Chương 1175:
“Nhưng nhà họ Đường này cũng vô nhân đạo! Đường Mộc Tuyết là người đẹp sô một ở Trung Nguyên, có không ít đơn hàng của tập đoàn Y dược Đường Nhân là do Đường Mộc Tuyết ký được. Nếu không có Đường Mộc Tuyết, thì trong mấy năm qua nhà họ Đường đã không phát triên nhanh như vậy!”
“Đúng thế! Ác giả ác báo. Lần này chọc giận Lý Minh Hiên, nhà họ Đường hoàn toàn xong đời rồi!”
Tin tức Lý Minh Hiên sẽ kiện nhà họ Đường là tin tức nặng ký ở Trung Nguyên, hàng triệu người ở thành phô Trung Nguyên đã nhận được tin này.
Đáng tiệc, Đường Hạo của nhà họ Đường lại là công tử bột, những năm qua làm không ít chuyện xâu, mang tiêng xâu.
Đường Dĩnh ham mê hư vinh phù phiếm, suốt ngày chỉ biết ghen tị với Đường Mộc Tuyết, là bình hoa thật sự, lại còn kiêu căng, chẳng có mây người thích Đường Dĩnh cả.
Bà cụ Đường thì không cần phải nhắc đến, nhà họ Đường chỉ có Đường Mộc Tuyết là thật sự có tài.
Bây giờ Đường Mộc Tuyết đã bị nhà họ Đường tàn nhân trục xuất, ngược lại còn vi phạm điều khoản trong hợp đồng với đối tác nhà họ Lý ở Đông Hải. Lý Minh Hiên tức giận, nhà họ Đường xong đời đã là chuyện chắc chăn.
Ngày hôm saul Đầu giò sáng, Lý Minh Hiên đích thân dẫn nhiều người đến bệnh viện yêu câu bà cụ Đường ra mặt.
“Bà Đường, đừng giả vờ nữa, mời!”
khi nhìn thây bà Đường trong bộ đông phục của bệnh viện Lý Minh Hiên lạnh lùng nói.
Trong lòng bà cụ Đường không hề muôn ra tòa, nhưng lại bật lực trước khí thế không lồ của Lý Minh Hiên.
Trong lần xuất hiện tại tòa án này, Đường Hạo, Đường Dĩnh, bà cụ Đường và toàn bộ nhà họ Đường đều xuất hiện trên tòa án. Lý Minh Hiên và đội ngũ luật sư của anh ta bắt đầu biện luận.
Đội ngũ luật sư mà Lý Minh Hiên tìm là một đội luật sư át chủ bài ở trong nước, cộng thêm việc nhà họ Đường vị phạm hợp đồng, trong vòng chưa đầy mười phút, mọi người trong nhà họ Đường đều không còn gì đề nói.
Cuôi cùng, toà án tuyên bô: “Nhà họ Đường ở Trung Nguyên đã vi phạm điều khoản hợp tác với nhà họ Lý ở Động Hải. Tôi tuyên bó, dựa theo điêu khoản trong hợp đồng nhà họ Đường phải bôi thường một sô tiền lớn đi nhà họ Lý ở Đông Hải.”
“Nếu không hài lòng với phán quyết của tòa án này, nguyên đơn hoặc bị cáo có thể đơn phương kháng cáo.
Hãy kháng cáo lên tòa án cập cao hơn trong vòng mười năm ngày. Bây giò kêt thúc phiên toài”
Vừa dứt lời như có nhát búa bô xung, vụ kiện đã được đội luật sư do Lý Minh Hiên đứng đầu thắng kiện mà không cân tôn công sức.
Vẻ mặt của bà cụ Đường, Đường Hạo và Đường Dĩnh xám xịt như tro tàn, trên mặt không còn lộ ra vẻ kiêu ngạo như trước.
“Lý tổng, đây là số liệu bồi thường!”
Luật sư đứng đầu đưa cho Lý Minh Hiên một văn bản.
Lý Minh Hiên cầm lầy văn bản, để trước mặt bà cụ Đường: “Theo điều khoản hợp tác, chỉ cân nhà họ Đường các người đơn phương vi phạm hợp đồng, nhà họ Đường các người sẽ bôi thường cho nhà họ Lý ở Đông Hải của tôi gấp mười lần số tiền ban đầu.
Trong thời gian này, nhà họ Lý ở Đông Hải chúng tôi đã nhận được tông cộng sáu mươi triệu tệ nguyên liệu thuốc.”
“Nói cách khác, trong vòng một tháng nhà họ Đường các người phải bôi thường cho nhà họ Lý ở Đông Hải chúng tôi sáu trăm triệu tệ.”