- Thằng ranh này, còn không mau buông tay ra, tính sàm sở với cả chị nữa hả?
Sau khi bước ra khỏi quán cà phê, Phương Hạo Vân vẫn vòng tay ôm lấy eo Phương Tuyết Di, thân mật như một cặp tình nhân. Phương Tuyết Di tuy rất vui nhưng trong lòng cô hiểu rõ quan hệ của hai người là chị em, lí trí và tình cảm xung đột một hồi, cuối cùng cô đưa ra lựa chọn tự cho là sáng suốt nhất.
- Hí hí!
Phương Hạo Vân cười khoái chí, vội bỏ tay ra khỏi eo chị gái, phải công nhận ôm eo chị Tuyết Di có cảm giác sung sướng thật đấy!
- Hạo Vân, em nói thử tên Lăng Vân Giai kia có tự rút lui không nhỉ?
Phương Tuyết Di đảo mắt nhìn xung quanh, cô sợ Lăng Vân Giai sẽ bám theo không chịu bỏ cuộc.
- Chắc chắn là vậy rồi.
Phương Hạo Vân vênh mặt kiêu ngạo:
- Nhìn thấy người bạn trai tuấn tú như em thì sao hắn còn đủ tự tin mà theo đuổi chị chứ? Chuyện đó không bao giờ xảy ra đâu. Chị à, lần này không có độ khó gì hết làm em mất vui, hy vọng lần sau gặp một đối thủ xứng tầm hơn.
- Chết đi, em muốn ba mẹ sắp xếp bắt chị gặp mặt bao nhiêu người nữa hả? Chị bực muốn chết rồi nè...
Phương Tuyết Di bỉu môi kiên quyết:
- Tóm lại là lần này chị phải đấu tranh đến cùng, không lấy chồng, không lấy chồng, có chết cũng không lấy.
- Em ủng hộ chị!
Bị người ta nắm lấy chứng cứ dan díu với Trương Mỹ Kỳ, Phương Hạo Vân không muốn che khuất lương tâm cũng không được, hắn phải giúp đỡ bà chị thôi, thật lòng thì hắn vẫn muốn chị gái tìm được hạnh phúc thật sự thuộc về mình.
.........
Thời gian trôi qua nhanh chóng, chớp mắt một cái kì nghỉ tết đã qua đi, người đi học, người đi làm mưu sinh... Tất cả cư dân thành phố Hoa Hải sau mấy ngày nghỉ ngơi thư giản ngắn ngủi lại bắt đầu một năm mới phấn đấu làm việc và học tập bận rộn.
Các sinh viên đại học Hoa Hải đều kéo đến nhập học, hôm nay phía hội sinh viên tung ra một tin chấn động toàn trường, đó là nữ hoàng ca nhạc Đing Tuyết Nhu sẽ tổ chức đêm biểu diễn hoành tráng ngay tại trường đại học Hoa Hải.
Tin này tuy chưa được cấp lãnh đạo nhà trường chính thức xác nhận, nhưng phần lớn sinh viên đều lựa chọn tin đó là sự thật, thậm chí có người đã bắt đầu quay về kí túc xá làm poster cổ động cho thần tượng của mình.
Trong thời đại công nghệ thông tin, tốc độ lan truyền của tin tức nhanh đến mức không thể tưởng tượng. Chỉ trong vòng mười mấy phút, tin Đinh Tuyết Nhu tổ chức biểu diễn ca nhạc ở trường đại học Hoa Hải đã lan truyền khắp mấy mươi trường đại học trong thành phố. Cho đến buổi trưa, các trang mạng lớn nhỏ của thành phố đều đưa tin về buổi biểu diễn ca nhạc này.
Tin tức tuy vẫn chưa được xác nhận, nhưng giới trẻ toàn thành phố Hoa Hải đều háo hức cả lên. Thời buổi kinh tế khó khăn nhưng trào lưu hâm mộ minh tinh thì không hề suy giảm, ngược lại còn cuồng nhiệt hơn. Số lượng fan của Đinh Tuyết Nhu nhiều vô số kể, từ cậu học sinh tiểu học mới mấy tuổi đầu đến anh nhân viên văn phòng ba mươi hơn đều bị giọng ca ngọt ngào say đắm của cô cuốn hút.
Một số sinh viên vốn định lười biếng thêm mấy hôm ở nhà khi nhận được điện thoại thông báo của bạn cùng lớp liền thay đổi kế hoạch, nhanh chóng chạy đến trường nhập học. Ai cũng biết vé xem ca nhạc có Đinh Tuyết Nhu biểu diễn đều rất khó mua, thậm chí còn khó hơn cả vé tàu xe về quê ăn tết. Đã là sinh viên trường đại học Hoa Hải, chiếm ưu thế chủ nhà nên không ai muốn bỏ lỡ dịp may hiếm có.
Phó chủ tịch thường vụ hội sinh viên trường đại học Hoa Hải Trần Thanh Thanh cũng rất háo hức với cô ca sĩ Đinh Tuyết Nhu, cô rất muốn xem thử nữ hoàng ca nhạc nổi tiếng toàn Châu Á này rốt cuộc như thế nào, sao có thể tạo tiếng vang ngoài xã hội lẫn toàn trường như thế?
Khác với những sinh viên khác, Trần Thanh Thanh nhận được thông báo chính thức của ban giám hiệu nhà trường, xác nhận Đinh Tuyết Nhu sẽ tổ chức buổi biểu diễn ngoài trời ngay tại sân thể thao của trường đại học Hoa Hải vào cuối tháng này. Hiện nay, hội sinh viên phải bắt tay vào công tác chuẩn bị ngay.
Mặt khác, hội võ thuật của cô cũng nhận được lời mời của sở cảnh sát thành phố và phòng bảo vệ nhà trường, mời hội võ thuật chọn ra một cao thủ hỗ trợ phía cảnh sát và phòng bảo vệ phụ trách công tác đảm bảo an ninh cho Đinh Tuyết Nhu.
Nói thật lòng, khi nhận được lời đề nghị này, Trần Thanh Thanh cảm thấy vô cùng bất ngờ, hội võ thuật đúng là có nhiều hội viên giỏi võ nghệ, nhưng so ra vẫn còn thua kém với cảnh sát đặc nhiệm và nhân viên bảo vệ được huấn luyện bài bản, bảo họ tham gia công tác bảo vệ xem ra là hành động dư thừa.
Tuy nói là vậy, nhưng hội võ thuật được các cấp liên quan tin tưởng giao trọng trách, trong lòng Trần Thanh Thanh cảm thấy rất vui, cô quyết định lựa chọn thật kĩ người thích hợp, tích cực phối hợp công tác bảo vệ với phía cảnh sát.
Thật ra đối tượng đủ sức đảm nhận trọng trách này nhất cô đã quyết định sẵn rồi, nếu không có gì ngoài ý muốn xảy ra, Phương Hạo Vân chính là người thích hợp nhất.
........
Sau ba ngày điều tra, Lăng Vân Giai cuối cùng đã phát hiện ra sự thật, cái tên mặt trắng Soái Soái kia chính là em trai của Phương Tuyết Di, đại thiếu gia nhà họ Phương.
Nói cách khác, Phương Tuyết Di không có bạn trai nào hết, không còn nghi ngờ gì nữa, cô ta làm vậy là muốn từ chối mình đây mà.
Sau khi biết được tin này, Lăng Vân Giai càng háo thắng muốn chiếm được người đẹp Phương Tuyết Di hơn. Trong quá khứ lẫy lừng của Lăng công tử, chưa lần nào bị cô gái từ chối hoặc bị người ta bỏ, xưa nay chỉ có hắn chơi xong rồi vứt thôi.
Tuy chỉ mới gặp mặt Phương Tuyết Di một lần, nhưng Lăng Vân Giai cơ bản đã nắm được tính cách của người đẹp. Cô gái này cứng cỏi lắm đây, không phí chút công sức là không được đâu. Hắn quyết định thay đổi cách tiếp cận, bây giờ phải làm quen với cậu em trai Phương Hạo Vân của cô ta trước, sau khi qua ải của em trai rồi mới tấn công tiếp cô chị.
Có câu nói rất hay, tấn công tòa lâu đài vững chắc phải cài nội gián mới dễ thành công.
Mục tiêu của Lăng Vân Giai rất rõ ràng, hắn muốn biến Phương Hạo Vân thành nội ứng cung cấp tin tức cho hắn.
Sau khi tìm hiểu thói quen sinh hoạt của Phương Hạo Vân xong, hôm nay Lăng Vân Giai giả đò đi ngang qua khu nhà Lam Tâm, làm bộ tình cờ gặp mặt, sau đó sẽ mời Phương Hạo Vân đi uống cà phê nói chuyện.
Theo như kế hoạch vạch sẵn, Lăng Vân Giai không định vạch trần thân phận thật của Phương Hạo Vân, nếu làm như vậy sẽ rất dễ khiến Phương Hạo Vân phản cảm.
Khoảng 10 phút sau, Phương Hạo Vân bước thong dong ra khỏi cổng, Lăng Vân Giai đứng từ xa đã nhìn thấy, bèn làm bộ tình cờ đi tới.
Hai người chạm mặt nhau, Lăng Vân Giai đưa ra bộ mặt sửng sốt, sau đó mỉm cười lịch sự chào hỏi trước:
- Chào, không ngờ chúng ta lại gặp nhau mau đến vậy.
Phương Hạo Vân cũng mỉm cười đáp lại:
- A, là Lăng tiên sinh đó hả? Sao anh lại ở đây, thật là trùng hợp, tôi ở khu này nè.
Lăng Vân Giai đã sớm chuẩn bị câu trả lời:
- Tôi có bạn ở gần đây, tôi định tới thăm bạn, nhưng... bây giờ tôi đổi ý rồi, Soái Soái tiên sinh, nếu anh không chê, tôi muốn mời anh đi uống tách cà phê, tiện thể chúng ta kết bạn luôn.
Cái thằng này chắc chắn không phải là gặp mặt ngẫu nhiên rồi, rõ ràng là hắn cố tình đợi mình ở đây, xem ra người này không chịu bỏ cuộc thì phải.
Giúp người giúp cho trót, đã nhận lời chị Tuyết Di thì phải đuổi gã si tình này đi thôi.
Phương Hạo Vân quyết định nhận lời mời của Lăng Vân Giai, tiện thể dạy cho hắn bài học cho hắn bỏ ý định theo đuổi chị Tuyết Di luôn.
Nghĩ như vậy nên Phương Hạo Vân gật đầu đồng ý:
- Được thôi, nếu Lăng tiên sinh đã có nhã ý mời thì tôi cũng không nỡ chối từ, chúng ta đi uống tách cà phê vậy.
Nói xong, Phương Hạo Vân liền ngồi lên chiếc xe sang trọng đang đậu ven đường của Lăng Vân Giai, tới quán cà phê của khách sạn Shangri La, tìm một chỗ ngồi yên tĩnh gần cửa sổ ngồi xuống.
Cả hai đều gọi loại cà phê hảo hạng nhập khẩu từ Việt Nam.
Sau khi nhân viên phục vụ đi khỏi, Phương Hạo Vân và Lăng Vân Giai không ai lên tiếng trước, chỉ chăm chú nhìn vào đối phương, không ngừng suy tính thầm câu chữ đối đáp lát nữa.
- Ha ha!
Lăng Vân Giai đột nhiên bật cười:
- Soái Soái? Đây không phải là tên thật của anh chứ?
Lăng Vân Giai thành khẩn mở lời:
- Tôi hy vọng được làm bạn với anh.
Làm bạn? Để chị Tuyết Di biết được không xé xác mình ra mới lạ. Chị ấy hận thấu xương tên Lăng Vân Giai này, từ cách chị Tuyết Di đối xử với tấm hình của hắn là biết.
- Ha ha, Lăng tiên sinh cười chê rồi, sao anh biết Soái Soái không phải là tên thật của tôi vậy? Mấy năm qua tôi vẫn dùng tên này mà, đây chính là tên thật của tôi đó.
Phương Hạo Vân cười to sảng khoái, hỏi thẳng:
- Xem ra Lăng tiên sinh vẫn không từ bỏ ý định theo đuổi bạn gái tôi đúng không?
Tiếp sau câu nói của Phương Hạo Vân thể hiện ngay rất tốt cảm xúc ghen tuông nếu có của một người bạn trai.
Trước câu chất vấn của Phương Hạo Vân, Lăng Vân Giai tỏ ra rất có phong độ, hắn mỉm cười nâng tách cà phê trên bàn lên hớp một ngụm rồi mới nói:
- Không cần lo lắng, tôi không có ác ý đâu.
Phương Hạo Vân phải công nhận Lăng Vân Giai rất có phong độ nho nhã của một quý ông, nụ cười của hắn thậm chí còn mang sức lôi cuốn ấm áp.
May mà chị Tuyết Di ngay từ đầu đã tỏ thái độ cự tuyệt mai mối, bằng không cứ tiếp xúc một thời gian với hắn thì rất khó không bị chinh phục, không còn nghi ngờ gì nữa, quá khứ của tên này chắc chắn đã có rất nhiều cô gái trở thành nạn nhân trên giường của hắn rồi.
Phương Hạo Vân liền đưa Lăng Vân Giai vào danh sách nhân vật nguy hiểm.
Trong cuộc trò chuyện tiếp theo, Lăng Vân Giai rất khôn khéo không hề nhắc tới những vấn đề liên quan tới Phương Tuyết Di, hắn cứ huyên thuyên chuyện thiên văn địa lí, điện ảnh ca nhạc, tài chính kinh tế... hình như lĩnh vực nào hắn cũng biết, hơn nữa trong mỗi lĩnh vực hắn đều đưa ra nhận xét xác đáng của mình, thậm chí phong cách nhìn nhận của hắn còn rất độc đáo nữa.
Phương Hạo Vân một lần nữa phải công nhận Lăng Vân Giai là một cao thủ sát gái. Thông thường, phần lớn con gái đều thích người đàn ông có kiến thức uyên bác.
- Anh quen với Tuyết Di bao lâu rồi? Hai người định khi nào thì kết hôn?
Lăng Vân Giai đột nhiên hỏi.
Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyenGG chấm cơm.Phương Hạo Vân nghe câu hỏi này khi đang uống cà phê, sém chút nữa hắn phun ngụm cà phê đang ngậm trong miệng ra. Kết hôn? Kết hôn với chị gái? Úi trời, ý nghĩ táo bạo đó nha.
Tất nhiên Phương Hạo Vân bây giờ không có quan hệ ruột thịt với Phương Tuyết Di gì cả, nhưng hắn chưa từng có ý nghĩ bậy bạ đó.
Sau khi điều chỉnh lại cảm xúc, Phương Hạo Vân đặt tách cà phê xuống, nói với vẻ không vui:
- Lăng tiên sinh, đây là chuyện riêng của chúng tôi, tôi nghĩ không cần thiết phải kể cho anh nghe chứ?
Lăng Vân Giai khẽ gật đầu, lịch sự xin lỗi:
- Vâng, là tôi vô ý quá!
Phương Hạo Vân hừ một tiếng, nói thẳng:
- Lăng tiên sinh, thứ cho tôi nói thẳng, nếu anh có ý tiếp cận tôi là vì Phương Tuyết Di thì tôi khuyên anh bỏ ý định đó đi thôi, tình cảm của tôi và Tuyết Di rất tốt.
- Tôi biết!
Lăng Vân Giai huyên thuyên với Phương Hạo Vân cả nửa ngày trời, thấy hắn không hề lộ sơ hở nên mất hết nhẫn nại, quyết định xài tới chiêu bài cuối cùng:
- Hai người từ nhỏ đã sống chung với nhau, tình cảm tất nhiên tốt rồi.
Câu này nói ra, Phương Hạo Vân khẽ nhíu mày, tên Lăng Vân Giai này có ẩn ý gì đây? Chẳng lẽ hắn đã biết quan hệ của mình và chị Tuyết Di rồi sao?
Phương Hạo Vân tiếp tục giả đò ngây thơ:
- Tôi không hiểu anh đang nói gì?
Cậu hiểu mà.
Lăng Vân Giai thẳng thắn nói luôn:
- Hạo Vân, tôi thật không hiểu sao chị của cậu lại kịch liệt chán ghét tôi như thế? Tôi và cô ấy chỉ mới gặp nhau lần đầu thôi mà.
Câu này thì rõ như ban ngày rồi, không còn nghi ngờ gì nữa, Lăng Vân Giai muốn nói cho Phương Hạo Vân biết hắn đã rõ hết mọi chuyện rồi.
Phương Hạo Vân trố mắt ngạc nhiên, không biết nên nói gì vào lúc này. Thân phận Phương thiếu gia của hắn tuy ít người biết, nhưng muốn tìm hiểu thì cũng không khó, nhất là đối với những tên tọc mạch như Lăng Vân Giai. Khi bàn tính kế hoạch hắn và bà chị không hề tính tới trường hợp này, sao trên đời này có người dai như đỉa thế nhỉ?
Thấy Phương Hạo Vân không lên tiếng, Lăng Vân Giai nói tiếp:
- Hạo Vân, nói thật cho cậu biết, bữa đó đi gặp mặt là do ba mẹ sắp đặt nên tôi không thể không đi, nhưng từ khi gặp được chị của cậu rồi thì tôi đã thay đổi ý định. Nói cách khác, chị của cậu đã cuốn hút tôi. Tất nhiên ý của tôi không phải nói bây giờ sẽ kết hôn ngay, ý của tôi chỉ là muốn cậu giúp cho tôi và chị gái cậu tìm hiểu nhau một thời gian, sau khi tìm hiểu nói không chừng cả hai sẽ cảm thấy thích hợp sống chung với nhau thì sao?
Phương Hạo Vân ngồi thẳng lưng lên, bình thản nói:
- Lăng tiên sinh, anh đúng là một người biết tính toán.
- Hạo Vân, cậu nói thế là đang khen tôi hay mắng tôi đây?
Lăng Vân Giai nói nửa đùa nửa thật:
- Sự thật là hai người đánh lừa tôi trước, tất nhiên vì tình cảm với Tuyết Di, tôi sẽ bỏ qua hết chuyện hai người lừa dối tôi lần trước.
Phương Hạo Vân cười chua chát, nói:
- Lăng tiên sinh, thật ra tôi cũng cảm thấy anh là một người đàn ông tốt, chỉ có điều... có một số việc anh không biết được đâu.
Lăng Vân Giai chồm tới, hỏi dồn:
- Nói nghe xem, rốt cuộc là chuyện gì vậy?
Hừ, để coi thằng ranh này còn giở trò gì ra nữa, ta chấp hết đó.
Phương Hạo Vân đã suy nghĩ sẵn một lí do vô cùng hợp lí trong đầu, hắn dám tin chắc mình mà nói lí do này ra, đảm bảo Lăng Vân Giai sẽ tránh xa chị Tuyết Di.
- Cái này... Lăng tiên sinh, có thật là anh muốn biết không?
Phương Hạo Vân tỏ vẻ bối rối khó mở miệng.