. Đám người La Thiên Tôn Tọa đang chờ hắn.
Đứng trước người Bạch Phát Ma Tôn là một người mặc áo lam, ánh mắt hờ hững nhìn Bạch Phát Ma Tôn, lạnh nhạt nói:
Tiếng cười vang lên.
Tiêu Dương bước vào, Xích Kiếm Tôn Tọa là người nhìn thấy đầu tiên, đứng lên cười ha hả:
Một khóa Tiên Liên thật lớn quấn quanh cả thạch động, toát ra hơi thở lạnh như băng. Bạch Phát Ma Tôn đang cuồng loạn bay múa, gương mặt dữ tợn vô cùng, cả người giống như đang chịu đựng sự đau đớn thật lớn. Mỗi một tấc linh hồn đang bị ăn mòn, đau nhức vô cùng. - Cẩu tặc, ngươi muốn lấy Xi Vưu luyện thể trên người lão phu? Nằm mơ đi. Một trăm năm...
Màn đêm yên lặng bao trùm mặt đất.
Bạch Phát Ma Tôn ngửa đầu cười to, một lát sau liền bình tĩnh trở lại, không chút yếu thế nhìn thẳng người áo lam:
- Lão già kia, một trăm năm rồi mà ngươi vẫn còn mạnh miệng như vậy? Ngươi không xứng có được công pháp thần kỳ như thế.
Bạch Phát Ma Tôn trợn hai mắt màu đỏ, tức giận nói:
Sát khí đầy trời liên biến mất không thấy tăm hơi.
Bạch Phát Ma Tôn trợn mắt, nghiến răng găn từng chữ.
Truyền nhân Xi Vưu luyện thể, ông đã sớm tìm được rồi.
Khí tức của người áo lam đột nhiên lạnh như băng, phô thiên cái địa đè ép Bạch Phát Ma Tôn.
- Muốn chết? Không dễ dàng như vậy đâu.
- Cho dù có thêm một trăm năm nữa, kết quả cũng chỉ như vậy thôi.
Thân ảnh áo lam vung tay rời khỏi thạch động.
- Hừ, ngươi muốn đợi thêm một trăm năm nữa, vậy thì ta cũng muốn. Ta sẽ giam ngươi thêm một trăm năm.
Thần sứ áo lam nhanh chóng cầm máu cho Bạch Phát Ma Tôn, hơn nữa còn cho uống đan dược, ánh mắt lạnh lùng nhìn Bạch Phát Ma Tôn. Vốn tranh thủ trước khi Thần Linh môn mở ra, trở lại dò xét Bạch Phát Ma Tôn, không nghĩ đến lại bị ăn canh đóng cửa.
- Có bản lãnh thì giết ta đi.
Lúc này, Bạch Phát Ma Tôn chết cũng không sợ, chứ đừng nói đến uy hiếp.
Bụp.
Thần sứ áo lam rút trọng xích ra, Bạch Phát Ma Tôn kêu lên thảm thiết rồi ngất đi.
Không khí trong sơn động giống như ngưng lại, tính mịch không một tiếng động.
Ánh mắt Bạch Phát Ma Tôn hiện lên màu đỏ, cũng không đáp lại.
- Ngươi muốn chết cũng không dễ đâu. Bổn thần nói cho ngươi biết, một ngày ngươi không giao ra Xi Vưu luyện thể, hơn nữa còn phải thần phục thần điện, vĩnh viễn sẽ phải ở lại sơn động này. Lão già kia, ta không tin, ngươi sẽ khiến cho Vi Vưu luyện thể biến mất trên địa cầu này. Ngươi không làm thất vọng tiền bối đã truyền thân công cho ngươi sao?
Người áo lam cười lạnh:
Một ngày trước khi Thần Linh môn mở ra.
Tông phái, gia tộc hào môn từ khắp nơi trên thế giới đều nhân cơ hội thu hoạch Thần Linh lệnh bài.
Gió tanh mưa máu xuất hiện không ngừng.
Phục Đại Minh Châu, trong quần bán quà vặt của Lan thúc.
Ngọn đèn mờ nhạt chiếu vào vách tường treo đầy nội y nữ sinh bên trong quầy, rực rỡ muôn màu. Lan thúc tóc húi cua, mặt đầy râu ria, ưỡn cao cái bụng béo phệ, trong tay cầm một cái cây, ngồi trên ghế trúc mà xem tivi. Phía sau là một tiểu chính thái, chính là Bạch Húc Húc đã theo Lan thúc trở lại Phục Đại tiếp tục tu luyện.
- Trời ơi2
Ánh mắt tiểu chính thái hiện lên sự hoảng sợ, thần sắc lo âu:
- Lan thúc, chú làm sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì? Tại sao chú lại làm việc này?
- Thần Linh lệnh bài?
- Đây được gọi là Thần Linh lệnh bài. Đúng là chẳng có kiến thức gì cả. Bên trong túi còn có thư của tư lệnh chuẩn bị cho cậu, cậu hãy tự mình xem đi. Đừng lãng phí kỳ ngộ Kim Xoa nhận chủ đấy.
Lan thúc nhìn tivi, quay sang khinh thường nói:
- Lan thúc, đây chính là thẻ VIP của hộp đêm phải không? Chậc chậc, khắc rất tinh xảo.
Bạch Húc Húc lấy ra một cái lệnh bài tinh xảo từ bên trong, hưng phấn kêu lên:
- Này cầm đi.
Bạch Húc Húc tiếp nhận, ánh mắt mở to vài phần:
- Có thật là ông đưa cho cháu hay không?
- Đương nhiên rồi. Tư lệnh còn nói, nếu không phải tuổi tác của ông ấy đã lớn, cơ hội tốt như vậy ông ấy sẽ không cho cậu đâu.
- Ông nội thật sự già không đều mà.
Bạch Húc Húc thở dài, cầm cái đĩa CD trong tay, bên trên có ghi hàng chữ "Tác phẩm mới nhất của ca sĩ Yui Hatano, cân một nam diễn viên chính..."
Xoạt.
Lan thúc liền đoạt lấy, ho khan hai tiếng:
- Nhóc, cầm sai rồi. Đã bảo cậu đừng cầm loạn đồ của A thúc mà.
Lan thúc thong thả cất cái đĩa CD vào tủ, lại lục lọi trong ngăn kéo một phen, sau đó lấy ra một cái túi, chăm chú nhìn thoáng qua, rồi giao cho Bạch Húc Húc:
Lan thúc kéo ngăn kéo, lấy ra một đồ vật đưa cho Bạch Húc Húc.
- Được rồi, tư lệnh nhờ A thúc giao cái này cho cậu. Nhóc, đây chính là cơ hội khó có được. Đừng nên lãng phí.
Bạch Húc Húc cái hiểu cái không, đành phải gật đầu.
- Cậu còn trẻ thì phải xem nhiều tin tức, phải biết quan tâm đến tình hình quốc gia đại sự, hiểu không?
Vẻ mặt hèn mọn của Lan thúc quay sang nhìn tiểu chính thái, lập tức lắc đầu, vỗ vai Bạch Húc Húc:
- Này, A thúc không thể nghiêm chỉnh xem tin tức sao?
Bạch Húc Húc nhất thời tò mò, vội lấy lá thư ra xem.
Lan thúc xem tin tức trong chuyển mắt, lông mày cau lại, lẩm bẩm:
- Kỳ quái. Cả đêm rồi vẫn không nhìn ra được cô MC là cup gì? Chẳng lẽ là giả?...
Nơi dừng chân của Kiếm Tông, mấy đạo thân ảnh đang phá không mà đi.
Chính là đám người Tiêu Dương.
Một đêm chè chén, huynh đệ gặp lại nhau vui vẻ vô cùng. Tiêu Dương biết được La Thiên Tôn Tọa cũng có được một lệnh bài Thần Linh, không khỏi mừng rỡ vạn phần.
Thần Linh thập bát cảnh luôn tồn tại kỳ ngộ và khiêu chiến. Có thể bước vào đó, chắc chắn sẽ có thu hoạch.
La Thiên Tôn Tọa là người đầu tiên dùng ma nhập đạo. Tiềm năng của ông là không thể cân nhắc.
- Là ở chỗ này.
Mấy thân ảnh ngừng lại trước một ngọn núi.
Tiêu Dương cầm một bầu rượu trong tay, ngửa đầu rót một ngụm, cười ha hả. Lúc này, hắn dẫn đầu xông ra ngoài, tiêu sái tự nhiên.
Độ kiếp.
Khi Tiêu Dương còn ở Châu Phong đã cố gắng áp chế sức mạnh, tùy thời có thể đột phá Tâm Lôi ngũ kiếp.
Trước khi tiến vào Thần Linh cảnh địa, Tiêu Dương nhất định phải tăng cường thực lực lên Tâm Lôi ngũ kiếp đỉnh phong.
Tối nay hắn sẽ độ kiếp.
- Thực lực của Cửu đệ quả thật tăng vọt giống như hỏa tiễn.
Hồng Đào Tôn Tọa nhịn không được mà cảm thán.
Hồng Lăng Tôn Tọa mỉm cười:
- Bằng không thì làm sao Kiếm Tông chúng ta có được thiên tài tuyệt thế ngàn năm không gặp chứ.
- Kiếm Tông có được cậu ấy, thật đúng là vạn hạnh.
La Thiên Tôn Tọa liên tục gật đầu.
- Kiếp vân đã đến, là tử vân lôi kiếp.
Xích Kiếm Tôn Tọa chỉ vê phía chân trời. Tử vân lôi kiếp đối với người bình thường mà nói chính là một hiện tượng tự nhiên vô cùng kinh khủng. Tiêu Dương ngay cả hồng vân lôi kiếp cũng đã bình yên vượt qua. Lúc này mọi người nhìn thấy tử vân lôi kiếp, hiển nhiên cũng không quá kinh ngạc.
Người bình thường độ kiếp đều lo lắng đề phòng. Sức mạnh của lôi kiếp đủ để hủy thiên diệt địa. Một khi thất bại, chính là hôi phi yên diệt. Nhưng Tiêu Dương độ kiếp lại quá nhàn tản. Với thực lực hiện tại của hắn, thiên lôi ngũ kiếp căn bản chẳng tạo thành uy hiếp đối với hắn.
Đùng.
Đùng đùng.
Từng đạo tử quang thiên lôi hung hăng bổ xuống. Tiêu Dương cũng không có bất kỳ phản ứng nào, toàn lực vận chuyển Xi Vưu luyện thể, dùng thiên lôi rèn luyện khí lực.
Trong mắt người ngoài, đây chính là một cảnh tượng kinh tâm động phách. Nhưng gương mặt Tiêu Dương vẫn lạnh nhạt và tràn ngập tự tin như trước.
Thiên lôi giống như cây cỏ, không đáng nhắc đến.
Một đạo thiên lôi cuối cùng.
Tiêu Dương bay thẳng lên không trung, trực tiếp đón nhận, đồng thời nhấp một ngụm rượu, tiếng cười sang sảng cả bầu trời đêm.
Hắn hóa giải một đạo thiên lôi này một cách dễ dàng. Thế gian này không có mấy ai có thể so sánh được. Cả người tràn ngập cảm giác sức mạnh. Tiêu Dương nhẹ nhàng nắm chặt tay, một quyền đủ để phá toái hư không dâng lên. Ngũ kiếp đỉnh phong!