Các bạn vào group facebook để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé! **********
Nhưng khi nghe thấy tiếng Phượng Tổ Thiên gào thét, tim tôi như tan nát, đau đớn của tôi đã giảm bớt, nhưng Phượng Tổ Thiên thi không, khi anh ta nhìn thấy miệng vết thương trên mặt tôi, biểu cảm giống như người bị hủy đi gương mặt chính là anh ta, đau đớn, buồn bã, tuyệt vọng, tức giận.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Khi Phượng Tố Thiên không còn gào thét nữa, anh ta tiếp tục cúi đầu nhìn tôi, anh ta đưa tay ra muốn nhẹ nhàng chạm vào vết thương trên trán của tôi, nhưng anh ta sợ tôi đau nên anh ta chỉ có thể ra sức ôm tôi vào lòng, sức ôm anh ta nhẹ như khi chạm vào máu thịt trong người anh ta, sợ tôi lại rời đi một lần nữa.
Nhi, lần này tôi sẽ không tha thứ cho anh ta nữa, anh ta đối xử với cô như thế nào, tôi sẽ đòi lại anh ta gấp mười lần!”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Khi Phượng Tổ Thiên nói, dù là giọng điệu hay biểu cảm, anh ta đều không muốn che giấu sự căm ghét của mình với Liễu Long Đình, lòng căm thù của anh ta lúc này còn dữ dội và tàn bạo hơn tôi, như thể dù bắt cứ lúc nào, ở bất kì đầu, anh ta muốn băm vắm cơ thể của Liễu Long Đình thành hàng ngàn khúc đều nhau.
Vẻ mặt của Thần Sông lúc này cũng rất tức giận, nhưng có ta lý trí hơn Phượng Tổ Thiên rất nhiều, và nói với Phượng Tổ Thiên: "Lúc trước, tôi vẫn luôn nhớ rằng Bạch Tô thích Liễu Long Đình, vì vậy tôi nhẫn nhịn với anh ta, nhưng tôi không nghĩ rằng anh ta lại càng ngày càng độc ác, loại người này làm sao có thể thành tiên được? Bây giờ Bạch Tô lựa chọn kết hôn với anh, anh có trách nhiệm và nghĩa vụ phải bảo vệ cô ấy. Hiện giờ, tôi không phải vì giúp anh, mà tôi là vi muốn giúp Bạch Tô thoát khỏi sự khống chế của Liễu Long Đình nên mới hợp tác với anh, nhưng tôi có một yêu cầu, nếu Liều Long Đình chết, chúng tôi sẽ cho Bạch Tô lựa chọn, xem cô ấy muốn đi cùng anh hay đi cùng tôi, bây giờ anh thậm chí còn không phải là thân. Hiện tại, những kẻ thù bị chúng ta giết ở kiếp trước đang dân sống lại, tôi có thủy cung Thần Điện, nhưng anh không có gì cả. Nếu Bạch Tô đi theo anh, tương lai sẽ phải phiêu bạt khắp nơi. Vậy khi thời gian đến, chúng tôi sẽ cho Bạch Tô một sự lựa chọn. Cho dù cô ấy chọn đi theo ai, cô ấy vẫn sẽ được tự do."
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Ban đầu, Phượng Tổ Thiên vẫn còn đắm chìm trong nỗi đau vì vết thương trên mặt của tôi, bây giờ khi nghe Thần Sông nói về một vấn đề thực tế như vậy, có thể khi đánh đổi thần vị để có được sự tự do và ba ngàn thiên anh ta đã nghĩ đến kết quả này, nên lúc này cũng không nói lời nào nữa, nhẹ gật đầu, coi như đã hứa với Thần Sông rồi vùi mặt vào tóc của tôi.
Phượng Tổ Thiên vì tôi mà đánh mất tất cả, nếu ngay cả tôi, mà anh ta cũng không có được, thì anh ta đã mất tất cả, trên đời này, ngoài anh ta ra, có lẽ không có người thứ hai nào ngốc như anh ta, nhưng những việc làm ngu ngốc của anh ta cũng là tôi, nhưng trái tim tôi đau vì anh ta, khi anh ta buồn, trái tim tôi cũng buồn cùng anh ta, nếu như tôi có thể gặp được anh ta sớm hơn thì tốt biết bao, nhưng vận mệnh luôn trêu người, những chuyện tôi tệ sẽ xảy ra trước, rồi đến khi tôi bị tổn thương, thương tích đầy mình, lại ban cho tôi những điều tốt đẹp, khiến tôi cảm thấy không xứng đáng và áy náy vì điều đó.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Hiện tại chuyện đã giải quyết xong xuôi, chúng ta bắt đầu thảo luận cách đối phó với Liễu Long Đình, Phượng Tố Thiên vừa nghe thấy lời Thần Sông nói, đoán chừng trong lòng anh ta cũng đã xác định tôi sẽ chọn Thần Sông. Dù sao, ở cùng Thần Sông cũng sẽ yên bình hơn so với khi ở cùng anh ta, vì vậy khi chúng tôi nói chuyện, Phượng Tố Thiên năm chặt tay tôi. Đối với sự căm hận tôi dành cho Liễu Long Đình, cũng xem lần với một nửa nỗi buồn không muốn chia xa của tôi.
Nhưng khi nghe Thần Sông nói chuyện với Phượng Tổ Thiên, tôi mới biết, không phải chỉ một mình tôi nhìn không ra Liễu Long Đình mạnh đến mức nào, mà ngay cả Thần Sông và Phượng Tổ Thiên cũng không biết Liễu Long Đình lợi hại đến mức nào, Thần Sông đã từng chiến đấu Liễu Long Đình nhưng vẫn không phản đoán được, nhưng bây giờ cho dù không phán đoán được nữa, hiện tại ba người chúng ta cùng nhau, Thần Sông có thủy quân, Phượng Tổ Thiên có ba vạn thiên binh cũng đã ở sản trên trời, hơn nữa tôi còn có một cái còi phượng hoàng, cho dù Liễu Long Đình có mạnh đến đâu cũng không thể có năng lực cường đại, chỉ cần dẫn dụ anh ta tới mép nước, khúc sông lộng gió này chính là nơi chốn cất của Liễu Long Đình.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Muốn dẫn dụ Liễu Long Đình đến bờ sông cũng không phải là việc khó, nếu Liễu Long Đình phát hiện tôi mất tích, anh ta nhất định sẽ đi tìm, dù sao Liễu Long Đình đối xử không tốt với tôi, tôi tự biết địa vị của tôi trong lòng anh ta. Anh ta luôn nghi ngờ rằng kiếp trước tôi đã cho anh ta tiên ẩn và cũng đưa cho anh ta sáo Phượng Minh, anh ta chỉ muốn được xác nhận. Anh ta buông tha cho Ngân Hoa giáo chủ, không đi cùng cô ấy, cũng chỉ bởi vì nghi ngờ nhận lầm người, hơn nữa anh ta rất ích kỉ, những đồ vật của anh ta chỉ có thể thuộc về anh ta, hiện tại tôi bị Thần Sông mang đi, trước khi anh ta chán tôi, anh ta sẽ không buông tha cho tôi.
Hơn nữa, đối với anh ta mà nói, tôi được coi là một nỗi ám ảnh, lúc trước vì Ngân Hoa giáo chủ, anh ta đã cắt đứt tất cả con đường mà anh ta có thể tu luyện thành thân. Người trả giá cũng là vì muốn được báo ơn, mà khi đã bảo ơn, thì sẽ có những kỷ vọng và yêu cầu cao hơn đối với người kia. Đây là trường hợp của con người, thậm chí cả động vật cũng vậy. Anh ta đã chán ngấy việc báo ơn quá lâu vẫn không được hồi đáp, mà còn mất tất cả những gì mình có, bởi vì Ngân Hoa giáo chủ chưa bao giờ đáp lại tình yêu của anh ta, mà chỉ đơn giản là lợi dụng anh ta, vì vậy anh ta cam tâm tiếp tục sẵn lòng cho đến khi nhận được hồi đáp từ Ngân Hoa giáo chủ, mà sự xuất hiện của tôi, một người thay thế hoàn toàn thỏa mãn mong muốn của anh ta dù là tinh thần hay thể xác, một khi thỏa mãn được khát khao thì sẽ kéo theo chiếm hữu, tất cả những việc mà anh ta không thể làm với Ngân Hoa giáo chủ, tất cả những thống khổ mà anh ta chịu đựng, đều trút hết lên người tôi, bởi vì anh ta cho rằng tôi chỉ là người thay thế, nên anh ta có thể tùy ý chà đạp tôi, nhưng hiện tại, trên thực tế, tôi cảm thấy được, dù là người thay thế hay là người thật, đổi với Liễu Long Đình cũng không có gì khác biệt, anh ta đã lựa chọn phản bội lại Ngân Hoa giáo chủ, không thể tự mình trở về bên cạnh Ngân Hoa giáo chủ được nữa. Cho dù tôi không phải là người đã đưa sáo cho anh ta, thì tôi cũng là đối tượng để anh ta trút giận lâu dài, anh ta sẽ không dễ dàng bỏ qua cho tôi. "Các người hay đi nói với anh ta rằng tôi bị các người bắt tới đây, Liễu Long Đình nhất định sẽ tới." Tôi nói với Thần Sông.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Thần Sông quay sang nhìn tôi với một khuôn mặt vô cùng xinh đẹp, như là đang suy nghĩ cái gì, phất tay áo giơ lên lửa giận hướng ta xông tới, tản đi, sau đó nói với tôi: "Liễu Long Đình thật rất xảo quyệt, cô có nghĩ rằng anh ta sẽ không đến bởi vì anh ta biết chúng ta đang đợi anh ta ở đây? Chờ cơ hội khác?”
“Sẽ không, anh ta không sợ chết, anh ta nhất định sẽ đến. Lời nói của tôi vô cùng kiên định, mà ngay khi tôi vừa dứt lời, quả thật giống như lời tôi đã nói, tôi cảm nhận đực khí tức của
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Liêu Long Đình.
Anh ta đã đến.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Khi Liễu Long Đình tự mình đến bờ sông, anh ta nhìn thấy tôi, Thần Sông và Phượng Tổ Thiên ở cùng nhau, vì cách nhau quá xa, nên tôi không nhìn rõ vẻ mặt của anh ta, nhưng chắc chắn Liễu Long Đình cũng biết Phượng Tổ Thiên Thần Sông và tôi ở cạnh nhau, tình cảnh của anh ta chắc chắn sẽ rất nguy hiểm,
Nhưng ngay cả khi Liễu Long Đình biết mình lúc này đang rất nguy hiểm, anh ta cũng không có ý định rời đi, mà Phương Tổ Thiên luôn lấy tay tôi, vừa nhìn thấy Liễu Long tới, anh ta liền cố gắng khống chế cơn giận của mình. Hai tay anh ta giờ
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
lên trời và biến thành một con phượng hoàng to lớn, và thứ gì đó giống như một bánh xe tròn khổng lồ từ trên người anh ta bay lên bầu trời. Đột nhiên, bầu trời xanh của bị bao phủ bởi những đám mây đen, bên trong những đám mây trên bầu trời vang ra tiếng hô chém giết, các chiến binh mặc áo giáp bạc, cầm một thác nước từ trên trời đổ xuống người Liễu Long Đình, Thần Sông cũng biến thành thân hình thật sự của cô ta, chân của cô ta hóa thành một cái đuôi khổng lồ, trong tay giơ lên một thanh trường kiếm, dòng sông sau lưng cô ta lập tức vỡ tung, vô số thủy quân từ trong nước xông ra, cùng với thiên binh, vây quanh Liễu Long Đình thành một vòng tròn lớn, hai người trong đó bay lượn trên vòng tròn lớn, bạch khi không ngừng từ trong cơ thể của bọn họ tràn vào cơ thể Liễu Long Đình
Nước sông cuồn cuộn, bầu trời lóe lên những tia chớp vang dội, từng tia sét đánh vào cơ thể Liễu Long Đình, lúc này Liễu Long Đình lại bị một luồng khí tức cực lớn bao quanh, tôi chưa bao giờ thấy anh ta sa sút như vậy. Anh ta vốn vẫn giữ nguyên dáng vẻ của mình. Tuy nhiên, ngay khi bị luồng khí tức cực lớn này xâm nhập vào anh ta lộ ra dáng vẻ yêu quải, với mái tóc dài và răng nanh mọc ra từ trong miệng!
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.