Hỗ Trợ Vương Bài

Chương 50

Nà ní? Cứ thế là xong hả?

Nhìn chữ Victory hiện lên màn hình lớn, khán giả vẫn cảm thấy đờ cả người, bọn họ cố gắng hồi tưởng lại Vayne của Hàn Hựu từ đầu đến cuối có gì hay ho, vậy mà chỉ nhớ được mỗi việc hắn bị đì đọt hết nửa ván đấu, sau đó bỗng bộc phát mode chó điên giã Caitlyn một trận sau đó cứ thế lấy được mạng đầu không hiểu vì sao.

Tuy người chơi phổ thông không nhìn ra kỹ thuật bên trong, nhưng việc này trong mắt những tuyển thủ chuyên nghiệp như Can thì lại là cảm giác hoàn toàn khác.

Ván đấu solo này, màn thể hiện của Vayne chính là tinh hoa!

Đồng thời cũng là cực hạn.

Mới giai đoạn đầu đã triệt để đánh vào điểm yếu thiếu cơ động của Caitlyn, hễ có cơ hội là lại lên cấu máu, dù nhìn từ phương diện nào cũng không tránh được thua thiệt về tầm bắn nhưng Vayne của Hàn Hựu vẫn đối mặt rất tốt với tình thế bị gặp tướng counter tay dài như Caitlyn, thao tác rất linh hoạt. Thậm chí từng đường đi nước bước đều tràn ngập toan tính, mặc dù cùng là trở về Bệ Đá Cổ nhưng cũng căn đúng khi đối phương đủ thấp máu mới yên tâm thoải mái bấm B trở về.

Tính toán lượng lính, thương tổn của bản thân, lượng máu rỉa được từ địch cộng thêm sát thương tăng thêm sau khi về nhà mua trang bị, khi ra đường lần thứ hai lại quyết đoán chờ cơ hội tấn công, mỗi lần thao tác đều cực kỳ tinh tế chặt chẽ.

Tất nhiên cái tinh túy nhất của trận này chắc chắn phải là màn thao tác cấp thần trong pha giao tranh nguy hiểm cuối cùng.

Chiêu Q “Bắn Xuyên Táo” của Caitlyn có tính xuyên phá, dù đã trúng mục tiêu nhưng vẫn có thể xuyên qua tấn công vào mục tiêu khác phía sau với sát thương nhỏ hơn. Ở pha cuối cùng, Hàn Hựu dùng chính Vayne để nhận sát thương từ đối phương, nhìn qua thì thấy rất vô nghĩa, nhưng nếu để ý tới một chấm máu cực kỳ đáng giá còn sót lại của con lính cuối cùng kia, thì thao tác đó lại hoàn toàn không có gì đáng thương, thậm chí đã được cân nhắc cực kỳ tỉ mỉ.

Giá trị sát thương là 33%, nếu như không có Vayne hứng đòn khiến cho lượng sát thương giảm đi 33% thì chắc chắn skill này của Gudy sẽ lấy đi hết máu của con lính cuối cùng kia, mà như vậy thì cậu ta chắc chắn là người thắng trận solo này.

Nhưng dù là thi đấu All-Star nhưng đây vẫn là một đấu trường chuyên nghiệp, vĩnh viễn không tồn tại hai chữ “Nếu như”…

Khi Hàn Hựu đi qua bắt tay, Gudy ngồi trước máy tính vẫn còn đờ đẫn vì màn thao tác khủng khiếp vừa rồi của đối phương, mãi cho đến khi bàn tay lịch sự kia giơ ra trước mặt mới định thần lại. Nhìn vị đối thủ này, bao nhiêu lời nói cũng đều nghẹn lại, cuối cùng chỉ đứng lên lịch sự kính nể bắt tay lại.

Bảo không cam lòng đương nhiên là có, mà hối hận cũng là chuyện tất nhiên. Nhưng đối mặt với một đối thủ cường đại như Hàn Hựu, giờ phút này trong lòng Gudy lại cảm thấy tán thưởng phần nhiều.

Hai người bắt tay nhau trở thành hình ảnh kết thúc ngày thi đấu, dưới ánh đèn chớp nhoáng của ký giả phóng viên, thậm chí bọn họ đã tưởng tượng ra đầu đề bài báo cho tạp chí eSports của mình.

Tuyển thủ Support solo thắng ADC chính quy, còn đề tài nào hấp dẫn hơn nữa đây?

Hàn Hựu đã sớm quen với cảm giác bị chĩa đèn flash thế này, sau khi bắt tay lịch sự liền thoải mái xuống sân khấu trong ánh nhìn của tất cả mọi người.

Bóng lưng ung dung bình thản kia rơi vào trong mắt mọi người, chẳng hiểu sao lại toát lên phong độ của một đại tướng. Mãi cho đến khi hắn hoàn toàn đi khuất, fan khắp toàn trường mới lấy lại tinh thần, tiếng hò hét vang lên liên tiếp, cũng khép lại ngày thi đấu đầu tiên của All-Star.

Vừa ra khỏi hội trường, thậm chí còn không đợi cánh cửa phía sau đóng lại, Hàn Hựu đã lập tức lấy áo khoác từ staff, móc điện thoại ra gõ điên cuồng, gửi đi tin nhắn mà hắn đã muốn gửi ngay khi hết trận: “Đồ đệ đồ đệ, sao nào, vừa rồi có nhìn kỹ không?”

Tin nhắn gửi đi một lúc thì nhận được lời đáp lại “Đánh rất tốt” từ đối phương. Đến lúc này hắn mới hài lòng thả lại điện thoại vào trong túi, vừa hầm hừ một bài hát nào đó vừa đi vào phòng nghỉ, vươn vai trước mặt mọi người: “Ây chà, cuối cùng cũng xong.”

“Đúng vậy, cuối cùng cũng xong.” Kiều Vi thi đấu xong trước hắn đang mệt mỏi ngồi trên ghế, nghe vậy cũng giật áo khoác đang phủ đầu ra, ý cười lóe lên trong mắt: “Sao nào, chờ đợi vụ gì à?”

Mọi người trong phòng liếc nhìn nhau, đồng loạt lắc đầu.

Kiều Vi trực tiếp nhảy lên ghế, khoái trá dậm chân: “Vậy còn đứng đó làm gì nữa, mãi mới kết thúc, đi nhậu thôi!”



Ngày thi đấu đầu tiên của All-Star kết thúc sau hạng mục solo, nhưng vì còn một vài hoạt động thú vị hâm nóng như fan meeting và bốc thăm nên hiện trường cũng không quá hỗn loạn vì người đi về sớm. Mãi cho đến khi ban tổ chức phát hết phần thưởng thì mới coi như xong hết toàn bộ. Trong tiếng nói của MC, khán giả bắt đầu lần lượt rời sân.

Đèn hội trường sáng lên, staff vừa giữ trật tự vừa sắp xếp cho khán giả ra ngoài không chen lấn.

Khâu Mục theo dòng người ra ngoài, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn về phía sân khấu. Sân khấu khi nãy còn vạn người chăm chú lúc này đã không còn một ai, ấy vậy mà ánh sáng từ ngọn đèn chiếu xuống lại mang tới một cảm giác mĩ lệ khiến tim đập rộn ràng.

“Nhìn gì vậy?” Cao Chấn Quân đi bên cạnh thấy bạn cùng phòng cứ quay đầu lại, lên tiếng hỏi.

“Không có gì.” Khâu Mục đáp lại, thu tầm mắt về.

Sau khi bốn người bạn cùng phòng ra khỏi hội trường thì bắt xe quay về khách sạn, sau đó tự giác về phòng.

Khâu Mục nằm lên chiếc giường mềm mại, mở điện thoại ra tùy tiện lướt.

Khi lĩnh vực eSports phát triển không ngừng, truyền thông về eSports cũng trở nên cực kỳ chuyên nghiệp. Chỉ trong thời gian ngắn đã có vô số bài đăng đưa tin về All-Star. Trong đó topic khiến mọi người bàn tán nhiều nhất chắc chắn là trận solo có một không hai của 3U. Dùng từ ngữ phóng đại của đám phóng viên truyền thông thì chính là – trận đấu này khiến cho tuyển thủ Hỗ trợ trên toàn thế giới được thừa nhận.

Khâu Mục lướt hết qua mấy bài đưa tin này, thấy không có nội dung gì bổ ích thì thoát khỏi trang chủ của All-Star. Trong lúc vô tình liếc qua thì lại thấy có clip phỏng vấn tuyển thủ sau trận đấu, mà giữa màn ảnh lúc này chính là sư phụ 3U của cậu.

Đối với màn trình diễn cực kỳ xuất sắc của Hàn Hựu hôm nay, khi phỏng vấn MC cũng dồn hết chú ý vào trận đấu solo: “U thần, hôm nay trong giai đoạn lựa chọn tướng có thể nói là anh đã khiến mọi người cực kỳ bất ngờ. Không biết anh đã nghĩ gì lúc chọn vị tướng Vayne này?”

Đối với câu hỏi của phóng viên, Hàn Hựu nở một nụ cười tươi rói với ống kính: “Trong một trận đấu quan trọng như thế, đương nhiên tôi phải cân nhắc cực kỳ cẩn thận mới chọn Vayne rồi.”

MC nghe hắn nói như thế bỗng nổi trí tò mò: “Lẽ nào trước khi thi đấu U thần đã nghiên cứu cách đánh?”

Hàn Hựu tỏ vẻ đứng đắn: “Nếu nói về Vayne này thì quả thực tôi từng luyện.”

Đây có thể nói là đề tài hiếm có, MC tiếp tục hỏi: “Tại sao lại nghiên cứu Vayne? Là vì ADC mới của MAX là Madman sẽ sử dụng vị tướng này vào mùa giải tiếp theo sao?”

Hàn Hựu nghi ngờ nhìn cậu ta: “Tôi tự nghiên cứu Vayne thì liên quan gì đến Madman?”

MC nghẹn lời, nhưng nhờ vào kinh nghiệm phong phú mà nhanh chóng ứng đối kịp thời, cười giả lả nói: “Đây cũng chỉ là suy đoán của riêng tôi, dù sao U thần cũng không thể dùng Vayne đi Support chứ ha?”

“Dùng Vayne đi Support?” Nghe nói thế Hàn Hựu lại sờ cằm đăm chiêu, tỏ vẻ nghiêm túc suy nghĩ, “Cậu có ngộ tính cao đó! Nghĩ kỹ ra thì lại thấy thú vị lắm chứ chẳng đùa.”

“…” MC bỗng nhiên bị khen nhưng hoàn toàn chẳng cảm thấy vui vẻ gì.

Lần này lương tâm Hàn Hựu không cho phép kéo dài sự lúng túng quá lâu, tự giác chuyển đề tài: “Đùa thôi ha ha, tôi nghiên cứu Vayne đương nhiên không phải để cho mình chơi, lại càng không có ý định cầm tướng này đi Hỗ trợ đâu!”

“Ha ha, thì ra còn có tướng mà U thần không thể cầm đi Support…” MC vừa tự giải vây vừa thầm lau nước mắt trong lòng. Trò đùa này không hề vui tí nào ok?

Khóe môi Hàn Hựu lại cong lên, nhưng điệu cười lại cực kỳ bình thản, không chờ MC nói thì hắn đã tự lên tiếng: “Tôi chỉ muốn mượn một sân khấu đủ lớn để biểu diễn một vài thứ, mà All-Star lần này chính là cơ hội thích hợp nhất. Còn lý do chọn Vayne thì chỉ đơn giản là chọn vậy thôi.”

Thấy đối phương hiếm khi đứng đắn, MC như được đại xá, thầm lau mồ hôi lạnh rồi tiếp tục phỏng vấn, sau khi hỏi thêm mấy câu mà ban tổ chức đã chuẩn bị sẵn cũng đã đến lúc kết thúc. Lần này để tránh cho Hàn Hựu thao thao bất tuyệt, cậu ta rất nhanh trí nói: “Được rồi, vậy ở phút cuối, U thần hãy dùng ‘một câu’ để kết lại buổi phỏng vấn nào.”

Cậu ta cố ý nhấn mạnh vào chữ ‘một câu’, đây là cách tốt nhất để khống chế lượng từ của người nọ.

Hàn Hựu nghĩ nghĩ, mỉm cười với màn hình: “Đêm nay mấy người LPL chúng tôi sẽ phải đi nhậu, khi về chắc cũng muộn rồi, đừng chờ tôi nha!”

MC nghe một câu kết này mà lại cứng đờ tại chỗ: “…???”

Phỏng vấn chính thức kết thúc, màn hình nhanh chóng chuyển qua video giới thiệu về các khu vực thi đấu.

Khâu Mục cầm điện thoại nằm không nhúc nhích, tuy ánh mắt vẫn nhìn vào màn hình nhưng suy nghĩ vẫn đang dừng lại ở câu nói kết thúc kia.

Vậy xem ra hôm nay không cần chờ người kia quay về rồi.

Cảm nhận được chút ý niệm mất mát lóe lên trong đầu, Khâu Mục bỗng sửng sốt một chút.

Mặc định người kia đang nói với mình như vậy, chẳng hiểu sao lại khiến cậu cảm thấy mình như cô vợ nhỏ ngóng trông ông xã mau trở về.

Hình như, có gì đó sai sai.Hết chương 50.
Bình Luận (0)
Comment