Hoàn Mỹ Tu Luyện

Chương 38 - Linh Bảo Đáng Chết

Về cơ bản thì con người vẫn hấp thụ một lượng kim loại nhất định từ môi trường bên ngoài vào cơ thể nhưng nó là rất ít, vì nếu hấp thụ nhiều sẽ gây ngộ độc kim loại. Kim loại tồn tại nhiều nhất trong cơ thể người chính là Canxi, nhưng khi đạt giới hạn của nhất biến thì cấu tạo khung xương độ bền của Canxi không còn đủ để làm giá đỡ cho toàn bộ cơ thể được nữa, khi đạt nhị biến nó sẽ gây tác hại lớn gây hậu quả vĩnh viễn đến cấu trúc của toàn bộ xương cốt trên cơ thể cho nên Nhị biến yêu cầu đầu tiên đó là Hoán cốt tẩy tủy. Thay thế cho Canxi đó là một loại đồng vị của nó có độ nặng hơn hơn một chút, ở Trái Đất đồng vị này có thể tìm thấy ở ngoài tự nhiên với tỉ lệ 0.004% và ở đây nó có ở xương của một số loại yêu thú cỡ lớn thế nhưng xương của yêu thú đều được luyện hóa muốn chuyển hóa chúng là điều không thể nhưng cũng có thể chờ bộ xương đó chết đi khoảng vạn năm hoặc trăm vạn năm tùy thuộc tu vi yêu thú lúc còn sống, nhờ thời gian mà mài mòn đi dấu vết để lại trên xương cốt yêu thú sau đó mới có thể chuyển hóa chúng.

Cũng còn có một loại ngọc thạch sau khi sử dụng Chuyển Luân công để chuyển hóa thì cũng có thể tạo ra nó. Nhưng mà hắn tìm ở trong nghi chép trong sổ sách này không hề thấy có.

- Loại Ngọc thạch này thường nằm sâu trong lòng đất nơi chân những ngọn núi đá, có Linh Nguyên chảy qua, năm tháng được Linh Nguyên bào mòn tích tụ mà thành hay còn được gọi là Linh Nhũ. Nó không ẩn chứa linh khí, ngoại trừ đẹp ra thì không có tác dụng gì cho nên người ta chỉ tập chung khai thác Linh Nguyên và Linh thạch còn Linh nhũ thường là bị vứt bỏ.

- Ra vậy, cho nên tông môn không có nghi chép về nó.

Rất nhiều nguyên liệu kim loại quý, da xương tinh hạch của yêu thú, để chế tạo Pháp Bảo với Bảo giáp đều được nghi chép lại rất cẩn thận số lượng cho đến phẩm chất.

- Hai tên kia tuy ngỗ ngược những vẫn là làm rất được việc, ngươi xem thu nhận được thì tha tội chết cho chúng, để bọn chúng quản lý chỗ này vẫn là ý kiến hay.

- Dạ Lão Tổ.

- Tiếp nào.

Tầng thứ 4 cũng là tầng mà Minh mong ngóng nhất sốt ruột muốn tới nhất, nơi cất chứa Linh Quả và Dược Thảo. Khi ánh sáng mờ mờ dần hiện ra, trước mặt hắn là những dãy tủ dài được chế tác từ Linh Thạch sáng lấp lánh, có những loại Linh Dược quý hiếm còn được ngâm trực tiếp vào trong Linh Nguyên, để có thể bảo tồn một cách tốt nhất Linh Quả và Linh dược. Tầng này do Linh Bảo quản lý trực tiếp cho nên không sổ sách hay người coi giữ, hắn không đợi được nữa liền tới mở các ngăn tủ ra coi xem có linh quả nào ăn được không chứ hắn là đói lắm rồi.

Trống không, đây cũng trống không, cái này cũng vậy.

Hơn ba trăm ngăn đựng linh quả không một ngăn nào có, hai trăm ngăn đựng Dược Thảo lác đác vài chục ngăn còn một số linh thảo.

- Cái này là sao? Chả phải các ngươi nói hắn giữ của như giữ mạng chỉ có nhập không có xuất vậy Linh Quả của ta đâu?

Hắn dường như sắp khóc tới nơi rồi.

- Đệ tử đâu có biết.

- Thôi hỏng mau lên tầng năm. Đại trưởng lão lo âu nói.

Minh cũng có dự cảm không lành nổi lên, ba người mau chóng leo lên tầng năm.

Tầng năm là nhỏ nhất, có năm cái giá gỗ xếp dọc ở giữ gian, mỗi giá gỗ có ba tầng, trên các tầng có để to nhỏ các lọ làm bằng ngọc trắng muốt, to nhỏ đều có, còn có loại là bình hồ lô, chỉ cần quán thông chút linh lực là ở trên các lọ sẽ hiện ra tên phẩm chất số lượng đan có trong lọ.

Giá thứ nhất đan dược cho Trúc Cơ thì còn vài bình là còn đan, chủ yếu là trúc cơ đan để ban thưởng cho các đệ tử luyện khí kỳ muốn đột phá Trúc Cơ.

Giá thứ hai dành cho Kết Đan thì còn khá Nhiều hầu như bình nào cũng còn đan.

Giá thứ ba dành cho Nguyên Anh thì lại không có lọ nào có đan, Hóa Thần thì khỏi nói. Giá thứ năm các loại độc đan và giải bệnh dưỡng thương cũng không có lấy một viên nào.

Hai người kia cười trong đắng cay, trước khi họ lên đây bọn họ đã mơ tưởng tới việc sau khi lấy được đan dược sẽ đột đột phá cảnh giới ra sao. Không chịu được sự đả kích này bọn họ ngồi xụp xuống bần thần, còn cả kỳ vọng của các trưởng lão khác nữa.

- Hay hắn mang theo người, như vậy thì ta đã tiêu hủy hết rồi.

- Không thể nào. Linh Đan nếu không sử dụng ngay thì phải bỏ vào ngọc bình này bảo quản bằng không dược tính sẽ mất dần theo thời gian. Nếu hắn mang đi không lý gì dược bình này còn ở đây được, khả năng cao là hắn đã ăn hết.

- Bảo sao cảnh giới nó đã tới Hóa Thần Trung kỳ. Thật là đáng giết trăm ngàn lần mà, linh quả Linh thảo đến cả đan dược nó cũng ăn không chừa miếng nào.

- Lần này Tông môn muốn trở mình cũng khó rồi.

Trưởng môn cũng không tránh khỏi mà buồn rầu nói.

- Mau trở về thôi, trước tiên các ngươi có thể kiếm chút gì để ta ăn được không, vừa chiến đấu xong ta cần bổ xung thể lực, với lại mang cho ta mấy bộ quần áo, việc còn lại ta sẽ tính tiếp.

Ba người lục đục rời khỏi bảo tháp, khởi động trận pháp bảo hộ, cắt người tạm canh giữ rồi trở về, Trưởng môn đại điện.

Sau khi trở về, Tam Trúc cho người mang yêu thú xẻ thịt chế biến các món ăn, còn mang cả linh tửu linh cốc nấu thành cơm. Mang tới cho Lão Tổ, một bàn đầy rượu thịt bày ra, ngồi đấy là một vị thiếu niên quần áo rách rưới một tay cầm thịt một tay bốc cơm đang ngấu nghiến ăn, nhìn không khác cái khất là mấy.

Lúc này bên ngoài vẫn tiếp tục đưa cơm thịt vào trong từng khay từng khay một, Trưởng môn và Trưởng Lão đứng đó không khỏi há hốc mồm ra nhìn, rốt cuộc cơm với thịt đi đâu? Chẳng nhẽ bụng lão tổ không đáy? Hơn nữa Lão Tổ cũng là Hóa Thần có nhất thiết phải như ma đói vậy không?

Thực chất tất cả thức ăn vào dạ dày đều được Chuyển luân công phụ trợ giúp tiêu hóa thức ăn một cách nhanh nhất để bù lại cho cơ thể.

- Các ngươi cũng ăn chút gì đi!

Hắn vừa ăn vừa nhồm nhoàm nói, giờ này thì hắn mặc kệ hình tượng gì hết nữa.

Bình Luận (0)
Comment