Hoắc Tổng, Mời Tiếp Chiêu!

Chương 20

Bên kia điện thoại Trọng Hải Trình dừng lại một chút, hỏi một đằng, trả lời một nẻo, "Phu nhân, vậy bây giờ cô đang ở đâu?" Cô ấy sẽ không đi thật đấy chứ..

Quả nhiên!

"Tôi ở New York, vừa xuống máy bay, lạnh quá đi!" Niên Nhã Tuyền nhịn không được run lập cập.

Trong nước vẫn là mùa thu, bên này đã âm mấy độ rồi.

Trọng Hải Trình im lặng há to miệng, Niên Nhã Tuyền chạy tới New York thật rồi, "Phu nhân cô cứ đi uống ly cà phê trước đã, tôi bảo người qua đón cô." Cho dù Niên Nhã Tuyền với Hoắc Lăng Trầm chưa ly hôn một ngày, thì một ngày đó Niên Nhã Tuyền vẫn là Hoắc phu nhân, nên có đãi ngộ dành cho Hoắc phu nhân, không được thiếu sót dù chỉ một chút.

Lúc đầu muốn cự tuyệt, nhưng nhìn ra bầu trời bên ngoài trên bông tuyết bay đầy xuống đất, Niên Nhã Tuyền vẫn nên xoay người đến quán cà phê thì hơn.

Phòng chăm sóc đặc biệt

Cô trợn tròn mắt nhìn trong phòng bệnh, ông lão khô gầy như củi trên người cắm các loại dụng cụ đường truyền, an tĩnh nằm trên giường bệnh.

"Ông nội thế này là sao?" Cô nhẹ nhàng hỏi người tài xế đến sân bay đón cô vẫn đang ở bên cạnh.

Tài xế thành thật trả lời, "Thưa Phu nhân, Lão gia mấy năm gần đây thân thể vốn không tốt. Ba năm trước sau khi lâm một trận bệnh nặng, vẫn luôn hôn mê đến bây giờ."

* * * Thật đáng thương.

Niên Nhã Tuyền thương hại nhìn ông lão không hề nhúc nhích, haizz, vốn nên là độ tuổi có con cháu đầy đàn an hưởng tuổi già, lại thống khổ nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt.

Từ bệnh viện ra, Niên Nhã Tuyền nâng tay phải lên đón lấy một mảnh lại một mảnh bông tuyết, tay đã đông cứng mới rút về. Lấy điện thoại di động ra nhắn tin cho Hoắc Lăng Trầm, "Tình hình hiện tại của ông nội, vì sao không nói tôi biết trước!" Hại cô đi một chuyến tới đây.

Bất quá, nghĩ đến trước mắt ông ấy cũng là ông nội của cô, Niên Nhã Tuyền bất đắc dĩ lại hỏi tài xế bên cạnh, "Bình thường là ai chăm sóc Lão gia?"

"Có hộ lý chuyên môn, Hoắc tổng với Lão Phu nhân cũng thường xuyên lui tới.

Niên Nhã Tuyền hỏi thêm một vài vấn đề tượng trưng, mới rời khỏi bệnh viện.

Nơi nghỉ ngơi do Trọng Hải Trình sắp xếp từ trước, nơi này là bất động sản của Hoắc Lăng Trầm ở New York. Vào phòng mới biết được, Trọng Hải Trình sắp xếp cho cô tới ở trong căn biệt thự mà Hoắc Lăng Trầm đến ở nhiều nhất mỗi lần anh tới New York.

Trọng Hải Trình thật rất có tâm, đáng tiếc cô với Hoắc Lăng Trầm hữu duyên vô phận..

Ngồi máy bay mười mấy tiếng, chưa kịp nghỉ ngơi lại phải đến bệnh viện, giờ phút này Niên Nhã Tuyền không muốn động đậy cơ thể nữa.

Nhưng nghĩ đến đây là phòng của Hoắc Lăng Trầm, giường của Hoắc Lăng Trầm, cô cố chịu mỏi mệt đi tắm rửa, sau đó thì vừa ngã đầu xuống ngủ ngay.

Tập đoàn ZL

Hoắc Lăng Trầm đem số văn kiện đã xem xong để một bên, nhìn thoáng qua tin nhắn trên điện thoại di động, trả lời lại mấy chữ," Cô cũng đâu có hỏi. "

Hôm qua nhận được tin nhắn xin bỏ qua cho Mục Quắc Quắc của người được gọi là vợ hắn, Hoắc Lăng Trầm rất cạn ngôn, đề nghị ly hôn rõ ràng là cô ta, lý gì mà cái tin nhắn đó đọc cứ như là hắn đang cầu xin cô ly hôn vậy? Còn dám ra điều kiện với hắn?

Sau đó cất điện thoại vào, rồi ngẩng đầu nhàn nhạt hỏi Trọng Hải Trình," Bây giờ cô ta ở New York thế nào rồi. "

Cô ấy? New York? À! Trọng Hải Trình sửng sốt một chút, trong nháy mắt hiểu rõ Boss đang hỏi ai," Phu nhân từ bệnh viện thăm Lão gia rồi trực tiếp về biệt thự trên đường lớn trong núi, trước mắt vẫn đang nghỉ ngơi trong biệt thự. "

" Ừm, khi nào cô ta về nước? "

" Chuyện này thì tôi không hỏi, phu nhân hình như vẫn chưa đặt vé. "

" Tất cả lịch trình vào ngày mai đẩy ra sau, đặt một vé máy bay đi New York cho tôi. Đi thăm ông nội chút, thuận tiện trực tiếp đàm phán chuyện ly hôn với cô ta luôn. "

" Vâng, Hoắc tổng! "

Niên Nhã Tuyền vất vả đến New York một chuyến, lúc đầu muốn vui vẻ thưởng ngoạn* luôn, nhưng nhìn thấy tin nhắn Weixin Mục Quắc Quắc gửi cho cô bảo cô của cô bị tai nạn xe.

*thưởng ngoạn: Du lịch

Cô đã gọi điện cho dượng rồi, hỏi tình huống hiện tại của cô, cũng may không nghiêm trọng lắm. Nhưng cô không yên tâm, liền trực tiếp thu thập hành lý ra sân bay.

Cho nên, cô đằng trước vừa leo lên máy bay trở về nước, đằng sau Hoắc Lăng Trầm đã có mặt ở New York, hai người trong lúc vô tình bỏ qua danh nghĩa vợ chồng và cơ hội gặp mặt đàm phán chuyện ly hôn.

Hoắc Lăng Trầm từ New York trở về đã là sáu ngày sau, còn chưa kịp nghỉ ngơi thì phải đến câu lạc bộ tư nhân Kinh Đô gặp một vị khách quan trọng.

Màn đêm chậm rãi buống xuống, chiếc Bentley cấu hình thấp đang băng băng trên con đường nhựa rộng lớn.

Lúc này là giờ cao điểm lúc tan tầm, đường Thập Tự hơi kẹt xe. Hạ cửa kính xe xuống, Hoắc Lăng Trầm lấy ra một điếu thuốc lá rồi bật lửa, hít một hơi thật sâu để làm dịu đi sự mệt mỏi của mình.

Xe bị kẹt ở đầu một cái hẻm nhỏ, trong hẻm nhỏ có một đám người, bảy tên đàn ông vây vòng áp một cô gái lên mặt tường.

Khi anh thấy rõ bộ dáng của cô gái đó, Hoắc Lăng Trầm phun một ngụm khói mù, che khuất một tia khác lạ trong ánh mắt.

Tám người không có quá nhiều dây dưa, khi một tên đàn ông vừa nâng tay lên, đồng thời cô gái liền giơ chân lên đá tên chuẩn bị động thủ một cái bay ra ngoài.

Trọng Hải Trình bị kẹt xe cảm thấy có chút phiền toái, sợ "ông tổ" đằng sau phát cáu, vừa phiền lòng ánh mắt liền bắt đầu liếng thoắng khắp bốn phía.

Cho đến khi tiếng kinh ngạc vang lên," Hoắc tổng, đó, đó không phải là.. Phu.. Niên Nhã Tuyền sao? "Trời ạ, phu nhân nhà mình thân là con gái mà cùng một hai ba bốn.. Bảy tên đàn ông đánh nhau?

Hoắc Lăng Trầm bóp tắt tàn thuốc, phun ra một vòng khói cuối cùng," Ngậm miệng! "Mắt anh đâu có mù, đương nhiên nhìn thấy người đang đánh nhau là nha đầu thúi kia.

Trọng Hải Trình đẩy cửa xe ra muốn đi xuống, chỗ ngồi đằng sau truyền đến âm thanh băng lãnh của người đàn ông," Xuống xe rồi thì cũng đừng có lên xe nữa! "

"... "

Một câu nói cứng rắn khống chế bước chân của Trọng Hải Trình lại." Nhưng mà.. "

Hoắc Lăng Trầm không để ý đến hắn, tám chín tên bảo an đều được huấn luyện nghiêm chỉnh cũng có thể đánh lại được, nếu như thua trước bảy tên lưu manh này, vậy coi như Hoắc Lăng Trầm anh đã nhìn lầm người.

Đốt điếu thuốc thứ hai, Hoắc Lăng Trầm không để lại dấu vết nhếch nhếch khóe môi," Cậu cứ đi chậm chậm đi, tôi đi trước."

Hội sở cách đây không xa, nếu như lái xe đi, có thể phải lách từng chút một, nếu đi bộ, trong vòng hai tiếng đồng hồ là có thể tới nơi.

Trong hẻm nhỏ, Niên Nhã Tuyền vừa đuổi hết bọn lưu manh đi thì khom người xuống, hai tay vịn đầu gối thở dốc.

Cô chỉ muốn đến phòng vệ sinh gần đây thôi, đã đụng phải một đám lưu manh như vậy rồi. Kế đây là địa bàn của hội sở cao cấp Kinh Đô, trị an cũng không tệ lắm, cho nên Lâm Uyển Oánh mới chọn đến đầu đường ở đây hát.

Cũng cho nên, bọn lưu manh này đột nhiên xuất hiện, khẳng định là có người sai khiến, đáng tiếc.. Một người cô cũng chưa bắt được đều đã bỏ chạy hết toàn bộ.

Ngay lúc này, sau lưng của cô vang lên tiếng bước chân trầm ổn hữu lực, Niên Nhã Tuyền vừa mới chiến đấu xong lập tức đề cao cảnh giác. Khi cảm nhận được người sau lưng đang cách cô rất gần, đồng thời cô nhanh chóng duỗi hai tay ra, chuẩn bị tấn công người đó.

Chỉ là, không có hiệu quả như trong dự đoán, cô vừa xoay người sang, còn chưa đụng được đối phương, đối phương liền vọt đến sau lưng cô.

* * * Học võ được gần mười năm, một chiêu này Niên Nhã Tuyền có thể nhìn ra, người sau lưng cô là một cao thủ võ lâm.

Bảo an trên du thuyền, hoặc là đám lưu manh vừa rồi, người này có thể chỉ cần giơ một cánh dùng ba phần lực, thì có thể quật ngã toàn bộ.

Mà cô phải cần đến hai cánh tay dùng bảy tám phần lực..
Bình Luận (0)
Comment