Dưới sự khiêu khích từ hai tay của Phương Hạo Vân, Phương Tuyết Di cảm thấy thân mình không ngừng nóng lên, cảm giác điện giật truyền từ mông của cô lên, hướng thẳng vào lòng.
Thân thể của Phương Tuyết Di rung động không ngừng, trong miệng cũng đã phát ra tiếng thở gấp, trong đôi mắt đã chậm rãi bóc lên lửa nóng và tình cảm mãnh liệt.
"Đừng... Đừng như vậy!" Phương Tuyết Di thẹn thùng nói : "Hạo Vân, không được động vào... đừng như vậy, chị là chị của em mà..."
Khi Phương Tuyết Di nói ra mình là chị của Phương Hạo Vân, trong lòng bỗng nhiên có một khoái cảm không hiểu được. Bất tri bất giác, trong đầu của cô đã hiện ra những tình tiết trong cuốn tiểu thuyết của Nhật.
Tuy rằng trong lòng có cảm giác tội lỗi, nhưng cũng có một sự kích thích không hiểu được.
"Chị Tuyết Di... Nói cho em biết, chị yêu em!" Phương Hạo Vân cười hắc hắc, tay to cũng dời từ mông về trước ngực, tùy ý xoa nắn.
Phương Tuyết Di cảm thấy toàn thân ngứa ngấy, dù trong lòng còn một chút lý trí, nhưng lại không thể đẩy Phương Hạo Vân ra. Chỉ sau một hồi, ở dưới của cô đã trở nên ướt đẫm.
Bây giờ Phương Hạo Vân là cao thủ tình trường rồi, hắn nhanh chóng phát hiện ra những điểm hưng phấn trên người của Phương Tuyết Di, hai tay dùn ghết khả năng để tận tình khiêu khích, miệng cũng không ngừng nói những lời kích thích mờ ám.
"Hạo Vân, mau dừng tay... Nếu không dừng tay chị sẽ giận đó..." Phương Tuyết Di thở dồn dập, môi anh đào đóng mở không ngừng, mặc dù cố gắng nói là không muốn, nhưng theo biểu tình hưởng thụ trên mặt, thì trong lòng của cô thật ra lại rất vui mừng.
Phương Hạo Vân căn bản là không để ý đến yêu cầu của cô, bàn tay to vẫn không ngừng xoa nắn, hai ngọn núi trước ngực liên tục biến hình trong tya hắn.
"Hạo Vân.... không được, không được như vậy..." Thân mình của Phương Tuyết Di chậm rãi mềm ra, bây giờ ngay cả sức để đứng cô còn không có, chỉ có thể dựa vào ngực của hắn, tùy ý để hắn làm bậy.
"Chị Tuyết Di.... để em từ từ yêu thương chi... Hôm nay, em sẽ để cho chị hưởng thụ sự vui sướng của phụ nữ..." Khiêu khích một hồi, trong lòng của Phương Hạo Vân cũng đã khó nhịn.
"Chị..." Phương Tuyết Di cắn chặt môi, hai mắt khép hờ, thân mình không ngừng vặn vẹo trong lòng của hắn, muốn nói cái gì đó, nhưng môi đã bị miệng của Phương Hạo Vân hôn lấy.
"Ơ... ơ..."
Phương Tuyết Di hiển nhiên là chưa có chuẩn bị tập lý, miệng bị hôn làm cô kháng cự theo bản năng, trong miệng phát ra những tiếng ú ớ.
Phương Hạo Vân hoàn toàn không để ý đến phản ứng của Phương Tuyết Di, đưa miệng dính chặt vào hơn, không ngừng mút lấy cái lưỡi của cô.
Sau khi hôn xong, thân mình của Phương Tuyết Di hoàn toàn bị hòa tan.
Cô thở hổn hển liên tục, tê dại ngã vào trong lòng của hắn, nói : "Hạo Vân, em thật xấu..."
"Chị Tuyết Di, thích như vậy không?" Khóe miệng của Phương Hạo Vân hiện lên một nụ cười, nói : "Chị Tuyết Di, chị đừng gạt em, cảnh này trong mơ của chị, nhất định là không ít...."
"Đi chết đi, không được nói bậy..."
Phương Tuyết Di đưa tay đẩy trán của Phương Hạo Vân, nói : "Hạo Vân... Chị phải đi, lát nữa chúng ta nói chuyện được không, có một số việc chị cần phải suy nghĩ..."
"Không được đi!"
Phương Hạo Vân kéo Phương Tuyết Di vào lòng ngực, bắt đầu cởi áo của cô ra, để lộ ra làn da trắng noãn cùng với cái áo lót màu đen. Bộ ngực cao ngất của cô không ngừng phập phồng theo nhịp thở, bụng phẳng lỳ, ngay cả một chút mỡ dư thừa cũng không có. Eo mảnh khảnh, một tay là nắm hết, mông vểnh căng tròn đánh sau vào thị giác của người nhìn, khiến cho người ta khó mà khống chế.
Mặc dù biết mình là giả, nhưng trong khoảng thời gian này, hắn đều kêu cô bằng chị, cho nên bây giờ trong lòng của hắn cũng có một cảm giác chịu tội.
Mặc dù là có tội, nhưng hắn cũng cảm thấy được kích thích vô cùng. Đọc Truyện Online Tại http://truyenggg.com
"Chị Tuyết Di, chị thật gợi cảm!" Phương Hạo Vân cười mờ ám, đưa tay chuẩn bị cởi cái áo lót, nhưng ngón tay cứ vuốt ve lên da thịt của cô : "Đồ lót đẹp lắm...."
"Ướt rồi...." Tuy rằng vẫn còn mặc quần lót, nhưng Phương Hạo Vân có thể nhìn thấy rõ ràng cái quần lót đã ướt nhẹp của Phương Tuyết Di.
Sắc mặt của Phương Tuyết Di lập tức trở nên xấu hổ, trong lòng cũng âm thầm trách bản thân... chẳng lẽ mình đúng là loại dâm phụ không biết xấu hổ...
"Chị Tuyết Di, để chúng ta giải phóng tình yêu trong lòng đi... Đừng suy nghĩ nhiều... Tất cả hậu quả em sẽ gánh chịu..." Phương Hạo Vân kéo Phương Tuyết Di đang trần nửa thân vào ngực, bàn tay vuốt ve lên bờ lưng bóng loáng của cô.
Những sự tê dại kéo đến liên tục, làm cho thân thể của Phương Tuyết Di càng trở nên khó chịu, không biết vì sao, trong lòng của cô vô cùng khát vọng được tự tay cởi sạch đồ của Phương Hạo Vân, giống như lúc ở trong mơ vậy.
Phương Hạo Vân kinh nghiệm đầy mình, hắn làm sao mà không nhìn ra Phương Tuyết Di đã bắt đầu động tình.
Trong lòng hơi kích động, bàn tay của Phương Hạo Vân liền chạm xuống khu vườn của cô, và đưa miệng về hướng vành tai, khiêu khích tất cả dục vọng của cô ra.