"Để cho ông trời quyết định!"
Phương Tuyết Di cầm lấy đồng xu, đặt nó trong tay, sau đó nói : "Nếu như là hình, thì sẽ từ bỏ, nếu như là số, thì sẽ tiếp tục..."
Nói xong câu đó, Phương Tuyết Di tung đồng xu lên, và tâm tình của cô rất là hồi hộp, hơi nhắm mắt lại, không dám nhìn kết quả. Sau một hồi thật lâu, cô mới chậm rãi mở mắng ra, bây giờ, tim của cô đập rất nhanh, hơn nữa cũng vô cùng mâu thuẫn. Trong đó, cô hy vọng rằng có thể là mặt hình, bởi vì như vậy, thì cô có lý do để từ bỏ những thứ yêu thích, nhưng về phương diện khác, cô lại hy vọng đó là mặt số..."
"Số, là mặt số..." Khi ánh mắt của Phương Tuyết Di nhìn vào đồng xu, lập tức ngây người ra... Mặt số, là mặt số...
Nói cách khác, ông trời muốn cô tiếp tục kiên trì.
Hoàng gia có một căn biệt thự riêng gần sườn đông của khu du lịch Đông Sơn, bình thường khi có thời gian rãnh mới đến đây, và ở đây luôn có quản gia và người hầu chăm lo.
Nhưng hôm nay, Hoàng Kỳ Anh lại lái xe đến sớm, dặn người hầu chuẩn bị một bàn tiệc cho hai người.
Hiển nhiên là hắn muốn đãi khách rồi.
Buổi sáng mười giờ, Hoàng Kỳ Anh đã ngồi ngay ngắn trên ghế sofa trong phòng khách, đôi mắt lóe lên sự kiên nghị, trong tay hắn là tài liệu mới nhất của căn cứ SeeDs. Và bên cạnh hắn là một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi đang đứng cúi đầu, trông có vẻ rất cung kính.
"Có tiến triển gì không?" Hoàng Kỳ Anh ngẩng đầu hỏi : "Gia Minh.... Phương Hạo Vân rốt cục đi đâu, anh có tin tức gì chưa?"
Người đàn ông này tên là Hồng Gia minh, là một trợ thủ được phái từ căn cứ SeeDs đến hỗ trợ Hoàng Kỳ Anh. Ngày thường hai người thường liên lạc bằng điện thoại, chỉ khi nào có tình huống khẩn cấp mới gặp mặt tại chổ này.
Tháng này là lần đầu tiên hai người gặp mặt nhau.
"Hoàng thiếu gia, bây giờ theo tin tức bên ngoài nói rằng, hắn đi đến chổ thế lực của hắn, nhưng mà cụ thể ở đâu thì không ai rõ ràng..."
Hồng Gia Minh nói.
Hoàng Kỳ Anh đặt tài liệu lên bàn, chậm rãi nói : "Gia Minh, chúng ta là một nhóm, có phúc cùng hưởng, có khổ cùng chịu. Chúng ta phải làm ra thành tích, nếu không cứ như vậy thì chúng ta không cách nào thăng chức được. Tài liệu của hôm nay tôi đã xem, ông chủ lớn chuẩn bị đề cử một nhóm người lên chức, cái này là cơ hội của chúng ta. Cơ hội trước mắt, chúng ta phải nắm chắc..."
"Tôi biết!"
Hồng Gia Minh đáp : "Tôi cũng đã tung tất cả tình báo của tôi đi, tin rằng trong khoảng thời gian ngắn nhất sẽ có kết quả..."
Hoàng Kỳ Anh phất tay nói : "Chuyện này anh cần phải coi trọng hơn, bởi vì thế cục trước mắt hơi căng thẳng, trong tài liệu này có nói, trong căn cứ gần đây xuất hiện một vài sự bất ổn, tôi thấy ông chủ lớn lần này đã gặp phiền toái rồi... Nhớ kỹ... anh còn phải điều tra Trần Thanh Thanh cho tôi... Con đàn bà này, tôi không tin tưởng được..."
Đột nhiên, di động trên bàn vang lên, Hoàng Kỳ Anh nghe điện thoại, sau đó nói với Hồng Gia Minh : "Lát nữa Trần Thanh Thanh sẽ đến đây ăn cơm, anh đi về trước đi!"
"Ừ!"
Hồng Gia Minh gật đầu, vội vàng đi ra khỏi cửa.
Vài phút sau, Trần Thanh Thanh lái xe đến, Hoàng Kỳ Anh vội vào đi ra đón : "Haha, Thanh Thanh tiểu thư, cô đến thật đúng giờ..."
Trần Thanh Thanh cười thản nhiên : "Anh là lão đại ca, sao tôi có thể lỡ hẹn.."
"Khách khí, bây giờ cô là cấp trên của tôi mà..." Hoàng Kỳ Anh cười nói : "Chúng ta đi vào đi, ở đây không an toàn..."
Nói oxng, hắn liền mang Trần Thanh Thanh đi vào trong phòng khách đặc chế. Hai bên sau khi ngồi xuống, liền bắt đầu nói chuyện, và Hoàng Kỳ Anh đi thẳng vào vấn đề : "Thanh Thanh tiểu thư, tôi tìm cô, chính là vì muốn trao đổi với cô chuyện của Phương Tuyết Di, các người là bạn của nhau, có có thể giúp tôi được không?"
"Đây là chuyện của anh, tôi không xen vào..." Trần Thanh Thanh nhếch miệng cười nói : "Hoàng Kỳ Anh, nếu anh gọi tôi đến đây vì chuyện này, vậy tôi nói rõ ràng cho anh biết, tôi sẽ không nhúng tay vào chuyện này... Ông chủ lớn đã nói với tôi, anh hành động độc lập, tực độ. Tôi không có quyền quản chuyện của anh, đồng thời, tôi cũng không cung cấp trợ giúp cho anh. Điều tôi có thể làm chính là giấu diếm thân phận của anh, không hơn..."
Đố với chuyện của Hoàng Kỳ Anh, trong lòng Trần Thanh Thanh rất r4o ràng. Đầy là khảo nghiệm của cô. Nói cách khác, trong căn cứ đã xuất hiện sự bất ổn.
Ông chủ lớn, cũng chính là Lã Thiên Hành, đã bị khiêu chiến quyền uy. Mà tất cả bởi vì sự tồn tại của cô.
Nói dễ hiểu hơn là đã có người nghi ngờ sự trung thành của cô.
Vì Phương Hạo Vân, Trần Thanh Thanh phải bảo vệ địa vị của mình, cho nên chuyện của Hoàng Kỳ Anh cô càng phải cẩn thận hơn.
Bạn đang đọc truyện tại TruyenGG - http://truyenggg.com"Thanh Thanh tiểu thư, không thể nói như vậy được... Cô là cấp trên của cô, cũng là người trong SeeDs, hỗ trợ tôi làm việc, cô cũng có trách nhiệm..." Hoàng Kỳ Anh nói : "Tôi biết, cô và Phương Hạo Vân có quan hệ không bình thường. Nhưng cô phải hiểu được, cô là SeeDs, đối với SeeDs chúng ta mà nói, lợi ích của quốc gia và căn cứ là trên hết... Có đôi khi ngay cả lục thân* cũng không nhận..."
* = Sáu mối quan hệ, bao gồm bố, mẹ, anh, em, vợ, con
"Anh đang dạy dỗ tôi?" Trong đôi mắt của Trần Thanh Thanh hiện lên một sự giận dữ.
"Không dám!"
Hoàng Kỳ Anh nói :"Cô là cấp trên của tôi, làm sao tôi dám dạy dỗ anh..."
Dừng lại một chút, Hoàng Kỳ Anh nói tiếp : "Những cái nên nói tôi đã nói rồi, về phần làm thế nào, đó là chuyện của cô... Thanh Thanh tiểu thư, có một số việc tôi phải nhắc nhở cô, lúc gia nhập vào căn cứ SeeDs, những gì cô tuyên thệ, cô còn nhớ không? Đừng để tình cảm làm ảnh hưởng đến tư tưởng của cô, đây là điều rất nguy hiểm!"