- Hiện tại pháp lực ngươi càng cường thì cần tài nguyên càng nhiều để tăng pháp lực.
- Bây giờ thân thể ngươi càng cường thì tốn nhiều tài nguyên mặt kiên cố thân thể.
- Người bình thường không cần quá nhiều tài nguyên, còn ngươi đâu? Cần tiêu hao tài nguyên tuyệt đối là con số thiên văn.
Thái Sử Không cười gian nói:
- Lần này môn phái bỏ vốn gốc rồi. Hiên Viên Vọng cai quản tài nguyên môn phái, không xem hắn đổ máu ròng ròng một lần là ta không thỏa mãn.
Lục Nguyên nghe thế thì gật đầu.
- Phải rồi, thời gian là mười lăm ngày sau, đây có một miếng ngọc bài đưa ngươi.
Thái Sử Không giơ tay lên, một khối ngọc bài bay đến. Ngọc bài tạo hình cổ kính, hình bát giác, giống như có tám hơi thở rót vào trong, chính là tám vị chí tôn đều đồng ý mới khắc hơi thở vào.
Thái Sử Không nói:
- Chắc ngươi cũng mệt rồi, đi nghỉ ngơi đi.
Lục Nguyên đích thực mệt mỏi, liên tục đấu ba vạn trận, liên tục thắng ba vạn, tinh thần, thân thể đều mệt mỏi, cho nên không hành lễ chào Thái Sử Không đã quay về Hoa Sơn cư của mình. Quay về Hoa Sơn cư, đầu tiên là hắn nằm trên giường ngủ một lèo mười ngày mười đêm.
Mệt quá, mệt đến ngủ suốt mười ngày mười đêm mới tỉnh dậy. Bạn đang đọc truyện tại TruyenGG - www.TruyenGG
Tỉnh dậy hắn phát hiện thần hồn tăng lên một phần, vốn thần hồn là gấp bốn người thường, giờ thì tăng gấp sáu, tới mức kinh thế hãi tục rồi.
Mỗi lần cưỡng ép mình chiến đấu vượt cực hạn là sẽ tăng thần hồn. Cuộc chiến bảo vệ Hoa Sơn là lần đầu tiên, liên tục đấu thắng ba vạn trận là lần thứ hai.
Liên tục ngủ mười ngày mười đêm, Lục Nguyên tỉnh dậy phát hiện mình tinh thần tràn đầy.
Liên tục đấu ba vạn trận mệt rã rời giờ hồi phục gần hết.
Tiếp theo trong bốn ngày Lục Nguyên sống rất nhàn nhã, tất cả người đến tìm đều bị hắn từ chối khéo, Không Chi Sơn không dễ vào. Rốt cuộc cứ đến ngày thứ mười lăm, Lục Nguyên ngự kiếm bay hướng Kiếm Môn bảo khố, lần thứ hai đáp xuống ngoài Kiếm Môn bảo khố.
Hắn tìm đến người phụ trách Kiếm Môn bảo khố, đưa ra ngọc bài hình bát giác trong tay.
Người phụ trách Kiếm Môn bảo khố là công việc béo bở, là người Hiên Viên Vọng.
Người phụ trách này tên gọi Sở Bạch, là một trưởng lão Kiếm Môn đương nhiệm, một trong trụ cột của Hiên Viên Vọng. Khác với người trông nom trước, chức vụ của người trông nom thấp hơn của gã một chút. Gã thấy Lục Nguyên liền khó chịu, ghét hắn từ đáy lòng. Nhưng dù lòng có ghét hắn cỡ nào thì gã không biểu hiện ra ngoài, tới cỡ như gã phải có chút thông minh.
Sở Bạch nhìn Lục Nguyên lấy ra ngọc bài hình bát giác, gật đầu nói:
- Vậy theo ta đi.
Gã dẫn Lục Nguyên đi tới tầng thứ nhất Kiếm Môn bảo khố.
Trong tầng thứ nhất có nhiều báu vật, giống y hệt lần trước. Nhưng lần trước hắn đến dường như chỉ có khu một, hai, ba, mà giờ Sở Bạch dẫn Lục Nguyên tới góc khu thứ nhất, ấn cái nút, tiến vào không gian kín.
Không gian kín bằng phẳng, mới vào liền ngửi được mùi linh dược cực đậm.
Sở Bạch nói:
- Nơi này là tầng thứ nhất Kiếm Môn bảo khố đệ linh khu. Chỗ này có nhiều các thức linh dược, tài nguyên. Ngươi sắp xung đại đạo cảnh thập tầng đại viên mãn, vậy đi, dựa theo bình quân lĩnh tài nguyên đi. Mọi người bình thường đều lĩnh như vậy, ngươi có thể lĩnh đến mười đại bình Tôi Thân Dịch, năm mươi vạn viên trung phẩm linh thạch, mười đại bình Thần Hồn Dịch.
Đại đạo cảnh thập tầng đại viên mãn là trúc cơ tại hỗn động cảnh.
Một khi đến hỗn động cảnh, qua không lâu sẽ xây dựng hỗn động không gian của mình, cái đó cần yêu cầu ba mặt thân thể, pháp lực, thần hồn.
Cho nên đại đạo cảnh thập tầng cần phải đem thân thể, pháp lực, thần hồn luyện đến cảnh giới hoàn mỹ.
Tôi thân dịch là dùng để tăng độ cứng rắn của thân thể.
Trung phẩm linh thạch là để tăng pháp lực.
Thần hồn dịch là để tăng thần hồn.
Lục Nguyên nghe, bật cười nói:
- Sở trưởng lão, có phải ngươi xem ta là đồ ngốc không?
Sở Bạch ngẩn người, hỏi:
- Tại sao nói vậy?
Lục Nguyên mỉm cười nói:
- Sở trưởng lão, ta còn nhớ lúc đó nói là Kiếm Môn cho ta phần thưởng liên tục thắng ba vạn là cung cấp tất cả tài nguyên để tăng đến đại đạo cảnh thập tầng đại viên mãn chứ? Không phải nói lấy ra số bình quân. Nếu Hiên Viên chí tôn muốn chơi trò nhỏ nhặt này thì chán lắm.
Không sai, Sở Bạch đang đặt bẫy, hoặc nên nói là thuộc hạ của Hiên Viên chí tôn đặt bẫy.
Cố ý theo quy tắc phân phát bình quân, nếu Lục Nguyên bước vào thì họ có thể ít cung cấp cho hắn một chút.
Đối với việc đè ép Lục Nguyên thì họ rất thích.
Muốn thưởng cho Lục Nguyên thì họ muốn học máu.
Đương nhiên Sở Bạch cũng là cáo già, nếu không sẽ chẳng nhận được công việc béo bở này.
Sở Bạch vỗ đầu nói:
- A, suýt quên, là ta công tác sai sót.
Tâm kế không chơi thành đương nhiên phải làm theo hội nghị chí tôn quyết định. Sở Bạch thầm buồn bực, nếu lần này có thể hại Lục Nguyên một phen, phát theo số liệu bình quân thì gã quay về Hiên Viên chí tôn báo cáo cũng nở mặt. Lục Nguyên này làm sao vậy? Nghe người ta nói là con ma men mà? Sao gian xảo quá vậy?
Lục Nguyên cười cười, nhìn Sở Bạch bộ dạng buồn bực, tâm tình rất tốt.
- Ta trước luyện pháp lực.
Trong Kiếm Môn bảo khố có nhiều trung phẩm linh thạch, Lục Nguyên bắt đầu ngưng luyện pháp lực, Vô Tướng Thôn Phệ Quyết vận chuyển. Vô Tướng Thôn Phệ Quyết này tuy rằng là pháp lực vân hệ nhưng tốc độ vận chuyển nhanh hơn Vân Long thập biến rất nhiều, hơn nữa lúc vận chuyển dễ xuất hiện đủ loại biến ảo.
Ngửa cổ lấy ra Thiên Toàn Vô Khuyết Đan trấn lột từ Đan Dược Văn Minh. Đan dược Thiên Toàn Vô Khuyết Đan tròn trĩnh lạ thường, cỡ long nhãn, đan dược màu kim hoàng hấp dẫn người, rất dễ xem. Lục Nguyên ngửa đầu nuốt đan dược này vào.
Pháp lực toàn thân lập tức cuồn cuộn biến đổi, dường như đang trùng kích nhiều cảnh giới. Lục Nguyên giơ tay lên, không biết bao nhiêu trung phẩm linh thạch bị hút lại. Hấp thu nhiều trung phẩm linh thạch rồi, tất cả hóa thành nguyên khí cuồn cuộn tiến vào thân thể hắn, pháp lực bắt đầu tăng lên. Nhưng hiện nay pháp lực của hắn quá mạnh mẽ, so với lực chân long còn cường gấp nhiều lần, dù hấp thu mấy ngàn khối trung phẩm linh thạch thì cảm giác chân chính tăng không mấy rõ ràng.
Tuy nhiên, dù sao chẳng phải dùng linh thạch của mình, không cần đau lòng.
Mười vạn linh thạch dùng xong hết, pháp lực của Lục Nguyên không ngừng tăng lên, chớp mắt đã dùng hai mươi vạn linh thạch. Chốc lát dùng xong ba mươi vạn, bốn mươi vạn linh thạch. Trong Kiếm Môn bảo khố, mười vạn linh thạch một rương nên dễ thống kê, lúc tính toán thì đã hơn số bình quân năm mươi vạn linh thạch.
Chỉ chớp mắt, hắn lại thiêu đốt ba mươi vạn linh thạch, tổng cộng hao hết tám mươi vạn linh thạch, pháp lực đã tới trạng thái hoàn mỹ không khuyết điểm.
Pháp lực, thành.
Thấy Lục Nguyên tổng cộng tiêu hao tám mươi vạn linh thạch, Sở Bạch thở ra một hơi. Tám mươi vạn linh thạch tuy so với năm mươi vạn linh thạch trung bình thì cao hơn một khúc nhưng không tính quá mức. Lần này Hiên Viên chí tôn đồng ý đề nghị của Thái Sử chí tôn, phụ trách cung cấp cho Lục Nguyên tài nguyên tăng lên đến đại đạo cảnh thập tầng là vì muốn nhìn căn cơ của hắn thế nào. Nhìn từ pháp lực thì căn cơ của Lục Nguyên không tính quá kinh người, tuy so với tiêu chuẩn bình thường cao chút.