Phút chốc pháp thuật trong người hắn như lưu thủy vậy.
Lưu và thủy kết hợp trong người mình đã thành công.
Rốt cuộc cái gì là lưu thủy?
Dường như Lục Nguyên trở về lúc trẻ tuổi, khi đó mình nằm trên mặt cỏ ngủ nước, khi đó mình thích ở trong núi ngâm chân, mình rất thích uống rượu. Lục Nguyên chợt hiểu, năm tháng ở Hoa Sơn lười biếng không lãng phí, đó là nhiều năm chân chính cùng thiên địa kết hợp.
Giờ phút này tiểu nhân quả thiết tắc vận chuyển.
Lục Nguyên nhìn thấy khí vận của mình.
Khí vận của mình là ở trong Cuồng Phong Liễu Lâm luyện kiếm thì được đến Hoa Sơn khí vận. Hoa Sơn đưa khí vận cho mình cũng vì sáu năm lười biếng kết hợp với thiên địa quá tốt, kết hợp với Hoa Sơn quá tuyệt, gần như muốn hợp thành một thể.
Tất nhiên đây không phải hành động cố ý mà xích tử tâm thành.
Bên cạnh Lục Nguyên hiện ra lưu thủy không ngừng chảy, vòng quanh chân hắn cảm giác rất thoải mái.
Pháp Cường Đế Tử còn đang chú ý lưu và thủy kết hợp, hành và vân kết hợp mất bao nhiêu thời gian. Nhưng có thể ở trong thời gian dài vậy mà hoàn toàn sử dụng lưu và thủy kết hợp thì cũng không đơn giản. Pháp Cường Đế Tử chắp tay sau lưng đứng, nhưng bây giờ mới là lúc thật sự thử thách ngươi.
Lưu và thủy kết hợp, hành và vân kết hợp đương nhiên là khó.
Nhưng hành vân và lưu thủy kết hợp so với cái trước còn khó gấp mười lần, mấy chục lần.
Đây là vô vàn khó khăn!
Bây giờ để xem Lục Nguyên có thể hiểu được không?
Nếu có thể ngộ ra hành vân lưu thủy cuối cùng kết hợp, vậy sau này giản chi văn minh văn tự cơ bản không làm gì được Lục Nguyên. Đương nhiên đây là trừ bỏ ban đầu văn tự. Ban đầu văn tự hoàn toàn khác với nhị cấp văn tự. Cường độ của nhị cấp văn tự và ban đầu văn tự khác nhau hoàn toàn, nhưng nói đi phải nói lại, dưới tình huống bình thường thì văn minh bình thường chỉ có một ban đầu văn tự mà thôi.
Lục Nguyên bắt đầu luyện tập hành vân và lưu thủy kết hợp.
Hành vân và lưu thủy muốn kết hợp không phải dễ. Mây trên trời, nước dưới đất vốn là cách biệt quá xa xôi. Mới đầu Lục Nguyên vận chuyển hành vân và lưu thủy kết hợp tâm pháp cảm giác đi ngược lại, trong người có loại cảm giác khó chịu nói không ra lời, thật là quá khó chịu.
Hành vân và lưu thủy kết hợp đúng là khó đến cực điểm.
Thời gian đang không ngừng tiêu hao, Lục Nguyên luyện tập hành vân và lưu thủy kết hợp, nhưng vẫn không có bao nhiêu thành quả. Hắn vẫn không ngừng thất bại nối tiếp thất bại, thất bại nhiều lần, toàn thân đảo ngược, tinh huyết loạn chuyển, tinh thần thác loạn, khó chịu vô cùng. Hắn chỉ đành tạm ngừng, nghỉ ngơi chốc lát.
Lúc nghỉ ngơi Lục Nguyên cầm rượu uống một hớp, phát hiện xung quanh đa số người còn đang luyện tập thiên địa pháp tắc. Có hai, ba người luyện hành vân, hoặc là lưu thủy, nhưng không ai luyện thành được. Mọi người đều là tinh anh trong tinh anh, kết quả giờ đây chỉ một mình Lục Nguyên luyện thành hành vân và lưu thủy. Người khác luyện thành hành vân hay lưu thủy chẳng có một ai, hành vân lưu thủy này khó khăn thật.
Nghỉ ngơi chốc lát, Lục Nguyên tiếp tục luyện hành vân lưu thủy.
Bắt đầu xong, Lục Nguyên vẫn không ngừng thất bại, thời gian không ngừng tiêu hao. Một ngày,hai ngày, mười ngày, hai mươi ngày cứ thế trôi qua. Không biết qua đi bao lâu, trong quá trình Lục Nguyên vẫn luôn kiên trì. Mình nhất định phải luyện thành hành vân lưu thủy, bởi vì hành vân lưu thủy có thể đối phó giản chi văn minh văn tự, mà giản chi văn minh là đại địch của mình.
Vì sự kiên quyết này, Lục Nguyên vẫn luon kiên trì.
Rốt cuộc có một ngày Lục Nguyên bỗng nhiên phát hiện đạo hành vân và lưu thủy kết hợp. Mây trên trời và nước dưới đất đúng là khó kết hợp, dường như không có quan hệ gì, nhưng bản thân trời đất chính là một cân bằng, mình phải ý hóa thiên địa liền có thể khiến ý hành vân và lưu thủy trong ý niệm thiên địa của mình kết hợp lại.
Ý hóa thiên địa!
Trong ý thức hải của Lục Nguyên dường như sinh ra biến đổi to lớn. Trong ý thức hải của bản thân xuất hiện hành vân và trên mặt đất lưu thủy, hành vân và lưu thủy trong ý hóa thiên địa kết hợp rất hoàn mỹ.
Lúc này bên người Lục Nguyên có lưu thủy chảy qua, lại có mây trắng vòng quanh.
Hắn như là hoàn mỹ vậy! Kết hợp hoàn mỹ giữa hành vân và lưu thủy.
Pháp Cường Đế Tử rốt cuộc biến sắc mặt! Cái này! Hành vân lưu thủy bị Lục Nguyên luyện thành, chỉ mất ba tháng! Mạnh quá! bên cạnh Lục Nguyên có hai, ba người hoặc là luyện thành hành vân, hoặc là luyện thành lưu thủy. Nhưng hai, ba người muốn luyện thành hành vân lưu thủy cực kỳ khó khăn. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenggg.com
Bây giờ người duy nhất luyện thành hành vân lưu thủy chỉ có một mình Lục Nguyên thôi!
Pháp Cường Đế Tử rốt cuộc xác định tư chất của Lục Nguyên, đây tuyệt đối là cấp yêu nghiệt, đuổi theo tư chất Khí Vận Thất Tử!
Rốt cuộc xác định tư chất của Lục Nguyên. Pháp Cường Đế Tử lần đầu tiên phát hiện muốn xác định tư chất của một người khó khăn như vậy, lúc luyện bá khí nhìn không ra, ứng đối dược chi văn minh văn tự nhìn không ra, ứng phó phong chi văn minh văn tự cũng không nhìn ra, bây giờ rốt cuộc thấy rồi, đúng là không dễ dàng!
Pháp Cường Đế Tử cảm thán.
Lục Nguyên cảm nhận uy lực của hành vân lưu thủy, hành vân lưu thủy là đối phó giản chi văn minh văn tự nhưng thật ra trừ đối phó giản văn tự ra, lúc khác nó cũng hơi có tác dụng. Ví dụ dùng hành vân lưu thủy trên kiếm có thể khiến mình xuất kiếm càng nhanh, không phải tốc độ nhanh mà tiết tấu hoàn mỹ, bớt thời gian hơn. Dùng ở thân pháp sẽ khiến thân pháp càng lên một tầng.
Tiếp đến hai tháng mấy người khác còn đang luyện hành vân lưu thủy tâm pháp, cuối cùng có hai người luyện thành hành vân, bốn người luyện thành lưu thủy, còn luyện thành hành vân lưu thủy chỉ có một mình Lục Nguyên.
Ba mươi người Bại Giả Tổ thế mới biết thiên tư của Lục Nguyên cao siêu không bình thường.
Hai tháng sau, Pháp Cường Đế Tử bắt đầu đợt huấn luyện cuối về văn tự.
- Ngày hôm nay ta sẽ dạy các ngươi cách ứng đối pháp cổ văn minh văn tự.
Pháp Cường Đế Tử nói:
- Đây là hàng cuối cùng về văn tự.
Nghe Pháp Cường Đế Tử nói cuối cùng dạy cách đối phó pháp cổ văn minh văn tự, lần này ba mươi mốt người đều nghiêm túc. Dược văn tự, phong văn tự, giản văn tự, thật ra cường bằng pháp văn tự. Pháp cổ văn minh vốn cường đại hơn ba văn minh này cộng lại nhiều.
Pháp cổ văn minh bản thân là một trong thế lực cao nhất thiên địa pháp tắc, trên cả thái cổ văn minh.
Cho nên mọi người nín thở tập trung lắng nghe.
Pháp Cường Đế Tử cười cười, nói:
- Đối mặt pháp cổ văn minh văn tự không có cách cố định, điểm này khác với dược, phong, giản văn tự, đây là chênh lệch của cổ văn minh với văn minh bình thường. Văn minh bình thường văn tự tương đối đơn điệu chút, văn tự một văn minh đại thể chỉ có những tác dụng đó, không khả năng có nhiều tác dụng hơn.
- Pháp cổ văn minh văn tự, loại văn tự cổ văn minh này không có đặc điểm cố định, đủ loại tác dụng có hết, thiên biến vạn hóa, nên không có cách ứng đối cố định.
Pháp Cường Đế Tử nhún vai, không phải gã không muốn dạy bọn họ cách đối phó pháp văn tự mà sự thật đúng là như thế!