Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)

Chương 457



**********
Chương 459: Đến nhà anh ta
Lúc Liễu Long Đình nói ra lời này với tôi, trong giọng nói có chút nghẹn ngào, mà trong lòng tôi cuối cùng cũng đã buông xuống một chút hơi thở, cuối cùng tôi cũng đạt được mục đích rồi.

Tuy lúc này Liễu Long Đình đã đồng ý với tôi, nhưng diễn kịch là phải diễn cho tới, lúc này tôi vẫn ôm lấy anh ta không chịu buông tay, hỏi anh: “Anh đưa em về đâu thế? Anh nói người kia, là Bạch Tô sao?”
Vào lúc tôi nói đến Bạch Tô, Liễu Long Đình sững sốt, sắc mặt lập tức thay đổi, đẩy tôi ra, hỏi tôi: “Sao cô biết Bạch Tô?”
Tôi vừa nhắc đến Bạch Tô, liền nhìn thấy dáng vẻ kích động của Liễu Long Đình, xem ra, nếu như lúc này tôi vẫn chưa chết, để anh ta biết được tôi vẫn còn là Nữ Hi, anh ta có thể giết tội lần thứ hai.


Nhưng mà cơ hội này, tôi sẽ không cho anh ta lần nữa có cơ hội.

Tôi lập tức làm ra dáng vẻ vô cùng vô tội, sợ đến mức vội vàng giải thích với Liễu Long Đình: “Chính là lúc em còn đi học, nghe thầy của bọn em nói em đặc biệt giống một học sinh của ông ta tên là Bạch Tô, bây giờ anh lại nói em đặc biệt giống một người anh từng quen biết, vậy nên em mới liên tưởng đến cô ấy.”
Liễu Long Đình nhìn chằm chằm vào vẻ mặt hoảng hốt lo sợ của tôi một hồi lâu, sắc mặt mới dịu xuống một chút, có thể là cảm thấy dáng vẻ của tôi lúc này, cực kì giống vẻ mặt tôi trước đây khi tôi sợ sệt anh, vì thế liền đưa tay vỗ vào lưng tôi, ôm vào lòng anh ta, nói với tôi rằng: “Sau này trước mặt anh, em không được phép nhắc đến cô ta nữa, nghe chưa?”
Khuôn mặt của tôi hiện giờ đang sát trong lòng Liễu Long Đình, cái ôm của anh ta vẫn ấm áp rộng rãi giống như trước đây, chỉ là lúc này tôi không còn cảm nhận được luồng ấm áp trước đây nữa, tôi đưa ngón tai vuốt ve nơi trái tim của Liễu Long Đình, ý định trả thù anh ta trong lòng tôi càng thêm mãnh liệt, sớm muộn cũng sẽ có một ngày, chính tay tôi sẽ móc trái tim anh ta ra khỏi cái thân xác thối nát này, ở trước mặt anh ta, dùng biện pháp độc ác nhất để nghiền nát trái tim xấu xí của anh ta, khiến anh ta chết không có chỗ chôn!
“Em biết rồi, chỉ cần anh không rời xa em, việc gì em cũng đồng ý với anh.”
Tôi trốn trong lòng Liễu Long Đình mà nũng nịu trả lời anh ta.

Nếu Liễu Long Đình đã nói là muốn dẫn tôi đi, dựa vào tính cách của anh ta, anh ta sẽ không trưng cầu ý kiến của bất kì ai, nhưng lần này vậy mà anh ta sau khi dỗ dành tôi, sau đó dẫn tôi cùng đi đến phòng khách, trực tiếp giải quyết cùng với ba mẹ tôi, cũng như Phượng Tổ Thiên và cả Lạc nói rõ rằng tôi và anh ta đã là người yêu của nhau, bây giờ chúng tôi dự định ở chung với nhau, hỏi người nhà của tôi có ý kiến gì không.

Chuyện này, đổi lại là một gia đình bình thường, lần đầu tiên gặp mặt, làm sao có thể đồng ý cho ở chung chứ, Lạc là mẹ của tôi, cô ta ngay lập tức phản đối, hơn nữa còn mắng Liễu Long Đình, làm tấm gương tốt cho người khác, ở cùng với học sinh của mình, nói ra cũng không sợ mất mặt.

Lạc vừa phản đối, Phượng Tố Thiên cũng nhanh chóng phản đối, dù sao ở trong nhà chúng tôi cũng không một ai ủng hộ tôi và Liễu Long Đình đi.

Tính cách thay đổi đột ngột này của Liễu Long Đình đột nhiên làm tôi nhất thời đối đáp có chút không tốt, nhưng mà trước đây khi bà nội tôi vẫn còn sống, bà ấy phản đối việc tôi và Liễu Long Đình ở bên nhau, nhưng cũng không kém gì thái độ của Lạc và Phượng Tổ Thiên bây giờ, nhưng lúc đó tôi vẫn khăng khăng ở bên Liễu Long Đình, vốn nghĩ lần này tôi sẽ dùng kĩ năng đánh chết cũng không buông để đóng kịch thuyết phục Lạc và Phượng Tổ Thiên, nhưng không nghĩ đến rằng Liễu Long Đình chủ động trước buông bỏ ý định dẫn tôi đi, cũng không quấy rầy với Lạc và Phượng Tố Thiên, chỉ nói với tôi là ba mẹ tôi không đồng ý, vậy thì thôi đi, tôn trọng ý kiến của bọn họ, anh ta vẫn có một căn nhà gần với trường học, nếu như tôi nhớ anh ta thì có thể đi tìm, nói xong liền nói vị trí của căn nhà đó cho tôi biết, đồng thời đưa cho tôi một cái chìa khoá trông giống như đã từng thấy trước đây.


Tôi nhìn chìa khoá, trong lòng ngay lập tức có chút giật mình, bởi vì căn nhà này, là lúc trước khi tôi đang đi học Liễu Long Đình đã mua căn đó, lúc đầu khi chúng tôi rời đi, anh ta nói sau này chúng tôi có thể quay về, trong tương lai tôi và anh ta sẽ sống những ngày tháng bên nhau, mà bây giờ, những gì anh ta nói với tôi, vừa vặn chứng minh được lời anh ta nói lúc trước.

Trong khoảnh khắc này tôi có chút hoảng sợ, Liễu Long Đình anh ta trước đây là Thần Đông Hoàng, năng lực của anh ta ở trên tôi, anh ta không phải đã sớm đoán trước được thân phận của tôi chứ?! Biết rằng sẽ có một ngày như vậy, nên mới để lại căn nhà đó, nhưng mà lúc đó anh ta vẫn chưa hồi phục trí nhớ mà, cũng không thể nào đoán.

được việc mà ngay cả tôi cũng không thể dự tính.

Liễu Long Đình đi rồi, mấy người chúng tôi ngồi trên ghế sofa ở phòng khách, Phượng Tổ Thiên nói một câu đầu tiên, nói với tôi: “Con gái, con có nhận ra gì không, anh ta thay đổi rồi?”
Phượng Tố Thiên luôn miệng kêu tôi là con gái, tôi cũng lười sửa lại anh ta, dù sao nhìn gương mặt ba mươi mấy tuổi của anh ta, tôi cũng thầm chịu anh ta gọi tôi như vậy, không chỉ riêng tôi cảm giác Liễu Long Đình đã thay đổi, ngay cả Phượng Tố Thiên cũng nhận ra, chỉ có điều Lạc cũng không để ý đến Liễu Long Đình có thay đổi hay không, vặn eo đi về phía tôi, đây là lần đầu thấy dáng vẻ phong tình của cô ta trong mấy ngày nay: “Hương Nhi của chúng ta cũng thay đổi rồi, chứ đừng nói là anh ta Liễu Long Đình, sau này chúng ta phải xem ai thay đổi lợi hại hơn, con nói xem có phải vậy không Hương Nhi?”
Lúc Lạc đang nói thì chìa ra mấy ngón tay, nắm lấy cằm tôi đưa lên, trêu ghẹo nhìn tôi, nhưng Phượng Tố Thiên thấy thế lập tức Vỗ bàn tay của Lạc đang nắm lấy cằm tôi xuống, nói cô ta mạo phạm, một ông già lại biến thành dáng vẻ con gái, cũng không ngại mất mặt.

Lần này Phượng Tố Thiên và Lạc đấu võ mồm với nhau, chú Hoàng đã bưng cơm nước lên cho tôi, kêu tôi nhanh chóng ăn đi, bây giờ tôi đang ở trong cơ thể lớn lên ở trần gian, tuy nói không phải thân xác phàm tục, nhưng cũng không khác là bao, phải ăn no đã, mới có cơ hội đối phó với Liễu Long Đình.

Tôi gật đầu, cầm lấy đũa ăn cơm, Lạc nói quả không sai, chúng tôi đều đang thay đổi, chỉ là xem ai thay đổi lợi hại hơn.

Liễu Long Đình đến thăm tôi, ngày thứ hai tôi phải đi học rồi, trong cặp cất giữ chìa khoá mà Liễu Long Đình đưa cho tôi, tâm tình vô cùng tốt, mà trong mấy tuần tôi không đến lớp, bạn học trong lớp tôi còn tưởng rằng tôi bị bệnh tâm thần, danh hiệu nữ thần ban đầu cũng không còn nữa, mấy bạn trong ban cán sự lớp luôn luôn chăm sóc tôi vô cùng thân thiết, nói tôi nếu có việc gì thì nhất định phải nói với bọn họ trước tiên.

Bởi vì vậy liền khiến cho trái tim tôi đau quá, bệnh tâm thần cái gì chứ, bệnh tâm thần thì không thể làm nữ thần trường học được sao?

Buổi chiều không có lớp học, tôi nghĩ Liễu Long Đình cũng đã là bạn trai tôi rồi, mà chỗ anh ta ở cách trường học chúng tôi cũng không xa, tôi nghĩ cơ hội để hiểu anh ta hơn đã đến, ít nhất tôi phải lấy được lòng tin của anh ta, thì mới có cơ hội ở đáy mắt anh ta mà lật đổ anh ta.

Tôi đối với nơi ở của Liễu Long Đình chính là ngựa quen đường cũ, dù sao trước đây cũng đã ở lâu như vậy, khi tôi đến cửa nhà Liễu Long Đình, tôi cũng không gõ cửa mà trực tiếp mở cửa đi vào, trong lòng nghĩ thầm không chừng có thể bắt gặp được Liễu Long Đình đang sắp đặt chuyện gì.

Nhưng tôi vừa bước vào nhà, đã ngửi thấy một mùi rượu tràn ngập trong nhà, lúc này Liễu Long Đình đang nằm trên ghế sofa, rất nhiều bình rượu được đặt trên bàn, sàn nhà dưới ghế sofa cũng rải rác vài bình, trong nhà gọn gàng sạch sẽ, dường nhủ chỉ ngoại trừ chiếc ghế sofa này, Liễu Long Đình từ lúc quay về ngày hôm qua đến bây giờ, vốn dĩ không hề thay đổi vị trí.

Trước đây Liễu Long Đình là tiên rất ít uống rượu, hầu như tôi chưa hề thấy anh ta uống qua, bây giờ đột nhiên uống nhiều như vậy, là vì tôi sao? Anh ta không cho tôi cơ hội nói một điều gì, tôi chết rồi, còn giả vờ tỏ ra thương cảm, tôi nhìn bộ dạng anh ta bây giờ liền ghê tởm, giống như ghê tởm Thần Núi vậy, nhưng mà dù sao tôi cũng là đến thăm anh ta, khi nhìn thấy anh ta say rượu năm trên ghế sofa, tôi liền vội vàng chạy đến bên anh ta, dìu anh ta ngồi dậy, hỏi anh ta tại sao lại uống nhiều rượu như vậy chứ?!
Hiện tại Liễu Long Đình vẫn còn ý thức, mở đôi mắt say mê của anh ta nhìn tôi, sau đó đưa tay sờ gương mặt tôi, nói với tôi: “Bạch Tô làm sao em mới trở về đây?”
Liễu Long Đình nói lời này, tôi lập tức làm ra dáng vẻ có chút tức giận, giải thích với anh ta: “Em là Đồng Hương, em không phải là Bạch Tô.”
Sau khi Liễu Long Đình nghe tôi nói lời này, ngẩn người nhìn tôi một hồi, khoé miệng giương lên, đột nhiên phá lên cười, nhưng tong lúc cười lại rơi nước mắt: “Phải, anh nhìn lầm rồi, em là Đồng Hương, Bạch Tô cô ta không đẹp bằng em, cô ta là Nữ Hi chuyển thế, sứ mệnh của cô ta chính là đến để giết anh, là cô ta đáng chết, cô ta không nên vì một đám người không quan trọng mà phản bội anh, cô ta chết cũng không hết tội!”
Tôi nghe Liễu Long Đình đang luôn miệng mắng chửi tôi, trong lòng tôi có chút cười khẩy, chết cũng không hết tội chính là anh ta, tôi dành cả tấm lòng chân thành cho anh ta, đến chỗ anh ta toàn bộ đều biến thành tội đáng chết!
“Đến đây, Hương Nhi, chúng ta làm tình với nhau, anh muốn quên cô ta, cô ta không xứng để luôn ở trong tim anh, sau này anh sẽ đối xử tốt với em, cả trái tim anh đều dành cho em.”.


Bình Luận (0)
Comment