Không cần nói thì tôi cũng biết vị Tinh quân kia chính là Liễu Long Đình, vốn dĩ tôi cứ nghĩ anh ấy sẽ sử dụng phương thức ám sát Thiên đế, thế nhưng tôi không ngờ anh ấy lại quang minh chính đại tỷ thí pháp lực với Thiên đế như vậy, ngang nhiên khiêu khích Thiên đế.
Thế nhưng trận tỷ thí này có thể thuận lợi tiến hành hay không thì còn phải xem U Quân đã.
Nếu như U Quân đồng ý thì chúng ta có thể được trận so tài giữa Liễu Long Đình và Thiên đế, còn nếu như U Quân không đồng ý thì chuyện này coi như qua.
Thế nhưng tâm trạng của U Quân lúc này khá tốt, ngay khi vừa nghe thấy tên lính canh này nói xong, hơn nữa quả thật anh ta cũng biết Liễu Long Đình định làm gì với Thiên đế, vì thể anh ta liền sảng khoái đồng ý luôn, bảo bọn họ cứ đúng giờ mà tiến hành.
Lúc chúng tôi vào bàn thì cả phủ Tinh quân đã chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng.
Trong lúc xem trận đấu, trong lòng tôi thầm tính toán thực lực giữa Liễu Long Đình và Thiên đế, không còn nghi ngờ gì nữa chắc chắn Liễu Long Đình yếu thế hơn bởi vì anh ấy mới khôi phục thương thế chưa được bao lâu, hơn nữa hiện tại tinh thần cũng không được phấn chấn cho lắm, phần lớn pháp lực trong cơ thể của anh ấy đã nhập sâu vào trong thân thể của Nữ Oa.
Tuy rằng tu vi của Thiên đế không có thâm sâu như của Liễu Long Đình, thế nhưng ông ta đã là Thiên đế tới mấy nghìn năm, quản lý tất cả thần linh ở trên Thiên đình cho nên đương nhiên là pháp lực của ông ta cũng không thấp.
Nếu như anh ấy so pháp lực với Thiên đế thì tỷ lệ thua là rất cao, chỉ sợ qua mấy hiệp là đã thịt nát xương tan rồi.
Thế nhưng, vừa rồi U Quân đã nói qua với tôi rằng cứ yên tâm, tôi với U Quân đều đứng về phía của Liễu Long Đình, vì thế cho dù Thiên đế có lợi hại đến cỡ nào thì cũng không thể nào đánh thắng U Quân được, cho nên chuyện hôm nay có thành hay bại, cho dù còn chưa bắt đầu nhưng đã có kết thúc.
Liễu Liệt Vân có thể yên lặng chịu đựng được hành động mập mờ giữa tôi và U Quân, thế nhưng hiện tại lại liên quan tới mạng của Liễu Long Đình, cho nên cô ta không thể giữ bình tĩnh được nữa mà xoay người sang hỏi U Quân, nói với anh ta rằng liệu có thể không đồng ý cho trận đấu này diễn ra có được hay không.
Tôi và U Quân đã lên kế hoạch này từ lâu chỉ vì khoảnh khắc hiện tại này, cho nên đương nhiên là chúng tôi không thể vì những lời này của Liễu Liệt Vân mà từ bỏ kế hoạch này của chúng tôi được, vì thế U Quân liền quay đầu hỏi cô ta: “Vì sao?”
Ngữ khi có chút nghi ngờ, có chút không thích.
Liễu Liệt Vân vừa nghe thấy ngữ khí này của U Quân thì sắc mặt của cô ta có chút khó coi, xem ra là đã đoán được U Quân sẽ không đồng ý, thế nhưng một bên là tính mạng của em trai, cho dù cô ta biết rằng nếu như cô ta tiếp tục hỏi nữa thì U Quân sẽ chỉ càng thêm chán ghét cô ta, thế nhưng cô ta vẫn quỷ xuống trước mặt của U Quân, cầu xin U Quân, nói rằng thương thế của Liễu Long Đình vẫn còn chưa khỏi hẳn, có thể chuyển sang hôm khác được không, dù sao hiện tại Liễu Long Đình cũng coi như là em vợ của U Quân, mong U Quân có thể giúp Liễu Long Đình, cô ta sẽ mau chóng bảo y tiên tới chữa trị cho Liễu Long Đình thật tốt, sau đó sẽ bảo em ấy sớm ngày lên cống hiến cho Cửu Trùng Thiên.
Hiện tại tôi còn đang nằm ở trong lòng của U Quân, trông thấy Liễu Liệt Vân chật vật quỳ gối trước mặt của chúng tôi như thế khiến cho lương tâm của tôi có chút cắn rứt, tôi không muốn khiến anh ấy khó xử, thế nhưng cô ta đã quan tâm quá mức rồi.
Mỗi người đều có số mệnh của riêng mình, vì sao Liễu Liệt Vân biết rõ rằng dù cho cô ta có nói chuyện cũng chẳng có ích gì nhưng vẫn liều mạng muốn bảo vệ cho Liễu Long Đình.
Thế nhưng chính vì như thế lại càng khiến tôi càng cảm thán ở trong lòng hơn, cũng không biết là mệnh của Liễu Long Đình là tốt hay không tốt mà những người từng muốn bảo vệ anh ấy đều yếu hơn anh ấy, hiện tại là Liễu Liệt Vân, hay là ngay cả tôi của trước đây cũng vậy.
Tâm trạng của U Quân trông cũng không tệ lắm, thế nhưng khi thấy Liễu Liệt Vân quỳ ở trước mặt thì anh ta cảm thấy có chút phiền phức, anh ta khẽ cau mày lại không rõ hờn giận, không kiên nhẫn nói một câu với Liễu Liệt Vân: “Đứng lên đi, em ba của cô sẽ không có chuyện gì đâu.”
Liễu Liệt Vân có chút không tin nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt phiền chán của U Quân đối với cô ta thì cô ta cũng chẳng còn cách nào khác, nếu như cô ta lại tiếp tục hỏi tiếp thì chỉ sợ cũng chẳng ích gì.
Trước khi trận đấu bắt đầu, trước tiên là tiên nga trên Cửu Trùng Thiên bắt đầu tấu nhạc nhảy múa, sau đó là tất cả tinh quân trong phủ Tinh quân cùng với tam giới cầu phúc cho người dân trên thế giới.
Tôi thấy Liễu Long Đình mặc bộ quan phục màu bạc đứng cùng với tất cả các vị Tinh quân khác, quỳ xuống tế bái bốn phương tám hướng.
Lạc Thần và Phượng Tố Thiên thi đấu trước, sau khi xong thì liền đứng ở bên cạnh tôi, Phượng Tố Thiên muốn ôm lấy tôi nhưng khi thấy U Quân ở bên cạnh tôi đang giương mắt nhìn anh ta thì anh ta cũng hiểu được ý của U Quân, vì thế anh ta liền lúng túng lui xuống, sau đó anh ta còn nghiêm túc quan sát trận đấu.
Anh ta liền đứng ở bên trái của U Quân, nhìn thấy dáng vẻ lúng túng của Phượng Tố Thiên thì tôi khẽ cong môi nở nụ cười với Phượng Tố Thiên, anh ta còn quay đầu lại và nháy mắt với tôi nữa chứ.
Nhìn thấy Phượng Tố Thiên và Lạc Thần như vậy thì tôi thầm nghĩ rằng liệu có phải bọn họ đã đủ lông đủ cánh rồi, bành trướng như vậy mà không sợ U Quân sẽ trách tội bọn họ hay sao?
Quả nhiên khi Lạc Thần nháy mắt với tôi thì bị U Quân nhìn thấy, vốn dĩ anh ta còn đang rất cao hứng và phấn chấn, thấy thế thì sắc mặt của anh ta liền tối sầm lại, còn quay đầu sang nhìn tôi, dường như muốn nói gì đó với tôi.
Anh ta muốn nói gì tôi đều biết cả, thế nhưng ở đây có quá nhiều người cho nên anh ta nói ra thì không được thích hợp cho lắm, cho nên anh ta liền dùng lực xoa vai của tôi, như thể muốn cảnh cáo xem về nhà sẽ xử lý tôi như thế nào.
Lúc trận đấu bắt đầu, những con ngựa hung hãn phi nước đại tự do trên chiến trường, tạo ra những làn sương mù, như thể chúng tôi đang ở trên một biển mây.
Liễu Long Đình thay bộ quan bào trên người của mình bằng bộ áo giáp bạc sáng chói lạnh thấu xương, cưỡi một con ngựa trắng đội hồng anh, bước ra từ phía kia của sân đấu.
Thiên đế cũng bước ra, hiện tại ông ta là đế vương, nên đương nhiên về cách ăn mặc trông cũng anh dũng và quý khí hơn Liễu Long Đình nhiều, trên người ông ta là bộ giáp màu vàng, trên đầu đội kim khôi, cưỡi một con ngựa màu đen.
Tư thế lên sân khấu này cả ông ta cũng đã đủ đề áp chế đi dáng vẻ kiêu ngạo của Liễu Long Đình.
Liễu Long Đình đúng là phượng hoàng gãy cánh rơi xuống cũng không bằng gà, cho dù trước đây anh ấy là vua của vạn quỷ, từng đứng đầu tam giới thì sao chứ, bây giờ còn không phải lưu lạc đến mức trở thành một tiên quan nho nhỏ hay sao.
Sau khi hai người bắt đầu đi ra sân thi đấu thì không khí của trận đấu bắt đầu trở nên căng thẳng hơn, Liễu Liệt Vân vẫn khó mà tin được lời của U Quân cho nên lúc ngồi trên ghế, cô ta vẫn không ngừng lo lắng nhìn về phía sân thi đấu, chỉ sợ bỏ qua một giây thôi thì sẽ mất đi Liễu Long Đình.
Lạc Thần với Phượng Tố Thiên ở bên cạnh tôi còn đánh cược xem ai sẽ là người chiến thắng, Lạc Thần thì nói là Thiên đế, Phượng Tố Thiên cũng không còn lựa chọn nào khác nên anh ta đành không cam lòng mà nói là Liễu Long Đình.
Trong trận đấu này, có tôi và U Quân ở đây thì Thiên đế làm sao có thể thắng được.
U Quân đã muốn loại bỏ vị trí Thiên đế này từ lâu rồi nhưng vẫn chưa có cơ hội, còn Liễu Long Đình hiện tại thì không biết dùng cách nào để thu phục Thiên đế, thế nhưng anh ấy cũng đã khiến cho Thiên đế đồng ý tham gia kiểu trận đấu chôn vùi vận làm quan của ông ta.
Trọng tài bắt đầu tuyên bố trận đấu chính thức bắt đầu, tôi bóc một quả quýt, rồi dùng tay đưa vào miệng của U Quân, còn U Quân thì cúi đầu nhận miếng quýt ngọt ngào từ tay của tôi, trông anh ta rất vui vẻ, còn nhẹ giọng nói với tôi: “Chỉ cần Thiên đế không còn nữa thì anh sẽ đem vị trí Thiên đế này cho em, đến lúc đó em định bảo đáp anh như thế nào đây?”
Khi người đàn ông nói về chuyện tình cảm, đa số đều có chút tính trẻ con, có lúc là vì rất để ý.
Tôi biết sau khi trận đấu này kết thúc thì ngai vàng sẽ vật trong tay của tôi, vì thế tôi liền hỏi U Quân muốn tôi báo đáp gì?
Ánh mắt của U Quân vẫn luôn chăm chú ở trên người tôi, đột nhiên nói lời tâm tình với tôi: “Anh muốn trái tim của em hoàn toàn thuộc về anh.”
Mặc dù tôi không có cảm giác gì đối với U Quân, thế nhưng khi anh ta nói ra lời này thì ở xung quanh chúng còn có rất nhiều người khác, nhất thời tôi cảm giác được mặt của mình hơi đỏ, có chút không được tự nhiên mà quay đầu sang chỗ khác, còn U Quân thấy mặt tôi đỏ như thế thì liền ngửa đầu cười ha ha.
Ở phía sân đấu, Liễu Long Đình và Thiên đế vẫn đang chém giết lẫn nhau.
Cả sân thi đấu to như vậy nhưng lại chỉ có hai người bọn họ, từng đạo từng đạo tinh khí cùng với tiên quang cứ như từng cơn sóng lớn điên cuồng lan tràn xung quanh sân đấu, cả sân đấu như chìm trong màn sương mù dày đặc.
Vốn dĩ chúng tôi có thể nhìn rõ Liễu Long Đình cùng với Thiên đế ở trên sân đấu, ai là người đang ở thế mạnh, ai là người đang ở thế yếu, thế nhưng cả sân đấu bỗng nhiên bị vây quanh bởi tầng tầng lớp lớp kết giới, cho nên chúng tôi không thể nhìn rõ ở bên trong đang xảy ra chuyện gì.
Tôi dự định muốn hỗ trợ Liễu Long Đình, thế nhưng lúc này tôi lại không rõ tình hình bên trong sân đấu kia như thế nào, mà chỉ có thể nghe thấy tiếng vang lớn của binh khí và pháp lực va chạm vào nhau, hai luồng hơi thở của Liễu Long Đình và Thiên đế hòa lẫn vào với nhau, nên không thể phân rõ ra ai với ai.
Không chỉ có mình tôi sốt ruột, mà người ngồi ở bên cạnh tôi là U Quân cũng cau mày vì dù sao chức vị Thiên đế của tôi còn quan trọng hơn cả Liễu Long Đình, nên nếu như Liễu Long Đình bị Thiên đế đánh bại thì chúng tôi cần phải có một cơ hội khác mới có thể hạ bệ được Thiên đế.
Mà nếu như chờ đến cơ hội lần sau thì cũng không biết là chờ cho tới lúc nào nữa..