Hóa Ra Chúng Ta Vẫn Còn Yêu

Chương 54

Ngay sau khi nghe Âu Dương Vũ Thần nói ra như vậy thì tất cả mọi người lúc này đều đứng dậy hết cả hội trường để nhanh chóng bắt được thông tin ở đó!

Sự việc tiểu thư Lã Thư Di nhảy cầu là có thật, sau đó cã Lã Thị cũng bán hầu hết tất cả mọi cổ phần của mình rồi đi sang nước khác định cư, vụ này lúc đó thật sự gọi là rất nóng, người dân ở tại thành phố Z này khi đó hơn tám mươi phần trăm đều dồn sự chú ý vào đó a!

Nhưng lạ thay.. Lúc đó bọn họ chỉ duy nhất nhận được thông tin rằng Thư Di vì bị áp lực mà chọn đến đường chết..

Không một ai biết được lý do thật là gì cả, chỉ có mỗi người trong cuộc đều rõ mà thôi. Vụ việc lúc đó dường như lại chìm vào quên lãng của mọi người rồi mà. Nhưng phần lớn không ai tin hết!

Chắc chắn chuyện này còn uẩn khúc?

Hôn phu của Lã Thư Di là Vũ Thần lúc đó cũng im lặng, bây giờ lại lên tiếng?

Nhìn mọi người nhốn nháo như vậy là lòng anh cảm thấy sôi sùng sục cả lên.

Rõ ràng mười năm trước đó như là cú sốc đối với anh, anh muốn phái người điều tra nhưng ba mẹ lại một mực mà từ chối. Đến khi anh nhận chức từ tay ba anh, anh mới cho điều tra lại được.

Thì ra lúc đó người say xỉn rồi làm trò đồi bại đó lại chính là Cố Hạch, nhưng trước đó ông ta đã dùng toàn bộ là hết năng lực rồi tiền bạc của mình để nhẹ nhàng mà ém việc này xuống, dễ thật!

Cùng lúc như vậy Cố Uyển Đình lại có một tình yêu mãnh liệt với anh vậy đó nên kế hoạch trả thù của Vũ Thần dần dần bắt đầu! Sở dĩ khi chung sống với Uyển Đình lòng anh nửa muốn cứ tiếp tục kế hoạch một nửa lại không muốn.

Nhưng Thư Di của anh lại một lần nữa trở về, tất cả những gì mà cô ấy đã âm thầm chịu đựng trong ngần ấy năm đã làm anh sôi sục lại kế hoạch trả thù đó mà không còn gì để mà chần chừ nữa.

- Sự việc mười năm trước đã xảy ra, ắt hẳn mọi người vẫn còn nhớ chứ? Hôn thê của tôi là Lã Thư Di, mười năm đã trôi qua như vậy, tôi vẫn nghĩ rằng cô ấy đã mất..Nhưng sự thật không phải!

Đại não của mọi người như đang nổ...

Chuyện gì đang xảy ra vậy, chủ tịch Âu Thị lại đang nói cái gì ở trên kia vậy??

Những tiếng ồn ào vang lên xầm xì rồi tiếp đến là những câu hỏi không dừng lại. Anh có chút nheo mày khó chịu....

Thì ngay lúc này từ bên trong.. Lã Thư Di mặc một chiếc đầm màu trắng đi ra khiến tất cả mọi người đều ngơ ngác?.

Cô ta dịu dàng đi đến bên cạnh anh từ từ ôm lấy vòng eo của anh hạnh phúc.

Những cánh nhà báo, phóng viên bên dưới đều cứ nghĩ là mình gặp ma, liên tục đánh nhéo mình hoặc người ở kế!

Đến khi Lã Thư Di cất giọng nói lên từ trong ra ngoài mọi người mới vỡ lẽ ra.

- Vị hôn thê của tôi, thật sự vẫn không mất như mọi người đã nghĩ trước đây.

Vũ Thần ôn tồn nói vào trong micro...

Sau đó mới nhường micro lại cho Thư Di lên tiếng tiếp tục nói chuyện: " Quả thật đây có lẽ là một sự bất ngờ với tất cả mọi người? Nhưng sự thật vẫn mãi là sự thật, tôi vẫn chưa mất! Vào mười năm trước, cái ngày mà tôi nhảy sông! Tôi thế mà lại trôi dạt đến tại một khu làng ở ven biển được người ta cứu mà không may lại mất đi trí nhớ?! Cứ thế mà thời gian trôi đi tới hôm nay tôi có thể nhớ lại rồi quay về là một kì tích."

Mọi người như chìm đắm vào ở trong câu chuyện mà Lã Thư Di vừa kể ra....

Cuộc đời của thiên kim tiểu thư này là có vẻ quá bi thương rồi.. Chuyện từng nghĩ là hoang đường thế lại diễn ra à?

Tiếng xồn xào bàn tán ngày càng một nhiều hơn, phóng viên bên dưới chưa ngừng lại việc đặt ra câu hỏi liên tiếp?

- Cô Lã, đã mười năm trôi qua như thế vậy Lã Gia đang ở nơi đâu, cô có biết?

- Tôi vẫn đang tiếp tục tìm kiếm mong là sẽ sớm có kết quả. _ Thư Di ban đầu có chút hơi đơ ra nhưng rất nhanh lại đưa ra được câu trả lời quá hoàn hảo.

- Chủ tịch Âu, anh đã sớm có tiểu thư Cố là vợ.. Hôm nay lại đưa ra họp báo như vậy đương nhiên là có ý gì không. Liệu bên gia đình anh có chịu lại hàn gắn cho hai người được hay không a?

Nghe đến câu hỏi này của phóng viên, ngay lập tức vẻ mặt anh trầm xuống..

- Cho dù mọi người có suy nghĩ hay cả một định kiến, phản đối gì cũng được. Nhưng tôi nhất định sẽ cho Thư Di cả một đời sung túc hạnh phúc, còn hơn thế là một cái danh phận đàng hoàng!

- -----------

[ Tác giả: @seunghyunttop ]
Bình Luận (0)
Comment