Nói xong, U Quân cũng không có biện pháp nào ngoài chạy trốn, anh ta nhảy về hang động phía sau, biến mất ngay trong tầm mắt của chúng tôi.
Tôi vừa định nhìn vào trong động xem U Quân sống hay chết, có điều liền bị Liễu Long Đình kéo lại, nói với tôi trong động này rất nguy hiểm, coi như là U Quân không chết ở trong đó thì cũng sẽ phải tiêu hao hết thể lực, tôi cũng quên đi.
Tôi cũng không phải lo lắng chuyện anh ta còn sống mà trái lại tôi lo anh ta sẽ chết ở bên trong.
Bởi vì, chỉ có anh ta mới biết Liễu Ánh Nguyệt đang ở nơi nào, U Quân cần gì phải mạo hiểm như vậy nhảy vào trong động.
Nếu như anh ta chết vậy sau này ai sẽ tới chăm sóc Liễu Ánh Nguyệt? Nhưng tôi đối với con người U Quân vô cùng rõ ràng, nếu như anh ta không có niềm tin tuyệt đối khẳng định sẽ không tùy tiện nhảy vào trong động.
Hiện tại trước mắt chúng tôi chỉ còn lại Liễu Liệt Vân nằm trên đất, cái bụng của Liễu Liệt Vân bị rách ra rất lớn, trong bụng máu me be bét.
Vừa nãy khi U Quân lấy con rắn đen từ trong bụng Liễu Liệt Vân ra có nói rắn đen này chính là con của anh ta và Liễu Liệt Vân.
Đứa nhỏ này ở trong bụng Liễu Liệt Vân hai năm, nói cách khác, trong hai năm qua Liễu Liệt Vân vẫn luôn mang theo cái bụng lớn cùng U Quân trốn đông trốn tây.
Bản thân U Quân và Liễu Liệt Vân đều là yêu quái, con của bọn họ mang thai hai năm cũng không phải là một chuyện hết sức kỳ quái, kỳ quái chính là mặt mũi của đứa con.
U Quân là do một luồng khí độc biến thành, con của yêu quái và yêu quái thì bình thường sẽ chỉ có thể đơn giản là giống ba hoặc giống mẹ.
Nếu như tôi không nhớ nhầm thì Liễu Liệt Vân là một con rắn nước, đứa con của một con rắn nước đó và luồng khí độc sinh ra tại sao lại biến thành màu đen? Đồng thời khi đứa nhỏ này còn đang ở trong bụng đều không có biến thành hình người thì tại sao lại có sức mạnh lớn như vậy, có thể đối kháng cùng với Liễu Long Đình?
Tôi đối với vấn đề này vẫn vô cùng nghi hoặc, muốn quay đầu hỏi Liễu Long Đình chuyện này là thế nào, nhưng khi tôi quay đầu nhìn anh ấy phát hiện lúc này Liễu Long Đình đang nhìn gương mặt không chút cảm xúc nào của Liễu Liệt Vân đang nằm trên mặt đất.
Vẻ mặt Liễu Long Đình có chút khó coi nhưng nhiều hơn là thất vọng, một câu cũng không nói, anh ấy thấy tôi nhìn về phía Liễu Liệt Vân thì nhanh chóng quay sang nói với tôi hiện tại U Quân đã chạy trốn, chúng tôi nên về trước rồi tính sau.
Tôi thấy Liễu Long Đình né tránh ánh mắt của tôi, rồi lại nhìn Liễu Liệt Vân trên mặt đất, trong lòng nhất thời có chút rối bời.
Trước đây Liễu Liệt Vân vì cứu U Quân nên đã cắt đứt quan hệ chị em với Liễu Long Đình.
Bây giờ anh ấy nhìn thấy chị gái mình thê thảm như vậy nằm trên mặt đất, tuy rằng bên ngoài sẽ không cùng tôi nói cái gì nhưng tôi cũng đoán được trong lòng Liễu Long Đình thấy chị mình trong bộ dạng chán nản như vậy nhất định sẽ cảm thấy thương tâm khổ sở.
Thật là thương tâm khổ sở, tất cả những chuyện phát sinh ngày hôm nay cũng là do chính bản thân cô ta tìm đến.
Sau khi U Quân phát điên lấy đứa con từ trong bụng cô ta ra, cô ta còn muốn quan tâm U Quân, người phụ nữ này thật sự là yêu điên cuồng đến mức khiến người ta cảm thấy đáng thương lại đáng buồn.
Nếu như không phải vừa nãy U Quân tàn nhẫn đem đứa bé trong bụng Liễu Liệt Vân đang sống sờ sờ lôi ra ngoài, đồng thời cũng để tôi thấy được cảnh tượng thê thảm như thế, tôi nhất định sẽ không quản đến sự sống chết của Liễu Liệt Vân.
Nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ cô ta nằm trên đất khẽ run, không ít bộ phận trong bụng lộ ra ngoài, còn đang chảy máu giống như thay Liễu Liệt Vân bi thương gào khóc.
Cô ta thật vất vả mới mang thai đứa con của U Quân, mà bây giờ đứa bé lại bị chính ba ruột mình hại chết cũng không cảm thấy hổ thẹn.
Nếu tôi là Liễu Liệt Vân, tôi nhất định sẽ hận anh ta đến mức không một từ ngữ nào có thể hình dung ra được.
Có thể bởi vì bản thân tôi cũng là một người mẹ, hơn nữa cũng biết con của mình đang ở trong tình trạng nước sôi lửa bỏng, thấy bộ dạng của Liễu Liệt Vân như thế này, trong lòng tôi lại sinh ra một chút đồng cảm đối với cô ta, cũng cố ở lại nhưng không muốn để cho Liễu Long Đình quá mức đau lòng.
Tôi cúi đầu nhìn về phía Liễu Liệt Vân, sau đó hỏi cô ta: “Cô biết con gái tôi Liễu Ánh Nguyệt đang ở nơi nào không?”
Lúc tôi hỏi Liễu Liệt Vân, gương mặt cô ta vẫn như cũ không có chút biểu hiện gì, giống như là không nghe thấy lời của tôi nói.
“Liễu Liệt Vân, tôi hỏi cô một lần nữa, có biết con gái của tôi ở nơi nào không? Nếu như cô biết Liễu Ánh Nguyệt ở nơi nào, tôi sẽ cứu cô ngay lập tức.
Cô nhìn xem bộ dạng này của cô còn sống được bao lâu?”
Liễu Liệt Vân và U Quân ở cùng nhau, có thể cô ta sẽ biết Liễu Ánh Nguyệt ở nơi nào.
Thế nhưng lúc tôi hỏi lại một lần nữa, Liễu Liệt Vân vẫn là vẻ mặt mờ mịt.
Dáng vẻ của cô ta như vậy khiến tôi có chút tức giận, vốn dĩ muốn để cho cô ta lấy công chuộc tội nhưng cô ta vẫn là bộ dạng không hề bị lay động.
Thấy sắc mặt tôi không được tốt, Cô Hoạch Điểu đứng ở trên vai nói với tôi: “Hiện tại suy nghĩ của cô ta đã trở nên rối loạn, cái gì cũng không nghĩ được nữa.
Đoán chừng là chuyện vừa rồi đối với cô ta thật sự là một đả kích quá lớn, vì thế có thể là điên rồi hoặc là đần độn.
“Đần độn?”
Tôi và Liễu Long Đình nghe thấy Cô Hoạch Điểu nói như vậy, lần thứ hai nhìn về phía Liễu Liệt Vân, chỉ thấy cô ta đã duy trì vẻ mặt cứng ngắc cùng tư thế này một thời gian rất lâu rồi cũng không có nhúc nhích, tôi vừa rồi còn tưởng rằng cô ta không phục chúng tôi, không nghĩ đến là đần độn.
Xảy ra chuyện như vậy, đổi lại là ai cũng không chịu nổi.
“Dẫn cô ta trở về thôi.” Tôi nói xong câu này, xoay người rời đi.
Vốn dĩ tôi không muốn cứu Liễu Liệt Vân bởi vì trước đây vì cô ta muốn có được U Quân mà làm ra những chuyện xấu đối với tôi, khiến tôi căm ghét cô ta nhưng tôi vẫn muốn cứu cô ta.
Bởi vì không đành lòng, cũng bởi vì cô ta là chị của Liễu Long Đình, hiện tại con cũng không còn, bị là do chính tay U Quân giết.
Tôi nghĩ nếu như Liễu Liệt Vân thật sự trở nên ngu ngốc, khi tỉnh táo lại chắc cô ta cũng đã tuyệt vọng với U Quân rồi.
Sau khi tôi đưa Liễu Liệt Vân trở về núi Trường Bạch, chúng tôi vì Liễu Liệt Vân mà đi tìm y tiên trên núi Trường Bạch để trị thương cho cô ta.
Thời điểm y tiên nhìn thấy dáng vẻ y bi thương của Liễu Liệt Vân, vừa mới bắt đầu đã từ chối chữa trị, nói là đã hết thuốc chữa nhưng thấy tôi và Liễu Long Đình thì nói có thể thử xem.
Lúc chữa trị cho Liễu Liệt Vân chúng tôi đều có mặt ở đó, bất cứ lúc này cũng sẵn sàng cung cấp tiên khí cho y tiên.
Sau khi xem xét thân thể của Liễu Liệt Vân nói với chúng tôi, trước khi bị thương cơ thể cô ta đã bị hấp thụ đầy âm khí, đồng thời trong ruột cũng có một ít thịt thối của người chết.
Nếu như y tiên đoán không sai, con rắn đen mà y có sức mạnh to lớn trong bụng cô ta chính là do Liễu Liệt Vân ăn nhiều thịt thối để nuôi dưỡng nó.
Liễu Liệt Vân ăn nhiều thịt người chết tạo thành một khối sức mạnh âm khí to lớn.
Mà âm khí này ấp ủ ở trong bụng Liễu Liệt Vân nên ảnh hưởng tới đứa bé trong bụng cô ta.
May mắn thay đứa bé vẫn chưa được sinh ra mà chết đi, nếu như được sinh ra, pháp lực sẽ trở nên càng mạnh đến lúc đó chỉ có thể ăn thịt người để sống.
Lúc chúng tôi nghe thấy y tiên nói như vậy đều cảm thấy kinh ngạc, Liễu Liệt Vân vẫn là một yêu quái không thể tu luyện thành tiên.
Ở nhân gian sinh sống, nếu muốn có thể ăn đồ ăn nhưng tại sao lại đi ăn thịt người chết thối rữa? Là không có đồ ăn sao? Hay là U Quân ép buộc cô ta ăn, vì muốn đứa bé ở trong bụng cô ta trở nên mạnh mẽ?
Nhưng mà bây giờ U Quân đã chạy trốn, thần trí Liễu Liệt Vân lại trở nên không rõ ràng.
Vấn đề này nếu chúng tôi hỏi cô ta cũng không chắc cô ta có thể trả lời.
Cô Hoạch Điểu nhìn thấy bộ dạng kia của Liễu Liệt Vân thì đúng là đang cười trên sự đau khổ của người khác.
Theo chúng tôi mà nói U Quân còn làm chuyện tốt chính là không đợi được yêu nghiệt này sinh ra đã giết chết.
Nếu như sinh cái thứ súc sinh này ra coi như uổng phí sinh mạng, có điều U Quân cũng thật sự độc ác, đây tốt xấu gì cũng là con của anh ta, thời điểm anh ta ra tay quả thực là mắt cũng không chớp.
Loại yêu quái ác độc như vậy, trên thế giới thật sự là ít có.
Tôi hiện tại không phải muốn nghe Cô Hoạch Điểu nói U Quân như thế nào, chỉ là Liễu Liệt Vân, một người không đáng được mọi người tha thứ đã trở về nhà vậy Liễu Ánh Nguyệt bao giờ mới trở về? U Quân có thể không trút giận lên người tôi mà trút giận lên người Liễu Ánh Nguyệt? Nghĩ đến những điều này, tâm tình của tôi liền trở nên không tốt, muốn một mình ra ngoài giải sầu, đem cảm xúc tiêu cực đè xuống.
Dù sao mỗi người bọn họ đều đang giúp tôi, tôi cũng không muốn để bọn họ nhìn thấy bộ dạng tôi oán trời trách đất.
Có điều lúc tôi vừa chuẩn bị ra khỏi cửa, Liễu Long Đình hình như cảm nhận được tâm tình tôi không tốt, từ trong nhà theo tôi đi ra, cúi đầu nhìn nói với tôi: “Tôi đi cùng với em chút vậy.”.