Hổ Tế

Chương 2004


Nếu không có Dương Tiêu, bây giờ anh ta sẽ không ở nơi này.

Đồng thời ruột gan của Đường Hạo đều hói hận, nếu biết trước sẽ phải đối mặt với kết cục như vậy, có đánh chết anh ta cũng không dám ám hại Đường Mộc Tuyết.

Bây giờ thì hay rồi, ăn trộm gà không được còn mắt nắm gạo, còn phải tự chuốc lấy mạng sống của mình.

Rắn hổ mang chúa sẽ chủ động tấn công con người, Đường Hạo nhìn một đàn rắn hổ mang chúa lè lưỡi ra xung quanh mình, đứng trên mặt đất không dám nhúc nhích vì sợ bị tấn công.

Đường Dĩnh trừng mắt nhìn Đường Hạo bằng ánh mắt thù địch: “Đều tại anh, nếu không phải anh muốn giết Đường Mộc Tuyết tranh giành quyền lực, tôi đã không rơi vào tình cảnh này.

Đều tại anh!”
Bị Đường Dĩnh mắng, Đường Hạo không khỏi tức giận vặn lại: “Cái gì? Trách tôi? Dĩnh Dĩnh, chẳng lẽ cô không muốn tống Đường Mộc Tuyết đi nhanh lên sao? Cô tham gia vào cả quá trình, còn muốn trách tôi? Cô đừng ích kỷ như vậy! Bây giờ chúng ta đều là châu chấu trên một sợi dây, vẫn nên nghĩ cách làm thế nào mà thoát ra khỏi đây đi!”
“Thoát? Thoát thế nào? Đều do anh hại, tất cả đều là do anh hại!” Đường Dĩnh điên cuồng hét lên.

Căn nhà nhỏ đổ nát này làm bằng xi măng, cửa khóa chắc chắn, bên trong chứa đầy rắn hổ mang chúa, chắc chắn hôm nay bọn họ sẽ chết chắc.


Vẻ mặt Đường Hạo thay đổi điên cuồng: “Dĩnh Dĩnh, cô đừng hấp tấp, rắn hổ mang chúa sẽ chủ động tấn công con người, cẩn thận đừng để bị cắn!”
“Ha! Cần thận đừng để bị cắn? Đường Hạo, có một người anh như anh, thật sự là nhục nhã đối với cuộc đời Đường Dĩnh này.

Dù sao cũng chết, tôi liều với anh!” Hai mắt Đường Dĩnh nút ra, trừng to, trong lòng tràn đây tức giận, cô ta tiền lên một bước đẩy Đường Hạo.

Đường Hạo thật sự không ngờ suy nghĩ của Đường Dĩnh lại quá khích như vậy, khi Đường Dĩnh đẩy vào người anh ta, Đường Hạo lảo đảo lùi lại.

Cà cài Ngay lúc Đường Hạo vừa lùi lại, anh ta đã vô tình dẫm vào đuôi rắn hỗ mang chúa.

Tê! Khi bị giãm vào đuôi, rắn hỗ mang chúa hung hăng nhào lên cắn vào mông Đường Hạo.

Mẹ kiếp! Bị rắn hổ mang chúa cắn, Đường Hạo không khỏi hét lên một tiếng như heo.

Đường Hạo sợ hãi vô tận, anh ta biết một khi bị cắn, anh ta sẽ hoàn toàn xong đời.

Đường Dĩnh lại lao tới như một con dã thú, Đường Hạo tức giận mắng: “Tôi con mẹ cô, Đường Dĩnh, mẹ nó vậy mà cô lại hãm hại tôi?”

Chát!!!
Lúc Đường Dĩnh vội vàng chạy tới, Đường Hạo hung hăng tát vào mặt Đường Dĩnh một cái.

Đường Dĩnh nào có thể chống đỡ được sức mạnh của Đường Hạo, bị tát một cái ngã ngồi xuống đè phải một con rắn hỗ mang chúa.

Àm! Con rắn hỗ mang chúa giật mình, quay lại cắn vào mông Đường Dĩnh một phát.

Aaaaal Con rắn hỗ mang chúa đáng chết này đã cắn vào trĩ của Đường Dĩnh, Đường Dĩnh suýt ngắt đi vì đau đớn.

“Đường Hạo, tôi phải giết anh!” Đường Dĩnh bị cắn vào mông, lập tức đứng dậy túm cổ Đường Hạo.

Nhìn thấy vẻ mặt Đường Dĩnh tuyệt vọng, trong mắt Đường Hạo hiện lên một tia hoảng sợ, anh ta túm cổ Đường Dĩnh trước.

Mỗi người phụ nữ đều có tiềm năng của một con hỗ cái, ngay khi Đường Dĩnh bộc phát tính nóng nảy, sức mạnh của cô ta vượt quá mức bình thường, Đường Hạo đã buộc phải lui về một lần nữa.

Huh! Một con rắn hỗ mang chúa gần đó bị ảnh hưởng bởi tiếng động, nó nhảy lên không trung trong cơn thịnh nộ, cắn vào mông của Đường Hạo một cách dữ dội.

“Mẹ kiếp!” Mặt Đường Hạo tái xanh khi mông lại bị cắn.

Biết rằng đó là cái chết, anh ta không để cho Đường Dĩnh khá hơn, hai mắt Đường Hạo đỏ lên, anh ta đẩy mạnh Đường Dĩnh..

Bình Luận (0)
Comment