Hoa Trong Mộng - Cả Đời Vì Em

Chương 114


Minh Hoàng Lễ đặt cô ngồi lên bàn họp, sau đó chen vào giữa hai ch ân cô, kéo khoá kéo xuống.
"Em...hơi mệt ạ".

Tuyết Thanh nói.
"Ừm".

Minh Hoàng Lễ cởi qu@n lót của cô xuống, sau đó đến áo lót.

Rồi anh bảo thư ký chuẩn bị cho anh một bộ váy mới.
"Không làm em".

Minh Hoàng Lễ nói.

Bé con nói mệt anh không nỡ hành hạ thêm đâu.
Hơn mười phút sau thì có tiếng gõ cửa anh ra xem thì thấy thư ký, trên tay cô ta cầm hai túi quần áo.

Anh nói một tiếng cảm ơn rồi đóng cửa lại.
Anh mặc quần áo lại cho cô, chỉ có đồ lót anh không mặc lại.

Để cô ngồi lên đùi anh.
"Sao bé cưng lại đến đây? Điện thoại anh hết pin".

Minh Hoàng Lễ hỏi và giải thích mọi chuyện.
"Em...em nghe tin anh bị thương, em sợ".

Cô nói.

Sợ anh có chuyện.

Khi đó lo cho anh vô cùng nên không biết gì nữa.
"Chỉ là nói dối thôi".

Minh Hoàng Lễ kể lại việc mẹ kế muốn mua mạng của anh, cho nên mới bày ra tin anh bị thương.

Không ngờ....bé con lại lo cho anh.

Minh Hoàng Lễ thấy có lỗi vô cùng.
"Anh không sao là em vui rồi".

Hi hi! Sau đó cô ăn một bữa no nê, toàn những món ngon do anh chuẩn bị cả.
Rồi cô được anh bế vào phòng ngủ riêng mà ngủ trưa, nhưng do lạ chổ lăn qua lăn lại một hồi mà vẫn không ngủ được!
Thế là Minh Hoàng Lễ đè cô ra mà hôn hít.

Ai bảo cô không ngủ nhé.
"Ngứa.....".

Cô than!
Minh Hoàng Lễ m*t một bên ngực, ngón tay ở nơi tư m@t kia mà chơi đùa.

Tuyết Thanh chịu không nổi mấy lần kẹp chân lại thì bị anh tách ra.
Đến khi cô đủ ướt thì anh không một chút do dự, thẳng lưng mà đâm vào, thật sâu.

"Á....aaaa".

Anh bế cô ngồi lên người anh, sau đó mà ưỡn hông đâm liên tiếp từ dưới lên.

Cô không chịu được sức mạnh của anh, cho nên gục xuống vai anh.

Không ngừng thở d ốc.
Quá k1ch thích rồi!
"Chậm.....chậm thôi anh....nhanh quá...á".

Cô bị anh đâm đ ến nổi tự mình ngẩng đầu lên.
"Nhẹ thôi mà~~".

Cô không chịu nổi đâu.

Minh Hoàng Lễ cũng nhẹ lại, sau đó để cô nằm lại, th@n dưới luận động tuy có chậm lại nhưng cũng rất nhịp nhàng.

Tuyết Thanh để hai tay lên vai anh, đôi chân lại quấn lấy anh, muốn anh đi vào nhanh hơn.
Minh Hoàng Lễ hiểu ý, anh giơ cao hai chân cô lên.

Sau đó đút vào liên hồi mấy cái, tiếng nước nơi gi@o hợp của cả hai vang lên trong căn phòng im ắng.
Bạch bạch!
Anh làm nhẹ nhàng có, mạnh bạo có, sâu lắng có, mang lại cho cho đủ cả.
Hai thân thể chạm vào nhau, chỉ muốn mãi không tách rời.
Đến khi anh b ắn ra ga giường thì mới thôi làm cô.

Nhưng cô vẫn còn thèm, đôi mắt chớp vài cái nhìn anh đầy e thẹn.
Minh Hoàng Lễ hiểu ý lập úp người cô lại, để cô buông hai chân chống xuống nền nhà, anh đứng xuống, mông cô đưa về phía anh.

Hung hăng đâm vào.
Một trận h0an ái tiếp tục được diễn ra.
"A...".
"Sướng không bé con".

Minh Hoàng Lễ thúc hông một cái thật mạnh.
"A...sướng...".

Tuyết Thanh siết chặt ga giường lại, mặt úp và gối không ngừng nâng m ông cho anh đâm vào.
"Ngoan...cho em sướng nhất đêm nay".

Minh Hoàng Lễ lại đâm vào sâu thêm, bàn tay anh giữ lấy eo của bé con.
- -------------
Khi cô mệt nhoài trên giường ngủ say, anh mới đi ra ngoài phòng làm việc.
Trợ lý thấy tinh thần anh sảng khoái thêm việc không thấy phu nhân bước ra thì tinh ý phát hiện ông chủ vui vẻ cho nên đưa đến một số hợp đồng cho anh ký.
"Xong rồi thì tốt, để cho cô ta biết chân nào không nên động đồ lung tung".

Anh nói với Thanh Phong qua điện thoại.
Chuyện mà Chúc Minh Hoà vừa đi được một đoạn thì bị tai nạn gãy chân.

Chân phải cô ta đã đập nát khung ảnh của bé cưng cho nên anh không thể bỏ qua.
Cô ta tự ý nói mình là vợ sắp cưới của anh là một điều không thể bỏ qua được, cho nên sẵn tiện anh cho bọn họ một bài học để dạy lại con gái mình.


Nếu không dạy được thì lần sao mà cô ta đến đây không chỉ là gãy chân đâu.
Đây cũng chính là lời cảnh cáo của anh gửi đến cho Chúc thị.
"Đuổi việc hai cô lễ tân và bảo an đó chưa".

Anh tắt máy xong thì hỏi trợ lý.
"Rồi ạ.

Tôi đã gửi lời đặc biệt đến một số nơi khác rồi, anh đừng lo bọn họ sẽ không tìm được việc đâu".
"Ừm".

Anh chính là muốn như vậy, cái giá của họ nên trả vì đã xem thường người phụ nữ của anh.

"Nói với lễ tân mới, mỗi khi phu nhân đến lập tức báo cho tôi, sau đó đưa em ấy lên phòng, chỉ có em ấy mà thôi.

Hiểu không?." Nơi làm việc của anh, ngoài các anh em ra, chỉ khi anh cho lệnh vào thì các nhân viên mới dám bước đến.
Anh sợ bé con đợi mệt, rồi lại không quen.

Ưu tiên cho vợ anh chứ.
"Rõ".

Trợ lý nhận lại hợp đồng sau đó rời đi.
Trợ lý cũng nói cho hai nhân viên lễ tân mới biết và các bảo an.
Bảo họ đừng mơ tưởng đến giám đốc nữa, nếu không muốn chết.

Mọi người ở đại sảnh điều biết rõ anh cưng chiều vị phu nhân nhỏ như thế nào cơ mà.
Thậm chí còn bỏ qua vẻ mặt lạnh nhạt đó để mà khom lưng năn nỉ vợ mình.
Điều đó chứng tỏ nếu vợ anh vui thì anh mới vui, nhưng vợ anh mà không vui thì bọn họ sẽ đứng ra chịu trận thay cho anh!
Vợ anh tuy trong nhỏ bé nhưng thật chất rất hung dữ, dễ dàng trị được anh.

Thậm chí có một số nhân viên còn muốn ôm đùi phu nhân nữa!
Minh Hoàng Lễ nói chuyện một lúc với Nhất Hoà, đợi cậu về rồi thì anh mới quay lại vô phòng ngủ.
Cô ngủ tướng rất xấu, đôi khi lăn tới lăn lui cũng không đắp chăn.

Có khi thì nằm muốn rớt xuống giường mà vẫn ngủ say, thậm chí có lúc cô nằm sấp xuống, vùi mặt vào gối hai tay giang ra.
Có khi ngủ cô còn mơ màng leo lên người anh mà đè lên.
Anh đã làm cô được hai tiếng, qua giờ ăn trưa sau đó lại làm thêm một lần nữa, bây giờ anh bước vào thấy cô ngáy khò khò miệng còn chóp chép như đang ăn cái gì nữa.
Bé con vốn không mặc quần áo, cho nên chăn được đắp hờ trên người, nhưng do cô lăn lộn nên chăn đã rơi xuống.

Lộ ra một bên ngực no đủ.

Minh Hoàng Lễ nhìn xuống thì thấy đôi chân dài trắng nõn thì thấy cổ họng mình hơi khô khốc.

Bất giác tự nhiên bước đến bên giường, sau đó vuốt v3 chân cô.
Anh còn vén chân lên, hôn từ mắt cá chân cho đến lên đùi.
"Ngứa...".

Tuyết Thanh giơ chân đạp anh ra, thì bị Minh Hoàng Lễ tóm lấy, anh hiên ngang chen vào giữa hai bắp đùi non mềm đó.
Anh đẩy hai chân cô ra rộng một chút, sau đó hôn lên rốn cô rồi mới di chuyển lên đến ngực.

"Ưm....anh ơi~~~".

Tuyết Thanh mơ màng gọi anh, cảm giác đê mê vẫn còn thôi thúc mình mở mắt ra.
Cô nhìn thấy anh đang làm càn trên người mình, một tay anh x0a nắn liên tục trên ngực cô, một bên được anh cắn m*t nó.
"Á....aaaa".

Hai chân cô bất giác tự quấn lấy hông anh, nơi đó cũng theo cô mà chảy ra một dòng mật dị.ch.
"Tỉnh rồi à".

Minh Hoàng Lễ ngẩng đầu nhìn cô, sao đó hôn lên vành tai của cô.
"Ừm...".

Cô gật đầu.

Bàn tay nhỏ bé xoa đầu anh một cách sảng khoái.
Cô vốn không mặc quần áo, còn anh thì mặc đầy đủ nhưng nơi đó đã sớm có phản ứng và còn căng phồng lên một cách cư.ơn.g c.ứ.ng và đầy tự nhiên.
Tuyết Thanh nghe cộm cộm liền đỏ mặt, nhưng cũng vươn tay đến để cởi thắc lưng của anh xuống.
Minh Hoàng Lễ kéo cô ngồi dậy, họ đối diện với nhau, anh để mặt cho cô tuỳ ý c ởi quần mình, nhưng tay cô hơi run run, thắc lưng cũng cởi không được.
Trán anh lấm tấm mồ hôi, nơi đó càng to lớn thêm.

Cô cố gắng trấn an mình, liều mạng cởi thắc lưng ra cho anh.
"Cạch".

Khi mở được anh nghe được tiếng thở nhẹ nhõm cả người từ cô thì bật cười.
"Quần tây nữa em".

Minh Hoàng Lễ nhắc nhở cô, sau đó cô cởi nút quần của anh, rồi đến khoá kéo, nhưng cô không dám kéo nó xuống.
Anh thấy vậy thì đặt tay cô lên khoá kéo, rồi kéo xuống, cô sợ hãi nhắm chặt hai mắt mình lại!
Anh ôm cô đứng lên thì cô vội quấn lấy anh."Nhìn anh".

Minh Hoàng Lễ nói.
Cô hé mắt nhìn anh, giữa ánh sáng anh như một vị thần.

Mỉm cười, tuy anh chỉ cười nhẹ nhưng cô thấy anh vô cùng đẹp trai, đẹp đến mức tim cô đập liên hoàn như muốn rớt ra ngoài.
Anh đưa cô vào phòng tắm, đứng trước vòi sen, anh vẫn còn mặc áo sơ mi và qu@n lót.

Cô giúp anh cởi áo, sau đó!
Tuyết Thanh thấy mình nên can đảm vì họ đã thân mật biết bao nhiêu lần rồi, thế là vươn tay kéo nó xuống.
Khi không có vật gì bao vây thì nơi đó của anh như một con thú được thoát khỏi lồ ng giam nó liền bật ra.

To lớn, nó thẳng tấp.

Cô nhìn anh rồi sao đó nhìn lấy nó không khỏi nuốt nước miếng!
Của anh lớn quá!
Không nhịn được tò mò, cô chậm rì chạm lấy nó.

Nóng hổi, hơi giật mình nhưng cũng vuốt lên vuốt xuống.
"A...".

Minh Hoàng Lễ được cô chạm vào không khỏi sung sướng.
Minh Hoàng Lễ hơi li3m môi mình, ưỡn hông để cô vuốt cho anh.

Đây không phải là lần đầu tiên anh được cô vuốt, thời gian trước chưa được ăn thịt nên chỉ bảo cô giúp anh ra thôi.
Nhưng khi đã ăn được thịt, ăn mặn thì ăn chay làm sao anh có thể chịu nổi.

Lúc này cô say mê vuốt cho anh, mái tóc dài được cô vén qua tai, khom người xuống muốn ngậm lấy cho anh.
Minh Hoàng Lễ tuy đang nhắm mắt nhưng anh biết, vội bảo đừng.
Cô ngạc nhiên nhìn anh đôi mắt to tỏ ý không hiểu đôi mắt đầy mông lung nhìn anh.


"Sao vậy anh?".
"Em vuốt là được rồi bé cưng.

Không cần làm như vậy đâu".

Minh Hoàng Lễ nói, giọng anh khàn khàn
"Nhưng em từng xem được một bài viết nói là nên làm như vậy sẽ giúp cho anh khoái lạc hơn".

Sau đó cô liền quỳ xuống cúi đầu ngậm lấy c.ự v.ật của anh.
Hai tay cô vịn đùi anh, cô vươn lưỡi mình ra giúp anh.
"Ưm....".

Minh Hoàng Lễ để hai tay mình lên vai cô, th@n dưới anh hơi đẩy nhẹ một chút.
Cô cảm nhận được thứ to lớn này nằm sâu trong cổ họng mình, tuy khó thở nhưng mà thấy anh thích như vậy cô cũng vui theo.
Anh luôn làm cho cô sướng nhất khi họ h0an ái với nhau, thì hôm nay mình cũng muốn làm chút gì đó cho anh, thì mới gọi là tình thú với nhau.
Tuyết Thanh không ngại học hỏi những chuyện này, mà chính cô biết người đàn ông của mình, cho nên cô muốn làm cho anh thoải mái nhất.
Tuyết Thanh hơi nhả ra rồi lại ngậm lấy nó, cứ như vậy mấy lần rồi anh cũng b ắn ra, nhưng không bắn vào miệng cô.
Anh đã rút ra kịp, thứ đó chảy từ ngực xuống đến rốn cô.

Sau đó anh bế cô lên hôn lên môi cô một nụ hôn sâu.

Lưỡi anh khuấy động miệng, không chừa một khoảng trống nào cho cô!
Sau đó anh đè cô ra mà mà đâm vào, tiếng nước trong phòng tắm, xong rồi tiếng nức nở của cô càng khiến anh hung hăn mà ra vào không biết mệt mỏi.
"Chậm.....á".

Anh lại thẳng lưng mà đút vào từ phía sau, cô bị anh ép không chút thương tiếc, th@n dưới anh luận động rất dữ dội, lưỡi anh cũng không buông tha lưng cô, mọi thứ trên người cô điều bị anh càn quấy.
Tuyết Thanh khom người mình xuống, một tay chống lên vách tường, một tay thì vịn lấy hông anh.

Minh Hoàng Lễ từ phía sau đâm vào càng lúc càng sâu.
"Ưm....sâu quá rồi á".

Tuyết Thanh hét lên một tiếng do anh làm liên hồi để b ắn ra.

Sau đó thì thở d ốc.
Anh giúp cô tắm rửa, sau đó cứ thế mà trần như nhộng mà đi ra phòng ngủ.
Để cô ngủ đến tối thì anh mới gọi dậy để đi ăn tối, cô không thèm để ý đến anh nữa!
Cô mệt muốn chết luôn rồi nè!! Toàn thân nhức mỏi không muốn động tay hay động chân.

Chỉ muốn nằm một chổ thôi.
Minh Hoàng Lễ thấy vậy cũng không ép, anh quyết định đêm nay sẽ ở lại đây ngủ một đêm.

Thức ăn được anh chuẩn bị, cô dựa vào đầu giường để mà ăn mấy miếng do anh đút.
"Em muốn ăn cháo".

Tuyết Thanh nói.
"Được".

Anh đem một phần cháo đến bên miệng cô, thổi từng muỗng mới đút cô ăn.
Bị anh đè làm cả ngày cô mệt lắm, ăn xong rồi híp mắt đi ngủ.

Thậm chí còn cảnh cáo anh không được làm nữa.

Anh gật đầu.

Thì Tuyết Thanh mới yên tâm đi ngủ.

Anh mà làm nữa cô sẽ bỏ nhà đi luôn cho rồi, s1nh lý anh mạnh như vậy cô không chịu nổi đâu!
- ---------.

Bình Luận (0)
Comment