Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 11

“Alo”

“Cô Vu phải không ạ, tôi là Thanh Diệp ở phòng điều tra các sự việc kì bí, có vài chuyện muốn hỏi thăm một chút.”

“Ừm, anh đợi một một lát.”



“Được rồi, anh hỏi đi.”

“Tôi muốn hỏi một chút về đời sống tình cảm riêng tư của cô, lúc trước cô có từng giao du qua lại với đối tượng khác không? Hay là, cô có ai đó theo đuổi không?”

“Chồng tôi là mối tình đầu, không có đối tượng khác. Người theo đuổi… cũng không có. Chưa từng có người tỏ tình với tôi.”

“Chỉ là không có người tỏ tình ạ?”

“ Ừm… ý anh muốn nói là người âm thầm thích tôi? Tôi không tinh tường về khía cạnh này lắm...”

“Cô có ai có thể thăm dò không?”

“Hả, cái gì cơ?”

“Ví dụ, bạn thân, bạn học hay đồng nghiệp người có thể biết có người đang thầm theo đuổi cô. Vì lý do bảo mật, chúng tôi phải điều tra vài chuyện về đời sống sinh hoạt riêng tư, khó tránh bị người khác nhìn nhận sai lệch.”

“Ồ,... ừm, tôi biết rồi, tôi sẽ nghe ngóng tin tức thêm.”

“Ừm, làm phiền cô nhé.”

Ngày 10 tháng 3 năm 2004, điều tra khách sạn Tuấn Li, khách sạn xây dựng vào năm 1998, ông chủ là doanh nhân người Mĩ gốc Hoa, trước mắt chưa phát hiện mối liên hệ nào với sự việc. Chỗ này vốn là một khu tập thể cũ, sau khi dỡ ra xây dựng lại, mở khu thương mại. Dân cư ở đây và khách sạn không xảy ra mâu thuẫn gì, cần tiến hành điều tra thêm một bước.

Phụ: Copy hồ sơ bí mật.

Ngày 10 tháng 03 năm 2004, điều tra phòng 809 khách sạn Tuấn Li, tập tin âm thanh.

“Quý khách, ông muốn chỉ định phòng 809?”

“Đúng vậy, căn phòng đó bây giờ có trống không?”

“Dạ còn trống đấy ạ, anh đợi một chút, tôi giúp anh làm thủ tục nhận phòng.”

“Có nhiều người đến đặt phòng này không, tôi nghe nói từ cửa sổ phòng này có thể ngắm cảnh rất đẹp ở bên ngoài.”

“Phòng quý khách yêu cầu vẫn chưa có người đặt, một phía phòng nhìn ra ngay đại lộ Tân Giang và sông Lạc Cừ, một phía đối diện là quần thể kiến trúc cổ bên bờ sông, đảm bảo phong cảnh đẹp tuyệt vời, cảnh quan về đêm cũng rất đẹp.

“Những khách hàng trước đó đều hài lòng chứ?”

“Tất nhiên ạ, họ đều rất vừa ý, được rồi, phòng dọn xong rồi.”

“Cảm ơn.”

Lạch cạch… lanh tanh.

Keng keng.



Keng keng.

“Sao thế, sếp?”

“Không có cảm giác gì cả. Có thể do liên quan đến con ma kia theo vào trong mộng.”

“Tấm thảm này tốt thật, văn phòng chúng ta cũng sắm thêm một chiếc nhé?”

“Em trả tiền hả?”

“Sếp, đừng… Ửm? Sao thế?”

“Bắt đầu thấy lạnh hơn rồi.”

“Ơ.”



“809, vị trí căn phòng này cũng bình thường quá.”

“Nhưng lạnh quá, hơi lạnh phả ra từ bên này.”

“Bên trong có ma chắc?”

Sột soạt, sột soạt.

“Vào đi.”

“Hai căn phòng xép… sảnh chính… nhà vệ sinh... phòng ngủ… tôi không phát hiện ra cái gì hết. Sếp, anh thế nào?”

“Rất lạnh, xem ra con ma này đã ở đây một thời gian dài.”

“Như vậy rất dễ điều tra chứ?”

“Ừm, đối với chúng ta thì là một thông tin có ích. Làm việc thôi.”

“Được.”



Sột soạt…

“… Khách sạn chúng ta đã từng xảy ra chuyện chưa?”

“Kiểu như khách tự sát, hoặc bị giết có từng xảy ra chưa?”

“Làm sao có chuyện đó được, nếu có thật thì đã lên báo lâu rồi.”

Rè rè...

“... không có khách hàng khiếu nại, khách hàng ai cũng rất hài lòng.”

Rè rè…

“… không có, không, quý khách xin đừng lo lắng, khách sạn chúng tôi an toàn tuyệt đối, không hề có chuyện gì đâu.”

Ngày 11 tháng 3 năm 2004, phân tích tập tin ghi âm, tập tin 02320040311wav

“...”

“Không có tiếng, nội dung mọi người thu lại hoàn toàn yên lặng.”

“Xem ra con ma này thật sự theo vào trong mơ rồi.”

Ngày 11 tháng 3 năm 2004, tiến triển một bước điều tra khách sạn Tuấn Li, chưa phát hiện có người chết hoặc sự cố ngoài ý muốn.

Ngày 15 tháng 3 năm 2004, tra được lịch sử khách thuê phòng khách sạn Tuấn Li, trước mắt đã xác định có trên 7000 người thuê phòng 809, cần tiến hành điều tra cụ thể.

Ngày 21 tháng 3 năm 2004, nhận được điện thoại của người ủy thác. Ghi âm cuộc đối thoại 200403211535.

“Có phải… phòng điều tra các sự việc kì bí Thanh Diệp không?”

“Dạ phải, cô Vu.”

“Lần trước cô bảo tôi nghe ngóng tình hình, tôi có hỏi qua rồi, ai cũng không biết, có thể là không có người thầm theo đuổi tôi. Tôi… tôi nghĩ xem, hỏi chồng tôi cũng không có vấn đề gì.”

“Ừm, được rồi, cảm ơn cô đã phối hợp. Trước mắt chúng tôi đang điều tra chi tiết khách sạn Tuấn Li. Có thể hỏi một chút, tại sao vợ chồng cô lại chọn khách sạn đó không? Thấy quảng cáo hay có người giới thiệu? Hay vì lí do khác?”

“Do có dịch vụ giữa chồng tôi và khách sạn Tuấn Li nên tôi mới biết hoạt động cho thuê phòng tình nhân dịp Tết Nguyên Đán.”

“Theo như tin tức chúng tôi thu thập được hiện giờ, đây là lần đầu tiên khách sạn Tuấn Li tổ chức hoạt động này. Cô có thể tìm hiểu một chút chi tiết hoạt động lần này thông qua công ty của cô không?”

“Hả?”

“Hiện giờ chúng tôi muốn tiếp xúc, nhân viên của khách sạn Tuấn Li đều quen rồi, rất khó để chúng tôi lấy thân phận phóng viên hỏi được tin tức có ích. Nếu trà trộn vào nội bộ khách sạn Tuấn Li, lại tốn mất một khoảng thời gian dài. Với tình trạng hiện giờ của cô… thứ lỗi cho phép tôi nói thẳng, chúng ta nhiều nhất chỉ còn lại bảy tháng thôi.”

“Tôi… tôi biết rồi.”

“Đừng lo lắng, chúng tôi vẫn đang tiếp tục điều tra, nhờ cô nghe ngóng tin tức, là để tiết kiệm thời gian. Chúng ta cùng cố gắng nhất định sẽ giải quyết ổn thỏa chuyện này.”

“Ừm, được. Tôi sẽ đi hỏi xem.”

Ngày 29 tháng 3 năm 2004, nhận được điện thoại của người ủy thác. Ghi âm cuộc gọi 200403291407mp3.

“Tôi, tôi… phù, phù…”

“Cô Vu, cô làm sao thế? Đừng vội, từ từ nói.”

“Bụng của tôi… bụng tôi… ôi...”

“Cô Vu, cô đang ở đâu?”

“Tôi ở công ty, nhà vệ sinh. Tôi…”

“Cô có thể cử động không?”

“A,…”

“Cô hãy cố gắng giữ im lặng, tôi lập tức tới ngay. Cứ để điện thoại như vậy nhé.”

“A, cảm ơn cô…”

“Không có gì.”



“Cô Vu, bây giờ cô có thể nói đã xảy ra chuyện gì không?”

“Vừa nãy tôi thấy bụng tôi to lên… không phải kiểu sình bụng bình thường! Ăn trưa xong lâu như vậy rồi, bụng tôi vẫn lồi lên! Tôi…”

“Có phải do cô gần đây không chú ý thay đổi ở phần bụng?”

“Không, không phải vậy!!”

Cộc cộc!

“Vu Mộng? Vu Mộng, cô làm sao thế?”

“À, tôi không sao.”

“Không nghiêm trọng chứ, cô ở trong này lâu lắm rồi, vả lại vừa rồi…”

“Tôi không sao. Tôi nghe điện thoại với người ta, tôi thật sự không sao!”

“Ồ, được rồi. Nhanh nhanh quay lại làm việc nhé, không tổ trưởng Lâm lại nói cô đấy.”

“Ừm, tôi biết rồi.”

….

“Cô Vu, cô có tiện xin nghỉ phép không, chúng ta gặp nhau ở lầu dưới công ty, đón cô đến nơi làm việc phòng điều tra chúng tôi kiểm tra kỹ một chút.”

“Ừm, được, vậy đi!”

Ngày… tháng… năm…, chưa gặp được người ủy thác, dò hỏi thì được biết người ủy thác và lãnh đạo xảy ra cãi vã, người ủy thác bị kích động dẫn đến hôn mê, đã được đưa vào bệnh viện. Nằm viện, thấy chồng cô ấy, không tiện tiếp xúc với người ủy thác.

Ngày… tháng… năm…, nhận điện thoại của người ủy thác, nội dung ghi âm.

“Cô Vu?”

“Phù phù…”

“Cô Vu, cô sao vậy? Cô vẫn ổn chứ? Lúc chiều chúng ta…”

“Chồng tôi biết rồi…”

“Nhìn từ góc độ có lợi, cuộc điều tra của chúng ta có thể công khai, tăng tốc độ làm việc. Nếu cô lo lắng chồng cô hiểu lầm, chúng ta có thể giải thích với anh ấy từ khía cạnh có liên quan đến ma quỷ…”

“Tôi đã thử kiểm tra rồi…”

“Hả, kiểm tra phụ khoa sao? Kết quả thế nào?”

“Tôi có thai mất rồi, soi thấy một cái bào thai…”
Bình Luận (0)
Comment