Hổ Tế

Chương 382

Chương 382

Ba chiếc xe vừa xuất hiện đều là những chiếc siêu xe, chiếc dẫn đầu là một chiếc xe Ferrari màu đỏ, bên trái là chiếc xe SVT RAPTOR, bên phải là một chiếc Mercedes- Benz G-Class.

Chỉ dựa vào khả năng quan sát của Dương Tiêu, vừa liếc mắt liền có thể nhận ra ba chiếc xe vừa xuất hiện này đều đã được cải tạo quả, động cơ kinh người.

Vào giây phút nguy hiểm nhất, Dương Tiêu không chút chần chừ, nhanh chóng gạt cần xe, đạp chân ga, bẻ vô lăng, dựa vào ưu thế của dòng xe Volkswagen Beetle dễ dàng lách qua được khoảng giữa chiếc xe Ferrari màu đỏ và chiếc xe SVT RAPTOR.

Tránh thoát khỏi một màn tai nạn xe, Dương Tiêu lạnh giọng nói: “Bảo vệ tốt bản thân, tôi ra ngoài giải quyết bọn họ!”

Nhìn thấy Dương Tiêu chuẩn bị bước xuống xe, sắc mặt trắng bệch của Cung Linh Nhi liền khôi phục lại nét hồng nhuận, cô vội vàng kéo tay Dương Tiêu lại: “Van xin anh đó đại ca, anh bình tĩnh một chút, bọn họ không phải là sát thủ, đám người đó chính là một đám công tử ăn chơi, tên dẫn đầu lái chiếc xe Ferrari màu đỏ chính là đối tượng theo đuổi tôi.”

Cung Linh Nhi chính là sợ Dương Tiêu vừa xuống xe sẽ cùng người khác ẩu đả, nên lập tức ngăn lại.

“Người theo đuổi?” Dương Tiêu cả mặt ngây ngốc.

Vừa rồi cảm xúc Dương Tiêu căng thẳng, nếu như không phải vừa rồi hắn khống chế được tốc độ, e rằng kết cục của hắn cùng Cung Linh Linh cũng không biết đến mức nào.

Dương Tiêu bắt lực nhìn sang Cung Linh Nhi nói: “Những người có tiền các người đều lấy mạng nhỏ của mình ra làm trò đùa hay sao?”

Cung Linh Nhi tức đến mức toàn thân run rầy, cô hừ giọng nói: “Lưu Chiến Thắng chính là một tên thần kinh, tôi đã từng nhiều lần nói bản thân không thích hắn, nhưng hắn chính là mặt dày theo đuổi, tôi cũng không còn cách nào khác!”

Tiếp theo đó, từ ba chiếc siêu xe kia từ từ xuất hiện nhiều bóng người bước xuống.

Người dẫn đầu là một thanh niên nhìn chỉ vừa mới khoảng hai mươi tuổi, nhuộm một đầu tóc vàng, trên người mặc Armani, trên tay đeo đồng hồ Vacheron Constantin.

Khi nhìn thấy bên cạnh Cung Linh Nhi có một người đàn ông lạ mặt, ánh mắt người thanh niên kia liền lóe lên một tia rét lạnh.

Người này chính là Lưu Chiến Thắng, chính là thiếu chủ Lưu Gia một trong bốn đại thế gia thành phố Trung Nguyên.

Khi nhìn thấy Lưu Chiến Thắng, Cung Linh Nhi không chút bình tĩnh nào, tức giận nói: “Lưu Chính Thằng anh đầu óc có bệnh đúng không? Có biết vừa rồi nguy hiểm đến mức nào không? Anh giả vờ cái gì chứ? Khoe khoang kĩ năng lái xe của anh hay sao? Anh càng làm như vậy càng khiến cho người khác chán ghét mà thôi!”

Cung Linh Nhi bình thường cũng rất thích phóng xe, cho nên cô vô cùng hiểu rõ khoảng cách vừa rồi có bao nhiêu nguy hiểm.

Nhìn thấy Cung Linh Nhi tức giận phừng phừng, Lưu Chiến Thắng đắc ý cười: “Linh Nhi, em cũng không phải không biết kỹ năng lái xe của anh; yên tâm đi, anh sẽ không làm em bị thương.”

“Nếu như vừa rồi xảy ra chuyện thì anh sẽ không nói như vậy đâu!” Dương Tiêu lạnh giọng nói.

Vừa rồi chiếc xe Ferrari dẫn đầu tốc độ tuyệt đối đạt đến hai trăm cây số, trong khoảng cách hai trăm năm mươi mét, muốn tránh khỏi việc xảy ra tai nạn xe cộ là việc không thể nào.

May mắn kỹ năng lái xe của Dương Tiêu bát phàm, đã tự tăng tốc nhằm tránh xảy ra tai nạn xe cộ này.

Lưu Chính Thắng nhìn về phía Dương Tiêu châm chọc nói: “Người anh em này, anh là ai? Anh đây là đang thách thức với tôi hay sao?”

Mặc dù những gì Dương Tiêu vừa nói không sai, nhưng một người xuất thân từ bốn đại thế gia của thành phó Trung Nguyên như Lưu Chính Thắng mà nói, khi nghe vào đặc biệt cảm thầy không sảng khoái.

Hắn xuất thân từ một trong bốn đại gia tộc lớn, dù cho những nhân vật lớn trong giới thương mại tại thành phố Trung Nguyên này, khi nhìn thấy hắn cũng phải khúm núm, gọi hắn một tiếng Lưu thiếu.

Vậy mà người đàn ông trước mặt mình dám hát ngược lại, điều này khiến cho Lưu Chính Thắng cảm tháy không hài lòng.

Tất nhiên, Lưu Chính Thắng vừa rồi nhận được tin Cung Linh Nhi đang ở cửa hàng 4S liền gấp gáp vội vàng chạy đến; hắn căn bản không hề giảm tốc độ, nhưng ai ngờ.

được lúc này chiếc xe Volkswagen Beetle kia lại phóng ra ngoài cửa hàng 4S.

Nếu như không phải do người đàn ông trước mặt này phản ứng nhanh đến kinh người, e rằng vừa rồi sẽ thật sự xảy ra tai nạn giao thông.

Nghĩ đến tình cảnh nguy hiểm vừa rồi, Lưu Chiến Thắng cũng có chút sợ hãi.

Nếu như Cung Linh Nhi thật sự bị mình đụng trúng, hoàn toàn có thể tưởng tượng được Cung Gia sẽ nổi trận lôi đình đến mức nào.

“Tôi chỉ là một người bình thường mà thôi!” Dương Tiêu cũng không có ý định cùng đám công tử ăn chơi này quen biết với nhau.

Khi nhìn thấy Dương Tiêu vậy mà lại đối với hắn không chút để ý đến, điều này khiến cho Lưu Chiến Thắng nồi giận phừng phừng.

Trong mắt của hắn, bản thân nói chuyện với Dương Tiêu chính là vinh dự của Dương Tiêu, nhưng không nghĩ đến người đàn ông trước mặt này so với hắn còn hồng hách hơn.

Bình Luận (0)
Comment