Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)

Chương 492



Lúc người tôi dính vào cái nước đen sì đậm đặc ấy và chìm xuống dưới đáy, cả 1 người tôi như bị đẩy vào trong biển lửa, ngọn lửa cuồng nộ đang thiêu đốt từng lớp da của trên người tôi, khiến tôi đau đớn, và khiến tôi bắt đầu giãy giụa đau khổ trực tiếp trong nước, chợt từ trong nước chui đầu lên!
ở dưới nước, những sợi xích sắt đó, như thể đang mọc trên người tôi, siết chặt lấy tay và chân của tôi, nhốt tôi trong nước, Liễu Long Đình đang đứng trên bờ và cúi đầu nhìn xuống tôi, nhìn thấy cả đầu đầy tóc của tôi, bị nước đen ăn mòn, lấy da đầu, từng sợi từng sợi trên đầu tôi đều rụng hết, nhìn mặt tôi dính đầy nước đen sì đó, nước đó giống như những ngọn lửa đốt nhựa vậy, mặt tôi từng lỗ một từng lỗ một bị đốt nát!
Liễu Long Đình nhìn tôi, trên mặt anh ấy không có chút gì là đau sót hay không đành lòng cả, ngược lại nhìn bộ dạng này của tôi, tiến đến tôi vài bước và nói: “ Đây chính là hình phạt mà cô phải nhận, cô yên tâm, tôi làm sao nhẫn tâm nhìn cô cứ ngâm mình trong dòng nước đen này, khi nào tâm trạng tôi tốt, thì cũng là lúc thả cô ra ngoài nhìn sự thay đổi của ngoại hình.”
Sau khi Liễu Long Đình nói xong câu đó, nhìn trong dung mạo này của tôi, có vẻ anh.

ta rất hài lòng, sau đó quay người đi ra ngoài, tránh xa tôi càng xa càng tốt!
“Liễu Long Đình, tôi nhất định sẽ giết anh!” Tôi nhìn theo bóng của Liễu Long Đình khúc quẹo dần dần biến mất, chịu đựng sự thống khổ dày vò này trên người, hét lớn với Liễu Long Đình một câu cuối cùng!

Nhưng tiếng hát của tôi, nhanh chóng bị thay thế bằng tiếng thét chói tai đau đớn của da thịt tôi bị ăn mòn, và sau khi da thịt tôi bị ăn mòn hết, tôi nhìn thấy bên trong máu và thịt của mình hết lần này đến lần khác mọc ra một lớp vảy vàng chói lóa, nhưng vảy này mọc ra, thì chúng bị cuốn vào trong nước màu đen này, màu vàng chuyển sang màu đen, miếng vảy không có cách nào mọc ra, trong tích tắc, cái nước đen sì cuộn tròn trên người tôi, để lộ ra từng miếng từng miếng thịt cũng bị nước bẩn nhuộm đen.

Từ lúc tôi nhớ ra chuyện cho đến nay, tôi hầu như chưa thấy lại hình dáng thật sự của tôi như thế nào, cũng đã mấy chục năm rồi, bây giờ nhìn thấy từng miếng vảy trên người tôi, miếng vảy này làm cho tôi sợ hãi, mặc dù trước đây tôi thực sự là yêu quái, nhưng tôi cũng không biết tại sao, tôi lại sợ chính bản thân tôi trong bộ dạng yêu quái, vì vậy tôi mới theo Liễu Long Đình đi tu luyện, hơn nữa vẫn luôn xuất hiện với hình người, bởi vì muốn trở thành chính thần, sẽ hóa ra tính người, đây là điều cơ bản nhất, mà bây giờ Liễu Long Đình ngâm tôi trong nước màu đen này, chính là để cho nước này ăn mòn ngoại hình của tôi, biến tôi về lại hình dáng yêu quái.

Anh ấy thật sự rất ác độc, tại sao tôi không sánh bằng được với anh ấy, tại sao anh ấy lại hại tôi thảm như thế này, tôi thì không thể giết được anh ấy!
Tôi vô cùng đau khổ, khi những nỗi uất hận này đang sinh sôi trong lòng tôi, tôi ngâm mình trong làn nước đen sì này, như thể tôi cảm thấy có thứ gì đó bay về phía cơ thể mình với tốc độ rất nhanh, những thứ này giống như những vong hồn đã chết.

Nhưng không có thực thể vong hồn nào cả, mà thứ giống hơn là, chính là giống như ý thức, tất cả những ý thức này đang tràn vào cơ thể tôi, bên tai tôi, phảng phất có vô số nỗi uất hận giống như của tôi đang lớn dần lên, và theo những ý thức đó không ngừng nhắm vào cơ thể tôi.

Vốn dĩ cơ thể tôi bắt đầu mọc ra những miếng vảy, rồi bắt đầu thối rữa trong nước, máu đỏ tươi hòa vào dòng nước đen kịt, không còn thấy một chút dấu vết gì.

Quá đau khổ rồi! Vào thời khắc lúc này, tối hận không được chết đi, nếu đi chết cũng thoải mái hơn gấp vạn lần, những miếng vảy trong cơ thể không ngừng mọc ra, rồi lại thối rửa, tay chân tôi cũng đang thoái hóa, thoái hóa thành một thứ gì đó giống như móng vuốt, và những vảy đen cũng bắt đầu mọc trên ngực tôi, hơn nữa khi những chiếc vảy này mọc ra khá nhiều rồi, những ý thức oán hận lại tràn vào cơ thể tôi, dạng yêu quái của tôi cũng bắt đầu biến dạng.

Chỉ cần trong lòng tôi có ý niệm giải cứu nhân gian, giải cứu Tam giới, thì những ý nghĩ đó sẽ tấn công tối dữ dội hơn nữa, trên mặt tôi trên cơ thể tôi chằng chịt những vết thương lở loét, gân thịt như bị cắt ra, chính là giống như con cá chết bị ngâm trong nước, rất khó để cử động.


Nhưng sau một thời gian dài tôi bị nhốt trong nước đen ấy, thời gian dài bao lâu tôi cũng không biết rõ, tôi ở trong này bất tỉnh không thấy mặt trời, tôi vốn dĩ không biết mình đã ngâm trong nước bao lâu rồi, trong khoảng thời gian này, trên người tôi đã không còn một chút da thịt nào, cơ thể cứ như một con rắn, mọc ra bốn cái chân, trên bốn cái chân có 5 móng vuốt, hơn nữa đầu tôi cũng biến dạng rồi, tầm mắt của tôi cũng thay đổi, tôi có thể nhìn thấy được cái nước đen sì này đem lại cái miệng lại cùng bộ râu, trên đầu tôi cũng mọc một cặp sừng.

Tôi bây giờ là một Trường Long, do khí tức đại thần bàn cổ mà hóa thành Trường Long, trên thế gian này, trừ con người ra thì đều là yêu quái, mà sau khi tôi hồi phục lại nguyên hình, nước đen dưới cơ thể tôi, hình như đã không còn tác dụng gì nữa, giờ chỉ là sự oán hận trong nước màu đen ấy, cái nước ấy vẫn liên tục không ngừng nhắm vào cơ I thể tôi, sau khi tôi đã ngâm lâu trong nước, nỗi đau ấy không biết thế nào lại tiếp tục khiến tôi đau mãi, chẳng qua người tôi bị khóa nhốt trong nước, những oán hận ấy không ngừng thoáng hiện trong đầu tôi, những oán hận ấy, đơn giản chính là những chiến bại từ trước của thần và yêu, những oán hận ấy đã đánh bại được lũ yêu ma, có người trong lòng còn đầy sự phẫn nộ, một vài người phẫn nộ vì sự bất công của ông trời, còn có lý do đó là sinh ly tử biệt, dù sao thì các loại như đau khổ, oán hận, những thứ này đều tràn ngập khắp cơ thể tôi, hơn nữa cùng với sự oán hận của tôi đối với Liễu Long Đình, dưới ảnh hưởng của những thứ tuyệt vọng này, tôi cả ngày đều ngâm mình trong nước, bất tỉnh không thấy mặt trời, từ lúc bắt đầu ý nghĩ liều mạng muốn được sống tiếp cho đến bây giờ đã mất đi khao khát được sống tiếp ấy rồi.

Chỉ là cho dù tôi có sắp chết, lòng căm thù của ta đối với Liễu Long Đình cũng sẽ không giảm xuống, cho dù tôi chết, cũng phải khiến hén chết cùng tôi!
Thứ nước màu đen này không thể ăn mòn da thit thân hình yêu quái của tôi, nhưng vết thương trên cơ thể tôi, bởi vì không có được xử lý vết thương trước, nên đã bắt đầu thối rữa và bốc mùi, cả cái thứ nước đen sì ấy cũng dần dần bắt đầu bốc mùi hôi thối, hơn nữa cũng đợi không bao lâu thì cơ thể tôi biến lại hình dạng ban đầu, tôi nghe tiếng yêu binh mở cửa lao ngục, chỉ nghe thấy hai đội yêu binh ăn mặc giống như là tham dự lễ gì đó từ bên ngoài tiếng vào trong, vừa bịt miệng mũi vừa kéo dây xích sắt trói tôi, kéo tôi ra khỏi thứ nước đen sì ấy.

Sau khi toàn thân tôi bây giờ đều bị kéo lên cao, tôi mới nhìn thấy được toàn bộ hình dáng của chính mình, một thân thể đã thối rữa và có thể nhìn thấy xương cốt, một thân dài uốn lượn gần trăm mét, mấy cái móng vuốt của tôi bị tê liệt ở trên đất, mài ở trên mặt đất, mài ra một miếng thịt vụn, lộ ra một ít xương trắng dưới ánh nến chói rọi, hơn nữa bởi vì cơ thể tôi đã thoát ra khỏi thứ nước đen đó, thì ngay cả phần thịt thối duy nhất trên người tôi cũng chỉ còn miếng thịt vụn cũng đã bắt đầu tàn lụi khô lại, vài tên yêu binh thấy tình hình của tôi như vậy vội vàng dùng pháp lực đổ lên trên người tôi một vũng nước đen lớn, sau đó dùng một tấm vải lớn màu đỏ quẩn quanh người tôi, khiêng tôi ra ngoài và nói với tôi: “Đồ yêu quái nhà cô, hôm nay là ngày thần hoàng đế của chúng tôi kết hôn, mới ân xá cho tất cả các yêu ta đi tham dự lễ cưới của mình, nếu không cô sẽ bị nhốt trong thứ nước đen này cả đời!”
Liễu Long Đình muốn kết hôn ư?
Lúc tôi nghe Liễu Long Đình muốn kết hôn, tôi kinh hoàng một hồi lâu, cũng chính chút kinh hoàng này khiến tôi biết được bản thân mình vẫn còn sống.

Nhưng mà tôi đã không còn chút hứng thú gì đối với việc Liễu Long Đình muốn quyết định gì, mặc dù thân thể tới bây giờ đã thối rữa, nhưng pháp lực của những tên yêu binh này cũng không đủ, lúc mà khiêng tôi ra khỏi cánh cửa ngoài cùng của nhà tù, bọn họ toàn bộ đều mệt mỏi, ngã quỵ xuống đất.

Ánh nắng chói chang chiếu vào mắt tôi gần như chọc mù cả đôi mắt tôi, một số yêu binh thay ca chạy tới tiếp tục khiêng tôi đến thần cung nơi tổ chức hôn lễ, mà trên đường đi đến thần cung, mắt tôi dần dần bắt đầu thích ứng với ánh sáng bên ngoài, tôi chỉ thấy Quy Khư dưới đáy biển hiện nay, so với trước đây, nó đã thay đổi diện mạo một lần nữa.


Trời cao mây xanh, không khí trong lành.

Hơn nữa khi chúng tôi đến gần thần cung, tiếng nhạc của nghi lễ truyền ra từ trong thần cung, tất cả đều rất đẹp, cứ như một giấc mơ, và đối lập với tất cả những gì tốt đẹp thì chính là cơ thể thối rữa vừa đen sì vừa to lớn của tôi, phơi bày dưới bầu trời xanh và mây trắng, tỏa ra mùi hôi thối và bẩn thỉu giống như rác rưởi vậy.

“Nữ Hi đã được đem tới!” Những tiếng hét vang lên từ cổng cung điện truyền đến trong cung, khi tôi được khiêng vào cổng của thần cung, chỉ thấy trước mặt tôi là một biển người, tất cả mọi người, khi họ nhìn thấy tôi, ngay lập tức đều bịt miệng bịt mũi lại, mà có một đôi mặc trang phục cưới màu đỏ tươi đứng trên bục thần cao cao kia.

Người phụ nữ là Tang Hạ trước đây từng bị Liễu Long Đình cách chức, và người đàn ông lại chính là Liễu Long Đình.

Lúc này Liễu Long Đình đứng trên bục thần cao cao ấy, quay đầu lại nhìn tôi, trong đôi mắt ấy chứa đầy sự khinh thường và chế nhạo.

Nguồn Hotread.


Bình Luận (0)
Comment