Lúc này hắn đã trở về nơi ở của mình.
- Lục ca ngươi có kiến trúc trường học nào độc đáo không cho ta xem.
Chạy ngang màn hình là những hình ảnh chi tiết về các khuôn viên trường đại học trên thế giới, đủ các dạng kiến trúc độc đáo, thiết kế đẹp mắt. Minh đặc biệt bị thu hút với lối thiết kế cổ kính với các tòa lầu cao tầng có mái vòm nguy nga tráng lệ như một tòa lâu đài của trường Đại Học Harvard, từ giảng đường thư viện phòng thể thao, khu kí túc, khuôn viên, mọi thứ đều rất tuyệt vời.
- Đấy..! Như này có phải đẹp không, đường đường là kẻ tu luyện có pháp lực thông thiên vậy mà còn ăn hang ở lỗ. Cứ lấy cái này đi, xây dựng lấy mấy dãy nhà luôn. Ở giữa sẽ là....
Hắn cứ ngồi xếp vẽ linh tinh lên, thêm chỗ này bớt chỗ kia. Tầm nữa ngày trôi qua thì đã có người tới tìm hắn. Một vị Trưởng Lão dẫn theo hai người một nam một nữ tới. Người nam dáng vẻ vạm vỡ mặc một bộ đồ da thú để lỗ ra cơ bắp cuồn cuộn. Người nữ dáng người yểu điệu thướt tha, mặc một bộ váy đỏ rực rỡ điểm xuyến những đóa hoa muôn vẻ vô cùng đẹp đẽ tương xứng với nàng.
- Lão Tổ, đây là Kim Kiều phu phụ, theo lời người mà Trưởng môn đã mời về, hai người này sẽ phụ trách việc xây dựng cải tạo lại kiến trúc môn phái ta.
- Bái Kiến ....Tam Lão Tổ Không Kiếm môn.
Lúc này hắn mặc một bộ trường bào che kín toàn thân, đầu chùm mũ, mặt đeo một chiếc mặt nạ bằng ngọc thạch chỉ hở hai con ngươi. Đây là chủ ý của Tam Trúc, hắn lo sợ lộ ra sự thần kỳ của công pháp mà Lão Tổ đoạt được ra ngoài sẽ rước đến những phiền toái không cần thiết cho tông môn. Chiếc Mặt Nạ đá đó cũng là bảo vật hiếm có, nó ngăn chặn mọi sự dò xét đến từ bên ngoài, và cũng là môt kiện Khôi Giáp giúp bảo vệ phần đầu cực kỳ lợi hại.
- Hai vị không cần đa lễ, người tới là khách, mời hai vị ngồi.
- Đa tạ tiền bối.
Từ đầu chí cuối đều là do người phụ nữ này làm chủ còn vị nam tử kia chỉ đứng khoanh tay đằng sau hành lễ mà không nói gì.
- Tiểu nữ là Kiều Ngọc con gái út trong nhà, gia phụ Kiều Bản Mộc, gia gia Kiều Phá Thạch xin ra mắt lão tiền bối.
Gia tộc họ Kiều là gia tộc lớn về trận pháp cấm chế xây dựng nguyên vật liệu, các cấu trúc cổ xưa ở các môn phái lớn đều có dấu vết của họ Kiều để lại. Hiện tại thì Kiều Bản Mộc là gia chủ đời hiện tại Gia tộc họ Kiều, còn Kiều Phá Thạch là quen biết với hắn thủa niên thiếu tính tình hơi nhút nhát cái tên rõ không hợp với người. Trong trí nhớ hắn thì có vài lần thăm phá các di chỉ cổ nhân để lại hắn cũng hợp tác với Kiều Mộc vài lần, kết dao cũng không tệ nhân phẩm tốt đáng kết dao bằng hữu.
- Hóa ra là cháu gái của lão bằng hữu. Bằng tuổi này mà đã Nguyên Anh trung kỳ viên mãn, Kiều lão lại có đứa cháu tốt bậc này quả là khiến người khác ghen tị.
Kiều Ngọc cũng có chút giật mình, nàng vẫn là cho Nguyên Anh cầm bảo bối che giấu tu vi, đến cả gia gia nàng cũng không thấu chỉ biết nàng Nguyên Anh mà thôi, vậy mà dưới mắt người này tu vi của nàng lại rõ ràng đến như vậy. Đấy là nàng không biết chứ cũng chẳng phải do hắn cao siêu ánh mắt tinh tường gì, mà là do khi gặp ai thì màn hình của Lục Ngọc đều hiển thị rõ tên tuổi tu vi, thậm chí chỉ cần hắn hỏi kỹ thì tất tần tật thông tin rõ ràng hiện ra hết thảy.
- Lão tiền bối quá khen rồi.
Nàng khẽ lật tay trên bàn liền hiện lên một hộp ngọc phát ra hào quang nhè nhẹ, nhìn qua đã biết không phải vật phàm.
- Đây là đồ vật mà Gia gia đích thân giao phó tiểu bối đưa tới người là lễ mừng tiền bối tấn thăng Hóa Thần.
- Kiều Lão lại khách sáo rồi.
Hắn cầm trên tay ngắm nghía một hồi, hắn thấy ánh mắt của Kiều Ngọc có chút gian xảo như muốn xem trò hay vậy. Hắn cẩn thận hỏi Lục Ngọc.
- Ngươi xem thứ này là gì?
- Lục quang bảo hạp, sáu sáu ba mươi sau cơ quan và ba mươi sáu cấm chế kết hợp lại tao thành lục quang bảo hạp. Phá giải cấm chế cùng mã cơ quan mới mở được bảo hạp lấy được đồ vật ẩn chứa bên trong.
Hóa ra là trò của Kiều Thạch muốn thử ta. Ta không lấy được đồ vật bên trong hóa ra lại làm trò cười cho cháu hắn, bảo sao nó lại có ánh mắt như vậy.
- Lục ca ngươi mở được chứ?
- Không biết mở.
- Thôi được mất mặt ta thì cũng là mất mặt ngươi, ta thì chả sao dù gì cũng chỉ là đứa con nít ở Địa Cầu, chỉ lo ngươi dù gì cũng là...
Hắn còn chưa dút lời một dòng ánh sáng xanh chảy xuôi xuống bàn tay hắn.
"Bụp" một tiếng, Bảo Hạp tách ra như đóa hoa nở rộ với ba mươi sáu cánh hoa xòe ra rực rỡ, ở giữa đóa hoa đang bay lơ lửng một chiếc lông vũ màu đỏ rực. Hắn nhanh chóng thu lại chiếc lông vũ vào túi còn chiếc hộp khi bị phá giả thì nó cũng mất đi công hiệu của nó liền thành một đóa hoa dùng để trang trí. Trên mặt vị tiểu thư lúc này không còn chút nét cười nào nữa mà đổi lại là sự sợ hãi trông thấy, từng giọt từng giọt mồ hôi chảy xuống.
"Không thể nào, ba mươi sau cơ quan ba mươi sáu cấm chế tầng tầng tăng phúc cái sau khó gấp đôi cái trước sao có thể phá giải một cách dễ dàng đến như vậy được hơn nữa đây còn là do gia gia đích thân bố chí"
- Quả là trăm nghe không bằng một thấy, danh của Lão tổ vang xa đã từ lâu nay được diện kiến quả là bất phàm, tiểu bối xin được giữ lại bảo hạp này coi như là quà lưu niệm còn kính mong Tiền bối ban cho.
Nàng muốn đưa bảo hạp này về cho gia gia nghiến cứu thủ pháp phá cấm kì diệu kia.
- Có gì đâu ngươi cứ cầm về coi như là quà ra mặt của ta đi.
- Đa tạ tiền bối.
Quả thực với nàng cái bảo hạp vô dụng này đối với nàng thậm chí với gia tộc nàng sau khi bị Lục Ngọc giải cấm nó đã thành chí bảo vô giá với Gia tộc nàng rồi.
- Chúng ta cũng nên vào việc chính sự thôi.
Tiểu Minh đưa ra những ý tưởng bản vẽ cấu trúc của mình cho Kiều Ngọc xem, nàng cũng là lần đầu tiên được nhìn thấy lối kiến trúc như vậy, thậm chí các kiến trúc cấu trúc quá ảo diệu đối với nàng, nó có giá trị nghiên cứu rất cao. Nàng cũng đưa ra các giải pháp và bài bố của mình, dưới con mắt trong nghề thì tất nhiên hơn hẳn Tiểu Minh rồi, sơ đồ khuân viên của Học Viện dần dần hiện ra. Với các khu riêng biết của các cấp học, phòng của giảng viên, phòng nghiên cứu, cũng như các phân khu dịch vụ phụ dần được sắp xếp, điểm xuyến vào đó là những đài phun nước, tiểu cảnh, các con sông nhỏ chảy qua ngóc ngách khuân viên Trường.
- Ta muốn nguyên vật liệu phải là Bảo thạch, giầm pha phải là bảo thiết, chi tiết phải là bảo mộc. Tuyệt đối không được sơ sài.
- Tiểu bối e rằng nếu tất cả đều dùng vật liệu hảo hạng sẽ dẫn tới chi phí cao mà là không cần thiết, gây lãng phí, ví như khu cấp thấp luyện khí kỳ đệ tử thì nên dùng loại bình thường còn khu đệ tử cao cấp ta mới nên dùng vật liệu cao cấp.
- Ngươi không hiểu rồi, bất kỳ đệ tử nào học viên nào đã nộp tiền đóng học phí thì đều được hưởng những thứ tốt nhất cao nhất như nhau bình đẳng không có sự phân biệt. Ngươi cứ tính toán rồi báo lại chi phí cho Tiểu Tam và thời gian thi công cũng như hoàn thành là phải chính xác.
- Tiểu nữ đã rõ.