Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1056 - Chương 1056 - Mưu Tính Cổ Đế Tử

Chương 1056 - Mưu tính Cổ Đế Tử
Chương 1056 - Mưu tính Cổ Đế Tử

Chương 1056: Mưu tính Cổ Đế Tử

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Nếu Tiên Đình Vô Thượng từng thống nhất tiên vực thì tất nhiên cũng có căn cơ đó. Loại căn cơ này không chỉ là thiên kiêu yêu nghiệt ùn ùn không dứt, cũng không chỉ là cường giả đứng đầu, còn có các loại chí bảo, trận đồ, bất tử dược.

Thậm chí Tiên Khí mà thế lực bất hủ bình thường không có thì Tiên Đình cũng có.

Mà Thiên Đế Bảo Tọa chính là tượng trưng quyền uy của Tiên Đình. Người có thể ngồi trên Thiên Đế Bảo Tọa chính là Tiên Đình chi chủ chân chính, ngự thống thời không vô tận, tinh vực vô tận.

Đương nhiên, trước mắt, Thiên Đế Bảo Tọa trong rừng Tiên Bia cũng không phải Tiên Khí Thiên Đế Bảo Tọa chân chính, mà chỉ là lạc ấn của Tiên Khí Thiên Đế Bảo Tọa.

Nguyên lý cũng tương tự với lạc ấn đế binh.

Tiên Khí Thiên Đế Bảo Tọa chân chính đã bị cuốn vào sâu trong không gian không rõ trong khoảnh khắc Tiên Đình sụp đổ lần trước.

Trong Tiên Đình có lời đồn, khi có một vị Tiên Đình chi chủ tái hiện, trọng chấn Tiên Đình Vô Thượng thì Thiên Đế Bảo Tọa chân chính mới có khả năng hiện thế lần nữa.

Hiện tại, ở rừng Tiên Bia, lạc ấn Tiên Khí Thiên Đế Bảo Tọa hiện thế chính là dự báo nào đó.

Dự báo cho sự trọng tổ của Tiên Đình.

Mà Thiếu Hoàng của Tiên Đình chính là tồn tại có khả năng trở thành Tiên Đình chi chủ trong kỷ nguyên này nhất.

Giờ phút này, dưới lạc ấn Thiên Đế Bảo Tọa, một nam một nữ, hai bóng người đang đứng đối diện nhau.

Nam tử mặc bát quái bào, dáng người đĩnh đạt, phong thần tuấn lãng, như long câu phượng sồ, mang theo một cảm giác vương giả cao cao tại thượng.

Phía sau hắn ta có phù văn bát quái lượn lờ, còn có thể mơ hồ nhìn thấy một hư ảnh thần linh vô cùng cổ xưa siêu nhiên hiện lên.

Đó là Phục Hy Thánh Thể Dị Tượng, Phục Hy Diễn Bát Quái.

Người này rõ ràng là truyền nhân Tiên Thống Tiên Đình Phục Hy, Cổ Đế Tử.

Hắn đứng ở nơi đó, giống như đứng giữa thiên địa, khí tức mạnh mẽ tới cực điểm.

Mà ở đối diện hắn ta là một nữ tử tuyệt đẹp mặc váy dài lưu li tuyết trắng. Ngũ quan tinh xảo tuyệt luân, khuynh thế tuyệt trần, cứ như tạo vật hoàn mỹ nhất được trời cao tự tay chế tạo.

Dáng người nàng ta cao gầy thon dài, hoàn mỹ đến cực điểm.

Làn váy tách ra ở chỗ bắp đùi, lộ ra một đôi chân dài tinh tế tuyết trắng như ngà voi, thon dài hơn chân nữ tử bình thường rất nhiều.

Quanh thân nàng ta có quang huy tiên đạo bao phủ, các loại dị tượng, tinh quỹ, phù văn đại đạo xuất hiện. Cả người nàng ta lộ ra một khí tức cao quý lạnh lẽo, cứ như một nữ tiên vương phong hoa tuyệt đại.

Người này chính là truyền nhân của Oa Hoàng Tiên Thống, Đế Nữ Linh Diên.

Khí tức của Linh Diên và Cổ Đế Tử đều cường đại hơn trước kia quá nhiều. Hiển nhiên bọn họ đều có được cơ duyên truyền thừa khó có thể tưởng tượng ở rừng Tiên Bia.

Mà ở chỗ xa hơn còn có rất nhiều người đang đứng xem.

“Quả nhiên, cuộc tranh giành Thiếu Hoàng cuối cùng vẫn xảy ra giữa Linh Diên tỷ tỷ và Cổ Đế Tử.” Trong đám người, một thiếu nữ đáng yêu mặc váy lụa bách hoa lăng nói.

Mặt nàng trắng trẻo, đôi mắt sáng ngời, một cái nhìn thôi đã làm rực rỡ không gian.

Chính là truyền nhân của Tinh Vệ Tiên Thống, Vệ Thiên Thiên. Trước đó nàng ta cũng từng hiện thân ở tiệc cưới của Cổ Đế Tử.

“Nhưng không biết trong bọn họ ai có thể trở thành Thiếu Hoàng Tiên Đình mới?” Bên cạnh có một thanh niên ôn tồn lễ độ, giống như thư sinh thế tục nói.

Hắn là truyền nhân của Thương Hiệt Tiên Thống, Thương Ly, cũng từng hiện thân trong tiệc cưới.

“Hừ, Cổ Đế Tử kia mấy lần thua thiệt trong tay Quân Tiêu Dao, không ngờ cuối cùng hắn vẫn có cơ hội tranh đoạt vị trí Thiếu Hoàng.” Một nam tử lãnh khốc mang đầy khí tức giết chóc hừ lạnh một tiếng và nói.

Hắn là truyền nhân của Hình Thiên Tiên Thống, Hình Lục. Hắn ta vẫn luôn rất có ý kiến vì Cổ Đế Tử thất lợi.

“Chờ đến khi cuộc tranh đấu Thiếu Hoàng kết thúc, phỏng chừng chúng ta phải nghe theo Thiếu Hoàng như Thiên Lôi sai đâu đánh đó?” Truyền nhân của Thần Nông Tiên Đình, Diêu Thanh nói.

Lời này vừa vang lên thì những truyền nhân Tiên Thống còn lại đều không nói gì, ai cũng có tâm tư riêng.

Chín đại Tiên Thống, từng người đều có bàn tính của chính mình.

Mà thảm nhất không ai khác là Xi Vưu Tiên Thống.

Bởi vì Quân Tiêu Dao giết truyền nhân của Xi Vưu Tiên Thống - Xi Liệt, dẫn tới Xi Vưu Tiên Thống còn không có thiên kiêu có tư cách tranh đoạt vị trí Thiếu Hoàng.

Điều này làm Xi Vưu Tiên Thống càng có ý kiến, trong lòng chất chứa oán khí.

Giờ phút này, Cổ Đế Tử và Linh Diên được vạn người chú ý.

Ai có thể đánh bại đối phương, ngồi lên Thiên Đế Bảo Tọa thì người đó chính là Thiếu Hoàng đời sau của Tiên Đình.

“Linh Diên, quả nhiên, cuối cùng vẫn chỉ có hai chúng ta đi tới bước này.” Cổ Đế Tử hơi mỉm cười và nói.

Không hề có cảm giác khẩn trương trong cuộc tranh bá cuối cùng.

“Cổ Đế Tử, đừng dối trá như thế, trực tiếp ra tay đi, bổn cung cũng không sợ ngươi.” Tiếng nói của Linh Diên thanh lãnh đạm mạc.

Thực lực tuyệt đối làm nàng ta cực kỳ tự tin.

“Linh Diên, hẳn nàng cũng biết tâm ý của ta đối với nàng, biết ta không muốn ra tay tranh phong với nàng.” thậm chí trong lời nói của Cổ Đế Tử còn có một tia nhu tình.

Linh Diên hơi nhíu mi phượng tinh xảo lại.

Không biết vì sao, nghe thấy lời này của Cổ Đế Tử, trong lòng nàng rất không thoải mái, cực kỳ phản cảm.

Tuy Linh Diên là nữ tử, nhưng lại có khí phách không thuộc về nam tử.

Trước khi trở thành Thiếu Hoàng, nàng chưa từng nghĩ đến chuyện gì khác, trước nay chưa từng động tâm lần nào.

Nhưng vào lần thăm dò di tích Địa Phủ dưới hắc uyên kia, nàng và Quân Tiêu Dao đã trải qua tình duyên muôn đời ở Luân Hồi Chi Hải.

Mỗi một đời đều là ngược luyến, yêu đến chết đi sống lại, cực kỳ khắc sâu, có thể nói là tình cảm duy nhất Linh Diên từng cảm nhận qua.

Tuy nàng cũng hận Quân Tiêu Dao đến ngứa răng vì cướp đi cơ duyên, để lại dấu ấn nhục nhã trên đùi mình. Nhưng trừ điều đó ra, trong lòng nàng cũng có một chút phức tạp khó hiểu.

Dù sao tuy tình duyên muôn đời kia là ảo cảnh, nhưng không khác gì sự thật cả.

Điều này làm Linh Diên càng bài xích với tình cảm của người khác.

Bình Luận (0)
Comment