Hóa Ra Em Là Vị Hôn Thê Của Anh

Chương 60


Anh và cô trở về nhà còn Enmily ở lại chơi Lâm Hạ Vũ.

Cô bước vào nhà anh liền ôm cô từ phía sau thì thầm vào tai cô.
" Bây giờ trong nhà chỉ còn hai chúng ta có phải bây giờ chúng ta nên làm gì không"
" Anh đói sao? Chẳng phải vừa ăn ở nhà mẹ về sao?"
" Đúng anh đói nhưng...!anh muốn ăn em"
Nói xong anh liền bế cô lên phòng khoá trái cửa.
" Nè anh vừa xuống máy bay đã phải sang nhà mẹ không thấy mệt sao"
" Anh rất nhớ em"
" Anh mới đi công tác ở Anh chưa được hai ngày mà đã nhớ em sao"
" Lúc nào anh cũng nhớ em hết.

Em không nhớ anh sao?"
" Không..."
" Ánh mắt của em nói cho anh biết là em rất nhớ anh"
Anh đặt nụ hôn mãnh liệt vào môi cô gặm nhấm.

Tách đôi môi ra anh luồn lách vào bên trong mút hết nước bọt của cô.

Anh hôn lên mũi cô.

Chuẩn bị cởi quần áo thì cô cầm lấy tay anh.
" Em đang đến tháng"
Anh nhìn cô rồi hôn lên trán cô.

" Tha cho em lần này"
" Anh muốn ăn thêm gì không.

Tại em thấy ở nhà mẹ anh ăn không được tự nhiên"
" Anh ăn bơ no rồi"
" Anh đừng đùa nữa được không em đang nói nghiêm túc đó"
" Vậy anh nghiêm túc này.

Anh đã đặt vé máy bay đi tuần trăng mật bên Thái rồi em chuẩn bị đi.

Tối nay chúng ta sẽ bay sáng đó"
" Vậy còn con thì sao"
" Anh gửi thằng bé bên nhà bà ngoại một tuần rồi"
" Anh được lắm"
Hôm sau anh và cô đã có mặt tại hòn đảo Koh Phi Phi ở Thái Lan.

Nơi đay là một hòn đảo yên tĩnh, không khí trong lành.
"Oa ở đây dễ chịu quá"
" Chúng ta vào khách sạn cất đồ thôi"
" Được"
Nghiên Dương và Trình Tranh cùng nhau vào khách sạn cất đồ rồi cùng nhau đi ăn, đi shopping rồi tham gia vào các lễ hội ngoài trời.

Buổi tối hai người cùng nhau ra bãi biển.

Ngồi trên cát cùng mấy lon bia hai người nhậu cùng nhau.

Cô hướng mắt nhìn ra biển mà phấn khích.
" Oa kia là gì vậy đẹp quá"
Cô chỉ về hướng biển đang phát sáng giống những vì sao đang lặn dưới biển sâu.

Phấn khích cô chạy ra chơi đùa dưới làn nước đang phát sáng.
" Lại đây đi anh đừng chỉ ngồi trên đấy.

Lại đây xem nó phát sáng nè"
Anh chạy tới chỗ cô đang chơi đùa với làn nước.
" Em làm gì mà thích quá vậy.

Biển phát sáng là do sinh vật phù du sống lơ lửng trong nước"
" Lần đầu em thấy đó.

Đẹp thật"
" Trong mắt anh em luôn là đẹp nhất.


Nếu em thích sau này chúng ta sẽ thường xuyên tới đây"
Sau đó anh và cô cùng nhau chơi đùa trên biển đến đêm khuya.

Thời gian trôi qua thật nhanh một tuần đã sắp sửa trôi qua đây có lẽ là ngày cuối cùng anh và cô ở lại đây.

Tối nay anh và cô sẽ cùng nhau lên du thuyền ra biển.

Một không gian thật lãng mạn dưới ánh trăng hoà với ánh nến đỏ lung linh cùng tiếng sóng vỗ vào mạn thuyền.

Anh và cô ngồi đối diện nhau họ cùng nhau uống sâm panh.

Dưới không khí lãn mạn anh nhẹ nhẹ trao cho cô một nụ hôn đằm thắm.

Anh nhấc bổng cô vào phòng đặt cô lên giường.
Tiếp tục hôn cô rồi thì thầm vào tai cô.
" Tối nay anh muốn..."
" Nhưng..."
Chưa nói được hết câu thì anh đã cúi xuống hôn cô.

Tách dần hai môi cô mút lấy hơi thở thơm tho trong khoang miệng của cô rồi lại thì thầm.
" Em vẫn sợ sao"
Đúng cô vẫn ám ảnh những chuyện năm năm trước của hai người.

Cô sợ, sợ sự thô bạo của anh, cô sợ đau.
" Em..."
" Anh sẽ không làm em đau"
Nói xong anh nhẹ nhàng cởi từng cúc áo của cô.

Nhẹ nhàng hôn lên đôi môi của cô rồi trườn xuống chiếc cổ trắng ngần.

Anh nhẹ nhàng **** *** đôi bồng đào của cô rồi khoái chí cắn nhẹ.

" Aa.."
" Đau sao"
" Ừm"
" Anh xin lỗi"
Cậu nhỏ của anh đã cứng lên.

Anh ra vào trong cô hết sức nhẹ nhàng như sợ cô đau.

Cô lấy tay bám vào vai anh chủ động ngẩng đầu lên hôn anh.

Khi thấy cô đã thích ứng anh ra vào trong cô nhanh hơn và mạnh hơn.

Cô cong người hôn anh như muốn phối hợp nhịp nhàng với anh.
" Aaa...!ừm..hự...hự..."
Cô cảm thấy ấm lòng và cảm giác bản thân mình mình được lắp đầy, bảo vệ, che chở và yêu thương.

Cô chưa từng có cảm giác được nâng niu và yêu thương đến vậy và cô thích cảm giác này.
" Hự...ừmm...nhẹ thôi em...đau"
Nghe được lời nói của cô anh lại giảm tốc độ mà cuối xuống yêu chiều cô mút mát đôi môi căng mọng của cô.
" Cố gắng chịu một chút thôi được không" Giọng nói ngập tràn dục vọng.
Anh vào ra vào trong cô mạnh hơn và quyết liệt hơn.
" Aaaa....Ừm...!đau...đau"
Sau một hồi mây mưa cuối cùng anh cũng chịu buông tha cô và ôm cô trong giấc ngủ ngon lành..

Bình Luận (0)
Comment