Hoắc Tổng, Mời Tiếp Chiêu!

Chương 12

Hơn chín giờ sáng, Niên Nhã Tuyền đang buồn ngủ muốn díp mắt, bị đám người bên ngoài phòng Đa Chức Năng tiếng Pháp rộn rộn ràng ràng đánh thức.

Cô rõ ràng nhìn thấy người bu chật ních ở cửa phòng học với cửa sổ, chỉ trỏ cô, kiểu như đang xem thường nhìn cô, "Đó không phải là Niên Nhã Tuyền lớp 22 sao, còn không biết xấu hổ mà ngủ nữa?"

"Thật sự làm ô uế trường học của chúng ta mà, tính cách tùy tiện như con trai thế kia, còn dám mơ tưởng đến Hoắc Thiếu!"

"Chứ gì nữa, thật sự là đê tiện đến mức không còn gì có thể đê tiện hơn."

"Bùm!"

Mọi người nhỏ giọng lầm bầm, bị một tiếng vang thật lớn cắt đứt, mọi người thấy Hàn Huệ Minh vỗ lên bàn, đều nhát gan giải tán ngay lập tức.

Nhị Thế Tổ Hàn Huệ Minh này, trong trường nổi danh không tốt lành gì, cũng là một trong những nhân vật mà mọi người không dám chọc đến.

Chỉ có một hai đứa Nhị Thế Tổ không sợ chết từ cửa phòng học đi vào phòng học của Niên Nhã Tuyền khiêu khích, "Bạn học Niên, nghe nói cậu thích Hoắc Thiếu?

Ai? Cô thích ai? Hoắc Thiếu? Hoắc Lăng Trầm?

Niên Nhã Tuyền mắt liếc hai người đứng ở cửa," Ai nói cho cậu biết đấy? "Thấy cô đánh không chết anh ta! Dám tạo lời đồn cho cô!

" Ha ha ha, bạn học Niên, chẳng lẽ cậu còn không biết sao? Cậu đã nổi tiếng rồi đấy, cả thế giới đều biết cậu tỏ tình với Hoắc Thiếu rồi! "

" Đúng vậy đấy, cậu trong rừng cây hô to, Hoắc Lăng Trầm, em yêu anh, toàn thế giới đều biết hết! Ha ha ha ha! "Nam sinh đầu đinh nói, lúc nói đến sáu chữ Hoắc Lăng Trầm em yêu anh này, còn cố ý bắt chước khẩu khí của Niên Nhã Tuyền.

Trong nháy mắt Niên Nhã Tuyền vỡ mộng, lúc trong rừng cây cô gọi Hoắc Lăng Trầm, chung quanh rõ ràng không có người mà, vì sao ai cũng biết hết vậy.. Ủa, không đúng, còn có hiệu trưởng của bọn họ..

Chẳng lẽ là Lục Khải Hàng nói?

* * * Chắc đúng tám chín phần!

Trong lòng đại khái biết tình huống như thế nào, táo bạo hướng về hai thằng Nhị Thế Tổ ngoài cửa lớp rống lên một tiếng," Ngậm miệng! Cút về lớp hết đi! "

Hai Nhị Thế Tổ bị một cô gái rống lên như vậy lập tức dừng lại, mặt mũi có chút khó chịu. Bọn họ trước đó chỉ nghe nói Niên Nhã Tuyền lớp 22 tương đối trâu bò, nhưng chưa từng được chứng kiến cô trâu bò đến cỡ nào.

Hai nam sinh đầu đinh với cơ thể 210 cân (=105 kg) dáng người cao 168cm nhìn lẫn nhau một thoáng, rất ăn ý hai tay ôm ngực đi về phòng Đa Chức Năng, cuối cùng dừng bước trước mặt Niên Nhã Tuyền. Nam sinh đầu đinh cầm sách vở trước mặt Niên Nhã Tuyền lên, khiêu khích ngã ngớn trên bàn học trước mặt cô.

Mọi người lớp 22 thấy cảnh này, toàn thể đều lập tức đứng dậy, tất cả đều bay vọt ra khỏi phòng học.

Thứ ngu xuẩn! Lại có hai đứa thần kinh dám chọc Niên Ca của bọn họ, vì phòng ngừa bị liên lụy tới mình, bọn họ thôi thì chọn né tránh chỗ khác vậy.

Chưa tới nửa phút, trong phòng học chỉ còn lại hai Nhị Thế Tổ và đám bằng hữu giúp đỡ Niên Nhã Tuyền.

Niên Nhã Tuyền dựa lưng vào bàn học sau lưng Hàn Tuệ Minh, hướng về phía hai người đó mỉm cười, hai Nhị Thế Tổ ấy lập tức thay đổi sắc mặt. Cái này.. Niên Nhã Tuyền này, cười lên sao lại đẹp như vậy chứ?

Ngay khi tên mập mạp đối diện Niên Nhã Tuyền xém chút chảy nước miếng đến nơi, cô gái vốn dĩ đang ngồi chỗ trên ghế, bỗng nhiên đứng dậy, cầm lấy sách tên đầu đinh vừa rồi ném đi, liên hồi đập vào mặt của nó.

Khiến cho tên đầu đinh đau đến mức kêu lên tiếng heo," Con nhỏ thối này.. A! "Sách vừa rơi trên mặt đất, lại thêm một nắm đấm chào hỏi con mắt của hắn, nam sinh đầu đinh trong nháy mắt biến thành một con gấu trúc.

Hàn Tuệ Minh ngồi trên bàn học của mình thu hồi nắm đấm, thổi thổi ngón tay vừa đánh bị đau," Cũng không chịu hỏi thăm thiên hạ một chút, Niên Ca là ai, mà dám đến trêu chọc! Ngứa đòn sao? "

Cùng lúc đó, một cái bình giữ ấm cũng bị ném qua, lần này đến phiên tên mập mạp kêu rên, bởi vì Trịnh Hiểu Kha ném cái bình nước, vừa vặn nện ngay trên đầu của hắn.

" Mấy người.. mấy người chờ đó cho tôi! "Tên nam đầu đinh nhìn nhóm của mình người ít thế yếu, cố nhịn đau, bàn tay run run lấy điện thoại di động từ trong túi ra, gọi một cú điện thoại," Bảo một vài anh em đến phòng Đa Chức Năng tiếng Pháp trên lầu ba! "

Dám trong phòng học đánh nhau ẩu đả, chỉ sợ cũng chỉ có mấy tên Nhị Thế Tổ này thôi!

Niên Nhã Tuyền tiếp tục tựa vào trên bàn học, duỗi lưng một cái," Khi nào có người đến gọi tớ! "

Rõ ràng không để bọn chúng vào mắt, hai thằng Nhị Thế Tổ bị tức đến kém chút nữa thì thổ huyết.

Hàn Tuệ Minh vỗ vai của cô," Ngủ cái gì mà ngủ, trước tiên xử lý hai thằng khốn này trước đã rồi muốn ngủ thì ngủ! "Gần đây thường xuyên chơi chung với Niên Nhã Tuyền, cơ hội để đánh nhau của cậu ta đều ít đến đáng thương, còn đang rầu tay ngứa chân ngáy đây, thì lại có hai người này dâng lên tận cửa.

Niên Nhã Tuyền bất đắc dĩ đứng lên, lui lại một bước, một cước đá cái ghế mình vừa ngồi khi nãy trúng đùi tên nam sinh đầu đinh cách cô gần nhất.

" Á! "Tên đầu đinh đang lơ là sờ con mắt, lại phải ôm hai chân vừa bị đập trúng của mình.

Thằng mập bởi vì bị Trịnh Hiểu Kha dùng bình nước đập một cái, đang nhớ lại đòn giáo huấn trước của Trịnh Hiểu Kha. Thư Trạch Nam và Lâm Uyển Oánh đứng dậy, song song với Trịnh Hiểu Kha, ánh mắt khinh miệt nhìn tên mập đang run lập cập," Đến đây, Chị mày nhường chú em một chiêu! "Lâm Uyển Oánh hất mái tóc dài của mình ra phía sau, hai tay ôm ngực, chờ thằng mập bước tới.

Trong cả phòng học bởi vì một động tác đánh nhau của Niên Nhã Tuyền, bầu không khí lập tức khẩn trương hẳn lên, năm đấu với hai, hai Nhị Thế Tổ theo bản năng rụt cổ lại.

Thư Trạch Nam là học sinh tốt, không biết đánh nhau, giống với thường ngày, rất tự giác đi đến cửa phòng học canh chừng cho bọn họ.

Mấy anh em mà tên đầu đinh gọi tới rất nhanh đã có mặt rồi, cho dù như vậy, hai người cũng đã bị đánh thành cái đầu heo luôn rồi. Che lấy gương mặt bị sưng thành cái bánh bao, thằng đầu đinh chỉ vào Niên Nhã Tuyền," Nhanh lên, đánh con nhỏ kỹ nữ này cho tao, chính là nó.. "

" Đang làm gì vậy hả? "Mấy người còn chưa kịp động thủ, một âm thanh thong thả vang lên, hấp dẫn ánh mắt mọi người.

Người trên hành lang chen lấn ở cửa ra vào quá nhiều, tâm tư của Thư Trạch Nam cũng đặt trong phòng học, người đàn ông đột nhiên xuất hiện, cậu thật sự không thấy.

Không đợi cậu ấy thông báo, một thân ảnh gầy gầy cao ráo liền xuất hiện ngay cửa lớp, là hiệu trưởng - Lục Khải Hàng.

Có lẽ đã được sách vở hun đúc trong thời gian dài, khí chất ôn tồn lễ độ, nho nhã ôn nhu.

Phòng làm việc của hiệu trưởng

Mười đứa sinh viên, xếp hàng thành chữ Nhất (-), ngoan ngoãn đứng thành một hàng.

Người của Lục gia ở Việt thành, trong số đó không ai là có thể chọc vào. Dù cho không phục, cũng phải thành thực đứng cho vững.

" Nguyên nhân xảy ra chuyện này."Rốt cuộc vẫn là người đã 30 tuổi, Lục Khải Hàng so với mười đứa học sinh trước mặt, tính tình vẫn trầm ổn hơn nhiều, âm thanh đều đặn trầm thấp vô cùng hấp dẫn.

Tên nam sinh đầu đinh vừa hé miệng, liền bị một ánh mắt hung tợn của Niên Nhã Tuyền trừng cho ngậm miệng lại.

Hừ! Chỉ biết đánh nhau thôi chứ gì? Hôm nào đó anh ta tìm một cao thủ Boxing, từ từ nhẹ nhàng đầm thắm dạy dỗ cô thành tài!

Lục Khải Hàng thu những động tác nhỏ của bọn họ vào đáy mắt, ánh mắt trên người cô gái hào kiệt ngạo mạn bất tuân * dừng lại thêm hai giây.

*Bất tuân: Trời không sợ, đất không sợ

Niên Nhã Tuyền, tính cách này giống ai đây? Có lẽ nguyên nhân là do từ nhỏ không có mẹ quản giáo..

Lục Khải Hàng đẩy khung kính trên sống mũi, hỏi tên từng đứa một khác trong mười mấy người đó, đưa cho phòng Giáo Vụ gửi thư giúp đỡ Niênemail.

Duy chỉ có tên của Niên Nhã Tuyền lại không hỏi, về điểm này, tất cả mọi người bao gồm cả Niên Nhã Tuyền, đều nghi ngờ nhìn Lục Khải Hàng, tâm tư khó dò.
Bình Luận (0)
Comment