Thời gian hai ngày trôi đi thật nhanh. Dưới sự liên thủ của cảnh sát hình sự và đặc công, cuối cùng đã điều tra rõ chân tướng vụ việc một năn trước nhận định cho là do đường dây quá cũ mà gây ra vụ hỏa hoạn.
Nếu đúng như những gì mà nữ sát thủ đó nói, vụ hỏa hoạn ở phòng khiêu vũ Thiên Nguyệt hôm đó không phải do đường dây quá cũ mà là do có người làm. Mà người đứng đằng sau vụ này lại chính là Hoa Thiên Minh. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenggg.com
Tuy nhiên, với thân phận và thế lực của Hoa Thiên Minh, cũng không đáng để trút giận lên một phòng khiêu vũ nhỏ bé như vậy, hắn phóng hỏa phòng khiêu vũ để diệt khẩu. Một tháng trước vụ hỏa hoạn phòng khiêu vũ Thiên Nguyệt, Hoa Hải còn xảy ra một vụ án lớn, vợ của Hoa Thiên Minh bị người khác truy sát trên đường trở về quê thăm người thân. Lúc đó phía cảnh sát đưa ra kết luận là là tội phạm chạy trốn gây ra, nhưng cuối cùng cũng không tìm ra được hung thủ. Nhìn tình hình hiện nay, vợ của Hoa thiên Minh là do hắn thuê người giết.
Vụ án đã rất rõ ràng rồi, con người thật của Hoa Thiên Minh cũng bại lộ trước mặt Trương Bưu và Đại Phi. Theo ý của Trương Bưu, theo lý nên nhanh chóng báo vụ án này lên phía cấp trên. Nhưng Đại Phi không đồng ý, bọn họ kết hợp điều tra đa số những chứng cứ thu thập được đều là lợi dụng thủ đoạn không đàng hoàng mà thu được. Suy nghĩ trên góc độ pháp luật, những chứng cứ xem ra chắc chắn như núi kia, lại không thể làm chứng cứ phán quyết Hoa Thiên Minh. Hơn nữa tai mắt của Hoa Thiên Minh tại Hoa Hải khắp nơi, sau khi vụ án này trình lên. Liệu có thể được cấp trên coi trọng không, điều này vẫn còn là một vấn đề.
Huống hồ, việc cho bọn họ bây giờ cũng không nhiều nữa rồi.
" Anh Bưu, anh có thể giữ vững ý kiến của anh, nhưng em buộc phải nói rõ với anh, từ bây giờ trở đi, cấp dưới của em buộc phải bỏ đi, em không muốn bọn họ bị chôn cùng với một tên cặn bã."
Đại Phi là người có tình người, pháp luật nghiêm khắc cần phải đi bảo vệ, nhưng giây phút này đây. Anh ấy không còn lựa chọn nào khác. Hy sinh vô nghĩa, anh ấy sẽ không làm như vậy được.
Trương Bưu cũng tỏ ra rất khó xử.
Bằng tâm mà nói, lời nói của huynh đệ tốt là đúng. Nói thật, liệu Hoa Thiên MInh có bị phán quyết lại không, liệu hắn có bị phán quyết công khai không. Trong lòng anh ấy cũng không dám chắc. Giống như lời của Đại Phi nói. Đứng trên góc độ của bọn họ, nhìn thấy chuyện bất bình ở nhân gian càng nhiều, càng vô sỉ, có lúc, chính bọn họ cũng bất lực mà thôi.
Tuy là như thế, nhưng tính cách của Trương Bưu quyết định tác phong của anh. Hơi do dự một chút, Trương Bưu nói : " Đại Phi, có lẽ cậu nói đúng, nhưng tôi vẫn không thể thuyết phục bản thân. Tất nhiên, tôi sẽ thông báo để anh em rời đi, tôi sẽ không để bọn họ chết oan uổng đâu. Nhưng có điều, có một vài chuyện, có một vài nguyên tắc tôi không thể từ bỏ được. Tối ngày mai, một mình tôi sẽ đi bảo vệ Hoa Thiên Minh, tôi muốn nhìn thấy tên sát thủ này...."
"Anh Bưu,.......anh...."
Đại Phi hơi thở dài, cũng không khuyên Trương Bưu nữa, nghĩ một chút rồi nói : " Được rồi, anh đã quyết thì tôi sẽ đi cùng anh."
" Người anh em tốt...!"
Trương Bưu có chút cảm động, đưa tay ra nắm chặt lấy tay Đại Phi.
Chiều đến, Thành phố Hoa Hải lại có gió tuyết, cả thế giới đều biến thành ngân trang tố khỏa, khắp nơi đều là người tuyết. Vẫn còn mấy ngày nữa là tết, thời tiết khắc nghiệt cũng không làm giảm đi không khí vui mừng của mọi người .
Hôm nay Phương Hạo Vân không đi đến công ty, hắn còn đang nghĩ, tối nay rốt cuộc có phải đi hay không.
Mở cửa sổ ra, một cơn gió lạnh ùa đến khiến hắn không khỏi giật mình.
Đúng lúc này, tiếng chuông điện thoại reo lên. Nhìn kĩ, giống như số điện thoại của Đường Dần . Đóng cửa sổ lại, hắn vội vàng đến nhận điện thoại.
Quả nhiên trong điện thoại vọng lại giọng nói của Đường Dần : " Hạo Vân, tớ và Trương Binh có chuyện muốn nhờ cậu giúp đỡ..... Cậu là người gốc Hoa Hải, cậu có mối quan hệ không, xem có thể giúp bọn tớ kiếm mấy vé tàu hỏa về quê không?"
Phương Hạo Vân sững ra một lúc, vội vàng nói: " Nói như vậy, các cậu vẫn đang ở trường à?"
" Đúng vậy, bọn tớ bị lỡ đặt vé của trường, đành tự mình đi xếp hàng mua vé, nhưng ba ngày liền cũng không mua được.... sắp tết rồi, bọn tớ rất gấp, vì thế muốn nhờ cậu giúp đỡ?" Giọng của Đường Dần quả thật rất gấp gáp.
Phương Hạo Vân nghĩ một chút, nói : " Nói với Trương Binh, các cậu đừng vội, vấn đề vé tàu hỏa tớ đảm bảo sẽ giúp các cậu giải quyết, đúng rồi, cần mấy vé."
" Bọn tớ có tổng cộng sáu người, nếu có thể thì kiếm cho bọn tớ sáu vé đi Tây An.Hạo Vân, chuyện lần này nhờ cả vào cậu." Đường Dần cảm động nói.
" Đường Dần, đừng khách sáo như vậy, bọn mình là bạn cùng phòng mà.... vậy thì, nếu có tin tức gì tớ sẽ đem ngay sang cho các cậu."
Tình trạng trong nước chính là mỗi khi đến dịp tết, mua vé tàu là rất khó. Phương Hạo Vân có chút tự trách mình, hắn nên sớm gọi điện hỏi Trương Binh, Đường Dần xem bọn họ về chưa.
" Hạo Vân, vậy bọn tớ đợi tin tức của cậu." Đường Dần đầu dây bên kia rõ tiếng thở dài nhẹ nhõm. Bỏ lỡ mua vé tập thể, đối với nhóm người yếu thế bọn họ, tự mình mua vé quả là chuyện khó như lên trời.
Đường Dần cúp máy, mấy người bọn Trương Binh vội vàng hỏi : " Thế nào rồi? Hạo Vân có cách không?'
" Không vấn đề gì."
Đường Dần cười nhẹ nhõm : " Hạo Vân đã nhận lời rồi, muộn nhất ngày mai sẽ có thể kiếm vé tàu về quê cho chúng ta...."
" A.......!"
Trương Binh cười nói : " Vậy coi như không cần lo không thể về được nữa rồi."
" Đúng vậy......!"
Đường Dần cũng cảm kích nói. Đối với bọn họ mua vé lần này là kinh nghiệm đáng nhớ. Thực ra bọn họ nghĩ không giống nhau, đi xếp hàng mua vé trước mười ngày, tại sao vẫn không mua được. Cần biết lúc đó là bán vé rạng sáng ngày đầu tiên trước mười ngày, nhưng nhân viên bán vé vẫn lạnh lùng nói hết vé rồi.
Đúng là chết tiệt, vé bán trước mười ngày, lần đầu tiên đi mua lại hết. Đây là thế giới gì chứ? Quá đen tối, lúc đó Trương Binh còn muốn lên phía trước nói lí lẽ, đi đến cảnh sát đường sắt vào phòng bán vé.
Những người học sinh bọn họ đều là lần đầu tiên đi xa nhà, trước đây sớm đã nghe nói dịp tết mua vé tàu rất khó, bây giờ bọn họ đã được nếm trải rồi. Càng khiến bọn họ không nghĩ ra, về căn nguyên của việc khó mua vé, chỉ cần đi mua một lần vé là có thể biết chuyện gì rồi, đó chắc chắn là trong ngoài câu kết với nhau để bán giá cao thu lợi nhuận. Nhưng đông người biết ngọn nguồn như vậy, cơ quan chấp pháp vẫn làm ngơ như không biết nhiều năm như vậy. Không biết là ngốc thật hay là giả vờ ngốc nghếch. Năm nào cũng bắt tội phạm, năm nào cũng phản đối bán vé lậu, nhưng cũng chẳng thấy hiệu quả đâu.
(Nói tới đây lại nhớ tới vụ mua vé bán kết AFF cup vừa rồi, người xếp hàng đầu tiên mua vé cũng được báo là hết vé 400k, xã hội gì đây hả trời?)