Hoa Trong Mộng - Cả Đời Vì Em

Chương 93


Mà cô không biết, lúc kêu lên như vậy như đè nặng lên cọng rơm cuối cùng trong anh, làm d*c vọng trong cơ thể anh phồng lên đến đỉnh điểm.
Minh Hoàng Lễ tách hai đùi cô ra, chen vào giữa hai ch@n nơi đầy mật ngọt đó.
Hô hấp ngày càng nặng nề, anh đưa tay tiến vào trong tiểu tâm hoa chặt chẽ của cô.
Tuyết Thanh ôm lấy cổ anh.

Đau quá.

Cô liên tục kêu đau, anh cũng rất đau lòng nhưng không thể dừng lại.
"Đừng....a....đau".
"Sẽ nhanh hết đau thôi bé con".

Anh hôn lên môi cô, một nụ hôn sâu và ngón tay liên tục ra vào.
"Chậm....".
Cô thì r3n rỉ miệng cứ kêu anh chậm lại, anh và cô đã từng thân mật như thế rất nhiều lần, nhưng lần này khác với những lần đó.
Khi đó chỉ vì muốn cho cô thoải mái, còn hiện tại là phải làm cho cô ướt thì anh mới đi vào bên trông cô được.

Nếu không cô sẽ đau rát và bị thương.
Tuyết Thanh không thích anh làm như vậy đâu.

Bàn tay cô tìm đến thắt lưng của anh, cởi ra.
Anh cũng giúp cô một tay.

Cuối cùng thì cả hai đã khoả th@n nằm dính lấy nhau.

Vật n@m tính của anh đã c.ăn.g tr.ướ.ng.

Anh vuốt lấy nó vài cái.
"Anh đi vào nhé! Đau thì nói anh".
"Dạ....nhẹ thôi nha anh".

Tuyết Thanh nghe Kim Hải Đường nói rất đau khi họ ân ái lần đầu, cũng lén anh xem rồi.
Anh day day môi cô rồi đi vào.
"Á....".

Cô trợn mắt lên.

Đau quá! Nước mắt s1nh lý của cô tự nhiên tuôn ra.

Hu hu!
Móng tay bấu vào hai bên cánh tay của anh, cả người cô không chút sức lực.

Siết chặt lại mọi thứ.
Cô thật chặt chẽ, khiến anh không thể đâm sâu vào thêm được.

"Thả lỏng đi bé cưng".

Minh Hoàng Lễ trấn an cô, anh cũng không di chuyển thêm, để cô thích ứng một cách tốt nhất.
"Em....em không biết".

Hu hu! Cô có biết gì đâu!
"Một lát sẽ hết đau! Thả lỏng nàooo".

Minh Hoàng Lễ dịu dàng nói, anh cũng mở rộng chân cô ra thêm một chút nữa, qua hai ba phút cô uốn éo người mình thì anh biết đã chấp nhận được anh.
Anh thẳng lưng đâm vào thêm một chút, sâu một chút.
Anh nhấp người từ từ, chậm rãi.

Mới bắt đầu nên anh không vội vàng lắm, anh cứ rút ra rồi lại đâm vào.

Mỗi một động tác nâng niu cô hết mực.

Chỉ cần cô nhíu mày hay nhăn mặt lại thì anh cũng sẽ dừng.
Chân cô tự động quấn lấy hông anh, điều đó chứng tỏ cô đã h@m muốn hơn.

Anh hơn nhanh một chút.
"Nhẹ....nhẹ thôi.....aaaa".

Sao...sao anh nhanh quá vậy.
Tuyết Thanh có chút không thích ứng kịp mà! Bàn tay cô trượt dần dần xuống, đến khi ở trên giường thì anh bắt lấy hai chân cô.
Dùng sức đâm thật sâu vào.
Cô hét lên thì bị nụ hôn như vũ bão của anh ngăn lại.

Mọi thứ điều bị anh nuốt lấy tất cả.
Cô rên rĩ thì anh càng ra vào nhiều hơn.

Cô kêu anh chậm thì anh hì hục làm nhanh hơn.
Hiện tại anh có chút không khống chế được bản thân mình.
Trong phòng chỉ còn lại tiếng bạch bạch của sự giao h0an hai thân xác mà thôi.
.....
"Bé mệt....".

Tuyết Thanh đã khàn cả giọng.
Nhưng anh chỉ nói, một lát nữa nhé bé cưng.!
Khi nào thì kết khúc anh lại không hề nói.
Anh bế cô ngồi lên đùi anh, không hề rút ra, tay anh chống ở giường, hông chuyển động mãnh liệt lại mạnh mẽ.
"Hu hu...đừng mà...a....tha cho bé đi".
"A....sâu quá....ư....".
"Hu hu....hu hu.....không muốn....".

Từng tiếng nấc nghẹn của bé con khiến cho Minh Hoàng Lễ dường như không biết kiểm chế, hăng say luận động, hăng say làm việc chính sự.
Đôi gò b ồng đảo của bé con cạ cạ vào ngực anh.

Khiến anh thêm hưng phấn từng cú liên hồi, những cái nhấp người rút ra rồi lại đi vào rất sâu.
Vì mới trải qua ân ái lần đầu, anh còn mê mẩn cô, cho nên không kiểm soát được.
Minh Hoàng Lễ thấy cô đã gục lên vai anh vì mệt, mái tóc ướt đẫm dính vào lưng.

Anh để cô nằm lại xuống giường, anh hơi rút ra.
Mặc dù còn luyến tiếc.

Nhưng anh không nỡ.
Anh nhấp người thêm vài cái rồi mới triệt để lấy ra tất cả.

Khi anh lấy ra thì một dòng t.i.nh d.ị.ch nồng đậm kèm theo chút máu xử nữ tuôn ra.
Trên c.ự v.ậ.t của anh cũng dính một chút máu.

Anh biết cô đã đường đường chính chính, chính thức trở thành người phụ nữ của anh.
"Em...khát...".

Cuối cùng cũng được nghĩ rồi.

Mệt chết cô luôn.

Mím môi không hài lòng.
Minh Hoàng Lễ cứ thế tr@n truồng đi rót nước cho cô khi cô nói khát nước.

Tuyết Thanh nhìn cặp mông của anh mà thèm, tròn hơn mông của cô luôn!
Đáng ganh tỵ với anh ghê đó.

Đúng là xấu xa ghê, đàn ông mà cũng hơn phụ nữ nữa!
Tuyết Thanh vẫn ngại nên kéo chăn che lại cơ thể đang trần như nhộng của mình.
"Uống đi em".

Anh kê nước lại gần môi cô? Bé con nhận lấy uống hết cả ly nước đó.
A!! Đã quá đi thôi vậy đó! Uống xong cô li3m môi.

Thật thoải mái.

Cô buồn ngủ rồi, nên liền ngáp một cái.
Nhưng anh lại nói: "Anh bế em đi tắm rồi ngủ nhé".
"Thôi! Bé ngủ một lát tắm sau đi anh...oáp".

"Không được! Tắm rồi mới ngủ".

Minh Hoàng Lễ kéo cô ngồi dậy và bế đi vào phòng tắm.
Anh đặt cô nằm vào bồn, giúp cô xả nước ấm.

Tuyết Thanh híp mắt hưởng thụ được anh tắm cho mình.
Hai tay cô đặt lên thành bồn.

Minh Hoàng Lễ cũng ngồi vào bồn, ban đầu anh tắm cho cô không chút tạp niệm nào nhưng khi thấy đôi gò b ồng đảo của cô đầy dấu hôn thì anh lại muốn thành sói.
Ngón tay anh luồn lách qua khe cửa kín đáo của cô.

Rồi đi vào, do mới vừa làm xong lại còn ở trong nước cho nên anh rất dễ đi vào.
Cô siết chặt thành bồn.

Rên rĩ.

Thích quá!!
Minh Hoàng Lễ hài lòng với biểu cảm của cô anh ra vào vài cái liền rút tay ra, ngay lập tức anh đút mình vào trông cô.
Ở trong bồn tắm có chút chặt hẹp nhưng không hề ảnh hưởng đến hai người.
Anh liên tục ra vào, khiến cho nước trong bồn văng tung toé ra, tiếng nước ào ào cộng thêm tiếng ộp ẹp do tác động từ thân thể.
Cô chịu không nổi sự tấn công dồn dập của anh, nên đã dùng sức cắn vào vai anh, móng tay cũng cào trên lưng anh.
Tiếng thở d ốc pha thêm chút nức nỡ càng khiến trong phòng tắm một màn đầy ngọt ngào.
.....
Không biết qua bao lâu anh mới buông tha cho cô, nhưng cô biết trên lưng anh có rất nhiều vết cào của cô để lại kèm theo dấu răng do sung sướng mà cô cắn vào anh.
.....
Khi anh bước ra trên tay còn bế cô, không có bất kỳ thứ gì che chắn.

Cả hai cứ thế tr@n truồng tiến lại giường ngủ.
Anh nhìn thấy vệt máu đỏ thẫm của cô, đôi mắt anh hơi ẩm ướt, bé con dâng hiến tất cả cho anh.
Cô lúc này đã mệt đến nhấc tay không nỗi luôn rồi nhưng vẫn cố gắng hé mắt hỏi anh: "Anh....có thích không ạ".

Tuyết Thanh sợ anh không thích.
"Thích! Thích chết anh luôn rồi bé cưng ơi.

Anh chỉ muốn giao cái mạng này cho em".

Minh Hoàng Lễ hôn lên trán cô.

"Sẽ chỉ mãi làm với em".
L@m tình xong, ôm người yêu ngủ thì trên cả tuyệt vời luôn rồi.

Cô úp mặt vào ngực anh.
"Dạ".

Nhận được câu trả lời của anh cô rất vui, nhưng vì buồn ngủ quá nên cô không muốn nói gì thêm nữa, cứ thế chui rúc vào lòng anh mà ngủ ngon.
"Ừm! Anh rất thích, nhưng vẫn còn thèm".

Mới có hai lần anh vẫn còn muốn cô.

"Ngủ đi cục cưng".


Cô mệt rồi không nên dày vò cô nữa.
Cô cười rồi cũng nhanh chóng thiếp đi, cô đã thật sự ngủ say.

Hai thân thể tr@n truồng ôm lấy nhau.
Ngoài kia nắng nóng nhưng bên trong căn phòng đầy vẻ ngọt ngào.
- -----------
Đúng là đến hơn tám giờ tối cô mới chậm chạp hé mắt mình.
Thân thể cô rã rời luôn rồi, không buồn động đậy hay nhúc nhích một chút nào.
Quá mệt mỏi....!nhưng rất vui đó nha.
Lấy chăn che lại mình chỉ chừa ra mỗi đôi mắt trong sáng to tròn.
Mình thuộc về anh rồi...
Minh Hoàng Lễ dậy từ sớm nhưng ôm cô gái nhỏ ngủ bên cạnh quyến luyến không rời.

Mà anh không nỡ phiền lúc cô đang ngủ cho nên anh đã đi ra ngoài.
Vào phòng tắm anh mới thấy, ngay cổ mình và hai bắp tay anh toàn là vết cào của cô.
Mà anh không thấy đau chút nào nhỉ, ngược lại còn thấy k1ch thích như điên vậy đó.
Khi anh thay quần áo bước ra thì cô nằm trên giường lộ ra đôi chân dài, Minh Hoàng Lễ nhớ rất rõ đôi chân này đã quấn lấy hông anh vô cùng mãnh liệt.
Cảm giác vẫn còn tồn tại.

Mới vừa được ăn thịt cho nên anh có chút h@m muốn cô đến lạ thường.
Thậm chí anh vẫn còn muốn cô thêm mấy lần nữa, nhưng sợ cô mệt cho nên vẫn kiềm lại.
Anh chỉnh nhiệt độ vừa phải, sau đó đắp chăn lại rồi mới đi ra ngoài.
Cầu hôn bao nhiêu đó là không đủ.

Nếu cô mà đủ tuổi anh sẽ kéo cô đi đăng ký kết hôn ngay lập tức.
Sau đó tổ chức hôn lễ thật hoành tráng và lãng mạn, để cho cả thế giới này biết cô là vợ anh.
"Lão đại".

Thanh Phong thấy anh bước xuống thì liền gọi.

"Tôi đã giải quyết xong chuyện nhà họ Hà".
"Ừm! Đừng để họ đến phiền phu nhân".
Thanh Phong gật đầu, anh ta cũng thấy như vậy sẽ rốt hơn.
Minh Hoàng Lễ ngồi một lúc thì kêu người chuẩn bị cơm tối cho bé cưng ăn, cô ngủ dậy thì sẽ đói.
Cô đã dậy rồi nhưng vẫn lười, nằm quấn chăn xem điện thoại.
"Bé cưng.

Dậy rồi à".

Minh Hoàng Lễ mở cửa bước vào thì thấy cô.
"Vâng".

Cô cũng không quay lại nhìn anh, cô đang chơi game.
Tuyết Thanh nằm úp xuống giường, chăn thì đắp hờ mà thôi.

Đôi chân đang ở ngoài đung đưa.
Minh Hoàng Lễ bước đến vỗ vào mông cô một cái..

Bình Luận (0)
Comment