Hồ Sơ Pháp Y

Chương 72

     Không cần phải nói, đôi bàn tay bị chặt đứt này thuộc về nghi phạm Hoàng Lão Tam của chúng tôi, nhìn vết máu trên mặt đất, tôi thở dài.


    Nếu một người mất hơn 50% lượng máu trong cơ thể cùng một lúc, tính mạng sẽ bị nguy hiểm. Đó là khoảng 2400 ml. Vượt quá 30%, là khoảng 1500 ml máu, người đó sẽ bị sốc.


    Tôi đã xem ảnh của Hoành Lão Tam nên ước chừng được cân nặng của anh ta. Ngay cả sau khi ra tù có trở thành một người béo, lượng máu trên mặt đất cũng đủ để giết chết anh ta.


    Tôi thở dài, Lôi Chính Long hỏi: "Tình hình thế nào?"


    "Tôi nghĩ anh nên đi tìm một nghi phạm khác! Cho dù Hoàng Lão Tam có liên quan gì đến vụ xác chết của nữ tiếp viên đang được điều tra hay không thì anh cũng nên tìm mục tiêu mới. ”


    “ Anh có chắc là Hoàng Lão Tam đã chết không? ”Lôi Chính Long phản ứng rất nhanh, ngay lập tức đã hiểu ý tôi.


    “Nhiều khả năng là vậy!” Tôi nhìn quanh một vòng, xem cách bày trí đồ đạc trong phòng.


    Căn nhà này do bố mẹ Hoàng Lão Tam để lại, hai người không còn hi vọng gì ở Hoàng Lão Tam nữa, nên đến ở với con gái.


    Hắn sống một mình, là một người rất luộm thuộm, phòng bừa bộn, có lẽ đã lâu chưa được dọn dẹp. Trên mặt đất còn có rác, bên cạnh trên bàn đầy những chén đĩa chưa rửa, cũng không biết là đang ăn gì.


    Tôi nghĩ căn phòng của mình đã rất bừa bộn rồi nhưng so với của Hoàng Lão Tam, nó còn gọn gàng hơn rất nhiều. Phòng tuy lộn xộn nhưng không hề có dấu hiệu đánh nhau. Việc tìm kiếm manh mối trong môi trường này lại càng khó khăn hơn!


    Lôi Chính Long nhìn thấy một cái túi ni lông sạch sẽ trên mặt đất liền nhặt nó lên và đưa cho tôi.


    “Này!” Tôi không hiểu anh ta có ý gì.


    Lôi Chính Long chỉ vào bàn tay bị đứt lìa trên mặt đất, lúc này tôi mới hiểu.


    Tôi lấy túi ni lông phủ vào tay mình rồi nhặt bàn tay bị đứt lìa trên mặt đất.


    Có hiện tượng co rút cơ bắp ở chỗ vết thượng bị đứt lìa, máu thịt màu đỏ tươi lẫn lộn với nhau, gần lớp biểu bì có nhưng giọt mỡ màu vàng nổi lên rõ rệt, chỗ đứt xương rất nhẵn, cho thấy chỉ bằng một nhát chém tay đã bị đứt lìa. Chính tỏ hung thủ đã dùng một lực rất mạnh, người này chắc chắn rất khỏe.


    Trên tay phải của hắn hình xăm bọ cạp nổi lên thật sống động. Có rất nhiều người cũng xăm hình này, chỉ cần để Trương Tiểu Hoa xác nhận thì có thể xác định Hoàng Lão Tam có phải là nghi phạm trong vụ án hiếp dâm hay không.


    Lôi Chính Long nói: “Thật kỳ lạ, Hoàng Lão Tam này không phải là một người lương thiện, khi còn trẻ đã đánh nhau không ít, nhưng nhìn hiện trường này lại không hề có một chút phản kháng nào.”


    Không chỉ vậy, cổng nhà cũng không có dấu vết gì. Không lẽ là người quen gây án?


    Lôi Chính Long lấy điện thoại ra, báo cáo tình hình với anh Ba, anh ấy lập tức sai người mang hộp đồ nghề đến cho tôi.


    Khi anh ta vừa cúp máy liền bị tôi đuổi ra khỏi phòng, tôi sợ anh ta không cẩn thận sẽ phá hủy manh mối, trước khi đi tôi dặn: “Kêu người của anh tìm trong sân xem có đồ vật gì khả nghi không.” người của Lôi Chính Long đều là cảnh sát hình sự có kinh nghiệm, tôi tin họ.


    “Tôi biết rồi, việc này không cần cậu dạy.” Lôi Chính Long bước ra ngoài, giao nhiệm vụ cho những người đi theo.


    Một người được cử đến đồn cảnh sát gần đó để tìm một cảnh sát, Hoàng Lão Tam là người được thả sau khi thụ án, cảnh sát tại đây chắc chắn sẽ theo dõi tình hình của hắn.


    Một người khác đến dò hỏi những người dân gần đây xem họ có nghe thấy giọng nói hoặc nhìn thấy những người khả nghi không.


    Lôi Chính Long và một người khác tìm trong sân.


    Hoàng Lão Tam đã chết, nhưng xác anh ta hiện đang ở đâu?


    Tôi ngồi tựa lưng vào cửa phòng, đêm qua ngủ không ngon, giờ tôi có chút buồn ngủ. Mặt trời làm căn phòng ấm lên, tôi nhắm mắt từ từ chìm vào giấc ngủ.


    Nghe tin trên địa bàn của mình xảy ra một vụ án mạng, cảnh sát tại đây dùng tốc độ nhanh nhất để chạy tới xem tình hình như thế nào. Trong sân, anh ấy báo cáo với Lôi Chính Long về tình hình gần đây của Hoàng Lão Tam.


    Sau khi Hoàng Lão Tam ra tù, anh ta đã thay đổi suy nghĩ, muốn được làm người lần nữa nên đã tìm một công việc để làm. Không lâu sau, hắn không chịu được nữa, tiền kiếm không được bao nhiêu, hơn nữa ngày nào cũng rất mệt mỏi. Sau đó, hắn cũng băng nhóm trước kia của mình tụ họp lại một chỗ. Hắn thường dẫn một nhóm người về nhà nhậu nhẹt, hơn nữa lại còn cờ bạc nên đã bị cảnh sát giáo dục.


    Dù nhắm mắt, tôi vẫn nghe rõ từng lời họ nói với nhau. Hoàng Lão Tam này chắc chắn không phải là hung thủ trong vụ án nữ tiếp viên chỉ còn một nửa xác. Còn về việc hắn có liên quan gì đến vụ án hiếp dâm hay không thì khó mà nói được.


    Sau khi nghe cảnh sát báo cáo, Lôi Chính Long hỏi tôi, “Hoàng Lão Tam liệu có phải bị chặt tay do cờ bạc phải không?”


    Tôi biết điều này chặt tay là hình phạt cờ bạc trong thế giới ngầm ở thành phố của chúng tôi. Phương pháp nói chung là chặt một bàn tay. Tôi chưa bao giờ nghe nói về việc chặt cả hai tay cùng một lúc. Đây rõ ràng là giết người.


    Người cảnh sát đi dò hỏi những hàng xóm xung quanh cũng không thu được thông tin gì, họ đều không biết về cái chết của Hoàng Lão Tam, ngay cả hắn có ở nhà hay không họ cũng không biết.


    Họ không cảm thấy buồn một chút nào về cái chết của Hoàng Tam, ngược lại còn có chút vui vẻ, họ sẽ không phải gặp lại những người không ra gì nữa.


    Tôi vừa liu thiu ngủ, người của Lôi Chính Long đã có một phát hiện mới. Một cảnh sát tìm thấy một chiếc vali trong bãi rác. Lôi Chính Long xách nó lên rồi hét lên: "Ôi, samsonite, đồ tốt như vậy sao lại bị vứt vào bãi rác. ”


    Tôi ngay lập tức một chút buồn ngủ cũng không có, khi bước tới, vali rõ ràng là có dấu hiệu cạy bị ra, bị ngoại lực đập vỡ tung tóe, bên trong không có gì cả. Đây chắc chắn không phải đồ của Hoàng Lão Tam, đồ vật bên trong có lẽ đã bị hắn bán mất.


     Tôi hỏi: "Nguồn gốc của thứ này là gì?"


    "Samsonite là thương hiệu vali nổi tiếng thế giới, với 100 năm lịch sử. Nó ra đời tại Mỹ vào năm 1910 ..."


    Tôi không thích nghe những lời hoa mỹ của Lôi Chính Long, chỉ cần biết chiếc vali này của Mỹ là đủ. Tôi đã đoán trước nghi phạm trong vụ án này có khả năng thường xuyên đi máy bay. Chiếc vali này khả năng đã bị Hoàng Tam đánh cắp hoặc giật lấy.


    “Mọi người tìm kỹ lại xem, xem có thể tìm được thứ liên quan đến vali không.” Tuy rằng hy vọng không lớn, nhưng nếu có thể tìm được manh mối chủ nhân của chiếc vali thì đó sẽ là một manh mối quan trọng.


    Các anh em đồng nghiệp lần nữa lại lục tìm bãi rác.


    Lôi Chính Long đang định bày tỏ sự không hài lòng với tôi vì đã phớt lờ anh ta thì từ bên cửa mở ra, Tiểu Kiều bước vào cùng với hộp đồ nghề của tôi.


    “Sao cô lại ở đây?” Tôi hỏi.


    Tiểu Kiều thậm chí không thèm nhìn tôi, đặt hộp dụng cụ xuống và rời đi.


    Lôi Chính Long ngăn lại “Sao em lại ở đây?”


    “Không có đủ nhân lực, đương nhiên tôi phải đến đây. Mọi người đều bị anh Ba cử đi tìm đàn em của Hoàng Lão Tam rồi.”


    Tôi bó tay rồi, cùng một câu hỏi, câu của tôi cô ấy bỏ qua, câu của Lôi Chính Long lại trả lời.


    “Nghe tôi giải thích đi?” Tôi nghĩ tôi và Tiểu Kiều cần nói chuyện rõ ràng, nếu không sẽ có rắc rối lớn.


    Tiểu Kiều lườm tôi rồi giận dữ bỏ đi.


    Ngàn vạn lần không nên chọc giận phụ nữ.


    Tôi đã rút ra được một bài học.


    Đeo kính bảo hộ và lấy đèn cực tím ra, tôi vào phòng một lần nữa xem xét kỹ lưỡng lại mọi thứ. Lôi Chính Long cầm máy ảnh đi phía sau để chụp.


    Lần này, trước ngăn kéo trong phòng ngủ có rất nhiều dấu vân tay, tôi liền mở ra xem, trong đó có một xấp ảnh, tất cả đều là của nữ tiếp viên hàng không bị cưỡng hiếp. Những bức ảnh này được chụp một cách bí mật.


    Các bức ảnh đã được Lôi Chính Long chụp lại một cách cẩn thận. Một số bức ảnh được chụp ở khoảng cách rất gần, với góc độ và ánh sáng tốt. Đúng là một cao thủ chụp ảnh.


    Những bức ảnh này chắc chắn không phải do Hoàng Lão Tam chụp, chưa nói đến chất lượng ảnh, nhưng chắc chắn hắn ta sẽ không đủ tiền mua máy ảnh. Rất có thể những bức ảnh này nằm trong chiếc vali đó.


    “ Cậu tìm kỹ lại xem có thấy gì nữa không!” Lôi Chính Long thúc giục tôi tiếp tục tìm kiếm.


    Tôi tiếp tục, liền phát hiện ra một gel bôi trơn trong đống rác cạnh giường, vừa nhìn là đã biết hàng cao cấp. Ngoài ra còn có một gói bao cao su bị rách, cũng là hàng ngoại.


    Tôi cảm thấy hơi buồn nôn, nhét chúng vào túi bằng chứng để khi quay lại đồn rồi phân tích sau.


    Tìm kiếm thêm lần nữa, tôi phát hiện một vài sợi tóc trên giường và đất dính trên giày của Hoàng Lão Tam.


    Lôi Chính Long tin rằng Hoàng Lão Tam là đồng phạm trong vụ án một nửa xác chết, vì lý do nào đó nên bị giết người diệt khẩu.


    Tôi không đồng ý với nhận định này, kẻ sát nhân và Hoàng Lão Tam không phải cùng một loại người.


    Đương nhiên còn một vấn đề quan trọng nhất, thi thể của Hoàng Lão Tam ở đâu?

Bình Luận (0)
Comment