“Đúng thế, mau cút đi, ở đây không hoan nghênh hai người!”
Tất cả đám con cháu dòng chính nhà họ Đường đều không vui, như thể bị một thăng phế vật, một con đàn bà yêu ớt giêu cợt chính là nỗi nhục lớn nhất trong cuộc đời họ.
SỐ), đây không hoan nghênh hai người, hai người đi đi!” Bà cụ Đường lạnh lùng nói.
Từ đầu đến cuối bà ta chưa từng nhìn thẳng Dương Tiêu và Đường Mộc Tuyết, cũng cho răng hai người này tới đây là vì tìm cảm giác ưu việt, muôn nhân cơ hội làm nhục bọn họ.
Đường Mộc Tuyết nhìn Dương Tiêu, Dương Tiêu cười dịu dàng.
Sau đó, Dương Tiêu nhìn chằm chằm bà cụ Đường đang ngôi ở ghế ‹ chính: “Bà nội, có phải bà ngồi sai chỗ rồi không?”
Cái gì! Ngồi sai chỗ?
Nghe vậy, đám con cháu dòng chính nhà họ Đường đều giật mình, vẻ mặt trở nên kỳ lạ.
“Phế vật, cậu có ý gì2 Không lẽ chỗ mà tôi ngôi còn có thê sai được hả?”
Bà cụ Đường tức giận run lên.
Là người đứng đâu nhà họ Đường, cho dù nhà họ Đường sụp đồ, bà ta vân là người đứng đầu nhà họ Đường.
Trong mắt bà ta Dương Tiêu chỉ là phê vật vô dụng, vậy mà bây giờ lại hô to gọi nhỏ với bà ta, thật sự là quá đáng.
Chỉ cần tân chủ tịch hội đồng quản trị còn chưa chính thức tới, bà ta sẽ không rời khỏi vị trí này.
Đường Dĩnh khinh thường châm chọc: “Dương Tiêu, cho dù là bà nội đi xuống, thì cũng là tân chủ tịch ngôi ở vị trí này, chỉ dựa vào anh mà còn dám kêu fo trước mặt bà nội, anh không nhìn lại bản thân mình xem anh là cái thá gì.”
“Chẳng lẽ hai người cho rằng tân chủ tịch hội đồng quản trị là hai người hả?” Đường Hạo gân cô khinh thường nói.
Nhìn Đường Hạo, Đường Dĩnh và những người khác vẫn đang bảo vệ chút tự tôn cuôỗi cùng, Dương Tiêu chế nhạo: “Nhỡ thật thì sao?”
“Nhỡ chúng tôi chính là tân chủ tịch hội đồng quản trị thì sao? Đúng không, Mộc Tuyêt?” Dương Tiêu nhìn Đường Mộc Tuyết.
Đường Mộc Tuyết gật đâu, hợp đông thu mua nhà họ Đường đang năm trong tay cô, hiện tại toàn bộ nhà họ Đường đêu năm trong túi của cô và Dương Tiêu.
Nhìn thấy hai người họ lại thật sự thốt ra những lời lẽ ngông cuông, đám cọn cháu dòng chính nhà họ Đường đêu trở nên rât vui vẻ.
“Chà chà! Hai người các người một thằng phê.
vật, một con đàn bà yêu ớt lại dám giả vờ, các người là tân chủ tịch hội đông quản trị? Buồn cười chết mất!”
“Đúng vậy, hai người các người một thăng phê vật, một con đàn bà yêu ót, nếu Ìà tân chủ tịch hội đồng quản trị, mẹ nó tôi sẽ ăn phân tự sát ngay tại chối”
“Nhìn đức hạnh của hai người mà xem, không soi mặt vào nước tiêu xem thử, các người là tân chủ tịch hội đồng quản trị? Muôn chọc cười khiến tôi chêt sau đó kế thừa tỉnh hoa của kiến à2”
Đám người vui mừng khôn xiết, như: thể Dương Tiêu và Đường Mộc Tuyết đang khoe khoang trước mặt họ..