Trên đỉnh Thiên sơn, Tuyết Trinh đã lao xuống thì nàng phải dừng lại đột ngột ở lưng chừng núi, vì Linh Bảo đã chết. Nàng định xuống cứu Minh vì thấy độc tố đã xâm nhập quá sâu, để lâu e rằng nàng cũng không cứu được. Nhưng kết cục như này quả thực khiến nàng có chút trở tay không kịp. Riêng việc Tử Xà không có sự trợ giúp của sư huynh nàng mà tự ngộ Đạo thành, đã làm nàng bất ngờ rồi, nhưng kết quả này càng khiến nàng bất ngờ hơn. Nàng đang tự hỏi nếu đỡ một chưởng kia liệu nàng có toàn mạng hay không? Một kẻ vừa tấn thăng Hóa Thần cảnh sao có thực lực mạnh mẽ đến vậy.
- Tiểu Lục ngươi lừa ta nhé, ngươi rõ ràng bảo cùng cảnh giới ta có thể địch mười người không vấn đề, giờ ngươi xem, đến con rắn nhỏ cũng khiến ta sắp mất cái mạng nhỏ này rồi?
- Là ta bảo cùng cấp, còn ngươi với hắn một kẻ sơ cấp một kẻ trung cấp, một kẻ có Đạo của riêng mình một kẻ mới tấn thăng, ngươi nói xem ta nói sai chỗ nào?
- Chỉ là một cấp trong một cảnh chẳng nhẽ lại có sự khác biệt lớn đến như vậy?
- Cảnh giới càng cao thì sự khác biệt sẽ càng lớn. Nếu không phải nó chủ quan cho ngươi đánh một Chưởng lên người nó thì trận đấu hôm nay mạng ngươi khó giữ.
- Chẳng lẽ ngươi lại để cho ta chết?
- Ngươi muốn trở về nhà, thì ngươi nên quên đi cái ý định dựa vào người khác.
- Được rồi được rồi....!
- Độc tố giải làm sao đây?
- Nó chưa Chứng Đạo cho nên khi nó chết Độc Đạo cũng đi theo nó mà tan biến, độc này sẽ trở thành bình thường, dùng Cửu Chuyển là luyện hóa được nó mà thôi.
Nhưng mà hiểu quả hơi chậm, vì độc tố đã xâm nhập đến tận xương hắn rồi, cử động của hắn bây giờ rất chậm chạp như kẻ múa Thái Cực Quyền vậy. Đột nhiên hắn nảy ra một sáng kiến, vừa rồi một Chưởng khá giống với Thái Cực Quyền lấy lực đả lực, sao mình không thử kết hợp với thái cực quyền xem như nào.
- Lục cưa cưa cho ta xem bộ Thái Cực Quyền hoàn chỉnh được không?
Màn hình lại hiện ra một bản thái cực quyền với các yếu quyết trong đó.
- Ngươi có thể như mấy Thẻ ngọc công pháp đó trực tiếp nghi vào thức hải ta được không?
- Được.
Ngay sau đó trong đầu hắn hiện rõ Thái Cực Quyền, với kinh nghiệm của cả các tiền nhân, khiến hắn thông thuộc không sai một chiêu một thức. Sau khi đi hết thức đầu tiên, trong cơ thể hắn xuất hiện từng gợn sóng xung kích, đi theo từng thức Thái Cực, các sóng xung kích này đi đến đâu liền đánh tan độc tố ra khỏi các tế bào đến đó, rồi Linh lực hắn luyện hóa chúng thành các chất dinh dưỡng bổ sung cho cơ thể hắn. Đi xong bài quyền cơ thể hắn đã hồi phục hoàn toàn, làn da trở lại hồng hào, các chỗ bị độc tố ăn mòn liền lành lại. Hắn trở về trạng thái bình thường liền ngồi phệt xuống đất thở dốc.
- Mệt chết ta rồi. Hơ hơ
- Còn Khuyển Linh? Làm sao ta chữa độc cho nó bây giờ?
- Khả năng kháng độc của Kinh Mao Sư Vương rất mạnh, giờ độc đó về bình thường nghỉ ngơi mấy ngày là nó khỏe lại thôi.
Quả nhiên như lời Lục Ngọc, Khuyển Linh đang dần hồi phục, nhịp thở đều dần, da thịt bong tróc bắt đầu lành lại, lớp lông dần sáng lên. Hắn cũng yên tâm.
- Sao còn chưa thấy bọn Trương môn đâu nhỉ?
Tuyết Trinh đang đứng ở lưng núi nhìn xuống lại phải kinh ngạc thêm lần nữa, độc tố của Tử Xà dù không còn Đạo gia trì thì cũng là kịch độc Hóa Thần cảnh, vậy mà được hắn múa may một hồi liền giải hết độc tố. Nhưng nhìn những động tác đó nàng lại thấy được hơi thở của Đạo ẩn chứa trong đó, chẳng nhẽ hắn đã tìm ra Đạo. Không thể nhanh đến vậy được, nàng ghi nhớ toàn bộ các động tác đó để ngày sau nghiên cứu.
Hắn đói quá rồi, trong đầu hắn giờ chỉ còn nghĩ tới đồ ăn mà thôi. Hắn còn không thèm để ý quần áo hắn rách rưới tả tơi hết rồi liền gọi Lôi Truy ra một mạch phi tới Linh Bảo Tháp, nơi đó chắc chắn có đồ ăn.
Đến nơi hắn thấy nơi đây cũng bừa bộn không kém, khắp nơi là dấu vết đánh nhau, không một bóng dáng đệ tử nào có ở đây để hỏi chuyện, cửa Bảo tháp thì bị mở. Hắn vội vàng chạy vào trong, chẳng nhẽ có chộm. Ngay khi hắn lao vào thì hắn liền thấy Trưởng môn cùng các Trưởng Lão đang ngồi tu luyện ở đây.
- Bái kiến Lão Tổ.
Thấy hắn vào thì tất cả đều dừng lại đứng dậy hành lễ.
- Sao các ngươi ở đây hết thế này?
- Sau khi Khuyển Linh đại nhân chạy tới đây thì chúng ta cũng từ xa quan sát, khi hai người gặp nhau vừa nói được vài lời hai người liền đánh nhau, chúng ta tới khuyên giải thì bị trúng độc toàn thân tê dại, cũng may chỉ là bị vạ lây chứ không phải Linh bảo đại nhân chủ ý bằng không mạng chúng ta khó giữ rồi.
Mọi người ai nấy cũng đều hoảng hốt, như vừa bước ra từ tử môn quan. Bọn họ không ngờ Linh Bảo lại kinh khủng đến như vậy, kẻ mạnh nhất trong họ cũng mới Nguyên Anh hậu kỳ, độc tố này còn xâm nhập cả tới Nguyên Anh khiến bọn họ không giám vọng động chỉ giám ngồi trước cửa bảo Tháp ẩn trong Cấm chế tránh bị ảnh hưởng thêm bởi trận chiến.
- Sau một ba ngày khổ chiến, Linh Bảo liền hiện chân thân liền cắn một cái vào chân Khuyển Linh khiến người trúng độc rất nặng. Khuyển Linh liền bỏ chạy về phía Tàng Thư Các để mở cấm chế không cho Linh Bảo vào tìm người. Vừa rồi độc tố tự nhiên giảm uy lực, cửa tháp cũng mở nên bọn đệ tử có vào trong mượn linh khí nơi đây bức độc tố ra ngoài.
- Thế giờ các ngươi sao rồi?
- Cũng nhờ có giải độc đan của Triệu Trưởng Lão độc tố cũng được bức hết ra ngoài.
- Linh Bảo đã bị ta giết, các ngươi giờ về trấn an các đệ tử, tổ chức lại Tàng Thư Các dọn dẹp lại chút nơi đó và chăm sóc cho Khuyển Linh. Trưởng Môn và Đại Trưởng Lão ở lại kiểm kê Linh Bảo Tháp.