Đường Mộc Tuyết bị người phụ nữ trung niên trách mắng một trận, liền vội vàng rút tay về.
Người phụ nữ trung niên ấy liền bước lên vội vã kiểm tra chiếc túi xách màu trắng có hư hại chỗ nào không, sau khi kiểm tra hoàn tắt, bà ta liền nhìn xoi mói khắp người Đường Mộc Tuyết, nhận thấy trên người cô toàn bộ đều là trang phục bình thường, bà kinh bỉ nói: “Nơi này không phải là nơi dành cho những nhân vật nhỏ như cô đến đây! May mắn không làm bản chiếc túi này, nếu không dù cô có bán mình cũng không đủ tiền để đền nó đâu!”
Nhìn dáng vẻ hung hăng của bà ta, Đường Mộc Tuyết có chút ủy khuất muốn khóc.
Cô vốn chỉ muốn tiến lên vài bước xem kĩ chiếc túi mà thôi, nhưng không ngờ rằng thái độ của người phụ nữ này lại hung hăng đến như vậy.
Đường Mộc Tuyết quả thật không mua nổi một chiếc túi Hermès trị giá năm trăm ngàn, nhưng loại nhân vật nhỏ như cô cũng có lòng tôn nghiêm, làm sao bọn họ có thể xỉ nhục cô như vậy?
“Tại sao lại ăn nói như vậy với Mộc Tuyết nhà tôi?” Ngay khi Đường Mộc Tuyết sắp rơi nước mắt thì Dương Tiêu tức giận không thôi bước đến.
Năm năm nay vì bản thân hắn đã khiến cho Đường Mộc Tuyết phải chịu biết bao nhiêu khổ sở, hiện nay hắn đã vượt qua được kì khảo nghiệm, trở chủ nhân Long Môn, Dương Tiêu làm sao có thể trơ mắt nhìn Đường Mộc Tuyết bị người khác xỉ nhục?
“Mộc Tuyết, em không sao chứ?” Dương Tiêu nhanh chóng bước lên trước quan tâm cô.
Đường Mộc Tuyết kiên cường mỉm cười: “Không sao!”
Người phụ nữ trung niên nhìn về phía Dương Tiêu, khi nhìn bộ trang phục Dương Tiêu đang mặc toàn bộ đều là hàng chợ rẻ tiền, chát liệu còn không bằng Đường Mộc Tuyết, khuôn mặt bà tràn ngập sự khinh bỉ nói: ‘Thằng nhóc, cậu là chồng của cô ta đúng không? Trông chừng tốt người phụ nữ của mình, đừng để cô ta chạy lung tung, chỉ cần làm bẩn một chiếc túi ở đây dù cho các người đập nồi bán sắt cũng không đủ tiền đền đâu!”
“Ai nói không đền nổi? Loại người nhìn kẻ khác thấp hơn cái đầu như bà có biết đây là ai không? Anh ta chính là ông chủ phía sau của khách sạn Empire!” Chính vào giây phút này, Lưu Hạo Nhiên nắm cơ hội ném đá xuống giếng.
Nghe lời này của hắn, người phụ nữ trung niên đó liền nhìn sang Lưu Hạo Nhiên, đồng thời chỉ tay về Dương Tiêu khinh thường nói: “Anh ta chính là ông chủ phía sau của khách sạn năm sao khách sạn Empire? Anh chuẩn bị kể chuyện cười cho tôi nghe sao?”
“Anh ta nếu thật sự là ông chủ của Khách sạn Empire, vậy thì tôi chính là phú bà giàu có trên Thế Giới, nhìn bộ dáng nghèo khổ của anh ta đi, vậy mà cũng có can đảm bước đến nơi cao cấp này, chẳng lẽ không biết hai chữ mắt mặt viết như thế nào?”
“Chúng tôi không nói đùa với bà, anh ta thật sự chính là ông “Mộc Tuyết, em không sao chứ?” Dương Tiêu nhanh chóng bước lên trước quan tâm cô.
Đường Mộc Tuyết kiên cường mỉm cười: “Không sao!”2084008_2_25,60
Người phụ nữ trung niên nhìn về phía Dương Tiêu, khi nhìn bộ trang phục Dương Tiêu đang mặc toàn bộ đều là hàng chợ rẻ tiền, chất liệu còn không bằng Đường Mộc Tuyết, khuôn mặt bà tràn ngập sự khinh bỉ nói: “Thằng nhóc, cậu là chồng của cô ta đúng không? Trông chừng tốt người phụ nữ của mình, đừng để cô ta chạy lung tung, chỉ cần làm bẩn một chiếc túi ở đây dù cho các người đập nồi bán sắt cũng không đủ tiền đền đâu!”
“Ai nói không đền nổi? Loại người nhìn kẻ khác thấp hơn cái đầu như bà có biết đây là ai không? Anh ta chính là ông chủ phía sau của khách sạn Empire!” Chính vào giây phút này, Lưu Hạo Nhiên nắm cơ hội ném đá xuống giếng.
Nghe lời này của hắn, người phụ nữ trung niên đó liền nhìn sang Lưu Hạo Nhiên, đồng thời chỉ tay về Dương Tiêu khinh thường nói: “Anh ta chính là ông chủ phía sau của khách sạn năm sao khách sạn Empire? Anh chuẩn bị kể chuyện cười cho tôi nghe sao?”
“Anh ta nếu thật sự là ông chủ của Khách sạn Empire, vậy thì tôi chính là phú bà giàu có trên Thế Giới, nhìn bộ dáng nghèo khổ của anh ta đi, vậy mà cũng có can đảm bước đến nơi cao cấp này, chẳng lẽ không biết hai chữ mất mặt viết như thế nào?”
“Chúng tôi không nói đùa với bà, anh ta thật sự chính là ông Ử “Bà quyết định không xin lỗi sao?” Dương Tiệu lạnh lùng nói.
Người phụ nữ trung niên không chút kiên nhẫn hét lên: “Có cút đi không thì bảo? Nếu không chịu cút đi tôi sẽ lập tức gọi bảo vệ lên đây tống cỗ các người đi!”
“Dương Tiêu, chúng ta đi thôi!” Đường Mộc Tuyết chán nản kéo tay Dương Tiêu hướng về phía cửa tiệm, có ý muốn nhanh chóng rời khỏi.
Dương Tiêu nắm chặt từng ngón tay như ngọc của Đường Mộc Tuyết: “Mộc Tuyết, em yên tâm; anh nhất định sẽ không vô duyên vô cớ để em bị kẻ khác sỉ nhục đâu!”
Sau đó Dương Tiêu lập tức rút điện thoại gọi đến cho một số điện thoại khác: “Lập tức liên hệ với người quản lý chính của Hermès!”
“Vâng, điện hại” Điện thoại truyền đến một âm thanh vô cùng tôn kính.
“Giả vờ, cậu cứ ở đó tiếp tục giả vờ! Gắng gượng thêm một chút!” Sau khi nghe những lời Dương Tiêu nói trong điện thoại, người phụ nữ trung niên ấy cười cợt không ngừng.
Liên hệ với người quản lý chính của Hermès sao? Thật nực cười!
Bản thân bà là chủ tiệm cửa hàng Hermès còn không có số điện thoại của người phụ trách chính, thì Dương Tiêu làm sao có đượ!
c Bà hiện tại cũng không vội vã tống cỗ Dương Tiêu ra khỏi cửa tiệm, bà chính là muốn xem Dương Tiêu còn có thể bịa đặt được tới đâu, sau đó bà sẽ khiến cho Dương Tiêu không còn chốn dung thân.
Sau khi ngắt điện thoại, Dương Tiêu nhìn về phía người phụ nữ trung niên nói: “Mười phút sau bà sẽ vì hành vi của mình mà cảm thấy hồi hận!”
“Vậy sao? Vậy bà đây đứng đây đợi cậu thêm mười phút nữa, mười phút sau tôi phải xem xem cậu sẽ làm tôi hối hận như thế nào?”
Khóe môi Lưu Hạo Nhiên co giật không ngừng, trong mắt hắn, Dương Tiêu chính là đang bốc phét tận trời.
Liên hệ với người phụ trách chính của Hermès? Muốn hù dọa ai chứ!
Triệu Mộng Lan chế nhạo: “Hạo Nhiên, mười phút sau chúng ta nhất định phải phân rõ giới hạn với tên phế vật Dương Tiêu này, chúng ta không thể nào đắc tội với những người của nhãn hàng Hermès được.”
Lưu Hạo Nhiên vô cùng đồng ý, Hermès sự nghiệp rộng lớn, là nhãn hàng nỗi tiếng trên Thế Giới, dù cho tiền lương một năm của hắn lên đến con số hàng triệu, thì người ta cũng sẽ không để vào mắt.
“Dương Tiêu anh đừng gây chuyện nữa, chúng ta nhanh chóng rời khỏi đây!” Đường Mộc Tuyết ngại ngùng đến mức chỉ muốn độn thỗ ngay tại chỗ.
Liên hệ với người phụ trách chính của Hermès? Làm sao có thể?
Cô sống chung với Dương Tiêu năm năm, Dương Tiêu có năng lực như thế nào chẳng lẽ cô lại không rõ hay sao?
Trong mắt Đường Mộc Tuyết, Dương Tiêu chính là đang ăn nói ngang ngược, đơn thuần chính là ăn nói ngông cuồng.
Nếu như vẫn không rời đi, đợi lát nữa nhân viên của Hermès đến, e rằng bọn họ không có cách nào rời khỏi!
“Giả thần giả quỷ!” Người phụ nữ nhìn thấy nét hoảng sợ trên mặt Đường Mộc Tuyết, càng chắc chắn Dương Tiêu chính là đang giả vờ giả vịt.
Ánh mắt Dương Tiêu trong suốt nhìn Đường Mộc Tuyết nói: “Mộc Tuyết, em có thể tin tưởng anh được không?”
“Em…” nhìn dáng vẻ chân thật của Dương Tiêu, Đường Mộc Tuyết ngây người.
Năm năm qua, Dương Tiêu luôn nghe lời cô, chăm chỉ làm việc không phàn nàn, không lẽ Dương Tiêu thật sự quen biết với người đại diện chính thức của Hermes?
Cùng thời điểm đó, tổng bộ Hermes tại Paris Pháp, một ông lão sau khi nhận được một cuộc điện thoại, tức giận đến mức đập tay lên bàn hét lớn: “FUCKI Lập tức liên hệ với người phụ trách khu vực Hoa Hạ Trung Nguyên, bọn họ không biết bản thân đang chọc đến một tổ ong vò vẽ sao?”
Ông lão này chính là người phụ trách chính của Hermes, cách đây vài phút trước lãnh đạo cấp cao của Long Môn, tổ chức thần bí số một trên Thế Giới đích thân gọi điện thoại đến trách tội, nói bọn họ đã đắc tội đến chủ nhân Long Môn; khiến cho ông ta toàn thân run rẫy.
Ông vô cùng hiểu rõ, nếu như không có cách nào khiến cho chủ nhân Long Môn nguôi giận, thì chỉ cần một ý nghĩ của người đó cũng đủ khiến cho sự nghiệp trăm năm huy hoàng của Hermes trong thời gian ngắn lập tức sụp đổ.
Thời gian từng phút trôi qua, Đường Mộc Tuyết căng thẳng đến mức tóm chặt góc áo.
“Thằng nhóc thời gian cũng gần tới rồi!” Người phụ nữ trung niên nhìn về phía Dương Tiêu cười lạnh lùng.
Dương Tiêu gật đầu: “Đúng vậy, thời gian cũng vừa khớp, người nên đến cũng sắp xuất hiện rồi!”
Dương Tiêu vừa dứt lời, một người đàn ông mặc trang phục vest sang trọng dùng tốc độ nhanh nhất để chạy vào cửa tiệm.
“Ai là Dương Tiêu?” Người đàn ông vội vàng hỏi.
*Vương tổng!” khi nhìn rõ người đến là ai, người phụ nữ trung niên có chút vui mừng ngoài ý muốn.
Người đến không phải ai khác chính là người phụ trách Hermes tại thành phố Trung Nguyên này.
Lưu Hạo Nhiên chắn động nói: “Tên phế vật Dương Tiêu này lại có thể chọc điên lãnh đạo cấp cao của Hermes; xem ra lần này hắn chết chắc rồi!”
“Hạo Nhiên, lát nữa tốt nhất chúng ta phải phủi sạch quan hệ với hắn!” Triệu Mông Lan sợ đến mức rụt đầu vào cỗ.
Cô biết Hermes chính là một hãng thời trang cực kỳ nỗi tiếng trên thế giới, loại nhân vật nhỏ bé như cô căn bản không thể khinh nhờn được.
Dương Tiêu nhìn về phía ông ta, từ tốn nói: “Chính là tôi!”
“Đúng! Hắn ta chính là Dương Tiêu, Vương tổng à, tên nhóc này đang ở đây cố ý gây sự, có cần tôi lập tức gọi bảo vệ lên lôi hắn ra ngoài đập một trận không?” Người phụ nữ trung niên hung ác nói.
Trái tim Đường Mộc Tuyết như mắc nghẹn trên cổ, cô không thể nào ngờ rằng lãnh đạo cấp cao của Hermes lại xuất hiện ở đây!
Khi tất cả mọi người đều cho rằng Dương Tiêu sắp tiêu đời đến nơi rồi, thì chỉ thấy người đàn ông đó vô cùng kính cần tiến về phía Dương Tiêu nói: “ Tôi là Vương Thông, cũng là người phụ trách chính của Hermes tại thành phố Trung Nguyên, xin được ra mắt Dương tiên sinh!”.