Hỗ Trợ Mạnh Nhất [Thực Tế Ảo]

Chương 13


BOSS cuối là Vua Cương Thi sở hữu Công kích và Phòng thủ vật lý đều vô cùng cao, DPS chủ yếu dựa vào chức nghiệp hệ Phép.

Khi lượng máu BOSS giảm đến 50% và 20%, sẽ phóng đại chiêu Chùy Gió Xoáy.

BOSS túm lấy hai thanh chùy lớn trong tay, tấn công xoay tròn giống như gió xoáy cả map, khi tấn công còn tiến vào trạng thái Bá Thể, trong vòng 30 giây bất kì đòn tấn công nào cũng không có hiệu quả với gã, chỉ gã mới tấn công người chơi được.
Lúc này, áp lực của Mục sư sẽ khá lớn, do các đội viên phải né công kích của BOSS, sẽ tứ tán khắp nơi, lỡ mà cách quá xa, không bơm máu kịp, thì có thể xuất hiện thương vong.
Đồng thời con BOSS này còn rất hay gầm rú, mỗi khi gầm rú xong, thù hận của BOSS sẽ về 0, bấy giờ ai tấn công nó đầu tiên, nó sẽ lập tức bám sát tấn công người đó, cho nên Chiến sĩ phải cướp thù hận của BOSS trước tiên, những người khác cũng phải dừng tay cùng lúc, nếu không có thể sẽ xảy ra đoàn diệt, việc này rất khảo nghiệm ý thức chiến đấu của Chiến sĩ và các đội viên khác.
Có điều mấy vấn đề này đối với đội Dạ Kiêu bọn họ, đã căn bản không thành vấn đề.
Ý thức chiến đấu của mọi người đều cực kì mạnh, vừa thấy BOSS ngẩng đầu sắp sửa gầm rú, lập tức ngừng động tác trong tay.

Cố Lạc lại tiếp tục vung đại kiếm, vững vàng kéo chặt thù hận của BOSS, tuyệt đối không để xảy ra tình huống OT.
Hơn nữa có Pháp sư bạo lực cực đoan Dạ Kiêu trấn giữ, một người bằng ba người khác trong đội, đánh đến nỗi dây máu BOSS tụt ào ào, hiệu suất cực cao.
Rất nhanh, lượng máu Vua Cương Thi đã giảm tới 50%, bắt đầu phóng đại chiêu Chùy Gió Xoáy.
"Tản ra!" Dạ Kiêu chỉ huy, mọi người lập tức nhanh chân tản ra tứ phía.
Chỉ là Cố Lạc không may, cậu ta chạy tới đâu Vua Cương Thi đi tới đó, đen cái tốc độ cậu ta còn không nhanh bằng Vua Cương Thi, bất cẩn chút thôi đã ăn mấy đòn, làm cậu ta đành gào mồm hét toáng lên.
"Nhiễm Nhiễm cứu tớ với!!!!"
"Tớ thêm Thuật Hồi Phục cho cậu, sẽ không chết, không phải sợ." Nói là thế, Nhiễm Kỳ vẫn đi lên trước, khi Cố Lạc chạy qua trước mặt mình, quét một chiêu trị liệu cho cậu ta.
Hiệu quả Thuật Hồi Phục của Nhiễm Kỳ tăng theo cấp bậc, mỗi ba giây là hồi 30 điểm giá trị sinh mệnh, thêm trang bị và điểm cộng thuộc tính, một chiêu trị liệu của Nhiễm Kỳ là có thể bơm đầy máu cậu ta.


Cho nên Cố Lạc dù bị BOSS đuổi chạy, nhưng thanh máu cũng chưa từng tụt tới dưới 80%, có thể nói là cực kì có cảm giác an toàn.
Chưa đến năm phút, BOSS đã ầm ầm ngã xuống.
【Thông báo hệ thống】 Chúc mừng người chơi [Dạ Kiêu] [Truy Hồn] [Linh Mặc] [Kiếm Chỉ Lưu Niên] [Coca] [Bạch Nhiễm] qua cửa Phó bản Kinh nghiệm Huyệt Mộ Hắc Ám trong vòng 20 phút, đạt thành tựu Cực Hạn, đạt được danh hiệu [Nhanh Hơn Cả Gió].
Do là Bản Kinh nghiệm bình thường, qua cửa cũng không có phần thưởng First Killing, nhưng bởi bọn họ qua cửa hoàn thành phó bản trong thời gian cực hạn, cho nên vẫn được thành tựu hạng nhất.

Tuy phần thưởng chỉ có danh hiệu, nhưng thuộc tính bổ sung vẫn cực kì ổn, có thể tăng 6 điểm Nhanh nhẹn, đối với chức nghiệp có tốc độ di chuyển quá là chậm chạp như của Nhiễm Kỳ và Cố Lạc, vẫn rất có ích, ít nhất khi chạy trốn thì sẽ nhanh hơn không ít.
Mà các người chơi trên Kênh Thế giới đều lại bị sốc bởi thông báo hệ thống mới này, lúc bọn họ còn đang quét Bản Kinh nghiệm Rừng Rậm Bóng Ma, người ta đã qua cửa Phó bản Khiêu chiến, còn giật First Killing rồi.

Lúc bọn họ liều mạng với Phó bản Khiêu chiến, người ta lại chạy đi qua cửa Bản Kinh nghiệm Huyệt Mộ Hắc Ám, còn có được thành tựu Tốc độ Cực hạn......
Đúng là người so với người, tức chết người mà!
【Thế giới】 Cain:......!Thật không hổ là đội ngũ được đại lão dẫn mà......
【Thế giới】 Già Đồ: Dạ Kiêu đại lão lại thăng cấp! Tốc độ thăng cấp này đúng là không để người ta theo kịp! Cầu dẫn theo!
【Thế giới】 Quýt Lớn: Huyệt Mộ Hắc Ám cũng chỉ có các đại lão mới đi quét kinh nghiệm được, chúng ta mà đi đều là tìm chết QAQ
【Thế giới】 Ấm Lạnh Bốn Mùa: Tôi có một ý tưởng lớn mật......
【Thế giới】 Vô Hoan: Không, cậu không có! Nghĩ linh tinh ít thôi, nhanh kéo quái đi!
Có điều tụi Nhiễm Kỳ vốn không xem náo nhiệt trên Kênh Thế giới, chỉ ra thẳng phó bản, tiếp tục quét lần hai.
Chưa đầy một tiếng nữa là đến 8 giờ sáng, bọn họ phải kịp trước khi CD phó bản reset, quét hết mấy lượt phó bản còn lại.
Trước lạ sau quen, bấy giờ tốc độ quét phó bản của họ dần nhanh hơn, 15 phút đã qua cửa phó bản, về sau tốc độ cũng vẫn cứ tăng lên, cuối cùng thành công quét hết năm lượt phó bản trước 8 giờ, kinh nghiệm có được càng khá là khả quan, cơ bản mỗi người đều lên khoảng ba cấp.
"Nghỉ ngơi một chút, hay đợi sau khi CD reset thì tiếp tục?" Dạ Kiêu hỏi.
"Tui muốn tiếp tục." Nhiễm Kỳ nghĩ nghĩ rồi trả lời.

Cậu giờ đã cấp 18, quét tiếp năm lượt phó bản này, chắc chắn có thể qua cấp 20, sẽ lại kích hoạt được một kĩ năng mới.
"Thế tui cũng tiếp tục đi, sắp cấp 20 rồi!" Cố Lạc cũng nghĩ giống bạn thân, giờ họ đúng lúc đang trong trạng thái tốt để quét phó bản, không bằng một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm, quét hết phó bản hôm nay.
"Vậy tiếp tục đi." Đám Dạ Kiêu cũng muốn tiếp tục, bọn họ có mục tiêu cực kì rõ ràng, đó chính là nhanh chóng thăng cấp.
Bọn họ lại quét tiếp năm lượt phó bản, hiệu suất lần này cao hơn, chưa đến một tiếng đã đánh xong.
Phó bản Kinh nghiệm Huyệt Mộ Hắc Ám thật sự rất nhiều EXP, Dạ Kiêu lên thẳng cấp 26, bỏ rất xa những người chơi khác, Truy Hồn và Linh Mặc theo sát, lên tới cấp 25, chỉ với ba người bọn họ đã chiếm cứ top 3 Bảng Cấp bậc.

Kiếm Chỉ Lưu Niên cấp 24, Cố Lạc cấp 21, Nhiễm Kỳ cũng thuận lợi lên tới cấp 20.
"Không thì chúng ta cũng đánh Bản Khiêu chiến đi?" Truy Hồn hưng phấn đề nghị.
"Được đó!" Cố Lạc cũng cảm thấy trạng thái vừa vặn, có khi lại giật được một cái First Killing nữa, "Nhiễm Nhiễm, cậu thì sao?"
"Tớ......" Nhiễm Kỳ đang định đồng ý, lại nghe thấy âm thanh nhắc nhở của hệ thống.
【Hệ thống】 Ngài đã online 24 tiếng liên tục, vì sự khỏe mạnh của cơ thể ngài, xin trong vòng 30 phút offline nghỉ ngơi.
Khoang trò chơi đúng là có thể giúp người chơi đăng nhập vào game trong thời gian dài, hơn nữa không cần offline ăn cơm, nhưng nhiều ít gì cũng sẽ gây áp lực thân thể và tinh thần, cần offline thả lỏng một chút.

Công ty game sẽ dựa vào cấp bậc thể chất và tinh thần người chơi, hạn định thời gian online tương ứng, cũng đúng lúc gửi lời nhắc sức khỏe.
Với tư chất vô dụng song E như Nhiễm Kỳ, 24 tiếng là phải offline nghỉ ngơi ít nhất 1 tiếng, không thì sẽ bị cưỡng chế offline.

Những người chơi với tư chất tốt có thể online liên tục càng lâu, cơ mà lâu nhất cũng không thể vượt quá 7 ngày.
"Tui chợt nhớ sáng có tiết học, phải offline một lúc trước đã." Nhiễm Kỳ hơi ngại không dám nói bản thân bị hệ thống sức khỏe nhắc nhở, nói thế bọn họ sẽ biết ngay cậu là một phế vật......
Tuy rằng sự thật chính xác là thế, nhưng cậu cũng cần mặt mũi chứ!

"Ừm, vậy chúng ta quét thêm muộn chút."
"À phải, cần lên lớp, tui cũng offline đây!" Cố Lạc vốn hơi lag, nhưng cậu ta rất nhanh đã đoán ra nguyên nhân Nhiễm Kỳ muốn offline, lập tức yểm trợ theo.
Là bạn học, tất nhiên cậu ta cũng cần offline cùng.
Thể chất Cố Lạc là cấp D, tốt hơn Nhiễm Kỳ một chút, lâu nhất có thể online 40 tiếng, thời gian còn rất dài.

Có điều không có Nhiễm Kỳ, một mình cậu ta cũng không có hứng, còn không bằng cũng offline nghỉ ngơi một chút.
Trước khi offline, Nhiễm Kỳ mở Thương Thành Đoái Hoán, bên trong có đủ loại vật phẩm ở hiện thực, rất là rực rỡ muôn màu.
Nhiễm Kỳ giờ chỉ có ba tấm phiếu đổi, vật phẩm đổi được vô cùng có hạn.

Tiện nhất chính là mấy loại rau củ quả như táo, quýt, dâu tây, khoai tây, cà chua vân vân, một phiếu đổi được một cân (= 500g), thịt thì phải ba phiếu mới đổi được một cân, mà cái loại thuốc cường hóa Nhiễm Kỳ muốn nhất, thì cần 500 phiếu mới đổi được, thật không biết phải tích cóp tới khi nào đây.
Cơ mà cậu thật ra cũng không đến nỗi quá lo, dù sao cậu cũng có cách quét phiếu đổi đặc biệt.
Nhớ đã lâu chưa thưởng thức hoa quả, Nhiễm Kỳ nghĩ nghĩ, dùng một tấm Phiếu đổi vật thật, đổi một cân dâu tây tự khao mình.
【Hệ thống】 Chúc mừng người chơi đổi thành công 500g dâu tây, trừ một Phiếu đổi vật thật.
Hiệu suất chuyển phát nhanh của Tinh tế đúng là không đùa được, sau khi Nhiễm Kỳ offline, chui ra khỏi khoang trò chơi, vọt vào phòng tắm tắm mấy phát, quang não đã nhận được thông báo nhận hàng.
Nhiễm Kỳ tròng áo ngủ lên, mở cửa ban công, thấy ngay trên nóc nhỏ ban công có một con bạch tuộc máy nhỏ tròn vo màu hồng nhạt, vẻ ngoài thoạt nhìn vô cùng đáng yêu, nghe nói để chiều theo sở thích của phần lớn nữ giới và trẻ nhỏ, dù sao thì bọn họ mới là lực lượng mua sắm chính.
"Xin chào, Chuyển phát nhanh Bạch Tuộc luôn phục vụ ngài!" Hai con mắt to tròn xoe của bạch tuộc nhỏ nhắm ngay mặt Nhiễm Kỳ, nhanh chóng rà quét.
"Hoàn thành nghiệm chứng, đây là hàng hóa của ngài, hoan nghênh lần sau lại sử dụng dịch vụ Chuyển phát nhanh Bạch Tuộc." Thân hình bạch tuộc nhỏ bỗng hơi phình to, sau đó xúc tu bé nhỏ mập mạp móc một túi dâu tây ra từ trong bụng.
Dây tây đỏ rực, mọng nước còn tươi ngon, thoạt trông hết sức mê người.
Nhiễm Kỳ đổ dâu tây vào bát, rửa qua với nước, sau đó liền dùng quang não gọi cho Cố Lạc.
Tiếng chuông chỉ vang lên một giây, Cố Lạc lập tức bắt máy.
"Tớ đổi một cân dâu tây, muốn ăn thử không?"
"Thử chứ thử chứ!" Cố Lạc phấn chấn không thôi, "Cơ mà tớ vừa tắm xong, hay là cậu qua phòng tớ đi?"
Ở trường bọn họ đều ở ký túc xá, mỗi người một phòng, không gian không tính là quá lớn, nhưng có phòng bếp, phòng tắm và cả ban công, đủ hết các loại thiết bị.


So với ký túc xá trong trường mà Nhiễm Kỳ từng ở kiếp trước, quả thực là một trên trời một dưới đất.
Ký túc xá trường là đầu não chia random, cho nên Nhiễm Kỳ không được chia cùng phòng ký túc xá với Cố Lạc.

Có điều phòng Cố Lạc ở ngay sát vách, đi mấy bước là đến, cũng không đến nỗi rắc rối.
"Rồi, đến ngay đây."
Cơ mà vận may Nhiễm Kỳ chỉ e đã dồn hết vào game, cậu vừa ra khỏi phòng, đã gặp đám Trương Thước mới tan học.
"Ồ! Đây không phải tiểu thiếu gia phế vật của chúng ta à? Sao không vào game luyện cấp đi, mà offline dạo chơi lung tung thế này?" Trương Thước vừa thấy cậu đã lập tức sôi nổi, bước tới trước mặt Nhiễm Kỳ, dùng ngữ khí khoa trương hỏi, "Không phải bị game cưỡng chế offline chứ?"
"Ha ha ha ha." Mấy thằng tiểu đệ đi theo sau gã phối hợp cười phá lên.
Nhiễm Kỳ cạn lời trợn tròn mắt, cảm thấy đám này đúng là quá trẻ trâu, cậu chả buồn đôi co với bọn gã, vì thế bèn nói thẳng, "Chó ngoan không cản đường."
"Mày nói cái gì?" Mặt Trương Thước lập tức tối sầm.
"Sao? Muốn đánh nhau?" Nhiễm Kỳ không hề bối rối lườm lại, khắp trường đều có camera, cấm chỉ bạn học xảy ra xung đột tay chân là điều đầu tiên của nội quy trường, nếu Trương Thước dám động thủ, trường học sẽ lập tức đuổi học gã.
"Ha hả!" Trương Thước hiển nhiên cũng biết, chỉ cười khẩy một tiếng, "Mày cứ chờ đấy."
Nhiễm Kỳ lười phản ứng với lời hăm dọa của gã, mắt nhìn thẳng lập tức lướt qua gã.
Mấy gã còn thì thầm sau lưng cậu.
"Thằng nhóc kia cầm gì trên tay thế?"
"Hình như là dâu tây?"
"Cậu ta đổi bằng phiếu à?"
"Sao có thể? Phế vật như nó tìm ra Phiếu đổi kiểu gì? Chắc chắn là cha nó mua cho với giá cao!"
"Hừ, đúng là biết đầu thai."
- -------------------------------------.

Bình Luận (0)
Comment