Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)

Chương 215

Các bạn vào group facebook để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
**********



Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu


Tôi chỉ cần nghĩ tới việc Liễu Long Đình sắp chết rồi, trong lòng tất nhiên vô cùng sảng khoái. Có điều bây giờ Vu Anh kêu tôi đi tìm Thần Sông, muốn Thần Sông giúp tôi bỏ cái thai đi, trở về sinh hoạt bình thường.

Tôi nhìn căn phòng toàn xác chết của nữ, nghĩ tới trước đó bản thân bị Liễu Long Đình lăng nhục và chà đạp tôn nghiêm, tôi không cam tâm cứ thể im lặng rời đi. Nếu anh ta nhất định sẽ chết, vậy tôi muốn tận mắt nhìn anh ta chết, chỉ khi nhìn thấy anh ta sắp mất mạng, nhìn anh ta đau đớn chết đi, như vậy mới có thể khiến hận ý của tôi với anh ta biến mất.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu


Tôi quay đầu nhìn Vu Anh bên cạnh mình, cô ấy vốn luôn không tán thành chuyện của tôi và Liễu Long Đình, thậm chí vì chia rẽ chúng tôi cái gì cũng dám làm, mưu kế nào cũng bày ra, còn bây giờ, không ngờ tới cô ấy cũng sợ uy quyền của Liễu Long Đình. Cô ấy đang là Tiên gia, vì sao lúc Liễu Long Đình giết Bạch Tiên, cô ấy không ngăn cản hoặc nói chút gì đó với tôi.

Có điều Vu Anh đúng là đang lo lắng cho tôi, tôi cũng không muốn giải thích nhiều với cô ấy, chỉ nói một câu: “Tôi không đi, tôi muốn tận mắt nhìn Liễu Long Đình chết." "Cô có thể sống được không còn không biết được đâu? Cô đi nhanh đi, nếu không Liễu Long Đình từ phòng tắm ra thì không đi được nữa."

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu


Vu Anh sốt ruột nói, cô ấy vừa nói vừa đồng thời đẩy tôi ra ngoài, giống như sợ tôi sẽ chết trong tay Liễu Long Đình.

Tôi biết nguyên nhân Vu Anh đi theo tôi, là vì trước đẩy cô ấy muốn tu thành chính quả với tôi, bây giờ đền thờ của tôi bị Liễu Long Đình khống chế, đồng thời sau này có thể tôi cũng sẽ không đi theo con đường này. Quan hệ của tôi và Vu Anh mặc dù không tệ, nhưng giao tình của chúng tôi cũng không tốt đến mức cô ta khẩn trương về sự sống chết của tôi, tình nguyện liều mạng ngăn chặn Liễu Long Đình để tôi chạy trốn. “Muốn đi thì cô đi đi, tôi nói, tôi muốn nhìn Liễu Long Đình chết.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu


Tôi trả lời Vu Anh lần nữa. Trong lòng thầm nghĩ Liễu Long Đình dùng tôi trao đổi với Thần Núi, vậy tức là tôi có tác dụng gì đó với Thần Núi. Dù sao ân oán của tôi và Thần Núi là nhờ Liễu Long Đình mà thành, tôi không tin Thần Núi làm một giao dịch với Liễu Long Đình thì ân oán của bọn họ sẽ biến mất. Đến lúc đó, nếu tôi có thể kích động Thần Núi đối phó với Liễu Long Đình thì sẽ có một trò hay để nhìn. Cho dù Thần Núi không đồng ý với yêu cầu của tôi, vậy tối thiểu tôi cũng đang dũng cảm tiến lên trên con đường giết chết Liễu Long Đình.

Thấy tôi vẫn luôn không đồng ý, Vu Anh hơi tức giận, nhưng vẫn nhẫn nại khuyên tôi rời đi, nếu tôi không rời đi, sau này Liễu Long Đình sẽ càng tàn bạo hơn, tôi vẫn còn trẻ, không nhất thiết tự khiến mình chịu tội lớn như vậy. Tôi không biết rốt cuộc Vu Anh muốn gì, tôi đã nói không đi vẫn cứ luôn khuyên tôi đi, việc này khiến tôi nổi nóng. Cả Liễu Long Đình cũng vậy, anh ta vẫn luôn ở trong phòng tầm thời gian dài như vậy cũng không thấy ra, Vu Anh còn nói lớn tiếng vậy, anh ta không thể nào không nghe thấy gì, chẳng lẽ anh ta thật sự không sợ tôi mang theo Ngân Hoa trong bụng trốn đi? Hay anh ta đã sớm đoán được Vu Anh sẽ nói những lời này với tôi, cổ ý ở trong đó xem kịch, đợi tới lúc tôi trốn đi thì anh ta đã cho người mai phục sẵn. Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu


Tâm tư Liễu Long Đình quả quỷ dị, quỷ dị tới mức người khác không thể hiểu được anh ta đang nghĩ gì? Mặc kệ anh ta nghĩ gì, tôi nói không đi là không đi. Lúc Vu Anh vẫn luôn khuyên tôi mà không có hiệu quả, Liễu Long Đình mặc quần áo từ trong phòng tắm đi ra, cũng không biết tôi có nhìn lầm không, tôi cảm thấy Vu Anh đứng cạnh mình đang dùng ánh mắt trao đổi gì đó với anh ta, Vu Anh đột nhiên không nói gì, vội vã đi vào trong Tiên đường.

Liễu Long Đình tầm rửa xong, lúc này mới vô cùng chán ghét những có thi thể nữ ô uế trên đất, anh ta một bên lau đầu, một bên kêu m Quan m tới, bảo m Quan m xử lý hậu quả, đừng để Thành Hoàng phát hiện. m Quan m vẫn là tảng đá cứng đầu vạn năm như trước kia, ngoan ngoãn xuất hiện trước mặt chúng tôi, đợi Liễu Long Đình dặn dò xong, trên người anh ta bắt đầu tản ra những luồng khí đen. Luồng khí này bao phủ lên các thi thể trên mặt đất, trên người anh ta lộ ra âm khí, giống như có thể ăn mòn tất cả vật chất. Chẳng mấy chốc, những cỗ thi thể trên mặt đất và cả hương vị hư thối trong không khí đều biến mất không còn dấu vet.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu


Thảo nào Liễu Long Đình dám quang minh chính đại bày tiệc xác người trong nhà, nếu anh ta không có m Quan m có thể giúp mình xử lý hậu quả sau đó, e rằng anh ta không dám lớn mật càn rỡ như vậy.

Liễu Long Đình chờ trong nhà sạch sẽ rồi, mới quay đầu nhìn tôi, cười như không cười, hỏi: “Lúc nãy Vu Anh muốn giúp cô chạy trốn." "Đúng thì sao? Không đúng thì sao? Không phải giờ tôi vẫn đang ở đây sao? Cũng không nhọc công anh bắt tôi về lại." Tôi bình tĩnh nói với Liễu Long Đình. “Vì muốn thấy tôi chết mà cả chút cơ hội sống sót cô cũng không cần?” Lúc Liễu Long Đình nói những lời này với tôi, hai cánh môi mọng nước lộ ra vẻ bóng loáng mềm mại hơi cong lên, tạo thành nụ cười mười phần khinh thường. “Tất nhiên. Tôi trả lời dứt khoát: "Không phải anh nghĩ là vì tôi không nỡ bỏ anh đấy chứ?" “Tốt nhất vẫn là cô muốn nhìn tôi chết, đừng si tâm vọng tưởng gì với tôi." Lúc Liễu Long Đình nói những lời này, cảm xúc anh ta vô cùng nghiêm túc, cũng không để ý tôi, quay người đi vào trong phòng, đồng thời không thèm chốt cửa.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu


Cửa ngoài lúc này mở rộng, hàng xóm đối diện theo bản năng bịt kín miệng mũi từ đi từ trong ra, nhìn thấy cửa phòng mở, bản thân tôi bẩn thỉu ngồi trên ghế salon, người đó đi hai bước tới gần cửa phòng, chắc là định hỏi tôi xem vì sao nhà này mấy ngày nay lại có mùi thối như vậy, nhưng người đó đi tới cửa lại không ngửi thấy mùi kỳ lạ nào nên không đi vào, ấn thang máy đi xuống dưới. Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Ngoài hành lang yên tĩnh không một ai, hình như Liễu Long Đình thật sự không sợ tôi bỏ trốn, anh ta muốn bắt tôi đi trao đổi với Thần Núi vậy mà còn yên tâm để tôi một mình trong phòng. Tôi cũng dò xét nhìn quanh, xác thật không có khí tức khả nghi nào, Liễu Long Đình không bố trí bất kỳ ai trông coi.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu


Việc này khiến tôi có chút không nắm được chân tướng, anh ta thật sự khác với ngày thường. Bình thường anh ta làm việc mười phần kín đáo, nếu không có niềm tin tuyệt đối thì sẽ không để lộ sơ hở. Bây giờ anh ta bình thản không định làm gì là vì chắc chắn tôi sẽ không bỏ trốn sao?

Dù sao tôi cũng không có ý định đi, cũng không rời đi, tôi cũng muốn biết Liễu Long Đình trao đổi tôi lấy cái gì. Tôi đi gội đầu tắm rửa, làm xong hết rồi, Hoàng Tam Nương cũng tới. Cô ấy nhìn tôi, thái độ không khác gì trước kia, nói với tôi câu đã lâu không gặp, rồi hỏi han ân cần, chờ Liễu Long Đình, cả ba cùng nhau ra ngoài.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu


Thần Núi lấy núi làm nhà, đồng thời là người có thói quen độc lại độc vãng. Muốn tìm anh ta vô cùng đơn giản, chỉ cần tìm một chỗ có núi là có thể tìm được. Hiện giờ, tôi và Liễu Long Đình cùng ngồi trên xe, không ai nói lời nào, bầu không khi có chút trầm mặc, vì thế tôi nói: "Không phải bảo lập tức đưa tôi cho Thần Núi sao? Chủ nhân Ngân Hoa của anh sắp ra rồi, anh sao lại có vẻ không vui vậy? Cái này có chút khác thường nha!"

Trong giọng nói của tôi đây vẻ chọc tức, Ngân Hoa giáo chủ là chủ nhân của Liễu Long Đình, Liễu Long Đình là chó săn của cô ta.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu


Liễu Long Đình thấy tôi nói chuyện chọc tức anh ta, cũng không thèm để ý tới tôi, quay người ngầm phong cảnh bên ngoài cửa xe. "Vừa rồi có phải anh muốn thả tôi đi không?" Tôi lại gần hỏi Liễu Long Đình, hình như tôi đã có thể loáng thoáng nhận ra anh ta nghĩ gì rồi? Anh ta không phải biết phải đưa tôi cho Thần Núi sao, dựa vào mối thù giữa tôi và Thần Núi, Thần Núi không giết tôi sẽ không từ bỏ. Mặc dù Liễu Long Đình nói với tôi những lời tổn thương tới cùng cực, canh giữ lỏng lẻo giống như đang cho tôi cơ hội bỏ trốn vậy, đồng thời còn cho tôi hai lần cơ hội, một lần lúc anh ta đi tắm, một lần lúc anh ta đóng cửa phòng không thèm nhìn tôi.

Nếu tôi đoán đúng, hai lần cơ hội này, tôi đều không làm như ý nguyện của Liễu Long Đình.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu


Liễu Long Đình nghe tôi nói vậy, hừ lạnh một tiếng: "Cô cảm thấy tôi sẽ từ bỏ người tôi thích mấy trăm năm chỉ để cô có đường sống sao? Cô trong mắt tôi chẳng là gì cả.

Liễu Long Đình nói xong vừa đúng lúc Hoàng Tam Nương quay đầu lại nói: “Hai người có gì thì giải quyết nhanh lên, Thần Núi đã chờ ở phía trước rồi."

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu


Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Bình Luận (0)
Comment