Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)

Chương 295

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + truyenapp và chọn kết quả đầu tiên . Xin cảm ơn
**********



Liễu Long Đình thật là tại sao mỗi lần có tôi ở đây, anh đánh nhau sẽ bị thương, còn lúc không có tôi ở đây thì tại sao anh lại không bị gì cả?

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh


Vốn dĩ tôi cũng không muốn quan tâm đến Liễu Long Đình, nhưng là dù sao đi nữa thì bây giờ tôi đang ở nhà họ. Liễu Liệt Vân bây giờ còn không biết quan hệ của tôi với Long Đình, nhìn cô ấy đau lòng như vậy, nếu như không đến hỏi thăm thì cũng không tốt, vì vậy tôi từ trên giường bò dậy, đến gặp Liễu Liệt Vân nói tôi đến xem Long Đình một chút.

Liễu Liệt Vân dặn dò tôi chủ ý thân thể, dù sao thì lúc trở lại tôi cũng bị thương, nhưng mà cũng không ngăn cản tôi. Lúc tôi đi đến phòng ngủ của Liễu Long Đình thì nhìn thấy Liễu Long Đình đang yên lặng nằm ở trên giường, nửa người phía trên là người, nửa người ở phía dưới thì còn chưa có biến đổi lại, một cái đuôi to lớn để ở trên giường, anh nhắm mắt lại, sắc mặt tái nhợt rất đáng sợ.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh


"Lúc nãy y tiên cũng đã tới khám, nói là do nội thương, nhưng mà cây sáo kia dù sao đi nữa cũng là thần vật thượng cổ, Long Đình bây giờ mặc dù là giáo chủ, nhưng cũng mới tu luyện chưa tới một ngàn năm, căn cơ chưa sâu, lại bị sao Phương Minh làm cho bị thương... Tôi cũng không biết phải làm thế nào mới tốt, nếu như thật sự chữa không được thì chỉ có thể mời anh của Long Đình trở lại, để cho anh của anh mời Xích Cước Đại Tiên xuống xem bệnh cho Long Đinh một chút.”

Có vẻ như Liễu Liệt Vân vẫn còn lo lắng, cho nên khi nói chuyện cũng lộ rõ vẻ không biết làm sao, tôi nhìn khuôn mặt Liễu Long Đình, ngồi ở bên mép giường của anh, mặc dù tôi không phải bác sĩ, cho dù tôi ở bên canh anh nhìn cũng không có ích gì, hay là tôi bắt chước theo Bạch Tiên, đầu tiên là xem vết thương của Liễu Long Đình, đưa mặt lại trên ngực của Liễu Long Đình nghe tiếng tim của Liễu Long Đình đang đập.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh


Tiếng tim Liễu Long Đình đập rất ổn định, tôi bắt đầu kiểm tra đến hấp Liễu Long Đình, cũng rất ổn định, vì vậy nói với Liễu Liệt Vân nói kêu cô đừng lo lắng, Liễu Long Đình có thể là bị khí tức khi tức giận tấn xông khí tức trong người trong lúc nhất thời còn chưa có điều chỉnh xong, cho nên mới dẫn đến việc hôn mê bất tỉnh, đợi thêm hai ngày xem một chút, nếu mà sau hai ngày nữa mà anh còn không tỉnh, thì kêu anh cả của Liễu Long Đình xuống.

không biết tại sao tôi không thích anh cả của Liễu Long Đình cho lầm, người nhà họ Liệu ai tôi cũng đều thích, duy chỉ không thích anh cả của Liễu Long Đình. Dĩ nhiên tôi cũng không có nói mấy câu này với Liễu Liệt Vân, dù sao thì anh cả của Liễu Long Đình anh cả hắn cũng là Thượng Phương tiên.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh


Hơn nữa nếu như người nhà của Liễu Long Đình, nếu như Kiều Nhi hoặc là Long Đăng vô tình làm bại lộ thân phận của tôi ra ngoài, mấy cô gái và Liễu Liệt Vân không đối phó với tôi, nhưng chưa chắc anh cả của họ sẽ không đối phó tôi, cho nên tôi cố gắng kéo dài thời gian Liễu Liệt Văn mời anh cả của họ về

Cũng may Liễu Liệt Vân cũng không có suy nghĩ nhiều như vậy, nhìn tình trạng của Liễu Long Đình, gật đầu một cái coi như cũng đồng ý với cách giải thích của tôi, sau đó lại liếc mắt nhìn Kiều Nhi đang buồn bã không vui, nói nếu như tôi không có chuyện gì thì ở lại đây với Liễu Long Đình đi, cô ấy cùng Kiều Nhi đi ra ngoài trước, không quấy rầy chúng tôi.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh


Tôi cũng biết, Liễu Liệt Vân còn tưởng rằng tôi với Long Đình bây giờ vô cùng thân thiết, cho nên khi cô ấy nói cô ấy muốn đi ra ngoài, tôi đương nhiên rất vui lòng, dù sao cũng không cần giả bộ một bộ hết sức quan tâm đến Liễu Long Đình, vì vậy bèn nói với Liễu Liệt Vân kêu cô ấy đi làm việc trước, nếu như Liễu Long Đình có động tĩnh gì thì tôi sẽ lập tức nói cho cô ấy.

Sau khi Liễu Liệt Vân cùng Kiêu Nhi đi ra, tôi cũng đi qua đóng cửa lại sau đó xoay người đi tới chỗ mép giường của Liễu Long Đình, ngồi ở bên cạnh anh, nhìn dáng vẻ nằm im không nhúc nhích bây giờ của anh, trong lòng tôi cũng không có quá nhiều cảm xúc lắm.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh


Tuy nhiên, nhớ tới chuyện Liễu Long Đình cũng vì nói mấy câu để bảo vệ cho tôi nên mới chọc giận Ngân Hoa Giáo Chủ thì tôi lại muốn măng ngu ngốc, biết rõ bản thân cùng với Ngân Hóa Giáo Chủ có năng lực tương đương nhau mà còn cố ý nói mấy câu chọc tức Ngân Hoa Giáo Chủ.

Anh cho là anh nó mấy câu như vậy thì tôi sẽ cảm động đến nỗi khóc lóc chảy nước mắt nước mũi, sau đó sẽ yêu anh sao? Điều này làm sao có thể, trước đó anh đã đâm một dao vào ngực tôi cũng không thể nói quên là có thể quên như vậy được.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh


Đúng lúc tôi đang suy nghĩ vấn đề này thì, Liễu Long Đình đang nằm ở trên giường, đôi môi khô giật giật, nhỏ giọng nói ra một chữ: "Nước... Tôi trong lòng đang cảm thấy Liễu Long Đình bị thể này chính là tự làm tự chịu, định sẽ chọc tức anh một chút cho nên không cho anh uống nước, nhưng mà việc tôi suy nghĩ cùng việc tôi làm hoàn toàn không giống nhau.

Nhìn thấy Liễu Long Đình khó chịu, tôi cũng không khống chế được đôi chân của mình, đi rót cho Liễu Long Đình một ly nước rồi bưng tới, nhưng tôi phát hiện thân thể nho nhỏ của tôi bây giờ không thể đỡ nổi Liễu Long Đình ngồi dậy, vì vậy tôi nhìn nước trong lý trên tay tôi một chút, lại liếc mắt nhìn Liễu Long Đình, sau đó tôi ngậm một ngụm nước, cúi đầu đưa miệng về phía môi của Liễu Long Đình, đầu lưỡi cạy ra rằng anh ra sau đó đem nước đút vào trong miệng của anh.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh


"Còn muốn uống nữa không? Tôi hỏi Liễu Long Đình, hình như anh không còn sức lực gì nữa, nước đút tới trong miệng cũng không nuốt nổi đi, tôi đút vào một cái thì nó lại từ môi chảy ra.

Với thân thể nhỏ bé của tôi thì, Liễu Long Đình ở trong mắt tôi chính là một người khổng lồ, rất là nặng. Tôi không có cách nào hầu hạ anh được, tôi đang suy nghĩ không biết có nên kêu Liệt Vân đến hay không, nhưng tôi không ngờ tới chính là không biết Liệu Long Đình lấy sức từ đâu, bỗng nhiên trở người ôm cả người tôi vào trong ngực mình cái đi, đem khuôn mặt đưa đến lỗ tại tôi, giọng yếu ớt nói với tôi một câu: "Đừng bỏ tôi đi."

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh


Liễu Long Đình đột nhiên tôi ôm một cái, ngay lập tức làm tôi kinh ngạc, ngay cả ly nước tôi đang cầm trong tay cũng rơi trên mặt đất, nước đổ hết.

Lúc này tôi nằm ở trong lòng của Liễu Long Đình, nhìn hai hàng lông mày đẹp đang nhíu lại, còn dáng vẻ thì đang mê man, tôi vừa muốn đẩy anh ra, nhưng lại vừa có chút không nỡ, vì vậy liền hỏi anh: "Vậy anh biết tôi là ai không?"

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh


"Bạch Tô."

Liễu Long Đình trả lời rất dứt khoát. Anh trả lời dứt khoát như vậy làm cho tôi có muốn mang ngược lại cũng có chút khó mà mở miệng được, vì vậy có chút ủ rủ hỏi anh: "Vậy anh có biết vết thương của mình bây giờ như thế nào không?"

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh


Sau khi tôi hỏi xong câu này thì hai hàng lông mày của Liễu Long Đình càng nhíu chặt hơn, vẻ mặt cũng bắt đầu có chút khổ sở, cái đuôi ở bên dưới cũng có thể là vì bị ảnh hưởng của suy nghĩ trong đầu mà bắt đầu đau đớn, không ngừng giãy giụa nhè nhẹ

Tôi thấy Liễu Long Đình như vậy, biết anh nhất định là đang khó chịu, cái gì cũng không muốn suy nghĩ tới, vì vậy liền nhanh chóng kêu anh đừng suy nghĩ nữa, bỏ tôi xuống để nghỉ ngơi cho khỏe, tôi đi kêu Liệt Vận đến, nhìn xem có thể làm gì để cho mau khỏe lại.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh


Tôi vô cùng kiên nhẫn nói với Liễu Long Đình những lời này, lại còn lo lắng chi anh, dù sao đi nữa thì ai kêu tôi trời sinh vừa hiền lành vừa đáng yếu. Tôi chỉ có thể tự nói như vậy để an ủi chính mình.

Nhưng lúc tôi kêu Liễu Long Đình buông tôi ra thì anh hết lần này tới lần khác lại không thả, trong miệng giống như còn đang lẩm bẩm trả lời mấy vấn đề tôi vừa mới hỏi anh.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh


Cái dáng vẻ bị bệnh đến nổi ngu ngơ như vậy đúng là lần đầu tiên tôi nhìn thấy, cũng có thể là bởi vì vóc dáng của anh làm tôi vô cùng vừa lòng, cho dù bây giờ tôi không còn thích anh nữa, nhưng tôi cũng cảm thấy khuôn mặt của anh trời sinh đúng là thứ tôi thích, nó làm tôi không thể nào tìm ra được chút sai sót nào.

Người đẹp trai như vậy thì cho dù ngu ngốc cũng đáng yêu. Tôi than thở một câu, Liễu Long Đình không để cho tôi đi, tôi cũng chỉ có thể nằm ở trên người anh, mà Liễu Long Đình thấy tôi không động đậy nữa nên sắc mặt cũng dẫn dẫn dịu xuống, nhưng mà cái đuôi của anh đang bị tôi đề bên dưới lại đang nhẹ nhàng cử động, đuôi rắn kia lập tức dán lên tôi da không ngừng di chuyển, xoay tròn cái đuôi. Nửa người dưới cũng không ngừng ma sát.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh


Tôi cũng không biết Liễu Long Đình trúng độc gì, hay là bản thân cái đuôi của anh rất dễ dàng khiến cho người nghĩ đến cái chỗ dơ bẩn kia. Lúc này tôi đang nằm ở trên người Liễu Long Đình, tôi tim đập càng thêm nhanh, toàn thân cũng lên. Tôi không biết là Liễu Long Đình có thể cảm giác được sự khác thường của tôi hay không, nhưng mà tôi không muốn để cho anh biết.

Hơn nữa tôi cũng hết sức kỳ lạ, không phải là một cây cái đuôi thôi sao, tại sao mỗi lần Liễu Long Đinh nằm xuống cử động, thì tôi lại không khống chế được suy nghĩ muốn anh, cảm giác giống như là trúng phải mê hồn đại pháp của anh, nhìn môi anh là muốn hôn, muốn cởi từng lớp quần áo của anh, và muốn hôn mọi nơi trên cơ thể anh.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh


Khi trong đầu tôi xuất hiện ý nghĩ này đích, chính tôi cũng cảm thấy tôi đáng sợ, nhanh chóng loại bỏ ý nghĩ 693797589.jpg
Bình Luận (0)
Comment