- Khụ.. Tiểu tiểu... Thanh con có gì cứ nói thẳng ta nghe.
- Lão Tổ các đệ tử nội môn không đủ công pháp tu luyện. Có những đệ tử tư chất khác biệt cần tu luyện Pháp môn đặc thù vậy mà không có, mà nói đúng hơn là không được tu luyện. Khuyển Linh Đại nhân trông coi Tàng Thư các quá hà khắc với các đệ tử, yêu cầu quá cao. Khiến các đệ tử không thể tiếp cận được nguồn tri thức khổng lồ của môn phái được cất giữ trong Tàng Thư Các. Thậm chí các Trưởng Lão muốn tiếp cận những bí tịch cao cấp cũng khó vô cùng. Bao nhiêu điển tịch, bao nhiêu bí phương mà Tổ sư tích lũy, thậm chí bản viết tay của Tổ Sư truyền thừa lại, đã hơn vạn năm chưa được thấy ánh sáng mặt trời.
Khuyển Linh cũng là Linh thú được tổ sư bồi dưỡng, tính cách hiền lành nhưng lại cố chấp, nó được Kiếm Thánh nuôi dưỡng còn trước cả Tử Long Xà, Khuyển Linh mang trong mình huyết mạch của Kỳ lân thần thú, nhưng nó lại lười biếng vô cùng, chỉ khi Kiếm Thánh gặp nguy tới tính mạng nó mới hiển uy thần thông chứ bình thường nó chỉ nằm phơi nắng nhìn chủ nhân chiến đấu với kẻ thù. Nó khác với Tử Xà sau khi mở linh trí nó không đi theo con đường hóa nhân hình mà lại giữ nguyên bản thể tu luyện theo thiên phú huyết mạch. Khi Kiếm Thánh phi thăng có dặn nó trông coi Tàng Thư Các kể từ đó chỉ nằm trước cửa Tàng Thư Các phơi nắng ngày qua ngày, người ngoài nhìn vào trông nó chỉ giống một con chó lông xù màu vàng bình thường. Thế nhưng năm xưa đã có một vị Trưởng lão của Đại Lực Kim Cương môn ghé chơi có nghe qua nơi này, mặc dù đã được giới thiệu lại lai lịch về nó nhưng vị Trưởng lão kia không tin còn buông lời coi khinh thấy nó vẫn nằm phơi nắng ngủ thì hắn càng tự tin hơn tiến đến đá nó một cái. Đáp lại hắn không phải là tiếng "ăng ẳng" như hắn hình dung mà lại là tiếng rống kinh thiên động địa, hắn bị đẩy lui đến trăm mét mới dừng lại. Trước mặt hắn lúc này không còn là con chó vàng nho nhỏ lông xù vô hại nữa mà là một con hung thú có chiếc đầu sư tử hai nanh sắc nhọn, mép có hai cái râu dài đong đưa theo gió, mình giống Lân có vảy đỏ rực bóng loáng, chiếc bờm vàng thỉnh thoảng có những tia điện xẹt xẹt rức rỡ. Nó há miệng phun ra một tia điện màu vàng nhanh như chớp đã phóng tới trước mặt vị Trưởng Lão kia. Dù gì hắn cũng là một Nguyên Anh hậu kỳ hàng thật giá thật, bản lĩnh cũng có một hai. Cảm nhận được uy hiếp từ tia điện kia, trong miệng hắn bay ra hai cây trùy đón gió mà lớn, đây là Thiên Vương Trùy pháp bảo đã theo hắn mà thành danh bấy lâu, cả người hắn bành trướng lên, cơ bắp quần cuộn xé tan y phục hắn, song trùy rực sáng chuẩn bị đỡ đòn.
- Ầm.....!
Tiếng nổ vang trời chỗ vị Trưởng Lão kia đứng giờ đã tạo ra cái hố lớn khói bụi mịt mù, kèm theo mùi khen khét của thịt cháy. Khuyển Linh sau khi ra đòn nó tự bao giờ trở lại về dáng lười biếng như cũ nằm dài ra phơi nắng ngủ tiếp. Mọi người đều lo lắng lao xuống hố xem sống chết của vị Trưởng Lão kia, lúc này bụi cũng tan. Người ta có thể nhìn rõ kẻ kia đã nằm bất tỉnh dưới hố, cả người loang lổ máu tươi chảy ra, khắp cơ thể là những mảng đen khét, thịt chín. Chưởng môn vội lao xuống cho hắn ăn đan dược rồi cho người đưa về chỗ Thẩm trưởng lão cứu chữa. Từ đó mọi người mới rõ phần nào thực lực của Thú Linh. Nhiều kẻ không biết đến uy lực của bọn chúng một phần là vì là hậu bối một phần là vì những kẻ biết thì đều chết rồi. Sau vụ việc người ta cũng đồn đoán thực lực hai Thú Linh này cũng là nửa bước Hóa Thần, thậm chí là Hóa Thần rồi điều này thực sự là khó tin, vì thú linh muốn tăng thực lực thì cần có chủ nhân trợ giúp.
Minh lúc này cũng đã biết được hai vị linh thú bổn môn, trước đây Lão Tổ bị thương cũng từng cầu đan dược môn phái mà không được khiến hắn phải bôn ba bên ngoài cướp bóc, hắn muốn cầu phương pháp chữa trị mà cũng không được khiến hắn phải truy tìm thập phương. Sau khi Minh rõ chuyện này hắn cũng cảm thấy có chút bực mình, rõ là hai con linh thú trông coi thôi mà làm càn quá mức. Hắn còn tính đi tìm hiểu cách tu luyện mà không cho hắn vào tàng thư các thì làm sao được, và quan trọng xây dựng trường học mà không có sách vở tài liệu sao được. Gần như mấy nghìn năm nay các môn nhân như làm nô lệ cho hai con vật này vậy. Phải tính kế thôi, trong trí nhớ của Vị Lão tổ hắn cũng thấy được sự khủng bố của hai con Linh thú này, con thì đầu sư tử, con thì rắn tím khổng lồ, nghĩ tới thôi mà chân tay hắn lạnh toát rồi. Từ xưa đến nay hắn nhìn thấy con rắn nhỏ bò dưới chân thôi còn sợ, chứ nói gì con rắn to bằng cả cái tòa tháp.