Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1005 - Chương 1005 - Khương Thánh Y Phẫn Nộ, Bước Ra Dao Trì

Chương 1005 - Khương Thánh Y phẫn nộ, bước ra Dao Trì
Chương 1005 - Khương Thánh Y phẫn nộ, bước ra Dao Trì

Chương 1005: Khương Thánh Y phẫn nộ, bước ra Dao Trì

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Nàng bước từng bước một ra khỏi Dao Trì, quanh người có quang huy đại đạo vờn quanh, tô điểm nàng giống như nữ thần Quang Minh thánh khiết vô thượng.

Thấy tình cảnh này, Ngu Thanh Ngưng khẽ thở dài một tiếng.

Có bất đắc dĩ, nhưng càng nhiều lại là vui mừng.

Biết rõ lựa chọn này thực ngốc, trăm hại không một lợi với mình, nhưng vẫn muốn đi làm. Có lẽ đây mới là điểm khiến nàng ta yêu thương Khương Thánh Y như vậy.

Rốt cuộc ai lại hy vọng đồ đệ của mình là dạng người có lợi ích mới làm kia chứ?

Nhìn thấy Khương Thánh Y đi ra, không chỉ trong mắt ba người Tham Lang Đạo có sát quang dâng trào, mà Thần Tàm công chúa cũng lộ ra chút vui mừng.

Nếu Khương Thánh Y thật sự hoàn toàn tiêu hóa cơ duyên, trong lòng nàng ta tuyệt đối sẽ không thoải mái. Hiện giờ, nàng ta cũng có cơ hội đi tranh đoạt cơ duyên.

“Chắc Dao Trì Tiên Kinh nằm trên người ả, nói không chừng còn có bảo vật hi hữu khác.” Ánh mắt Thần Tàm công chúa biến ảo.

Oanh!

Khương Thánh Y bước ra khỏi Dao Trì.

Mà trong nháy mắt đó, vách ngăn phù văn Dao Trì cũng đột nhiên ảm đạm đi. Hiển nhiên là vì đã không có đối tượng để bảo hộ.

Không bao lâu nữa, toàn bộ vách ngăn phù văn sẽ biến mất.

Đến lúc đó mọi người đều có cơ hội tiến vào trong đó, tiếp thu tẩy lễ, cướp lấy Độ Kiếp Tiên Liên.

“A... Vẫn lựa chọn chui đầu vô lưới sao?” Ba người Tham Lang Đạo cùng thúc giục pháp lực, khí tức dâng lên.

Trong mười ba đạo tặc, thực lực của ba người này chỉ nằm sau Tru Tiên Đạo, ba người liên thủ thì dù là thiên kiêu cấm kỵ vô thượng cũng phải kiêng kị.

“Hôm nay kẻ đáng chết là các ngươi!”

Tuyết y của Khương Thánh Y bay múa, tay áo phiêu phiêu, mái tóc tuyết trắng phất phới.

Hôm nay nàng nhất định phải giết ba người này, sau đó lại đi đến Sinh Tử Môn tìm kiếm Khương Lạc Ly.

Mà ngay khi hai bên giương cung bạt kiếm, Thần Tàm công chúa bỗng bước ra một bước, nhìn thẳng vào Khương Thánh Y và nói: “Khương Thánh Y, Dao Trì Tiên Kinh nằm trên người của ngươi đúng không?”

Lời Thần Tàm công chúa nói không chỉ khiến Khương Thánh Y nhăn mày, cũng làm thiên kiêu chung quanh thực bất ngờ. Bọn họ cũng chưa nghĩ đến Thần Tàm công chúa sẽ làm khó dễ vào lúc này.

“Chẳng lẽ... Thần Tàm công chúa muốn nhân cơ hội hợp tác với đám đạo tặc cùng cưởng chế Thần Nữ Khương gia?” Chung quanh có thiên kiêu suy đoán.

Hiện tại vách ngăn phù văn còn chưa bị tiêu trừ, tất nhiên bọn họ không có khả năng đi tranh đoạt Dao Trì tẩy lễ và Độ Kiếp Tiên Liên, cho nên Thần Tàm công chúa nhắm thẳng vào Khương Thánh Y.

Chỉ là...

Hợp tác với mười ba đạo tặc thì nói thế nào cũng có chút không quá sáng rọi. Dù sao mười ba đạo tặc xú danh rõ ràng, người người căm ghét.

Nhưng lấy thân phận địa vị của Thần Tàm công chúa, cũng không ai dám nghi ngờ cái gì.

“Cho nên, các ngươi cũng muốn ra tay?” Vẻ mặt Khương Thánh Y lạnh như sương lạnh.

“Cũng không phải tuyệt đối, chỉ cần ngươi nguyện ý giao ra Dao Trì Tiên Kinh, dùng chung với bản công chúa thì bản công chúa hứa sẽ không ra tay.” Thần Tàm công chúa tay vươn ngọc gom mái tóc mềm mại lại, vẻ mặt bình đạm như nước.

“Không sai, chúng ta không phải người không nói lý.” Yêu Nguyệt Không đứng một bên hát đệm.

Ba người Tham Lang Đạo thấy tình cảnh này thì trong mắt cũng lộ ra ý nghiền ngẫm.

Xem ra còn có giúp đỡ.

“Các ngươi đang nằm mơ, bỏ cái mặt nạ giả mù sa mưa kia xuống đi.” Khương Thánh Y lãnh đạm nói.

“Ai, bản công chúa biết tự tin của ngươi đến từ đâu, đơn giản chính là Quân Tiêu Dao.”

“Tạm thời đừng nói hắn không ở nơi đây, cho dù có, cũng không thay đổi được cái gì.”

Thần Tàm công chúa, Yêu Nguyệt Không, cộng thêm ba tên đạo tặc Tham Lang, Phá Quân, Thất Sát, thậm chí nói không chừng sau đó còn có Tru Tiên Đạo vô cùng thần bí xuất hiện, với đội hình này, theo Thần Tàm công chúa thấy thì mặc dù Quân Tiêu Dao có tới cũng không thể thay đổi thế cục.

“Ếch ngồi đáy giếng, há biết sự bao la của biển rộng.” Khương Thánh Y lạnh lẽo trào phúng.

Rất nhiều thiên kiêu đều từng nghiền ngẫm thực lực chân chính của Quân Tiêu Dao, nhưng không có ngoại lệ, bọn họ đều bị hung hăng vả mặt.

Thực lực của Quân Tiêu Dao là không thể cân nhắc. Nếu có thể bị cân nhắc ra thì hắn không phải là Quân Tiêu Dao.

“Làm càn!” Thần Tàm công chúa còn chưa nói cái gì thì Yêu Nguyệt Không bên cạnh đã trực tiếp ra tay.

Hắn ta muốn trợ giúp Thần Tàm công chúa có được Dao Trì Tiên Kinh.

“Thiên Yêu Thôn Thế!”

Yêu Nguyệt Không Thượng vừa ra tay đã tung cực chiêu, pháp lực mênh mông, yêu khí kích động. Một yêu ảnh huyết sắc khổng lồ hiện ra, như muốn thôn tính tiêu diệt thế gian vạn vật, khủng bố tới cực điểm.

Chiêu thức ấy đã đủ để chứng minh thực lực của Yêu Nguyệt Không.

Nhưng mái tóc tuyết trắng của Khương Thánh Y phất phới, nàng một mình tu luyện lâu nay sớm đã lột xác thăng hoa, khác với trước kia.

Khương Thánh Y thò tay ngọc ra, quang huy đại đạo chớp động, Trật Tự Thần Liên hiện ra, như long xà cùng lao đi.

Tiên Thiên Đạo Thai rất gần gũi với đạo, có thể tùy tiện khống chế đại đạo. Thiên địa vạn vật chi đạo đều nằm trong tay Khương Thánh Y, biến thành Trật Tự Thần Liên lộng lẫy nhất.

Oanh!

Rất nhiều Trật Tự Thần Liên lao ra, trực tiếp là xé rách đâm thủng yêu ảnh huyết sắc vô cùng khủng bố đó.

Thấy tình cảnh này, rất nhiều thiên kiêu chung quanh đều cảm thán không thôi, Tiên Thiên Đạo Thai thật sự cường đại đến cực điểm!

“Đại Đạo Tù Lung!”

Năm ngón tay thon dài như ngọc của Khương Thánh Y nắm chặt về hướng hư không.

Chỉ thoáng chốc, chung quanh Yêu Nguyệt Không, rất nhiều phù văn cấm không thoáng hiện. Thiên địa đạo văn như biến thành từng sợi xiềng xích đan chéo với nhau, hình thành lồng giam, giam cầm Yêu Nguyệt Không vào trong đó.

Sau đó trong phút chốc suýt xảy ra bất trắc thì, Khương Thánh Y lại vung tay ngọc lên.

Phù văn lộng lẫy vô tận hội tụ, hóa thành một thanh Đại Đạo Chi Nhận ngàn trượng, như có thể cắt đứt thời không mênh mông!

Đại Đạo Chi Nhận!

Yêu Nguyệt Không thấy tình cảnh này thì trong mắt cũng hiện ra một tia kinh sắc. Không ngờ thực lực của Khương Thánh Y đã mạnh đến mức độ này.

Ngay khi hắn muốn tung ra cực chiêu thì Thần Tàm công chúa cũng ra tay. Chín thần hoàn bất hủ sau đầu lập loè ánh sáng, thần hà chín sắc phun ra nuốt vào, như một thanh Hà Quang chi Kiếm đang chém ngang xuống.

Ầm ầm ầm!

Đạo âm như lôi đình cuồn cuộn, nổ vang bên tai mọi người.

“Khương Thánh Y, lựa chọn của ngươi thực không sáng suốt.” Thần Tàm công chúa lạnh nhạt nói.

Bình Luận (0)
Comment