Hoắc Tổng, Mời Tiếp Chiêu!

Chương 14

Đối phương rất nhanh trả lời lại, "Không cần đâu Hoắc tổng, tôi không có thời gian, tôi bề bộn nhiều việc, tất cả tài sản của anh tôi không lấy một đồng nào, tôi không cho rằng chúng ta còn có chuyện gì khác có thể trao đổi với nhau, làm phiền anh rồi."

Đúng vậy, người được cái gọi là vợ anh yêu cầu tay trắng ra đi, Hoắc Lăng Trầm cảm thấy rất có ý khí. Nếu như hắn nhớ không lầm, cô gái đó mới hai mươi tuổi? Lên đại học không phải chính là lúc rất cần tiền sao?

Niên Thịnh qua đời sớm, vì sao cô ấy lại chọn ly hôn vào lúc này?

Hai mươi tuổi.. Hoắc Lăng Trầm lại nhớ tới phần tài liệu trước kia, Niên Nhã Tuyền kia cũng hai mươi một tuổi, đã bắt đầu biết câu dẫn các loại đàn ông rồi. Con cái bây giờ thật không biết an phận, vậy người vợ trên danh nghĩa của anh..

"Cô có người mà cô thích rồi sao?" Nếu như là vậy, anh có thể ký tên ly hôn.

Kỳ thật anh chưa từng làm việc kéo dài như thế, nhưng vì có liên quan tới vợ anh, Hoắc Lăng Trầm vẫn có chút áy náy, dù sao vì công việc của anh quá nhiều, chỉ có thể cho cô một danh phận.

Cuộc hôn nhân hữu danh vô thực này.

Còn nữa, danh hiệu Hoắc phu nhân này, vợ của hắn cũng không mấy quan tâm. Đối phương vẫn luôn rất yên phận, ba năm qua những ai biết anh đã từng kết hôn, vẫn chỉ là mấy người lúc đầu thôi.

Lần này đối phương ngừng ba phút mới trả lời, một đoạn rất dài, "Đúng vậy, nhưng xin Hoắc tổng cứ yên tâm, ba năm qua tôi chưa từng làm gì có xin lỗi với Hoắc tiên sinh. Dù rằng đã có người thích, tôi cũng vẫn duy trì khoảng cách, cho nên Hoắc tiên sinh phiền ngài có thể ký tên thành toàn cho chúng tôi không?"

Cô làm gì thích ai đâu chứ, cho dù có, cũng chỉ là trước kia.. Đã trôi về quá khứ rồi.

Bây giờ cô nói như vậy, là muốn anh ta dứt khoát ký tên, dù sao thì người quân tử có vẻ đẹp trưởng thành.

Trả lời Hoắc Lăng Trầm hai ba tin nhắn, Niên Nhã Tuyền đã bắt đầu sốt ruột, tên Hoắc Lăng Trầm này sao lại lề mề như vậy chứ? Không phải chỉ là kí có cái tên thôi sao? Lằng nhà lằng nhằng, giống như có tình cảm với cô vậy.

Ha ha..

Có điều, suy nghĩ kỹ một chút, trên thế giới này, đoán chừng cũng chỉ có cô mới dễ nói chuyện như vậy nhỉ! Chồng của mình ở bên ngoài không ngừng thay đổi đàn bà, cho tới bây giờ cô cũng không quản, chuyện này nếu như đối với một người phụ nữ khác, đoán chừng đã sớm nhảy dựng lên rồi.

Nghĩ tới đây, Niên Nhã Tuyền tựa hồ đã hiểu Hoắc Lăng Trầm đang do dự chuyện gì.

Lần này Hoắc Lăng Trầm quả nhiên đồng ý, chỉ là, "Được, nhưng mà chuyện này cô cứ nói trước một tiếng với ông nội, nếu như ông nội đồng ý, tôi sẽ lập tức ký tên."

Dù sao cuộc hôn sự này, cũng là do ông nội một tay thúc đẩy.

Ông nội hắn? Ông nọi của Hoắc Lăng Trầm là ai? Cô cũng không biết mà? Lúc trước kết hôn với anh ta, vẫn là do bố của cô trực tiếp cầm một phần của giấy đăng ký kết hôn đưa cô ký tên, chỉ nói một câu, Gả cho cậu ta rồi con sẽ không hối hận, sau đó.. không có sau đó nữa.

Cô đi tìm ông nội của anh ta?

Còn nữa, "Ông nội của anh, sao anh không tự đi mà tìm? Hoắc tổng muốn tôi đi làm người xấu? Khỏi nghĩ cũng biết là quá đẹp mà!"

Niên Nhã Tuyền cười nhạo, lão hồ ly lớn hơn cô sáu bảy tuổi này, quả nhiên rất đáng ghét! Xấu hổ giống như Mục Quắc Quắc vậy!

Hoắc Lăng Trầm vuốt vuốt điện thoại di động của mình trong tay, cô vợ này của anh, quả nhiên vẫn là một cô nhóc, tính tình thì không tốt. Nhìn ngữ khí trong nội dung tin ngắn, chẳng mấy ai dám nói chuyện với anh như vậy.. Không đúng, còn một người, là Niên Nhã Tuyền, khẩu khí nói chuyện chỉ có mạnh hơn chứ không kém hơn!

Ý thức được mình lại nghĩ tới Niên Nhã Tuyền này, Hoắc Lăng Trầm rất bực bội.

Vốn là không có tâm tư nhớ đến mấy cô sinh viên như vậy, dứt khoát trả lời tin nhắn với vợ của mình, "Ông nội ở New York, cô có thể đi được!"

"..."

Niên Nhã Tuyền mắng tục một câu, xém chút ném luôn cái điện thoại! Cuối cùng, thật sự là không nỡ ném lên tường, thôi thì ném lên giường cũng được vậy.

Sau một hồi khá lâu, mới run rẩy nhặt điện thoại của mình từ trên giường lên, trả lời Hoắc Lăng Trầm một câu, "Họ Hoắc kia, xem như anh lợi hại! Ngày mai tôi sẽ đi New York, nếu ông nội anh không đồng ý ly hôn, tôi sẽ đứng mãi trước cửa nhà họ Hoắc!

" Tùy cô! "

Hoắc Lăng Trầm ném di động qua một bên, anh ta đã đồng ý với ông nội là không ly hôn, nhưng vợ anh đâu có đồng ý. Nếu như cô thật sự muốn ly hôn, vậy thì đi mà thuyết phục ông nội anh đi, chuyện này bình thường mà, cũng không biết cô tức giận gì chứ.

Ngây thơ! Tùy hứng!

Đọc xong hai chữ sau cùng, khiến Niên Nhã Tuyền tức đến trước mắt chỉ còn lại một mảng tối đen, cô cố gắng để mình nguôi giận," Bình tĩnh, bình tĩnh, Niên Nhã Tuyền, đó là chồng mình đó, chồng chân chính đó! Là người mà mình đồng ý kết hôn, không tức, không tức bình tĩnh.. "

Chuyện ly hôn, trao đổi không có kết quả, Niên Nhã Tuyền càng buồn bực hơn, cô thực sự không thể bay một chuyến đến New York để tìm ông nội?

Than thở cả ngày, lúc chiều, Hàn Huệ Minh sụp đổ bịt lỗ tai lại," Niên Ca, gần đây cậu bị gì vậy, cậu nói đi chứ! Cậu nói nhanh chút có được không? Có phải cậu tới thời kì mãn kinh rồi không? "

Ánh mắt Niên Nhã Tuyền u oán nhìn chằm chằm Hàn Huệ Minh," Tớ phiền đấy "Phiền cái nghiệt duyên giữa cô với Hoắc Lăng Trầm!

" Phiền cái gì, thì nói chứ! Chúng tôi giúp cậu giải quyết! "Hàn Huệ Minh lớn tiếng nói, Lâm Uyển Oánh và Trịnh Hiểu Kha vội vàng gật đầu phối hợp.

Niên Nhã Tuyền càng phiền, nói gì? Nói chồng cô là Hoắc Lăng Trầm, cô muốn ly hôn? Nhưng Hoắc Lăng Trầm không đồng ý?

Nghĩ tới đây, Niên Nhã Tuyền cười hai tiếng quái dị, chứng nhận kết hôn cũng không có trong tay cô. Không có chứng thực gì thì nói cho bọn họ những chuyện này, mấy người này thật sự sẽ đưa cô vào bệnh viện tâm thần, xem xem cô có phải bị chứng vọng tưởng rồi không!

Dù sao đối phương là Hoắc Lăng Trầm! A! A!

" Nếu không như vậy đi, buổi tối hôm nay tớ có một buổi tiệc, dẫn cậu đi phóng túng chút được không? "Hàn Tuệ Minh nhớ lại chuyện hồi sáng bố nói với cậu, lúc đầu cậu cự tuyệt, nhưng nếu như Niên Nhã Tuyền muốn đi, cậu cũng có thể thay đổi chủ ý.

Niên Nhã Tuyền ỉu ỉu xìu xìu gật đầu, được thôi, cô đoán rằng là vì trong thời gian dài không ra ngoài du lịch, quá phiền muộn, đi ra ngoài chơi một chút giải sầu có lẽ sẽ tốt hơn chút.

Trịnh Hiểu Kha muốn đi tham gia tiệc sinh nhật của bạn học cũ, tối hôm nay Lâm Uyển Oánh có việc, Thư Trạch Nam vội vàng học tập vì chuẩn bị thi nghiên cứu sinh, cũng chỉ có hai anh em họ là nhàn nhã.

Nghe nói là tham gia tiệc hội, Niên Nhã Tuyền dựa vào lựa chọn lễ phục dạ hội màu đỏ mà Hàn Huệ Minh nói với cô, chọn một thỏi son môi màu đỏ.

Ngay khi cô nhìn thấy kiểu dáng của bộ lễ phục, cô không nhịn được cong khóe môi lên, Sao.. lại mặc bộ lễ phục dành cho người lớn thế này, vừa lộ lưng, không nằm trong phạm vi hợp khẩu vị của cô có được không?

" Hàn Huệ Minh Baby, còn có thể làm huynh đệ được không? "Cô không chấp nhận bộ lễ phục trong tay nhân viên giới thiệu, trừng mắt về phía nam nhân to con bên cạnh.

Hàn Huệ Minh cười xấu một tiếng," Những người có mặt tối nay đều là lão làng trong giới kinh doanh, trang điểm ăn vận đẹp chút, lỡ như nhìn trúng vị tổng tài nào đó, có thể trực tiếp dắt về nhà.. Hắc hắc! "

Nói còn chưa dứt lời, trên đùi Hàn Huệ Minh chịu một cước, Niên Nhã Tuyền rút chân của mình về, cầm bộ lễ phục màu đỏ kia, bước vào phòng thử đồ.

Mặc thì mặc, tốt xấu gì cô cũng là phụ nữ!

Mấy phút sau

Hàn Huệ Minh khoa trương kêu lên một tiếng, con mắt nhìn Niên Nhã Tuyền như muốn rơi thẳng ra ngoài," Tớ nói này Niên Ca.. À, không, tiểu tỷ tỷ Nhã Tuyền, đây là lần đầu tiên tớ cảm thấy cậu giống một cô gái đấy!"

Bộ lễ phục dạ hội dài thướt tha màu đỏ rực bó eo lộ lưng, bao lấy cơ thể cô. Dáng người không quá gầy, cũng không quá béo, hết thảy đều vừa vặn.
Bình Luận (0)
Comment