Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 195

Quách Ngọc Khiết cảm thấy tội nghiệp cho Trịnh Hân Hân: “Nghe cô ấy nói thì trông có vẻ như chuyện này rất là khó khăn. Thái độ của những người bị hại và người thân của họ không được tốt lắm.”

Nhưng đối với những người bình thường thì cũng chỉ có thể làm được như vậy thôi.

Chúng tôi là người ngoài, đương nhiên sẽ không thể hiểu được tâm trạng của những người bị hại và người thân của họ. Dù cho có tìm đến bác sĩ tâm lí đi chăng nữa thì bác sĩ tâm lí cũng chỉ có thể dựa vào những kiến thức về tâm lí học để khuyên giải họ thôi.

Lưu Miểu chắc chưa từng đến gặp qua bác sĩ tâm lí nhỉ? Vào khoảng hai mươi năm về trước, nghề bác sĩ tâm lí không phổ biến như bây giờ, mọi người đều cho rằng những người mắc bệnh tâm thần và những kẻ điên là như nhau cả. Vào thời đó cũng chẳng có ai rảnh rỗi đi quan tâm trạng thái tâm lí của người khác đâu, cùng lắm cũng chỉ là chạy đến an ủi vài câu thôi. Cũng may là Lưu Miểu gặp được Diệp Thanh nhưng cũng có thể là không may vì anh ta gặp phải Diệp Thanh, đi lên con đường không thể quay đầu lại được nữa.

Mã số sự kiện: 089

Tên sự kiện: Gấu Teddy bị ma ám

Người uỷ thác: Lữ Xảo Lam

Giới tính: Nữ

Tuổi tác: 27

Nghề nghiệp: Nhân viên văn phòng

Quan hệ gia đình: Bố mẹ

Địa chỉ liên lạc: Phòng xxx, số xxx, khu An Khang, thành phố Dân Khánh.

Điện thoại liên lạc: 139XXXXXXXX

Nội dung:

Ngày 27 tháng 2 năm 2015, Lữ Xảo Lam đến Phòng Nghiên cứu Hiện tượng Quái dị Thanh Diệp. Kèm file ghi âm 08920150227.wav.

“Chào cô Lữ, cô có thể kể cho chúng tôi nghe cô đã gặp phải chuyện gì?”

“Tôi rất là thích gấu Teddy. Tôi có sưu tầm đủ loại gấu Teddy, từ gấu Teddy sản xuất trong nước đến gấu Teddy được sản xuất ở nước ngoài, từ những con gấu Teddy số lượng có hạn đến những con gấu Teddy có giá trị kỷ niệm... Thành thật xin lỗi, tôi lan man quá, nói chung tôi rất thích những con gấu Teddy. Tôi thật sự rất thích chúng. Món quà sinh nhật lần đầu tiên của tôi chính là một con gấu Teddy phiên bản Giáng sinh số lượng có hạn được sản xuất vào năm 1988. Tôi ra đời vào tháng 12 năm 1988, đó là món quà mẹ tôi cố tình mua để tặng cho tôi. Tuy con gấu Teddy đó chỉ là hàng cũ nhưng được bảo quản rất tốt. Chủ nhân trước đây của nó xem nó như bảo vật, chỉ dám trưng trong tủ, còn nhà tôi thì không có rườm rà như vậy. Lúc đó tôi cũng không biết gì cả, suốt ngày ôm chặt lấy con gấu đó, trên con gấu Teddy đó còn có nước miếng của tôi nữa kìa. Sau khi tôi lớn lên, tôi đem nó đến xưởng sản xuất để rửa sạch, khâu lại các đường chỉ... Tôi... Tôi thật sự rất thích chúng...”

“Cô Lữ, cô hãy bình tĩnh lại đã. Cô uống ngụm nước đi, sau đó từ từ kể tiếp cho chúng tôi nghe rốt cuộc những con gấu Teddy của cô bị làm sao vậy?”

“Chúng nó... Đáng sợ lắm... Trong ruột của những con gấu Teddy đó bỗng xuất hiện rất nhiều nội tạng người, là nội tạng... Là nội tạng của những đứa trẻ... Oẹ...”

“Ý cô muốn nói là trong ruột những con gấu Teddy của cô xuất hiện nội tạng của những đứa trẻ sao? Cô đang nghi ngờ rằng có người dùng những con gấu Teddy của cô để tiến hành giấu xác vào trong đó sao?”

“Không phải. Không phải có người dùng những con gấu Teddy để giấu xác đâu. Cảnh sát đều không thể tra ra được gì cả...”

“Cô Lữ, hay là như vậy, bây giờ cô hãy đem những chuyện mà cô đã gặp phải kể kỹ càng cho chúng tôi nghe, kể càng chi tiết càng tốt.”

“... Được rồi. Lúc mới đầu... Lúc mà tôi bắt đầu cảm thấy không ổn là vào khoảng cuối năm ngoái. Mỗi năm tôi đều sẽ mua một con gấu Teddy phiên bản Giáng sinh số lượng có hạn, tôi luôn đặt những con gấu Teddy đó chung với nhau, cùng với con đầu tiên, những con gấu đó cũng đã được mua cách đây vài năm rồi. Con gấu Teddy phiên bản Giáng sinh năm ngoái không phải do tôi mua mà là do một người bạn tặng tôi. Từ lúc đó, tôi bỗng phát hiện trong nhà luôn có một mùi hương gì đó rất là kì lạ. Tôi đã tiến hành quét dọn nhà cửa, cũng đã kiểm tra kĩ lại con gấu Teddy vừa mới mua. Tôi cứ tưởng là do con gấu Teddy mới mua có vấn đề gì đó nên mới có mùi kì lạ như vậy. Con gấu kia không phải mua ở trong cửa hàng chuyên bán gấu Teddy, nhưng nhãn hiệu vẫn còn được đính trên tai của nó, còn có giấy bảo hành nữa, trông có vẻ như nó được sản xuất trong nước... Tôi cũng từng ngửi thử nhưng cũng không phát hiện được trên con gấu đó có mùi gì lạ thường cả. Những con gấu Teddy khác đều được tôi đem đi phơi nắng, rửa sạch, mùa đông cũng không có mùi gì... Nếu tôi... Nếu tôi phát hiện sớm hơn...”

“Bắt đầu từ lúc đó thì trong ruột gấu Teddy đã xuất hiện nội tạng người sao?”

“Đúng vậy... Một khoảng thời gian khá lâu sau đó, tôi mới phát hiện được cái mùi kì lạ đó phát ra từ những con gấu Teddy. Tôi đem chúng đi giặt rửa sạch sẽ, thế nhưng vẫn còn cái mùi đó trên người chúng. Tôi từng dùng tay sờ thử thì thấy bề ngoài những con gấu Teddy đó không có vấn đề gì cả. Tôi không ngờ đến... Lúc đó tôi đã quyết định sẽ đưa chúng đến xưởng sản xuất để bên họ tiến hành giặt sạch bên trong ruột nhưng vì sau đó trong nhà có khách nên tôi vẫn chưa thể đem chúng đến xưởng được. Chị họ của tôi có dắt theo con trai đến, tôi đành phải tạm gác lại chuyện giặt rửa gấu Teddy và đem cất chúng vào trong tủ. Hai mẹ con họ ở nhờ nhà tôi hai ngày. Con trai chị ấy khá là ngoan, tôi đã dặn nó không được động vào những con gấu Teddy của tôi, nó rất nghe lời, không hề động vào những con gấu Teddy đó. Nó thường đứng trước tủ kính xem những con gấu Teddy của tôi. Lúc đó tôi liền nghĩ là sẽ mua cho nó một con Teddy. Hai ngày sau, đứa trẻ đó phải theo mẹ nó về nhà. Tôi tặng cho nó một con gấu Teddy mới. Nó mải mê ngắm nhìn con gấu Teddy mà tôi tặng nó. Chị họ tôi bảo nó cảm ơn tôi nhưng nó lại nhìn chằm chằm về phía tôi, hỏi tôi bên trong con gấu Teddy này có sâu không?”

“Những con gấu Teddy của cô...”

“Trong ruột những con gấu Teddy đó bắt đầu xuất hiện dòi. Đứa trẻ đó nó nhìn chằm chằm vào cái tủ kính trưng bày gấu Teddy là do nó đã nhìn thấy những con dòi. Nó nhìn thấy những con dòi đang lúc nhúc trên bề mặt của những con gấu Teddy, nó còn nhìn thấy dòi chui ra từ những khe hở đường may nữa chứ... Trời đất ơi... Lúc đó tôi sắp phát điên đến nơi rồi... Tôi không chịu được nữa nên tôi đã mổ bụng những con gấu Teddy đó... Những con gấu Teddy của tôi đều là còn nguyên vẹn cả, căn bản là chưa từng có ai đụng đến. Còn về trong nhà thì... Trong nhà tôi chỉ có một mình tôi sống ở đó thôi! Thế nhưng mỗi một con... Bên trong mỗi một con gấu Teddy đều có nội tạng người, có não người nữa. Bên trong con gấu Teddy thứ nhất của tôi còn có một mẩu xương... Là xương ngón tay của một đứa trẻ...”

“Vậy cô đã làm gì với những con gấu đó?”

“Hiện giờ những con gấu đó đang bị bên phía cảnh sát tịch thu. Tôi đã báo cảnh sát, cảnh sát đem những con gấu Teddy đó về sở cảnh sát hết rồi. Tôi có đến sở cảnh sát để xem thử... Tôi có đến đó xem qua... Chúng... Chúng... Những con gấu Teddy của tôi đều bị rạch ra hết... Cho dù có đưa đến xưởng sản xuất cũng không thể may lại được nữa... Vả lại bên phía cảnh sát cũng không có ý định sẽ đem trả những con gấu Teddy đó cho tôi, bọn họ nói rằng những con gấu này là vật chứng, bọn họ phải giữ lại để tiếp tục điều tra...”

“Vậy cô có biết được những nội tạng đó rốt cuộc là của ai không?”

“Biết chứ... Trước Tết năm nay, bên phía cảnh sát đã tìm được những đứa trẻ đó... Những đứa trẻ đó đều bị kẻ xấu bắt cóc sau đó đem bán. Cảnh sát đột nhập vào địa bàn của chúng và tóm gọn những kẻ xấu xa kia. Ngoài ra cảnh sát còn phát hiện rất nhiều những thi thể khác nữa... Trong những thi thể ấy... Cảnh sát cũng đã xác định được họ tên của đứa trẻ có nội tạng bị giấu trong những con gấu Teddy của tôi, nhưng vẫn còn thiếu một đốt xương ngón tay nữa...”

“Cô tìm chúng tôi là muốn nhờ chúng tôi điều tra chân tướng sự việc này sao?”

“Không. Không chỉ có thế... Bên phía cảnh sát họ không tra ra được thêm thông tin gì cả, tôi không hề quen biết với những kẻ buôn người đó. À, những con gấu Teddy của tôi cũng không có dấu vết từng bị cắt ra, còn những cái xác kia cũng còn nguyên vẹn, chưa từng bị giải phẫu lấy nội tạng. Vậy mà nội tạng của những đứa trẻ đó lại vô duyên vô cớ xuất hiện ở bên trong những con gấu Teddy của tôi. Tôi... Tôi cảm thấy chuyện này rất kinh dị và đáng sợ... Tôi còn tưởng mọi chuyện đến đây là kết thúc rồi... Nhưng không phải. Mấy hôm gần đây tôi lại bắt đầu nghe thấy có những tiếng động lạ trong nhà...”

“Cô đã nghe được những tiếng động lạ gì?”

“Tôi đã nghe thấy tiếng con nít. Tôi nghe thấy tiếng khóc của con nít, tiếng khóc của một đứa con nít rồi hai đứa con nít và rồi tiếng khóc của rất nhiều đứa con nít, cũng có lúc tôi nghe được tiếng cười của chúng nữa. Chúng nó như đang khóc và cười ngay trong nhà tôi, ngay trong phòng tôi... Tôi không thể chịu được nữa, tiếng cười và tiếng khóc của chúng cứ ám ảnh tôi mãi... Tôi... Tôi quyết định sẽ dọn đến nơi khác... Tôi đã tìm được chỗ ở mới, nhưng nói thật thì tôi vẫn cảm thấy rất sợ hãi, tôi không thể xem như những chuyện này chưa từng xảy ra... Những tiếng cười và tiếng khóc đó... Những con gấu Teddy của tôi... Tôi muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì... Tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà...”

“Chúng tôi đã hiểu rồi. Chúng tôi sẽ bắt tay vào điều tra từ vụ án bắt cóc trước. Ngoài ra cô có thể cung cấp thông tin về những con gấu Teddy của cô, bao gồm cả thời gian và địa điểm cô mua chúng không?”

“Có những con gấu Teddy lúc mua có hóa đơn, có những con thì do tôi mua lại từ người khác nên không có hóa đơn.”

“Cô cứ đưa hết giấy tờ mà cô còn giữ lại về những con gấu Teddy đó cho chúng tôi. Còn những cái khác thì chúng tôi sẽ điều tra thông qua phương tiện khác.”

“Vậy được rồi.”

“À còn nữa, chúng tôi muốn đến căn nhà của cô xem thử.”

“Các anh... Các anh muốn đến đó sao?”

“Đúng vậy.”

“... Vậy được rồi. Ngay bây giờ tôi có thể dẫn các anh đến đó xem.”

“Vậy thì làm phiền cô rồi.”

Ngày 27 tháng 2 năm 2015, đến nhà ở của Lữ Xảo Lam. Kèm file ghi âm 089201502271.wav.

“Chính là căn nhà này. Chìa khoá đây...”

Cạch...

“Các anh vào trong đi. Tôi...”

“Cô đừng lo lắng quá. Chúng tôi sẽ bảo vệ cô.”

“Cô nghe được những tiếng động lạ đó ở đâu vậy?”

“Dù ở đâu cũng có thể nghe thấy được tiếng động lạ đó hết. Những tiếng khóc đó vang lên một cách bất thình lình, không có địa điểm cụ thể nào cả.”

“Ừ.”

“Đây là cái tủ cô dùng để trưng bày gấu Teddy sao?”

“Đúng vậy. Ngoài ra còn có căn phòng kia, căn phòng kia là phòng sưu tầm của tôi.”

Cạch...

“Chính là chỗ này, trước đây tôi luôn để những con gấu Teddy ở đây. Bây giờ... Những con gấu Teddy của tôi đều đã từng được đặt ở đây cả... Tôi thường xuyên ôm chúng...”

“Nơi này âm khí khá là nặng.”

“Ý anh là sao?”

“Trong nhà cô thì chỗ này là chỗ có âm khí nặng nhất. Nhưng tôi không nhìn thấy đứa trẻ nào cả. Bây giờ cô có nghe thấy tiếng động lạ nào không?”

“A... Không nghe thấy...”

“Ừm... Vậy à...”
Bình Luận (0)
Comment