Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)

Chương 832



Tôi rất ngạc nhiên và nghi ngờ tôi làm sao có thể nói ra những lời này, tôi rõ ràng muốn nói chính là tôi sau đó liền đi.

Bàn Cổ Oán Linh này đều đã xuất hiện ở Thiên Đình, tôi làm sao có thể không đi?
Nhưng bây giờ, chính là không có biện pháp nói ra lời tôi muốn nói ra, khi Phượng Tố Thiên nghe thấy tôi cự tuyệt nói không được, có chút kinh ngạc, bất quá anh ta cũng không quấn lấy tôi.

Thấy tôi không đi, anh ta lập tức cười đùa nói với tôi: “Không đi thì không đi, ngay cả chuyện này Lạc Thần cũng không làm được, còn làm chủ thiên hạ gì chứ.”
Nói xong, quay đầu nhìn về phía Liễu Long Đình, lại từ trên xuống dưới đánh giá Liễu Long Đình vài lần, tay anh ta sắp sờ tới trên mặt Liễu Long Đình.

Liễu Long Đình nhìn Phượng Tố Thiên đang nhìn chằm chằm anh ấy liền giống như si mê anh ấy lại giống như có chút lo lắng, lông mày nhất thời hơi nhíu lại, trầm giọng hỏi Phượng Tố Thiên một câu làm sao vậy?
Phượng Tố Thiên nhất thời cười với Liễu Long Đình, nói với anh ấy: “Trách không được chủ nhân của tôi sẽ thích anh, nếu tôi có dung mạo trong sáng thanh tú như vậy, trong lòng chủ nhân của tôi đã sớm không còn phần của anh.”

Liễu Long Đình nghe Phượng Tố Thiên nói với anh ấy như vậy, hai hàng lông mày xinh đẹp lúc này mới thả xuống, bình thản trả lời một câu với Phượng Tố Thiên: “Một cái xác mà thôi, không có nhiều giá trị.”
“Vậy anh đưa cho tôi đi!” Phượng Tố Thiên quấn quýt hỏi.

Tôi thấy Phượng Tố Thiên quấn quýt Liễu Long Đình như vậy, tuy rằng vừa rồi tôi nói ra những lời không giống như suy nghĩ khiến tôi vẫn rất nghi hoặc, nhưng lúc này cũng sợ Phượng Tố Thiên ở trước mặt Liễu Long Đình làm mấy chuyện mất mặt, vì thế liền kéo Phượng Tố Thiên một cái, nói với Phượng Tố Thiên: “Anh đừng nháo nữa, mau đi thay quần áo rồi ăn cơm đi.”
Những gì tôi sẽ nói, nhưng trong trái tim tôi là như nhau, nhưng tôi vừa nói chuyện, tại sao nói những lời, giống như không phải là những gì tôi nói?!
Phượng Tố Thiên trở về nhà họ Liễu rất vui vẻ, vội vàng đi thay quần áo, để chứng minh tôi nói chuyện là nói chuyện bình thường, vì thế tôi lại nói với Liễu Long Đình một câu: “Long Đình, bộ dạng của anh thật đẹp.”
Khi tôi nói điều này, tôi đã nói điều đó như tôi nghĩ.

Khi Liễu Long Đình nghe tôi khen ngợi anh ấy, ngay lập tức mỉm cười với tôi, nói với tôi: “Nếu không nhìn tốt, làm thế nào để thu hút được em?”
Thấy tôi hiện tại có thể nói chuyện bình thường, vì thế tôi liền tính toán cùng Liễu Long Đình nói chuyện thiên đình, Lạc Thần một mình khẳng định cũng không đối phó được, hơn nữa Lạc Thần lại là do Liễu Long Đình đỡ anh ta lên vị trí đứng đầu Tam Giới, nếu Lạc Thần xảy ra chuyện, Liễu Long Đình cũng sẽ không mặc kệ chứ!
Nhưng bây giờ khi tôi muốn nói chuyện này với Liễu Long Đình, lời này vẫn luôn nghẹn trong lòng tôi, như thế nào cũng không nói ra được, trong cổ họng giống như là nhét bị một cái cây lớn chặn lại, tất cả những lời tôi muốn nói đều bị kẹt trong cổ họng.

Tôi nhất thời thật sự có chút hoảng hốt, nếu lời nói của tôi vẫn không nói nên lời, tôi nên nói như thế nào về việc tôi muốn lên trời, mà Liễu Long Đình nhìn thấy bộ dáng mặt đỏ tai hồng của tôi liền đưa tay sờ tới trán tôi, hỏi tôi bị làm sao vậy? Có phải tối qua anh ấy không để cho tôi đắp chăn nên bị cảm lạnh sao? Nhưng sức mạnh trong thân thể tôi đã rất đủ, hẳn là cũng sẽ không bị cảm lạnh đi.

Tôi một hồi lâu thật sự cũng không có lời nói ra, hiện tại thấy Liễu Long Đình hỏi tôi cái này, tôi muốn giải thích với anh ấy có chuyện muốn nói với anh ấy, nhưng lại nói không nên lời.

Nhưng ngay cả điều này cũng không dễ giải thích, về sau tôi thật sự là buông tha, cũng không muốn nói chuyện, hướng về phía Liễu Long Đình lắc đầu, một chút ý kiến cũng không có.

Tôi bỗng nhiên trầm mặc xuống, Liễu Long Đình liền đưa tay ôm lấy vai tôi, nói với tôi: “Bất quá hiện tại thân thể em có sức mạnh, nhưng thân thể của em cũng là thân thể máu thịt, không chừng thật sự là bị bệnh, một hồi tôi liền tìm y tiên trong núi đến xem cho em, xem em đây là bị làm sao?”
Tôi nhất thời cũng không nghĩ nhiều, giọng nói này của tôi đang tốt bỗng nhiên xấu, tôi nghĩ tôi hẳn là cũng bị bệnh, vì thế liền đối với Liễu Long Đình gật đầu, đối với anh ấy nói nghe theo lời anh ấy.


Sau khi chúng tôi ăn sáng xong, Liễu Long Đình quả thật cũng gọi y tiên trong núi Trường Bạch đến xem thân thể cho tôi, bác sĩ cũng quả thật kiểm tra cho tôi, biết tôi bị tà khí, tà khí tích tụ trong cổ họng, cho nên mới dẫn đến tôi có chút lời nói không nên lời, hơn nữa mấy ngày nay phải ở nhà tĩnh dưỡng, chờ cổ họng dưỡng tốt mới có thể ra ngoài hoạt động.

Tôi nghĩ tôi đây là bị tà khí gì chứ, sao còn có tà khí tích tụ trong cổ họng tôi, thấy vẻ mặt tôi nghi hoặc Liễu Long Đình liền giải thích với tôi, có thể là lúc tôi đi trần gian bắt quỷ, bị quỷ khí lang thang ở trần gian xâm nhập vào thân thể.

Thân thể tôi vốn còn chưa tốt, bảo tôi đừng lo lắng, dù sao qua mấy ngày cũng tốt rồi.

Tuy rằng biết tôi không phải là bệnh lớn gì, trong lòng tôi có chút thả lỏng xuống, nhưng Lạc Thần này nên làm sao bây giờ, Lạc Thần ở Thiên Đình chờ tôi, tôi làm sao có thể không đi?
Sau khi y tiên đi rồi, tôi lại do dự một lúc sau, nếu tôi hiện tại nói không nên lời, tôi cũng sẽ không nói với Liễu Long Đình, dù sao lúc trước tôi muốn làm cái gì căn bản cũng không cần chào hỏi Liễu Long Đình, nếu anh ấy phát hiện tôi không có ở đây, tự nhiên sẽ đến tìm tôi.

Lúc Liễu Long Đình đi phân phó người nấu thuốc cho tôi, tôi liền gọi Phượng Tố Thiên chuẩn bị đi Thiên Đình.

Phượng Tố Thiên mặc kệ tôi nói đi đâu anh ta đều đi theo tôi, cho nên hiện tại tôi không nói, lúc anh ta đi theo tôi đến cửa, anh ta liền trực tiếp biến thành một con phượng hoàng, nhưng còn chưa đợi tôi cưỡi trên lưng anh ta, tiếng kêu của Liễu Long Đình bỗng nhiên từ phía sau tôi truyền tới: “Các người đi đâu?”
Phượng Tố Thiên nghe thấy tiếng la hét của Liễu Long Đình, vì thế quay đầu nói với Liễu Long Đình: “Dẫn chủ nhân của tôi ra ngoài trượt xuống, làm sao vậy?”
Liễu Long Đình vừa nghe Phượng Tố Thiên nói lời này liền lập tức đi về phía tôi, nắm lấy tay tôi có chút quát lớn với Phượng Tố Thiên nói: “Y tiên vừa mới nói Nữ Hi không thể ra ngoài, anh không biết sao mà đưa cô ấy ra ngoài?”
Phượng Tố Thiên nghe Liễu Long Đình nói, quay đầu nhìn tôi một cái, trong ánh mắt có chút bất đắc dĩ.

Mà lúc này tôi coi như là nói không ra miệng, nhưng vẫn vội vàng học bộ dáng trước kia của Ánh Nguyệt, muốn viết chữ trên tay Liễu Long Đình nhưng Liễu Long Đình lại nắm chặt tay tôi, không cho tôi nhúc nhích, hơn nữa sợ Phượng Tố Thiên còn có thể dẫn tôi ra ngoài trong miệng bắt đầu thấp giọng.

Đọc vài câu thần chú, đem toàn bộ nhà họ Liễu chúng tôi, tất cả đều dùng kết giới đè lên.

Hơn nữa khi anh ta làm xong, lại nói với Phượng Tố Thiên: “Sau này các người đi ra ngoài đều phải trải qua sự đồng ý của tôi, mấy ngày nay Hi Nhi muốn tĩnh dưỡng, anh tốt nhất là đừng quấy rầy cô ấy.”
Nói xong, Liễu Long Đình liền dắt tôi trở về nhà họ Liễu.


Nói thật, tôi thật sự không muốn cùng Liễu Long Đình trở về, nhưng lại không có biện pháp chút nào, hiện tại Liễu Long Đình ở nhà họ Liễu đã bố trí kết giới, tôi đi ra ngoài đều phải trải qua sự đồng ý của anh ấy.

Lúc anh ấy dẫn tôi trở lại thư phòng, tôi tìm bút và giấy tận lực muốn cho Liễu Long Đình biết tôi muốn biểu đạt ý nghĩ với anh ấy, nhưng Liễu Long Đình giống như cố ý không cho tôi cơ hội.

Khi tôi đưa tay cầm bút và giấy, anh ấy liền vươn tay về phía tôi, nắm lấy cổ tay hai tay tôi, nhét vào trong ngực anh ấy, sau đó nói với tôi: “Hi Nhi, nếu bệnh của em vẫn không tốt, sau này không thể nói được nữa, vậy nên làm gì?”
Thấy Liễu Long Đình lúc này sẽ hỏi tôi vẫn đề này, giọng nói của tôi mắc ở cổ họng, muốn trả lời anh ấy có phải ghét bỏ tôi hay không, nhưng hiện tại cổ họng tôi so với vừa rồi còn nghiêm trọng hơn, vừa rồi chỉ có vài lời nói không nói nên lời, hiện tại là cái gì cũng không nói ra được.

Liễu Long Đình cũng có thể biết tôi nói không nên lời, cũng không tính toán nhiều như vậy, bưng trà lên bàn cho tôi uống một ngụm, sau đó tự hỏi lại tự trả lời nói với tôi: “Cho dù em nói không nên lời, sau này tôi cũng sẽ ở cùng em, sau này em có cái gì, tôi giúp em nói, bất quá y tiên nói giọng nói của em sẽ tốt, vậy nhất định sẽ tốt.”
Nghe Liễu Long Đình lúc này nói chuyện nhỏ nhẹ ấm áp, nếu như bình thường, tôi phải vui vẻ đến chết, nhưng hiện tại trong lòng tôi chỉ có chuyện trong thiên đình, hơn nữa tôi tuyệt đối không tin tôi bởi vì chịu tà khí mới khiến tôi nói không nên lời, có bị tà khí quấy rối đi nữa thì tôi sẽ biết, làm sao có thể vô duyên vô cớ dính tà khí.

Tôi hiện tại như vậy, càng giống như bị người khác khống chế.

Mà người có bản lĩnh lớn như vậy ở trước mặt Liễu Long Đình khống chế tôi, dựa theo tính tình cẩn thận của Liễu Long Đình, căn bản là không ai có thể làm được, ngoại trừ chính là anh ấy.

Sau khi tôi nghe Liễu Long Đình nói như vậy, muốn từ trên người Liễu Long Đình đi xuống, bất quá Liễu Long Đình lúc này cũng không có thả lỏng tôi, ngược lại là tôi muốn từ trên người anh ấy xuống, một tay ôm tôi hướng trên người tôi đè tới, trực tiếp đem tôi đè lên bàn trước ghế lớn.


Bình Luận (0)
Comment