Sau khi khiến tất cả thần linh đều quỳ xuống, điều này chứng tỏ bọn họ đã đồng ý với lời giải thích của U Quân, lúc này, chuyện cần xử lý là Liễu Long Đình.
Tính ra thì Liễu Long Đình đã thắng cuộc thi, nhưng anh ta lại trắng trợn giết cả Thiên đế.
Cái chết của Thiên đế chắc chắn liên quan tới anh ta nhưng ngay lúc này, theo luật của Cửu Trùng Thiên thì lại không thể kết tội anh ta được, chỉ có thể tạm thời bắt Liễu Long Đình vào nhà giam thôi.
Có điều là chức vị của tôi đã quyết định xong rồi, bất kì lúc nào cũng có thể nhận chức của Thiên đế.
Theo dự đoán của ta thì tới bây giờ, chuyện này cũng đã tổn chút tâm huyết và thời gian rồi nhưng người giúp đỡ tôi nhiều nhất là Liễu Long Đình và U Quân.
Nếu Liễu Long Đình không giúp tôi giết Thiên đế chỉ vì một lý do duy nhất là đưa tôi lên vị trí đó thì tôi cũng không được may mắn như vậy.
Hơn nữa, nếu không phải là U Quân có lòng nhường ngôi vị cho tôi thì cho dù tôi có đợi thêm mấy trăm năm cũng chỉ là một người con gái sống dựa vào anh ta.
Đôi lúc nghĩ lại thì thế giới này cũng thật kỳ diệu, có những người mà lúc trước hại tôi rất thảm, bây giờ thì bọn họ cái gì cũng đều là đá kê chân để tôi mạnh mẽ leo lên từng bước.
Thế giới này rất công bằng, công bằng đến mức khiến người ta không thể tin nổi.
Hiện tại, Liễu Long Đình bị bắt giam, tôi nhất định phải nghĩ cách để anh ta ra ngoài, nhưng mà từ sau khi Liễu Long Đình chủ động nói sẽ giúp tôi có được vị trí Thiên đế, mỗi khi U Quân nghe tôi nhắc tới tên Liễu Long Đình thì đều rất khó chịu, không cho phép tôi nhắc tới Liễu Long Đình trước mặt anh ta.
Nhưng mà cũng chính anh ta vẫn luôn giam giữ Liễu Long Đình, không có ý muốn thả người.
Mà mỗi ngày, đều có thần tiên đưa ra lời khuyên là U Quân nên ban cái chết cho Liễu Long Đình.
Tôi vẫn luôn sợ trong một lúc tức giận nào đó, U Quân sẽ ban lệnh giết chết Liễu Long Đình.
Mấy ngày nay, khi tôi nói chuyện với anh ta đều cần thận từng li từng tí, cố gắng tìm cơ hội để bàn về chuyện của Liễu Long Đình.
Liễu Long Đình từng giúp tôi giết Thiên đế, xem như đã giúp tôi một tay, cho dù trước kia chúng tôi có ân oán tình cừu như thế nào thì vào lúc này chuyện nào ra chuyện nấy, dù sao, sau này tôi có thể còn có chỗ cần nhờ tới anh ta.
Tuy là mấy ngày nay, U Quân không cho phép tôi nói tới Liễu Long Đình nhưng anh ta lại đối xử tôi cẩn thận hơn nhiều so với thường ngày, mỗi lần đi đâu thì đều mang về một ít đồ chơi mới gì đó, những loại đồ ăn nhẹ thường được bán ở cạnh trường học của chúng tôi, còn có những món ăn mà tôi thích lúc trước.
U Quân đột nhiên tỉ mỉ như vậy thật sự khiến tôi không thể thích ứng được trong thời gian ngắn.
Sáng hôm nay, khi thức dậy, U Quân đã xuất cung từ lâu rồi, vừa lên làm chủ nhân của tam giới, có rất nhiều chuyện cần phải làm.
U Quân đi rồi, còn lệnh cho mấy người cung nữ giỏi đi theo tôi, ngoài mặt thì nói là sợ người khác làm phiền tôi nhưng thật ra là bản thân anh ta muốn theo dõi tôi mọi lúc mọi nơi, ngoài ra còn có nguyên nhân khác, có thể là không muốn tôi đi tìm Liễu Long Đình.
Tôi vừa mới được phong làm Thiên đế, cũng không ngốc tới mức ngay lúc này lại dây dưa không rõ với Liễu Long Đình, bên cạnh đó, cho dù tôi muốn dây dưa với Liễu Long Đình thì anh ấy cũng không tiếp nhận tình cảm của tôi.
Tôi không có bất cứ tình cảm gì với U Quân, vì vậy nên dù anh ta đối xử với tôi thế nào thì trong lòng tôi cũng không có chút cảm động nào.
Buổi tối, U Quân trở về rất trễ.
Lúc anh ta đi tới cửa cung thì tôi đã nằm trên giường ngủ rồi, thấy anh ta về, tôi vốn định đứng dậy để giúp anh ta cởi áo khoác, nhưng U Quân lại nhìn tôi xua tay để tôi khỏi ngồi dậy.
Sau đó, tự anh ta đi tới chỗ tôi, ngồi xuống bên mép giường, từ trong lồng ngực căng phồng lấy ra một cái túi dày đựng thực phẩm chỉ ở dưới nhân gian có, đẩy vào trong lòng tôi, nói là anh ta lấy từ dưới nhân gian, để tôi nếm thử xem ăn ngon không.
Mấy ngày nay anh ta đều đem tới cho tôi mấy con vật nhỏ, mặc dù tôi không mấy cảm động nhưng cũng coi là hơi vui vẻ.
Với sự thúc giục của U Quân, tôi dùng tay mở túi, trong túi có hai củ khoai lang nướng nóng hổi.
Gì đây, khi tôi nhìn thấy hai củ khoai lang còn bốc hơi nóng, tôi lại nhìn qua U Quân, quả thực khó mà tưởng tượng được.
Anh ta bây giờ dù sao cũng là chủ nhân của tam giới, lớn lên thành dáng vẻ không dính khói bụi trần gian, vẫn có thể cầm món ăn bình thường tới mức không thể bình thường hơn nữa ở thế gian, cho dù là những cặp đôi bình thường ở thế gian cũng không lặn lội ngàn dặm xa xôi chỉ để mua hai củ khoai lang nướng cho bạn gái nha!
Thấy tôi vẫn luôn nhìn chằm chằm anh ta, U Quân cầm lấy túi đồ ăn trong tay tôi, đồng thời lột vỏ giúp tôi, nói rằng: “Nhanh ăn đi, cả quãng đường, anh luôn ủ nó trong lòng để giữ nóng, nó mang theo nhiệt độ của chồng em đó.”
Nhìn U Quân, trong lúc nhất thời tôi thật sự cũng không biết phải nói gì với anh ta, đồng thời, cảnh tượng này cũng thật rất quen thuộc, lại giống như trong những bộ phim truyền hình mà tôi từng xem rồi, đến ngay cả những lời mà U Quân nói cũng gần giống như vậy, tôi đoán là U Quân cũng đã xem qua bộ phim truyền hình đó.
Vậy nên, tôi lập tức tức hỏi U Quân: “Gần đây anh sao vậy? Sao vẫn luôn đem cái này cái kia về cho tôi, anh làm chuyện gì có lỗi với tôi sao?”
Bình thường thì sau khi đàn ông làm chuyện gì quá trớn, vì cảm giác có lỗi với lão bà của mình mới có thể tìm mọi cách lấy lòng vợ mình.
Mà những chuyện U Quân làm bây giờ, hoàn toàn giống như là chuộc lỗi sau khi làm sai ấy.
Nghe được sự nghi ngờ của tôi, U Quân có hơi không vui, nói với tôi là anh ta có làm ra chuyện gì có lỗi với tôi hay không thì tôi cũng có sức mạnh mà, mỗi lần chúng tôi ở chung phòng, tôi cũng không biết sao? Hơn nữa, anh ta cũng chưa từng đụng vào Liễu Liệt Vân, càng đừng nói là đụng tới những người khác.
Sau khi nói xong những lời này, anh ta còn rướn người tới bên tai tôi nói một câu rất hạ lưu, đại khái là tôi đã đủ để anh ta chơi cả đời rồi, cũng không muốn lãng phí tâm tư trên người những người phụ nữ khác nữa.
U Quân có thật lòng với tôi hay không, tôi cũng không để ý chuyện này lắm, nhưng nếu không phải vì có lỗi mới đối xử tốt với tôi thì được rồi, vậy tôi lại hỏi anh ta, rốt cuộc là vì chuyện gì, nếu như anh ta không nói thì tôi sẽ không ăn.
Sau khi tôi nói xong câu này thì đột nhiên cảm thấy có vẻ như tôi đang làm nũng, giở tính trẻ con của mình với U Quân, cảm giác hơi lúng túng.
Tôi nói với anh ta như vậy thì giống như tôi đã ngầm thừa nhận anh ta, vốn định nói thêm một câu nghiêm túc.
Nhưng khi U Quận thấy tôi hờn dỗi với anh ta thì lập tức bật cười khanh khách, anh ta nhìn tôi sau đó lại rất nghiêm túc, cũng nghe lời tôi mà giải thích: “Vốn vị trí Thiên đế này là quà mà anh đã dự tính tặng cho em từ lâu rồi, nhưng không nghĩ tới lại bị Liễu Long Đình giành trước.
Anh còn nói nhiều lời đảm bảo với em như vậy, nói anh nhất định sẽ trao cho em, nhưng anh làm không được, anh sợ em cảm thấy anh là người chỉ biết nói suông.
Vì vậy, anh muốn đối xử tốt với em một chút, để em đừng bị Liễu Long Đình cảm động, sau đó sẽ vứt bỏ anh.”
Tôi đã nói rồi mà, sao mà gần đây U Quân lại thay đổi khác thường như vậy, hóa ra lại chỉ vì nguyên nhân này, khi tôi nghe được mấy lời này của U Quân, trong khoảnh khắc cũng không biết phải trả lời anh ta như thế nào, cũng không biết là anh ta yêu tôi thật lòng hay chỉ giả vờ thôi.
Chúng tôi vì lợi ích nên mới hợp tác, thêm nữa là từ trước tới nay, tôi hiểu rõ tính cách của anh ta, tôi thực sự có chút không tin được là giữa anh ta và tôi chỉ là tình yêu chân thành.
Nhưng mà tôi không hề trả lời vấn đề này của U Quân, đưa tay lên câu lấy cổ anh ta, nói với anh ta không thể cưng chiều tôi như vậy, nếu không thì khi anh ta cưng chiều tôi tới mức tôi càng lúc càng bay cao thì anh ta sẽ không có cách nào giữ lại tôi.
“Không đâu, cho dù em có bay cao tới đầu thì anh vẫn có cách bắt em về bên cạnh anh.” Lúc U Quân trả lời như vậy, khóe miệng vẫn còn giữ nụ cười thờ ơ.
Dù sao, mỗi ngày đều phải nói vài lời tâm tình với U Quân, mới có thể làm cho bản thân giống như càng lúc càng ỷ lại anh ta, vậy nên tôi lập tức hỏi U Quân: “Vậy anh có cách gì có thể bắt được tôi, có thể nói cho tôi biết không?”
Tôi cho rằng U Quân sẽ ra vẻ bí hiểm với tôi, nhưng không ngờ được là U Quân lại vô cùng quang minh chính đại mà nói thẳng với tôi: “Liễu Long Đình, bây giờ anh ta bị nhốt trong nhà giam ở Cửu Trùng Thiên, mấy ngày nữa, anh sẽ phong em làm Thiên đế, đến lúc đó thì em phải ở lại Thiên Đình, cho dù em có thể cách anh xa tới đâu anh cũng có thể bắt em lại.”
Sau khi U Quân nói xong thì lời nói của anh ta đã khiến tôi âm thầm hiểu rõ ràng, như là một lời cảnh cáo khiến tôi tỉnh lại sau những ngày mơ mơ hồ hồ.
Xem ra, U Quân đã bắt đầu đề phòng tôi, mà Liễu Long Đình chính là nhược điểm để anh ta giữ chặt lấy tôi, chỉ cần cảm thấy tôi hơi khác thường thì Liễu Long Đình sẽ bị tôi làm liên lụy.
Khoảnh khắc này, hình tượng có chút tốt đẹp của U Quân trong lòng tôi đột nhiên không còn nữa, tôi lập tức nở một nụ cười nói với U Quân: “Liễu Long Đình thì sao có thể là nhược điểm của tôi chứ? Tôi cũng không yêu anh ấy, anh có giết anh ấy hay không thì liên quan gì tới tôi?
“Nhưng mà, Cô Hoạch Điểu lại nói cho tôi biết, trong lòng em vẫn luôn có Liễu Long Đình, mà sự tồn tại của tôi đối với em thì có hay không cũng không quan trọng.”.