Phương nam là một Ngũ Thải Lục Sắc Thực Nhân Hoa hơn bốn ngàn trượng.
Năm yêu thú bá chủ cát cứ một phương, điên cuồng cướp đoạt kết tinh phòng ngự còn lại. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyenGG
Năm yêu thú bá chủ trừ phương nam thực nhân hoa ra mấy cái khác có bản lĩnh hỗn động cảnh bát tầng. Những yêu thú khác đều bị chúng nó đuổi đi, thế cục ổn định xuống, dù là tài năng như Kiếm Ngục nếu muốn làm liều sẽ bị nó một cú tát bay.
Phương nam thực nhân hoa, đừng nhìn nó chỉ có thực lực khoảng hỗn động cảnh lục tầng, nhưng xung quanh nó đầy kịch động, loại kịch độc này kém hơn căn nuốt khói độc trên kiếm tu tinh thần nhưng Cửu Đầu Ác Điểu, Đại Địa Bá Long, bạch hồ mười tám tuổi, Vạn Túc Ngô Vương hỗn động cảnh bát tầng cũng không dám trêu vào thực nhân hoa này.
Năm yêu thú bá chủ, điên cuồng càn quét kết tinh phòng ngự.
Năm yêu thú bá chủ dù là thứ nào đều cường đại không gì sánh được, hình thể to lớn nên phạm vi bao phủ cũng nhiều hơn.
Đến lúc này, theo quy tắc hàng năm thì chờ năm yêu thú bá chủ chia cắt xong kết tinh phòng ngự.
Lục Nguyên ngồi trong thụ động tầng thứ hai kiếm đạo thụ, kiểm kê kết tinh phòng ngự của mình, rồi lại so kích cỡ cát ly thiên địa hình thành không gian, phát hiện vẫn là thiếu một ít kết tinh phòng ngự. Hết cách, căn cơ của hắn quá sâu, đổi lại mỗi lần tăng một tầng là cần các loại tài nguyên càng nhiều.
Vẫn cần kết tinh phòng ngự thì, đúng rồi, phương nam Ngũ Thải Lục Sắc Thực Nhân Hoa!
Thực nhân hoa là pháp lực hỗn động cảnh lục tầng, lợi hại chính là kịch độc, nhưng hắn đâu có sợ kịch độc. Chớp mắt Lục Nguyên xông vào phương vào, vọt vào tầng khói độc, đỉnh đầu nổi lên thanh thánh kiếm đạo. Thanh thánh kiếm đạo là bản thăng cấp của thanh đế kiếm đạo, ngay cả cắn nuốt khói độc cũng bị chắn chứ đừng nói kịch động thực nhân hoa bình thường.
Hắn tiến vào khu vực thực nhân hoa khống chế, thực nhân hoa thấy vậy lập tức điên cuồng phóng khói độc, cùng lúc đó vài cái vòi quất tới.
Lục Nguyên không thèm dể ý khói độc, chỉ tránh né vòi, đoạt kết tinh phòng ngự. Năng lực thực chiến của thực nhân hoa không mạnh lắm, Lục Nguyên một bên trốn một bên xuất kiếm mà nó chẳng làm gì được hắn.
Thực nhân hoa tức điên, nó chưa từng nghĩ có nhân loại dám chọc vào mình, xâm nhập vào khói độc của mình. Nhưng đấu với Lục Nguyên một trận, nó phát hiện đúng là trong phút chốc không làm gì được nhân loại này, hơn nữa hắn không sợ khói độc của nó.
Trong lòng Lục Nguyên mừng rơn, không ngừng kiếm đâm kết tinh phòng ngự, một khối lại một khối rơi vào đỉnh đầu khánh vân.
Khu vực phương nam thực nhân hoa khống chế ngày càng ít đi kết tinh phòng ngự. Rốt cuộc, kết tinh phòng ngự phương nam hoàn toàn bị Lục Nguyên và thực nhân hoa quét sạch không còn chút gì.
Lúc này dưới chân Lục Nguyên đạp ánh sáng xanh dài cỡ bốn trăm hai mươi trượng.
Đương nhiên hiện tại kết tinh phòng ngự ở mấy vùng khác cũng bị quét hết.
Tức là nói lần cướp đoạt kết tinh phòng ngự này dù là ngoại tầng kết tinh phòng ngự, hay nội tầng kết tinh phòng ngự đều đã bị cướp sạch sẽ.
Lục Nguyên tăng tốc quay trở lại kiếm đạo thụ.
Trong kiếm đạo thụ đang bàn tán xôn xao.
- Lần này sẽ là ai cướp được nhiều kết tinh phòng ngự nhất?
- Còn cần nghĩ ư? Tất nhiên là Kiếm Ngục rồi. Kiếm Ngục mạnh nhất trong Kiếm Đạo Bát Cực, người thứ nhất chỉ dưới Kiếm Chi Tử trong các đệ tử.
- Thật là bây giờ tranh đấu là kết tinh phòng ngự của Kiếm Hùng, Kiếm Tuệ, Kiếm Ma, Lục Nguyên. Dường như kết tinh phòng ngự của bốn người ngang nhau, Kiếm Ngục thì khỏi cần nghĩ. Không biết ai là thứ hai, thứ ba, thứ tư, thứ năm nhỉ?
- Ta thấy Kiếm Ma là thứ hai.
- Hừ, ta thấy Kiếm Tuệ thứ hai mới đúng. Kiếm Tuệ trí tuệ vô song, đấu với hắn hả, mấy người khác nằm mơ cũng đừng mộng đi.
- Nói không chừng Lục Nguyên hạng hai thì sao?
- Sao có thể? Dù Lục Nguyên lợi hại nhưng pháp lực hơi thấp, mới là hỗn động cảnh tam tầng thôi, hơi non chút. Sau này hắn vượt qua Kiếm Ma, Kiếm Tuệ là tất nhiên nhưng bây giờ thì còn non tay.
Cơ bản cho đến bây giờ Kiếm Ngục có ánh sáng xanh dài rộng bốn trăm trượng. Kiếm Tuệ dường như có độ dài rộng ba trăm ba mươi trượng. Kiếm Ma là ba trăm ba mươi trượng. Kiếm Hùng kém chút, Lục Nguyên càng kém hơn. Đang lúc tất cả bàn tán thì một luồng sáng xanh dâng lên cao, trên vô tận ánh sáng xanh đứng một thanh y thanh niên.
Lục Nguyên!
Ánh sáng xanh, bốn trăm hai mươi trượng!
- Lục Nguyên đạp ánh sáng xanh chẳng ngờ đến bốn trăm hai mươi trượng!
- Ánh sáng xanh của hắn so với Kiếm Ngục đạp còn hơn hai mươi trượng.
- Trời ạ! Sao hắn có thể được nhiều kết tinh phòng ngự hơn vậy, không lẽ mới rồi lúc năm yêu thú bá chủ càn quét hắn còn dám lao qua cướp kết tinh phòng ngự?
- Mạnh quá, lần này Lục Nguyên đánh vỡ kỷ lục của Kiếm Ngục rồi. Nhiều năm qua luôn là Kiếm Ngục cướp được kết tinh phòng ngự nhiều nhất, lịch sử rốt cuộc bị Lục Nguyên phá vài lần.
- Lục Nguyên này có thể trấn áp cả Kiếm Ngục!
Có thể không khiến người kinh ngạc sao? Kiếm Ngục luôn là vô địch, kết quả lần này bị Lục Nguyên thắng về mặt tốc độ, mặt thu hoạch kết tinh phòng ngự cũng bị hắn đè đầu.
Đây là việc khiến người kinh sợ cỡ nào!
Trong tiếng bàn tán của đám người, Lục Nguyên đáp xuống tầng thứ hai, đi vào thụ động, ngồi xếp bằng, bắt đầu luyện hóa kết tinh phòng ngự.
Những kết tinh phòng ngự mang theo thuộc tính mãnh liệt của kiếm đạo thụ, cho nên dù bỏ vào trong đỉnh đầu khánh vân vẫn có vô tận ánh sáng xanh rơi xuống, chỉ có luyện hóa xong thì ánh sáng xanh dưới chân mới biến mất, sau đó kết tinh phòng ngự mới bị mình hoàn toàn chiếm hữu.
Khi luyện ánh sáng xanh, từng chút một bị thu nhỏ, chỉ cần hoàn thành luyện ánh sáng xanh là có thể lấy trùng kích hỗn động cảnh tứ tầng không gian sơ thành. Dù sao lần này điên cuồng cướp đoạt kết tinh phòng ngự, số lượng đủ cho mình xông tiểu cảnh giới lần này.
Yêu thú bên ngoài dần rời đi, kết tinh phòng ngự đã bị cướp sạch, có ở lại đây cũng không ích gì.
Đương nhiên vẫn có một số yêu thú quanh quẩn tại đây, dù gì bây giờ kiếm đạo thụ không có kết tinh phòng ngự, một số yêu thú muốn nhân dịp này bắt vài người để ăn.
Lần thứ hai kết tinh phòng ngự dựng lên là một tháng sau.
Tương đương nói kiếm đạo thụ sẽ qua một tháng không có kết tinh phòng ngự, đoạn ngày này nguy hiểm hơn bình thường nhiều, nhưng ở trong kiếm đạo thụ thì không có việc gì.
Luyện ánh sáng xanh là công việc đơn điệu mà tốn thời gian.
Lục Nguyên đang luyện ánh sáng xanh, ngẫu nhiên nhìn phong cảnh ngoài thụ động, thỉnh thoảng thấy yêu thú to lớn vô cùng bay qua bên cạnh.
Ánh sáng xanh ngày càng nhỏ, bốn trăm trượng, ba trăm năm mươi trượng, ba trăm trượng.
Hai trăm năm mươi trượng, hai trăm trượng.
Một trăm trượng.
Lúc này ánh sáng xanh chỉ còn cuối cùng năm mươi trượng, ngưng luyện xong năm mươi trượng xong là luyện hóa hết kết tinh phòng ngự, có thể trùng kích hỗn động cảnh tứ tầng không gian sơ thành rồi.
Trong lòng Lục Nguyên tràn đầy mong chờ.
Lục Nguyên yên tĩnh ngồi xếp bằng, cướp đoạt kết tinh phòng ngự bị ngưng luyện chỉ còn năm mươi trượng.
Ngưng luyện như vậy hơi mệt chút, Lục Nguyên cầm hồ lô rượu uống một hớp.
Xuyên qua cửa sổ thụ động nhìn hướng ra bên ngoài.