Hoa Tâm Tổng Giám Đốc

Chương 123

"Vậy bà xã đại nhân nghỉ ngơi trước, chồng đi tắm trước, sau đó sẽ trở lại cùng ngủ với bà xã đại nhân" Cung Thần Hạo cười nói

"Ừ" Lôi Dĩnh cười đáp một tiếng, sao trước kia mình ko phát hiện hắn cũng có khiếu hài hước này? Gương mặt mang theo nụ cười hạnh phúc, nàng nằm trong chăn, hai mắt nhắm lại, thoáng chốc đã an ổn ngủ thiếp đi

Cung Thần Hạo tắm xong, toàn thân nhẹ nhàng khoan khoái ngồi trước giường, nhìn cô gái nhỏ say ngủ, nụ cười trên mặt rất sâu, hắn vén chăn lên, cẩn thận dời nàng vào lòng ngực mình, tay đặt vào hông nàng, sau đó nhìn nàng thật sâu, mở miệng thầm thì một câu "anh yêu em" hôn xuống bờ má nàng, rồi mới thỏa mãn nhắm mắt lại

"Cộc, cộc.... ....."

Hồi lâu, một tràng tiếng gõ cửa vang lên, Lôi Dĩnh từ từ tỉnh lại, phát hiện Cung Thần Hạo cũng đã tỉnh, gương mặt mang theo vui vẻ ngưng mắt nhìn nàng, để cho nàng biết được tất cả ko chỉ là một giấc mơ, là hắn thật sự yêu nàng

Dáng vẻ lười biếng của Cung Thần Hạo rất gần gũi, giống như một đứa trẻ lớn, chẳng qua trên gương mặt hắn hiện tại lại có thêm một phần thương yêu, nàng đối với hắn nở nụ cười ngọt ngào

Liễu Tình đứng ngoài cửa gõ, kêu lên "Hạo nhi, tiểu Dĩnh rời giường, xuống ăn bữa tối"

Tay nhỏ bé của Lôi Tử Huyên cũng vỗ vào cửa, tham gia náo nhiệt kêu "Ba mẹ, rời giường nè.... .....nếu ko tiểu Huyên Huyên sẽ ăn sạch bữa cơm này.... ......"

Cung Thần Hạo , Lôi Dĩnh nhìn nhau cười một tiếng, bọn họ biết con nhóc nghịch ngợm đó đã học được cách uy hiếp người khác, Cung Thần Hạo nghiêng đầu về phía cửa kêu lên "Biết, chúng ta lập tức rời giường"

"Ba mẹ, hai người phải nhanh lên một chút nha! Tiểu Huyên Huyên đi cùng bà nội đến phòng ăn chờ hai người..." Lôi Tử Huyên nói xong, liền bị Liễu Tình lôi kéo rời đi

"Ngủ có ngon ko?" Hắn vì nàng gạt qua mái tóc dài, ngón tay đặt trên cổ nàng

Lôi Dĩnh cười ngọt ngào trả lời "Ừ, rất ngon, ngủ rất sâu , khi tỉnh dậy trời đã tối rồi"

Cung Thần Hạo ko nhịn được cúi xuống, hôn lên đôi môi khẽ hé mở của nàng, để lại một nụ hôn thâm tình, thật lâu mới đành lòng buông ra

Lôi Dĩnh nhất thời đỏ mặt, cúi đầu nói "Chúng ta phải rời giường ,nếu ko , để ông đợi lâu ko tốt" Nói xong, nhanh chóng vén chăn, đi xuống giường

"Buổi tối chúng ta sẽ tiếp tục" Cung Thần Hạo nhìn nàng cố ý cười

Mặt Lôi Dĩnh càng thêm đỏ ửng, nàng vọt vào phòng tắm , gương mặt trong gương đỏ lên như quả táo, nhịp tim cũng đập rất nhanh, đều do hắn ko tốt, tự nhiên khi không lại hôn nàng!

Cung Thần Hạo đi vào, từ phía sau ôm hông nàng, vùi đầu vào cổ Lôi Dĩnh, nhìn gương mặt đỏ trong gương, ko nhịn được trêu chọc, nói "Ôm em cảm giác thật thoải mái, còn nữa, em lúc này, thật khiến cho anh muốn ăn vào bụng"

Cơ thể Lôi Dĩnh căng lên, ánh mắt mở to nhìn hắn trong gương, trong mắt hắn ánh lên dục vọng rõ ràng, sau lưng nàng lại có một vật đang chĩa vào.... ....... (Rin: *cười gian* gì thế ta??)

Trời ạ!! Hiện tại nàng nên làm gì bây giờ? Đẩy hắn ra? Lôi Dĩnh thử cố gắng trốn khỏi ngực hắn, muốn rời đi " Nè.... ... Hạo, chúng ta nên xuống ăn cơm"

"Nhưng mà hiện tại anh rất muốn an em" Cung Thần hạo biểu đạt rõ ràng ý tưởng của mình

"Ách ... ......." Lôi Dĩnh bị ngôn ngữ của hắn hù dọa, cười nói "Hạo. ... ông đang đợi chúng ta đấy! Anh buông tay ra, để em rửa mặt một cái"

Cung Thần Hạo thấy nàng căng thẳng như thế, vội cười nói " Bà xã đại nhân định bồi thường cho anh vào buổi tối sao?"

Ý của hắn là , nếu như nàng ko đồng ý, hắn sẽ ko chịu buông tay, từ trong nụ cười của hắn , Lôi Dĩnh thấy được điều này, nàng gật đầu nói "Được rồi, anh có thể buông tay ra rồi chứ?"

"Dĩ nhiên" Buông tay ra, Cung Thần Hạo nhanh chóng để lại trên môi Lôi Dĩnh một cái hôn, lưu manh cười "Trước ấn cái dấu đã"

Lôi Dĩnh mở miệng định nói thêm điều gì, lại thấy Cung Thần Hạo đi ra khỏi phòng tắm , đứng trước tủ quần áo, cởi áo ngủ ra, chuẩn bị thay bộ đồ thường mặc ở nhà, da thịt màu đồng chắc chắn, ko có một chút thịt dư, nhiệt độ trên mặt vất vả lắm mới chịu hạ xuống lại bắt đầu dâng cao, nàng nghiêng đầu sang chỗ khác, ko muốn nhìn nữa . Từ lúc này nàng đã trở thành một sắc nữ thích nhìn chằm chằm vào thân thể của đàn ông rồi?

Khi Lôi Dĩnh từ trong phòng tắm đi ra ngoài, nàng phát hiện ở cùng hắn rất ngọt ngào, chẳng qua chỉ đơn giản nhìn thấy bóng lưng của hắn, là nàng đã cảm thấy hạnh phúc rồi

Cung Thần Hạo cảm nhận được tầm mắt sau lưng, xoay người lại, duỗi thẳng cánh tay ôm nàng, nhưng Lôi Dĩnh lại lắc mình né tránh, vừa nhấc mắt , nàng lại gặp phải cái nhìn buồn bã của hắn "Bà xã, sao em ko để anh ôm?"

Trên đầu Lôi Dĩnh xuất hiện đám mây đen "Ách.... ....... anh thế này khiến em ko quen, còn nữa, vừa rồi anh đã ôm rồi, nếu để cho anh ôm nữa thì chúng ta ko thể ăn tối, anh ko đói bụng, nhưng em đói bụng, anh phải biết suy nghĩ cho em một chút"

"Sao anh lại ko suy nghĩ cho em, anh nghe người ta nói, trước khi ăn cơm phải "vận động một cái" thì sau đó ăn cơm sẽ càng thêm ngon miệng, anh là vì muốn em ăn ngon nên mới làm như vậy, bà xã đại nhân à, em phải ăn nhiều một chút, mới có thể cao lên nha!" Ánh mắt của hắn lộ vẻ tà khí, vẻ mặt vô cùng gian

Lôi Dĩnh ko nhịn được mở to mắt " Anh nói đùa , ko biết mấy lời này anh nghe từ đâu, em ko thèm để ý tới mấy lời nói lộn xộn của anh!" Nàng ko để ý đến hắn nữa, xoay người, định đi về phía cửa phòng

"Bà xã đại nhân, anh nói là có căn cứ, ko phải nói năng lộn xộn" Cung Thần Hạo đuổi lên trước, ko để nàng mở cửa phòng bước ra

"Ngụy biện" Lôi Dĩnh ko nhìn hắn, nói

Cung Thần Hạo khoác tay lên vai nàng, đầu tựa vào nàng, nhẹ giọng nói " bà xã đại nhân, có ngụy biện hay ko, chúng ta chỉ cần thử sẽ biết"

(Rin: Hạo ca "cáo" quá, thử thì anh được lợi rồi còn gì! )

Lôi Dĩnh ngẩng đầu trừng mắt với hắn, ko nói gì, bởi vì nàng ko biết nên nói thế nào, trầm mặc là sự lựa chọn tốt nhất

Lôi Tử Huyền nhìn hai người đi đến trước bàn ăn, giọng nói ngọt ngào "Ba mẹ, hai người chậm chạp ghê! Tiểu Huyên Huyên ăn được một nửa chén cơm rồi"

"Tiểu Huyên Huyên thật giỏi.... ........" Lôi Dĩnh khen ngợi nó

Sau đó , lại cùng Cung Thần Hạo kêu lên "Ông, ba , mẹ"

"Ngồi đi, người một nhà cùng nhau ăn cơm thật tốt!" Cung Thủ Hằng cười nói, mới vừa rồi nghe Hạo Nhi sẽ dọn đến nhà này ở, hắn rất vui

"Ông, Hạo đã đồng ý với mẹ sẽ dọn về đây ở, sau này chúng ta sẽ cùng ông ăn cơm" Lôi Dĩnh nghiêng đầu nhìn Cung Thủ Hằng dịu dàng nói, tóc trắng trên đầu ông hình như đã mọc thêm nhiều, nhưng tinh thần rất tốt, xem ra thân thể của ông rất khỏe

"Được, đoàn tụ thật tốt, thật náo nhiệt, như vậy thì tiểu Huyên Huyên ko cần phải đi đi về về" Cung Thủ Hằng cười nói

"Đúng vậy!" Liễu Tình phụ họa theo

"Tốt lắm, hiện tại ăn cơm đi, đồ ăn nguội lạnh cả rồi" Liễu Tình ngồi bên cạnh Cung Tề Hân mở miệng nói

Cung Thần Hạo cùng Lôi Dĩnh ngồi xuống, Liễu Tình bắt đầu giúp Lôi Dĩnh gắp thức ăn vào chén, trong miệng nói "Tiểu Dĩnh, ăn nhiều một chút, con gầy quá, ăn cá rất tốt, cả món rau này nữa, rất ngon, cả.... ...... ...."

Cho đến khi Cung Thần Hạo thấy Lôi Dĩnh sắp sửa ăn ko nổi nữa, mới mở miệng chận lại "Mẹ, tiểu Dĩnh ăn ko nổi đâu"

Lôi Dĩnh nhéo một cái vào tay Cung Thần Hạo, nở nụ cười mỉm nói với Liễu Tình " Mẹ, mẹ cũng ăn đi, ko cần gắp thức ăn cho con nữa"

"Ăn, cùng nhau ăn" Liễu Tình nói

"Ông, ông cũng ăn nhiều một chút" Lôi Dĩnh nói với Cung Thủ Hằng

"Ừ" Cung Thủ Hằng cười gật đầu đáp một tiếng

"Ông, tiểu Huyên Huyên ăn no rồi, hiện tại tiểu Huyên Huyên có thể xem hoạt hình hay ko?" Tay nhỏ bé của Lôi Tử Huyên kéo kéo Cung Tề Hân bên cạnh, hỏi

Cung Tề Hân liếc nhìn chén nhỏ của nó , nói "Có thể"

Lôi Tử Huyên vui vẻ vỗ tay "Thật vui.... ..... ba, mẹ, ông cố, bà nội, tiểu Huyên Huyên xem hoạt hình đây!"

"Con bé này thật dễ thương.... ......" Nụ cười trên mặt Cung Tề Hân càng lúc càng lớn, trong nhà có đứa bé, cả nhà đều trẻ đi vài tuổi theo

Hạnh phúc ăn xong cơm nước, sau đó lại vào phòng khách hàn huyên, đề tài tán gẫu vô cùng rộng, nhưng đại đa số đều vây quanh ba năm thời gian Lôi Dĩnh đi Pháp, cả quá trình nuôi dưỡng tiểu Huyên Huyên , người một nhà vui cười, trao đổi

Thời gian tíc tắc trôi qua.... ...... .....

Mãi cho đến khi tiểu Huyên Huyên buồn ngủ làm nũng, muốn ba tắm cho nó

Lên lầu đi vào gian phòng, Cung Thần Hạo ôm Lôi Tử Huyên vào phòng tắm, giúp tiểu Huyên Huyên tắm rửa, Lôi Dĩnh đứng một bên, nhìn hắn giúp tiểu Huyên Huyên tắm rồi đọc truyện cho nó nghe

Hạnh phúc hiện tại ko thể dùng bất kì ngôn ngữ nào để diễn tả được, chẳng qua chỉ có thể nhìn và cảm thụ, khi hắn dỗ tiểu Huyên Huyên ngủ cũng là lúc Lôi Dĩnh vào phòng tắm

Chờ cho nàng đi ra khỏi phòng tắm lại phát hiện tiểu Huyên Huyên ko còn nằm trên giường, chỉ có Cung Thần Hạo dựa người vào giường xem sách

"Tiểu Huyên Huyên đâu?" Nàng hỏi

Cung Thần Hạo đóng sách lại, giương mắt nhìn Lôi Dĩnh lau tóc "Anh ôm nó đến chỗ mẹ, chẳng lẽ em quên lời hứa khi nãy rồi sao?"

Lôi Dĩnh nghe được câu phía sau của hắn, liền hiểu đươc mọi chuyện, nàng định mở miệng nói thêm điều gì đó, thì lại bị hắn duỗi thẳng tay lôi kéo,khiến nàng ko chút nào chuẩn bị trước rơi vào ngực hắn, trong khoảnh khắc, hắn mãnh liệt hôn môi nàng, cuồng nhiệt đòi hỏi sự nhiệt tình của nàng

"Dĩnh nhi, anh muốn em.... ...... ..." hắn cúi đầu hôn nhiệt liệt, ngón tay thật nhanh cởi quần áo trên người nàng

Tay của hắn chạy đến mông nàng, ép mông nàng ề phía mình, để nàng trực tiếp cảm nhận nhiệt tình của hắn

Đầu lưỡi hắn chạy khắp da thịt trắng nõn của nàng, khẽ liếm hai vai rồi chạy xuống ngực Lôi Dĩnh

Nàng phát ra tiếng rên rỉ trầm thấp, khoái cảm run rẩy thiêu đốt tất cả lý trí, khiến nàng ko chịu nổi, chỉ có thể dựa vào người hắn

Xoay người một cái, hắn đặt nàng xuống phía dưới

Một đêm kích tình bắt đầu, đêm còn dài, tình còn nồng.... ...... ...... .....
Bình Luận (0)
Comment