Chương 1070: Người thắng chỉ có chính hắn
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Từ đầu đến cuối, Huyền Nguyệt không nói ra câu nào. Trên mặt đeo mặt quỷ mặt nạ, cho nên không ai biết vẻ mặt dưới lớp mặt nạ kia hiện ra một tia giãy giụa, đặc biệt là sau khi cảm nhận được uy năng khủng bố của Thất Hoàng Tru Tiên Trận.
Nàng như thấy được cảnh tượng Quân Tiêu Dao bạch y đẫm máu ngã xuống.
Điều này làm trái tim vốn chết cứng của nàng bỗng co rút đau đớn một chút.
Có cảm giác tương tự như nàng còn có Linh Diên.
Linh Diên nhíu lại mi phượng.
“Chỉ cần Quân Tiêu Dao hoàn toàn ngã xuống thì sự ảnh hưởng của nghiệt duyên muôn đời và Diên đều sẽ bị tiêu trừ.”
Linh Diên cho rằng đây không phải ý chí của nàng, mà là tình duyên vạn cổ và Thiên Nữ Diên đang ảnh hưởng cảm xúc của bản thân.
“Đã kết thúc, ta cũng nên rời đi.” Quý Đạo Nhất nói.
“Chư vị, vậy gặp lại ở mảnh đất thí luyện chung cực.” Cổ Đế Tử hơi chắp tay.
Thân thể hai người áo đen kia mơ hồ, trực tiếp rời đi. Từ đầu đến cuối, họ đều không bày ra thân phận của mình.
Bước chân của Quý Đạo Nhất cũng chợt lóe, trực tiếp rời đi.
“Tuy rằng có át chủ bài này, nhưng Long Dao Nhi ta vẫn sẽ đánh một trận với Quân Tiêu Dao, rửa sạch sỉ nhục.”
Long Dao Nhi vừa dứt lời thì đã vung tay ngọc lên, xé rách hư không rời đi.
Đảo mắt đã có bốn người rời đi.
Huyền Nguyệt không rên một tiếng, xoay người cũng muốn đi.
Ánh mắt Cổ Đế Tử thâm thúy, bỗng mở miệng nói: “Chậm đã.”
Bước chân Huyền Nguyệt khựng lại.
“Chuyện gì?” Giọng nói thanh lãnh như sương vang lên.
“Ngươi có quan hệ với tổ chức Bỉ Ngạn, là người dị vực đúng không.” Cổ Đế Tử đi thẳng vào vấn đề.
Oanh!
Tiếng nói vừa dứt, một luồng sát ý khủng bố hiện lên.
Huyền Nguyệt trở tay nắm chặt Tử Thần Chi Liêm đen nhánh đẫm máu, một lưỡi hái chém thẳng về hướng Cổ Đế Tử!
Cổ Đế Tử vẫn mỉm cười, nâng một bàn tay lên.
“Cấn Quái, Vạn Trọng Nhạc!”
Một quẻ tượng tràn ngập sự kiên cố của núi non hiện lên.
Trong hư không hiện lên tầng tầng lớp lớp núi cao vạn trượng, hóa thành rào chắn kiên cố nhất.
Oanh!
Tử Thần Chi Liêm giáng thẳng lên vạn lớp núi, phát ra hàng vạn gợn sóng pháp lực.
“Tạm thời dừng tay, bản đế tử không có ý đối địch với ngươi.” Cổ Đế Tử nói.
Động tác của Huyền Nguyệt khựng lại, đôi mắt dưới mặt nạ quỷ lạnh như hàn tinh thiên ngoại.
“Làm sao ngươi biết được?” Trong giọng nói Huyền Nguyệt mang đầy sát ý.
“Không nên xem thường mạng lưới tình báo của Tiên Đình, chúng ta đã bước đầu biết được tin tổ chức Bỉ Ngạn các ngươi thẩm thấu vào.”
“Thậm chí còn biết, đứng sau lưng tổ chức Bỉ Ngạn là Đế Tộc bất hủ dị vực, nhất tộc Bỉ Ngạn.” Cổ Đế Tử từ từ nói.
“Cho nên?” Tiếng nói của Huyền Nguyệt vẫn lạnh nhạt, mang theo địch ý.
Nếu thân phận bị phát hiện, nàng sẽ gặp nguy hiểm rất lớn, nói không chừng không thể tồn tại trở lại dị vực.
“Yên tâm, ngươi là một trong những Nghịch Quân Thất Hoàng, tương đương là chiến hữu cùng chiến tuyến, tất nhiên bản đế tử sẽ không làm gì ngươi.”
“Cũng sẽ không để lộ tin tức này ra.” Cổ Đế Tử cười làm dịu không khí.
Phía bên kia, Linh Diên chỉ lạnh nhạt nhìn Cổ Đế Tử biểu diễn.
“Cho nên, mục đích của ngươi là?” Huyền Nguyệt lạnh giọng mà hỏi.
Cổ Đế Tử sẽ không vô duyên vô cớ vạch trần thân phận của nàng, vậy khẳng định là có mục đích.
“Ha hả, nói chuyện với người thông minh thật vui sướng, cái bản đế tử muốn không nhiều lắm, Quân Tiêu Dao là uy hiếp lớn đối với dị vực các ngươi đúng không?”
“Cho nên bản đế tử hy vọng, ngươi có thể thông báo với dị vực, ở thế giới Thần Khư, để thiên kiêu đứng đầu dị vực cùng nhau vây giết Quân Tiêu Dao!”
Lời Cổ Đế Tử nói làm cả Huyền Nguyệt cmh hơi kinh hãi.
Cổ Đế Tử là thiên kiêu của Cửu Thiên Tiên Vực, nhưng hiện tại hắn ta lại yêu cầu mình thông báo cho người của dị vực đi vây sat Quân Tiêu Dao.
Phải biết rằng, ngay cả Huyền Nguyệt là người dị vực cũng đang giãy giụa, chậm chạp không báo cáo chuyện về Quân Tiêu Dao.
Kẻ muốn Quân Tiêu Dao chết nhất không phải người của dị vực, mà là thiên kiêu Tiên Vực.
Thật sự quá châm chọc.
“Thế nào, đây cũng là chuyện có lợi với dị vực của các ngươi, hơn nữa ngươi báo tin này cũng là công lớn.”
“Đến lúc đó, khi đến thế giới Thần Khư, ngươi có thể trực tiếp trở về dị vực, trước lúc đó, bản đế tử sẽ không để lộ thân phận của ngươi.” Cổ Đế Tử từ từ nói.
Hắn ta bày mưu lập kế, lòng dạ sâu khiến lòng người kinh hãi.
“Ngươi thật sự ghê tởm.” Huyền Nguyệt lạnh lùng nói.
“Người làm đại sự, không câu nệ tiểu tiết, kiêu hùng từ xưa đến nay, có mấy ai là thủ đoạn sạch sẽ?” Cổ Đế Tử cười nói, không hề tức giận.
Huyền Nguyệt không rên một tiếng, xoay người rời đi.
“Ngươi xác định ả sẽ thông báo?” Linh Diên hỏi.
“Đó là đương nhiên, cho dù chúng ta không nói ra, nàng cũng sẽ báo tin, hiện tại chỉ là xác định mà thôi.” Cổ Đế Tử đứng khoanh tay.
“Nếu kế này của ngươi bị à truyền ra ngoài...” Linh Diên mang theo thâm ý mà nói.
“Yên tâm, ả sẽ không làm vậy, ít nhất sẽ không khi còn ở Tiên Vực, chờ đến thế giới Thần Khư, lợi dụng ả tung ra Thất Hoàng Tru Tiên Trận rồi trực tiếp giết ả là được.” Cổ Đế Tử cười nói.
Thì ngay từ đầu hắn ta đã không tính để Huyền Nguyệt tồn tại!
“Cổ Đế Tử, bổn cung lại nhận thức ngươi lần nữa, thủ đoạn của ngươi thật độc ác.” Trong đáy mắt Linh Diên có một tia chán ghét sâu sắc.
“Lợi dụng người của dị vực xong thì sát, không phải rất bình thường sao.” Cổ Đế Tử không để bụng.
“Vậy ngươi tự giải quyết cho tốt đi, nếu như vậy còn không diệt được Quân Tiêu Dao, vậy quá buồn cười.”
Linh Diên dứt lời thì quanh thân xuất hiện ánh sáng, phá không mà đi.
Nhìn Linh Diên rời đi, trong mắt Cổ Đế Tử hiện ra một tia thâm thúy.
“Sát chiêu đầu tiên, Thất Hoàng liên thủ.”
“Sát chiêu thứ hai, Thất Hoàng Tru Tiên Trận.”
“Sát chiêu thứ ba, dị vực liên hợp vây sát.”
“Theo lý thuyết, ba sát chiêu này đã đủ diệt sát Quân Tiêu Dao.”
“Nhưng...”
“Mặc dù có thể giết chết, cũng không thể bảo đảm là bản đế tử tự tay giết.”
“Tuy Linh Diên đã hứa với bản đế tử sẽ nhường ra vương miện Thiên Đạo, nhưng năm người còn lại đều là đối thủ cạnh tranh, không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất.”
“Nhưng... Bản đế tử còn có chiêu thứ tư.”
“Chiêu này có thể bảo đảm giúp bản đế tử tự tay giết chết Quân Tiêu Dao, có được vương miện Thiên Đạo.”
“Cho dù là đám người Quý Đạo Nhất, Long Dao Nhi, đều chỉ có thể tô điểm cho bản đế tử mà thôi, ha ha ha...”
Cổ Đế Tử cười to rời đi.
Trong cái bẫy mà hắn ta lập ra, từ đầu đến cuối chỉ có một người thắng.
Đó chính là hắn ta!